Không Giấu Được Hy Vọng Xa Vời

Chương 22: Ý Đồ Xấu






Editor: LacYen1012
* Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad*
——————
Theo cô biết, ĐH Khoa Học Tự Nhiên Kiều Định là một trường hạng hai của tỉnh.

Kỳ thật Giang Yểu vẫn còn có chút kinh ngạc.

Dù sao tân sinh lớp mười, nghé con mới đẻ lông chưa mọc đủ còn tâm cao khí ngạo.

Cô vẫn nhớ mục tiêu của các cô cho năm đầu tiên lớp mười là một số trường đại học hàng đầu ở Trung Quốc, chẳng hạn như Đại học Kinh Đô, tất cả mọi người đều cảm thấy mình thật tuyệt vời.

Người sống hiện thực giống như Tần Khải Chi ngược lại để Giang Yểu đối với anh có thêm một tầng nhận thức mới.

Thu hồi ánh mắt, Giang Yểu cầm dù từ cửa sau đi vào phòng học.


Chỗ ngồi thứ nhất ở cửa chính là chỗ của Tần Khải Chi.

Giang Yểu cẩn thận đem dù gập đã chỉnh lý tốt để trên bàn của cậu, nhưng không muốn lập tức rời đi.

Mà từ trên mặt bàn cầm lấy một cây bút, là loại đơn giản nhất kiểu dáng bút đen trung tính.

Lại từ một bên trong một xấp sách rút ra một tờ giấy nhấp, lật đến chỗ không có chữ viết.

Nhanh chóng viết xuống ——
"Thật có lỗi vì trả dù đã hơi trễ, hi vọng mấy ngày nay cậu không bị mắc mưa.

"
Do dự trong chốc lát, Giang Yểu vẫn viết tên của mình lên góc dưới bên trái ——
"Giang Yểu "
Giang Yểu đem nắp bút từ phần đuôi rút ra, đóng đến vị trí đầu bút.

Nhìn tờ giấy sắp được lưu lại, trong lòng nhiều chút cảm giác thành tựu.

Viết chữ đẹp cũng coi là năng khiếu trong những số lượng năng khiếu không nhiều của Giang Yểu.

Giang Yểu để bút xuống, đứng dậy dự định rời đi.

Sau đó khoé mắt quét đến hộc bàn Tần Khải Chi thấy trong đó có dải lụa màu hồng lộ ra.

Giang Yểu thề! Cô tuyệt đối không phải cố ý nhìn lén đồ của cậu!
Có lẽ là động tác đứng dậy quá lớn, đồ thần bí màu hồng trong hộc bàn cũng theo đó bộp một tiếng rơi ra trên mặt đất.


" Xin chào bạn học Tần, mấy ngày nay phát hiện cậu giống như thiếu một cây dù, hi vọng cái này có thể mang cho cậu ấm áp.

"
Kí tên là "Một nữ sinh thích cậu.

"
Giang Yểu buông thõng mắt, không biết đang suy nghĩ gì.

Đóng gói mới tinh, phảng phất còn mang theo hương thơm thiếu nữ cùng nhiệt độ cơ thể chứa một trái tim động tâm.

Giang Yểu suy đoán món quà này hẳn là vừa đưa tới không bao lâu, có lẽ chính là lúc trước vài phút khi cô đến kia.

Cậu! Chắc là còn chưa có nhìn qua nhỉ?
Giang Yểu không biết trúng cái tà gì, sinh ra một cái ý nghĩ khiến chính cô có chút sợ hãi.

Ánh mắt của cô hướng về vách tường trước phòng học.

Năm đó bên trong lầu dạy lớp mười không lắp đặt camera giám sát, lập tức lại tưới thêm lửa vào trong lòng Giang Yểu.

Giang Yểu cảm thấy mình thật xấu xa.

Đôi tay tội ác kia cầm hộp quà màu hồng rơi trên mặt đất, ước lượng trọng lượng, hẳn là một cây dù không thể nghi ngờ.

Ba chân bốn cẳng Giang Yểu cầm hộp quà đi tới thùng rác bên cạnh phòng học.

Đây là dù của đứa con gái khác.

Thế nhưng cậu đã có một cây dù, sao có thể dùng dù của người khác! ?
Cậu lãnh đạm như vậy, hẳn là! Cũng sẽ làm như vậy đúng không! ?

Nhẹ thả lỏng, hộp quà từ trong tay gần như rơi ra, đang chênh vênh gần thùng rác.

Giang Yểu giống như là đột nhiên bị người đánh đòn cảnh cáo gõ tỉnh, xiết chặt tay không để hộp quà kia rơi xuống.

Giang Yểu có chút khó tin nhìn thùng rác trước mặt mình cùng hộp quà màu hồng thiếu nữ trong tay, nhất thời không biết mình tại sao lại sinh ra tâm tư xấu đến như vậy.

Động tác vô ý thức tự chủ trương khiến người buồn nôn, thậm chí có chút bệnh trạng độc chiếm.

Giang Yểu nhìn chính tay mình.

Đây, đây là tay cô à! ?
Tỉnh lại từ mộng lớn, cô chột dạ, nhanh chóng đem quà nhét vào hộc bàn Tần Khải Chi.

Trước khi đi cô nhìn cây dù gập trên bàn cùng tờ giấy mình lưu lại thật sâu.

Tâm tư hung ác, vơ tờ giấy kia vò làm một cục nhét vào trong cặp sách của mình.

Sau đó mới chăm chú nắm chặt bàn tay khẽ run rời đi.

—————
* Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad*
_ Chân Thành Cảm Ơn_.