*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thành Salomon và thành Hoa Hạ, nơi nơi giăng đèn kết hoa, màu đỏ trở thành màu chủ đạo trong lãnh địa Salomon. Hôm nay là hôn lễ của gia chủ nhà Salomon cùng hoàng tử ma long, các thế lực khắp nơi trên đại lục đều lần lượt phái người đến chúc mừng.
Tuy rằng đại đa số người đều khinh thường đôi tân nhân này, không thể tiếp nhận bọn họ kết hợp. Nhưng mà thế lực đối phương cường đại, bất luận trong lòng như thế nào, ngoài mặt đều phải vui vui vẻ vẻ chúc mừng.
Tâm tình của Fia và Lancelot thực mâu thuẫn, vừa cao hứng nhi tử của mình tìm được hạnh phúc, lại vừa rối rắm với chuyện nhi tử thật tốt nhà mình sao lại bị người ta bắt cóc chứ?
Hôm nay trên bầu trời thành Hoa Hạ có thể nói là náo nhiệt vô cùng, Bert dẫn dắt học viện vũ kỹ, cưỡi ma sủng của mình bay qua thành Hoa Hạ thành lần lượt đáp xuống nội thành.
Tiếp đó truyền tống trận khổng lồ trong tháp pháp sư mở ra, tộc nhân Ma Long tộc lần lượt từ trong trận đi ra, bọn họ đều là đến chúc mừng. Chỉ chốc lát liền nhìn thấy hàng đàn ma long bay qua không trung thành Hoa Hạ hướng về phía thành Salomon.
Không bao lâu, tộc trưởng Long tộc dẫn theo hơn phân nửa tộc nhân tới. May mắn tòa thành đủ lớn, không thì thật đúng là không chứa nổi nhiều người như vậy.
Người trong thành Hoa Hạ chỉ thấy một đoàn cự long các hệ rợp trời bay về phía thành Salomon. Mọi người trong thành nhìn đến trợn mắt há mồm, âm thầm chậc lưỡi. Xem trận thế này, nếu gia tộc Salomon muốn chinh phục đại lục cũng không phải việc khó.
Sứ thần các nước đến chúc mừng cũng vụng trộm lau mồ hôi một phen, âm thầm may mắn Israel không có dã tâm chinh phục đại lục. Long kỵ sĩ này muốn chơi đùa thế nào ở lãnh địa của mình đều được, chỉ cần không đến chỗ khác loạn nhảy nhót là được, không thì bọn họ ăn ngủ không yên à.
Lên kế hoạch hôn lễ lần này là các pháp sư vong linh của Anh Hùng quán, những năm gần đây bọn họ thật đúng là đùa ra không ít thứ đa dạng. Ít nhất thì điện ảnh phiên bản đại lục là sinh ra trong tay bọn họ.
Hai thiên sứ dưới tay Israel hiện giờ cũng không trưng bày nữa, bị các vu yêu mượn đi đóng phim. Có điều phim mà các pháp sư vong linh và vu yêu tự sản xuất, thiên sứ dĩ nhiên chỉ có thể là nhân vật phản diện. Người của Giáo Đình tức đến giơ chân, thế nhưng không hề có biện pháp. Cleo và Archie cũng sẽ thường xuyên thu chút tiền xâu gì đó.
Hôn lễ lần này, hoàn toàn là trung tây kết hợp, các pháp sư vong linh tiếp thu một phần tập tục hôn lễ theo như lời Israel, một phần kết hợp với phong tục đại lục.
Hôn phòng thiết lập tại thành Salomon, hôn lễ cử hành tại quảng trường thành Hoa Hạ. Vì thế sau khi tộc nhân Long tộc đến đông đủ, đội ngũ trùng trùng điệp điệp liền xuất phát.
Phía trước đội ngũ là hai thiên sứ mở đường, đảm đương hoa đồng lớn tuổi, không ngừng vung hoa. Tình cảnh kia thật sự là có vài phần trang nghiêm, thánh khiết.
Sau đó chính là hơn mười ma long, theo sau là cự long các hệ. Tiếp theo là một chiếc đại khí xa hoa, do bốn cự long kéo xa giá trên không trung. Bốn cự long này vẫn là xem ở mặt mũi của tộc trưởng, bị Israel dùng số tiền lớn mua chuộc.
Israel cùng Aylmer mặc lễ phục quý tộc truyền thống xa hoa của đại lục ngồi trong xa giá. Israel gắt gao nắm tay Aylmer, từ hôm nay trở đi bọn họ liền chính thức kết hôn, trở thành phu phu.
Đội ngũ đến quảng trường liền ngừng lại, trên quảng trường trải thảm, xung quanh đặt hoa tươi nở rộ, toàn bộ quảng trường được các pháp sư vong linh bố trí xa hoa lộng lẫy, phú quý đại khí.
Israel và Aylmer trong tiếng chúc phúc của mọi người, dưới sự chứng kiến của các trưởng bối trao đổi nhẫn, chính thức trở thành bạn lữ. Đồng thời, hai người còn dưới sự chứng kiến của Long Thần, ký kết khế ước cộng hưởng sinh mệnh.
Sau khi khế ước có hiệu lực, Lancelot thấy nhi tử mình không có vì vậy mà xuất hiện suy nhược ngắn ngủi, biết thọ mệnh của nhi tử nhà mình không có giảm bớt thì rất là vừa lòng.
Kết thúc buổi lễ, khắp nơi trong thành vang lên tiếng pháo, còn có nhạc khúc và tiếng ca vui vẻ. Tình cảnh vô cùng náo nhiệt, khiến người ta hâm mộ không thôi. Tiếp đó trên ngã tư đường mở yến hội thật dài, một bàn tiếp một bàn.
Người trong thành vừa múa vừa hát, hưởng thụ mỹ thực, rượu ngon, đến khi đội ngũ trùng trùng điệp điệp quay về thành Salomon. Dọc theo đường đi, hai thiên sứ bỏ ra không ít bánh kẹo cưới, phía dưới mọi người tranh đoạt không thôi.
Yến hội trong thành đã chuẩn bị tốt, sau khi bọn họ trở về liền trực tiếp khai tiệc. Israel cùng Aylmer ứng phó xong một trận, liền đem nơi này giao cho Lancelot, Fia và người thu tiền Cleo tiếp đón.
Israel mang Aylmer trở về tân phòng, vì phòng ngừa nháo động phòng. Israel không hề nghĩ ngợi liền mang theo Aylmer vào không gian.
Phòng của hai người trong không gian cũng được bố trí vui vẻ không thôi, Israel lấy ra thức ăn đã sớm chuẩn bị tốt, hai người ăn no, tắm rửa xong thay lễ phục phiền phức ra.
“Vẫn là quần áo ở nhà tốt, ta cảm thấy trên người nhẹ hơn không ít.” Aylmer hoạt động hoạt động gân cốt, cảm thấy vui sướng không thôi.
Israel cười ha hả ôm đứa nhỏ nhà mình qua, hôn nhẹ gương mặt phấn nộn của cậu. “Có điều ngươi mặc bộ lễ phục kia rất dễ nhìn đó.”
“Ca ca cũng rất đẹp.” Aylmer ôm cổ Israel cổ, trả lễ lại, hôn bẹp trên mặt hắn một cái.
“Ngươi rốt cuộc là của một mình ta, thật tốt.” Israel đem Aylmer ôm vào ngực giống như trân bảo, trong lòng là vui sướng khó có thể nói thành lời.
“Ca ca cũng là của một mình ta.”Aylmer không cam tâm yếu thế tuyên bố quyền sở hữu.
Israel cảm thấy đứa nhỏ nhà mình sao lại khả ái như vậy chứ? Tục ngữ nói rất hay, xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ, không thể lãng phí ngày tốt cảnh đẹp như thế. Nghĩ nghĩ Israel ôm Aylmer lên giường, buông màn, ngăn cách đầy phòng xuân sắc.
Chỉ nghe trong màn truyền đến âm thanh cởi quần áo sột sột soạt soạt, tiếng hôn môi, còn có rên rỉ khiến người ta mặt đỏ tim đập….
“Ưm….. ca ca….. thật là khó chịu….. mau….. nhanh lên, ta muốn ra.”
“Nhóc con không thành thật, là thoải mái đi?”
“A………. ha…..”
“Đã đi vào ba ngón tay, nơi này của ngươi cắn thật chặt, đã có chút khẩn cấp rồi, ha ha…..”
“Oa….. mau….. mau vào.”
“Hừ….. thật chặt.”
“Ưm….. ha….. ca ca chậm….. chậm một chút…..”
“Ta….. ta….. không….. không được…..”
“Đừng nóng vội, thời gian còn sớm, chúng ta còn thời gian.”
~~~~~Hoàn~~~~~