*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh mắt Lệ Na Knightley điên cuồng nhìn lưỡi dao dính máu trong tay, vẻ mặt dữ tợn chém xuống nam tử trung niên cả người đều là máu trước mặt mình.
“Người đâu, mau tới đây, người đều chết ở chỗ nào rồi?” Bộ dạng nam nhân trung niên rất tròn trịa, tướng mạo cũng vô cùng xấu xí. Nhưng quần áo gã hoa lệ, trên người mang theo không ít vật phẩm trang sức bảo thạch cùng kim ngân hoa lệ, rất giống một cây thông Noel treo đầy châu báu.
“A ~~ lão gia, ngài làm sao vậy?”Một nam nhân có bộ dạng quản gia mang theo thị vệ xông vào phòng, nhìn thấy nam nhân trung niên máu chảy đầm đìa, hét rầm lên.
“Heo mập chết tiệt, ngươi chết đi cho ta, chết đi, chết đi ~~” Quần áo Lệ Na không chỉnh tề, điên cuồng chém vào nam tử. Lưỡi dao của nàng xẹt qua lưng nam tử, hoa máu văng khắp nơi, lưu lại một vết thương thật sâu.
Rất nhanh thị vệ liền khống chế nàng, Lệ Na không ngừng giãy dụa. Trong miệng không ngừng hô, mình là đại tiểu thư gia tộc Knightley, bọn họ không thể đối xử với nàng như vậy.
Bất quá bọn thị vệ cũng không để ý tới nàng, quản gia sai người đem nàng nhốt vào địa lao âm lãnh. Sau đó vội vàng cứu chữa chủ nhân của mình.
Lệ Na ôm đầu gối ngồi trong địa lao lạnh băng âm u, mùi hôi ngập trời. Hai mắt nàng dại ra nhìn về phía trước, không biết vì sao mình lại rơi vào kết cục thế này?
Phụ thân Lệ Na chỉ có một nữ nhi là nàng, từ nhỏ cưng chiều không thôi, đem Lệ Na nuông chiều từ bé nuôi ra bệnh công chúa. Trước mặt người bên ngoài nàng ôn nhu hiểu lòng người, trước mặt phụ thân là chim nhỏ nép vào người, trước mặt người hầu lại là bá đạo cay nghiệt.
Bởi vì bề ngoài và bối cảnh gia thế của nàng, cho tới nay người theo đuổi nàng luôn không thiếu. Có điều nàng cho rằng không có một ai xứng với nàng. Người giống như nàng, chỉ có người thừa kế đế quốc hoặc đại anh hùng được vạn người kính ngưỡng, anh tuấn bất phàm mới xứng đôi với nàng.
Lệ Na tất nhiên rất cao ngạo, rốt cuộc ở yến hội hoàng gia gặp được kỵ sĩ thủ hộ nàng tha thiết ước mơ. Nàng tự cho rằng, long kỵ sĩ tướng mạo xuất chúng nhất định sẽ là bạn lữ tương lai của nàng, cũng trước sau như một tin tưởng vững chắc như vậy.
Ai biết sự thật giống như thường xuyên làm người ta bị đả kích thật sâu, sau khi bị người ném ra khỏi thành Salomon, nàng liền ghi hận trong lòng đối với long kỵ sĩ và những người từng là đồng đội của nàng.
Trở lại đế đô, nàng cho người truyền ra tình yêu trái luân thường của long kỵ sĩ và ma long, cũng truyền ra lời đồn hắn che chở vong linh pháp sư, sát hại bình dân.
Bởi vì lúc ấy long kỵ sĩ đang đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, lời đồn nàng truyền ra không khác gì lửa cháy đổ thêm dầu. Nếu thực lực không đủ, hoặc là tâm trí không đủ kiên định thì nói không chừng thật đúng là sẽ bị ảnh hưởng.
Phụ thân nàng dưới sự xúi giục của nàng gia nhập liên quân thảo phạt, ai ngờ cuối cùng binh bại. Gia tộc vì vậy mà tổn thất nặng nề, khiến phụ thân nàng thực tức giận với nàng.
Khi đó nàng còn chưa giác ngộ, nếu không có cách nào với long kỵ sĩ, thế nhưng bọn Lanny thì khác. Lệ Na không ngừng châm ngòi quan hệ giữa Lanny và tứ công chúa, khiến hai người thiếu chút nữa chia tay. Không may là có đại vương tử, tứ vương tử giúp, cuối cùng hai người đến với nhau, bất quá nàng cũng vì vậy mà triệt để đắc tội một mạch của đại vương tử.
Đại vương tử luôn không dễ bị bắt nạt, không từ sức lực đả kích gia tộc Knightley, đặc biệt là phụ thân nàng từ sau thánh chiến liền bị quy vào trận doanh của nhị vương tử.
Sau đó kế mẫu nàng sinh cho phụ thân một nhi tử, từ đó địa vị của nàng ở trong nhà càng là xuống dốc không phanh. Không có phụ thân che chở, kế mẫu thường xuyên gây trở ngại cho nàng, khiến phụ thân càng ngày càng chán ghét nàng.
Tình cảnh gia tộc càng ngày càng khó khăn, phụ thân Lệ Na dưới sự xúi giục của kế mẫu, gả bán nàng cho một tên trung niên mập mạp có thể làm phụ thân nàng.
Đối với việc này nàng hoàn toàn không biết gì cả, trước hôm xuất giá kế mẫu hạ dược nàng. Đến sau ngày tân hôn lúc nàng tỉnh lại, đang bị phú thương trung niên xấu xí thô tục kia đặt dưới thân, trong thân thể nàng là vật dơ bẩn của người nọ.
Nàng luôn tự cho mình rất cao làm thế nào chịu được loại đả kích này, vì thế ra sức phản kháng. Nhưng nàng bị hạ cấm ma dược, chỉ bằng khí lực càng vốn không phải là đối thủ của phú thương.
Sau khi xong việc, phú thương mặc quần áo xong, còn nói mát vài câu, kích thích đến Lệ Na đã gần hỏng mất, sau đó mới có một màn kế tiếp.
Bởi vì đại lục có ma pháp quang hệ có hiệu quả chữa trị thần kỳ, phú thương bản thân bị trọng thương được cứu về. Bất quá gã sẽ không để yên như vậy. Gã dùng tiền mua chuộc kế mẫu Lệ Na, đạt được quyền tự do xử lý Lệ Na.
Vì thế Lệ Na trở thành nô lệ trong nhà phú thương, bởi vì bộ dạng nàng không tệ, sau khi phú thương chơi chán, liền đem nàng ném cho bọn thị vệ hưởng dụng.
Vừa mới bắt đầu Lệ Na không nhận rõ hiện thực, không ngừng khóc kêu giãy dụa, còn ác độc nguyền rủa phú thương và kế mẫu, đám người đại vương tử, long kỵ sĩ hại nàng như thế.
Phú thương thấy nàng nguyền rủa mấy nhân vật phiên vân phúc vũ của đế quốc, lo lắng truyền ra sẽ gặp họa, vì thế sai người cắt đầu lưỡi nàng. Lệ Na miệng không thể nói cứ như vậy bị qua tay hạ nhân nhà phú thương, cuối cùng rơi xuống tay nô lệ rồi cuối cùng chết thảm.
Đến chết nàng đều là oán hận người khác, một chút cũng không biết mình đã sai lầm cái gì? Đều là người khác thực có lỗi với nàng.
========================= ngăn tuyến =========================
Buttercup đứng trong thành Hoa Hạ phồn hoa, nhìn người đi đường rộn ràng nhốn nháo xung quanh, trong lòng tràn đầy bi thống cùng hối hận. Bao nhiêu lần mơ thấy Delia ôn nhu điềm đạm tươi cười, khiến hắn nhớ lại từng chút từng chút một giữa hai người.
Nàng là một nữ nhân tốt, bất quá chính mình vì quyền thế mà không quý trọng. Israel cũng là nhi tử xuất sắc, là mình thực có lỗi với nó. Hắn cũng nghĩ không ra, vì sao khi đó mình có thể nhẫn tâm vứt bỏ vợ con như thế, lại cưới một nữ nhân rắn rết?
Lúc này hắn đã không nhớ rõ bộ dạng khi Israel sinh ra, phỏng chừng Israel cũng không nhớ rõ người phụ thân này là cái dạng gì.
Có đôi khi hắn sẽ nghĩ, nếu mình không bị quyền thế che mắt, lúc này có phải hết thảy đều sẽ khác đi không?
Sau khi Bá Tước Bernard qua đời Buttercup liền kế thừa tước vị, có điều năm đó hắn làm ra những chuyện như vậy đối với thê tử và trưởng tử của mình, trong giới quý tộc đã không phải là bí mật gì.
Điều này làm cho các quý tộc vốn đã khinh thường thân thế của hắn, đối với hắn càng thêm khinh thường. Hơn nữa thế lực của Israel càng lúc càng lớn, trở thành đối tượng mọi người muốn nịnh bợ. Vì thế tình cảnh của hắn càng khó khăn hơn, sinh ý bị người ta chèn ép khắp nơi, trong giới quý tộc bị mọi người xa lánh. Nếu không phải Israel không tới cửa truy cứu chuyện lúc trước, có lẽ ngay cả gia tộc cũng không dám giữ hắn.
Theo thế lực của Israel tăng lên, Clarisse cũng sợ chuyện năm đó bị ai biết, suốt ngày lo lắng đề phòng, vẻ mặt hoảng hốt. Ngày suy nghĩ, đêm nằm mơ, nàng có tật giật mình ở trong mộng nhìn thấy Delia mang theo Israel đến tìm nàng tính sổ, bị dọa đến mức ra sức giải thích.
Buttercup đồng giường cộng chẩm với nàng nghe thấy nàng hoảng sợ lầm bầm làu bàu trong lúc ngủ mơ, lửa giận nảy ra đem nàng lắc tỉnh, ép hỏi nàng chân tướng sự thật.
Mấy ngày liền lo lắng khiến thần kinh Clarisse suy nhược, lúc này vừa bị sợ hãi chưa định hồn, nhất thời liền nói ra hết. Buttercup lửa giận công tâm động thủ đánh Clarisse.
Chân tướng sự thật khiến hắn hối hận không thôi, cho dù hắn hận không thể giết Clarisse, nhưng nghĩ đến đứa con nhỏ, hắn liền nhịn xuống, hắn không thể dẫm vào vết xe đổ năm đó.
Bất quá từ đó về sau hắn rốt cuộc không chạm vào Clarisse, ở nhà cũng chỉ xem nàng như người vô hình, cũng khống chế chi tiêu của nàng.
Bởi vì bị xa lánh, đế đô hắn không ở nổi nữa, chỉ có thể bán nhà ở đế đô, mang theo cả nhà đến đất phong. Nản lòng thoái chí, lúc này hắn thầm nghĩ an an phận phận sống trong đất phong của mình.
Clarisse sau một trận lo lắng, thấy Buttercup cũng không định nói sự thật cho Israel. Hơn nữa Israel cũng không có dấu hiệu tìm đến bọn họ tính sổ, vì thế trạng thái cố định nảy mầm. Nàng không cam tâm sống ở đất phong, muốn trở lại đế đô phồn hoa.
Hiện tại Buttercup đã không còn hùng tâm tráng chí năm đó, cũng vắng vẻ nàng hồi lâu, vì thế nàng thông đồng với một tiểu quý tộc ở đế đô.
Buttercup có lòng phòng bị với nàng, rất nhanh liền cảm thấy không thích hợp, thế nhưng hắn còn chưa xuống tay, hai kẻ yêu đương vụng trộm liền xảy ra chuyện.
Tiểu quý tộc kia tính cách bạo ngược, thường xuyên ngược đãi phu nhân gã, vị phu nhân kia rốt cuộc không chịu nổi tra tấn mà điên mất. Ngày đó Clarisse lấy danh nghĩa là đi mua đồ, đến đế đô hẹn hò với tiểu quý tộc. Ai ngờ lúc hai người thân thiết, phu nhân bị điên của tiểu quý tộc đó mang theo dao phay xông vào, cái gì cũng không nói, một trận chém lung tung. Hai người không hề phòng bị mất mạng tại chỗ, tử trạng khó coi.
Chuyện tốt không ra cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, việc này rất nhanh liền trở thành đề tài trò chuyện trong giới thượng lưu. Buttercup càng cảm thấy mất hết mặt mũi, ở trước mặt quý tộc khác không nâng nổi đầu.
Lúc này hắn thầm nghĩ nuôi lớn nhi tử thật tốt, cứ như vậy dưỡng lão ở đất phong. Ai ngờ sau khi nhi tử trưởng thành, chết trong một lần chiến đấu. Buttercup cực kỳ bi thương, nản lòng thoái chí.
Lúc này hắn vô cùng tưởng niệm thê tử trước và đại nhi tử của mình, vì thế hắn đến thành Hoa Hạ. Chỉ là nơi này dĩ nhiên không phải cảnh tượng hiu quạnh nhiều năm trước, bá chủ một phương đệ nhất đại lục Israel cũng không phải hắn muốn gặp liền có thể gặp.
Hết thảy từng mất đi, đều không có khả năng tìm về. Chuyện đã làm sai, liền phải gánh vác hết thảy quả đắng. Cho dù hối hận, lúc này cũng không được gì. Một đời trầm mê trong quyền thế, cuối cùng lại lạc đến kết cục như thế. Thân ảnh già nua còng lưng của Buttercup giấu trong đám người, chỉ hận năm đó mình làm việc ngoan tuyệt.
Hết chương 82