*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Socola chấm nước mắm
“Thiếu gia, ngài tỉnh rồi!”
Israel Salomon nhìn người vẻ mặt đầy kích động, trên người mặc bộ quần áo không biết đã giặt tẩy bao nhiêu lần trước mặt, quản gia Burney.
Ánh mắt của Burney thực ấm áp, ánh mắt như vậy trước đây hắn chưa từng được cảm nhận. Hiện tại hắn có chút phân không rõ mình là Dụ Đông, hay là Israel. Hai phần ký ức xen lẫn cùng một chỗ, hơn nửa ngày hắn mới làm rõ. Hắn từng là Dụ Đông, bị Đại La Kim Tiên vô trách nhiệm ném tới trong thân thể đứa nhỏ này, mà đứa nhỏ này trước khi hắn đến đây thì đã chết rồi.
“Tiểu thiếu gia, ngài không có việc gì chứ?” Burney thấy Israel cứ như vậy ngốc ngốc nhìn mình xuất thần, có chút lo lắng gọi vài tiếng.
“Quản gia Burney ta không sao.” Israel miễn cưỡng xả ra một cái tươi cười, thân thể này là bệnh chết, cũng không biết có để lại di chứng gì hay không.
“Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi, cảm tạ Chủ Thần, khiến ngài bình phục. Lần này ta còn tưởng rằng sẽ mất đi ngài ~~” Quản gia Burney nói, trong mắt nhanh chóng tích một tầng hơi nước.
“Quản gia Burney, ta có chút mệt, muốn nghỉ ngơi một lát, ngươi đi làm việc đi” Israel vừa thay đổi thân thể, hắn cần một chút thời gian sửa sang lại suy nghĩ.
“Vâng, thiếu gia.” Quản gia Burney săn sóc giúp hắn đắp kỹ chăn, nhẹ nhàng đi ra ngoài, thật cẩn thận mang theo những người khác, không cho bất kỳ ai phát ra một chút âm thanh quấy rầy thiếu gia nghỉ ngơi.
Trong phòng chỉ còn lại có một mình Israel, hắn nhìn quanh bốn phía. Phòng ngủ rất lớn, có cửa sổ sát đất còn có ban công không nhỏ. Gian phòng ngủ này thoạt nhìn đã từng rất xa hoa, nhưng hiện tại trải qua năm tháng bào mòn, mặt tường dán giấy màu xanh ngọc đã bắt đầu ngả vàng, có chỗ còn có chút mốc meo.
Những gia cụ được làm thủ công tinh xảo, hoa lệ, sơn cũng bắt đầu bong ra, bức màn cùng với đồ dùng trên giường cũng không biết đã dùng bao nhiêu năm. Riêng bức màn còn hoàn hảo một chút, nhìn chỉ là có chút cổ xưa, hơi ngả vàng, còn chăn thì đầy những lỗ thủng đã được vá lại.
Nơi Dụ Đông đang ở là đại lục Osmond, là một thế giới thịnh hành ma pháp. Điều này cũng là Đại La Kim Tiên trong lúc vô tình phát hiện, chứ ông ta chưa từng đến đây. Hơn nữa bản thể của ông ta cũng bị pháp tắc của thế giới này ràng buộc mà không thể lại đây. Nhưng cái đó cũng không gây trở ngại cho việc ông ta đem thứ gì đó đến thế giới này.
Trên đại lục này ma pháp sư là một loại chức nghiệp cao quý, tượng trưng cho sự cao quý. Mà địa vị của chiến sĩ lại thấp hơn rất nhiều. Ở trong này cường giả vi tôn ( kẻ mạnh làm vua) cũng có chế độ về đẳng cấp rất nghiêm khắc. Quý tộc được hưởng quyền lợi cao nhất, đối với tầng lớp thống trị này thì bình dân chỉ như con kiến.
Mà Israel là một quý tộc nghèo túng, mẫu thân của hắn Delia Salomon là người thừa kế duy nhất của gia tộc Salomon. Salomon là gia tộc quý tộc có lịch sử lâu đời, gia chủ từng được khai quốc đại đế phong là Hầu Tước, nhưng người thừa kế mỗi một đời lại không bằng đời trước. Gia tộc Salomon cũng dần dần sa sút, rời khỏi vũ đài chính trị, rời xa đế đô đi tới trấn nhỏ xa xôi này.
Đến đời của Delia sản nghiệp gia tộc cũng chỉ còn lại tòa thành ở gần rừng rậm ma thú này, cùng mấy chục mẫu đất cằn cỗi xung quanh cùng với một rừng cây nhỏ tiếp giáp với rừng rậm ma thú. Mẫu thân của Delia khó sinh mà chết, mà phụ thân của nàng khi nàng sắp trưởng thành đến rừng rậm ma thú săn bắn, bị một ma thú cấp ba xuất hiện đột ngột giết chết.
Delia kế thừa tước vị của phụ thân, trở thành một Nữ Tử tước* nghèo túng, trừ việc này ra nàng còn là một ma pháp sư thủy hệ. Sau khi trưởng thành nàng vì gia tộc mà gả cho một quý tộc cực kỳ có quyền thế ở trấn trên.
*Tử tước / Nữ Tử tước: là một tước hiệu quý tộc cha truyền con nối, dưới Bá tước nhưng trên Nam tước.
Sau đó Israel sinh ra, nhưng thật đáng tiếc là thân thể hắn suy nhược, không thể học tập ma pháp cũng không thể học tập đấu khí. Vì thế phụ thân hắn chán ghét mẫu tử hai người, mà mẫu thân hắn cũng không vì vậy mà bỏ rơi hắn. Lúc này một vị tiểu thư quý tộc đến từ đế đô yêu thích phụ thân hắn, tuy rằng nói là tiểu quý tộc, nhưng tại đế đô rất có nhân mạch, thế nên phụ thân đã từ bỏ mẫu tử bọn họ.
Vì thế mẫu thân mang theo hắn trở về tòa nhà cũ rách nát này, từ nay về sau mẫu tử hai người sống nương tựa lẫn nhau. Nhưng Delia lại tích tụ buồn bực trong lòng, nàng yêu phải một nam nhân phụ tình, đây là điều đáng buồn lại đáng thương cỡ nào.
Khi Israel chín tuổi Delia liền qua đời, năm nay Israel mười tuổi, một lần cảm mạo nho nhỏ liền cướp đi sinh mệnh yếu ớt của hắn. Điều này mang đến cơ hội cho Đại La Kim Tiên, đem linh hồn Dụ Đông tiến vào.
Israel dùng một đôi tay nhỏ trắng nõn non nớt kéo chăn ra, từ trên giường đứng lên. Cảm giác được thân thể này chỉ là có chút mềm nhũn, ngoài ra không có phát hiện cái gì khác không thích hợp, hắn thực vừa lòng. Hắn đi đến bàn gương trang điểm trước mặt. Phòng này là phòng ngủ của Delia, Delia chết đi Israel vẫn ở lại nơi này.
Trong gương chiếu ra một thân ảnh nhỏ gầy, trên người mặc áo ngủ màu trắng rộng rãi khiến hắn có vẻ càng thêm gầy yếu. Israel có một mái tóc vàng hơi xoăn thật xinh đẹp, đôi mắt xanh thẫm như đại dương, da thịt trắng nõn đặc trưng của người phương Tây. Thoạt nhìn chính là một quả phấn nộn nộn, một tiểu shota đáng yêu chết người.
Đối với hình tượng hiện tại Israel thực không hài lòng, thoạt nhìn chính là con gà bệnh. Một nam tử trưởng thành chỉ cần dùng hai ngón tay là có thể dễ dàng đem hắn bóp chết. Điều này làm cho hắn thực không có cảm giác an toàn, gia biến ( biến cố gia đình) thời ấu thơ vẫn lưu lại bóng ma trong lòng hắn. Xem ra về sau hắn cần phải cố gắng rèn luyện, bởi vì hắn vô cùng không thích bộ dạng không có sức lực này.
Đúng rồi, hắn còn chưa xem qua pháp bảo đã dung nhập vào linh hồn hắn mà Đại La Kim Tiên đưa cho. Vì thế hắn tập trung tinh thần nghĩ đi vào, cảnh sắc trước mắt biến đổi thành một nơi khác. Mà trong gian phòng kia một thân ảnh nhỏ gầy đột ngột biến mất tại chỗ.
Nơi này là một thế giới nho nhỏ bị sương trắng bao phủ xung quanh. Lấy ra tin tức Đại La Kim Tiên lưu lại cho hắn đến xem. Hết thảy bên trong không gian cần có linh khí mới có thể hoạt động, linh tuyền mới có thể có nước. Mà linh lực ở thế giới trước đây của hắn rất mỏng manh, nên pháp bảo này liền yếu đi.
Trong không gian có một tòa mộc lâu xa hoa lộng lẫy xây dựng trên mặt nước, trước mộc lâu là hành lang bên dưới là hồ sen, ánh sáng phản chiếu trên mặt hồ chiết xạ đến trên hành lang, thoạt nhìn làm cho người ta nhẹ nhàng khoan khoái. Tầng thứ nhất mộc lâu là phòng khách, phòng bếp, khách phòng, phòng chứa đồ cùng phòng tắm, bên trong có một bể tắm rất lớn rất hoa lệ. Lầu hai là phòng ngủ, phòng tu luyện, thư phòng.
Đồ dùng trong mộc lâu đều đầy đủ, thư phòng còn một ít đồ vật gì đó bị Đại La Kim Tiên coi là vật vô dụng. Bất quá mấy thứ sách đó đều là văn tự cổ Dụ Đông trên cơ bản xem không hiểu, thứ duy nhất có thể xem hiểu chỉ có một quyển có vẻ như là võ công bí tịch gì đó.
Trước mộc lâu có một đám bụi hoa, đem dược điền cùng mộc lâu tách ra. Cách bụi hoa khoảng nửa mét chính là linh tuyền, linh tuyền lúc này không còn hoàn toàn khô kiệt như lúc ban đầu nữa. Israel cũng không rõ ràng đây là vì sao? Chẳng lẽ là thế giới này linh lực sung túc? Có điều cái này với hắn mà nói là tin tức tốt.
Trong không gian có sáu mẫu dược điền, lúc này dược điền trống rỗng cái gì cũng không có. Mảnh dược điền này chỉ cần có linh lực là có thể tăng tốc độ sinh trưởng của thực vật, ngày sau hắn trồng vài loại rau dưa thử xem.
Israel tham quan xong không gian, cảm giác thực vừa lòng, nơi này sẽ là con bài bảo mệnh của hắn.
Hắn mới từ không gian đi ra, quản gia Burney đang ở ngoài gõ nhẹ cửa phòng, hỏi hắn có muốn dùng cơm không, bữa tối đã chuẩn bị tốt.
Israel lễ phép mời ông tiến vào, tỏ vẻ chính mình đói bụng. Quản gia lắc lắc chuông trên tay, một nữ hầu khoảng ba mươi tuổi tướng mạo phổ thông bưng thức ăn đi đến.
“Thiếu gia, thật sự là xin lỗi, hiện tại chúng ta chỉ còn một khoản để nộp thuế cho Kim đô, cũng chỉ có thể ủy khuất ngài.” Burney áy náy nhìn tiểu chủ nhân, là ông không có năng lực chiếu cố tốt tiểu chủ nhân.
Israel ngồi dựa vào trên giường, nhìn vài miếng bánh mì cùng một ly nước lã trên bàn ăn trước mặt. Hắn biết cái này đã xem như không tồi rồi. Quản gia Burney bọn họ ăn đều là bánh bao đen mà bình dân ăn. Nếu trong nhà lại không có khoản thu vào, bọn họ cũng nhanh chóng cơm đều không đủ ăn.