Không Gian

Chương 11: Bị nhốt dưới đáy động




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

keo-mut-6-499141-1371335552_500x0

Sau khi trời tối, Israel trốn vào không gian. Sáng sớm hôm sau mới đi tiếp về phía trước, hắn mới đi chưa được bao xa đã gặp một đám tật phong lang cấp ba ở trước mặt. May mắn là bầy sói này tựa hồ không có phát hiện hành tung của hắn, hắn thật cẩn thận thu liễm khí tức, chậm rãi rời xa bầy sói.

Để không quấy nhiễu đến bầy sói, Israel vượt qua một khoảng cách rất xa. Nhưng hắn không chú ý tới nơi này bốn phía cây cối rậm rạp, lại yên tĩnh một cách thần kỳ, không có bất cứ dấu hiệu của sinh mệnh nào. Cũng không chú ý tới dây leo màu xanh bên chân hắn, chỉ thấy dây leo kia nhanh chóng quấn lên chân hắn, vô số dây leo thật nhỏ ở xung quanh nhất thời cũng quấn lên theo.

Israel nhanh chóng rút chủy thủ bên hông ra muốn vung lên cắt đứt những sợi dây leo đang trói hắn lại này, dây leo quấn quanh chân hắn lại kéo hắn về phía trước, trong lúc nguy cơ hắn nghĩ tiến vào không gian, lại không thể thành công. Đột nhiên trước mắt hắn tối đen, một loại cảm giác không trọng lực truyền đến. Hắn thầm nghĩ, không tốt, rớt xuống động rồi.

Hắn vung hai tay muốn bắt lấy thứ gì đó có thể ngăn hắn rơi xuống, thế nhưng đều vô dụng. Binh — một tiếng trầm vang, lưng Israel rơi xuống đáy động. Tuy rằng đáy động phủ một tầng lá khô thật dày, ngăn lại không ít lực rơi. Nhưng từ nơi hơn mười mét ngã xuống, hắn vẫn là đau đến gần như choáng váng.

Nhưng hiện tại nguy cơ của hắn cũng không có giải trừ, dây leo vẫn là như hình với bóng quấn quanh hắn. Israel cắn răng chịu đựng đau đớn truyền đến từ sau lưng, ra sức cắt đứt dây leo chung quanh. Hiện tại hắn vẫn như cũ bị đống dây leo này kéo vào chỗ sâu trong động.

Dây leo kéo hắn đến một thạch động rộng lớn, thông qua loại khoáng thạch không biết tên phiếm lam quang trên vách động, thấy được một gốc cây bị dây leo xanh quấn quanh, cao hơn ba thước, cành cây to lớn màu đỏ.

Cành cây màu đỏ lay động phảng phất như có sinh mệnh, lúc này hắn nghe được một tiếng rống to, một con thiết giáp thú cấp sáu bị dây leo tha vào. Israel kinh ngạc phát hiện, thiết giáp thú khỏe vô cùng thế nhưng không tránh thoát được dây leo thật nhỏ này. Chuyện càng quỷ dị hơn còn ở phía sau, khi cành cây màu đỏ vung tới thân thể được xưng là đao thương bất nhập của thiết giáp thú, chỉ chốc lát thiết giáp thú liền biến thành một khối thây khô.

Lúc này chỗ bên dưới tàng cây bị dây leo bao trùm nứt ra một khe hở, dây leo đem thi thể thiết giáp thú ném xuống làm phân cho cây.

Quái thụ hấp thu hết máu của thiết giáp thú thoạt nhìn so với vừa rồi càng có tinh thần hơn, vung cành đánh tới Israel. Lúc này hắn ngược lại bình tĩnh trở lại, kinh nghiệm nhiều năm vào sinh ra tử khiến hắn càng là thời điểm nguy hiểm thì càng bình tĩnh.

Hắn dựa vào chủy thủ trong tay, không ngừng xử lí dây leo cố định hắn, còn phải phòng bị nhánh cây màu đỏ tập kích. Nhất thời không tránh được một cái lá thật nhỏ đánh trúng hắn, lại bởi vì bộ quần áo trên người hắn mà không có đâm vào da thịt.

Nhánh cây kia ngược lại bị Israel chém đứt, từ nơi quái thụ bị chém đứt chảy ra chất lỏng màu đỏ giống như máu.

Quái thụ bị thương, bắt đầu trở nên phẫn nộ, cành cây màu đỏ càng vung điên cuồng, khiến Israel đối phó không nổi, thế nhưng bởi vì bộ tiên y kia bảo hộ, hắn chỉ cần bảo vệ tốt đầu cùng sau gáy, tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng, trong khoảng thời gian ngắn ai cũng không làm gì được ai.

Có điều nếu cứ như vậy, đợi đến khi Israel tinh bì lực tẫn sớm hay muộn cũng sẽ trở thành thức ăn cho quái thụ. Đúng lúc này đột nhiên phát sinh dị biến, một nhánh cây màu đỏ chạm đến ngọc bài trước ngực Israel, ngọc bài không có vỡ vụn như trong dự đoán, mà là nổi lên bạch quang. Quái thụ kia hình như rất e ngại bạch quang này, thu hồi cành của mình, dây leo quấn quanh trên người Israel cũng nối tiếp nhau thối lui.

Đột nhiên bạch quang bùng nổ, chiếu sáng toàn bộ thạch động. Trong nháy mắt lại thu hồi toàn bộ vào ngọc bài.

Sau khi bạch quang biến mất, quái thụ cùng dây leo đều không còn bóng dáng, nếu không phải trên lưng truyền đến từng đợt đau đớn, Israel chỉ sợ còn tưởng rằng chính mình đang nằm mơ.

Không có dây leo quấn quanh, Israel thuận lợi vào không gian. Tiến vào không gian, uống một giọt linh thủy, sau đó bắt đầu vận chuyển tu thần quyết.

Hiện tại hắn sử dụng linh thủy đã không còn đau đớn như lần đầu tiên nữa, nhưng bởi vì cái thân thể rách nát này còn chưa có hoàn toàn cải tạo xong, lần này lại bị thương, cho nên tư vị kia cũng là rất không dễ chịu.

Tu luyện xong, thương thế trên người hắn đã tốt hơn bảy tám phần, hắn đem chính mình thanh lí sạch sẽ, thay quần áo sạch, Israel mới có hưng trí nghiên cứu khối ngọc bài kia. Chỉ thấy trên ngọc bài có thêm một hoa văn giống như hình dạng của quái thụ, hắn cũng không biết là tại sao. Ngay khi hắn chuẩn bị cất ngọc bài lại, trong đầu có thêm một ít tin tức.

Hắn vội vàng dùng chủy thủ cắt qua ngón tay, sau đó đem máu trên đầu ngón tay nhỏ vào trên ngọc bài, ngọc bài nhanh chóng đem máu hấp thu.

Thì ra ngọc bài này là khốn yêu bài, tu chân giả chuyên dùng để bắt yêu thú hoặc để yêu tu sử dụng. Thời điểm quái thụ đụng tới khốn yêu bài, kích thích khốn yêu bài, vì thế bi kịch bị bắt.

Quái thụ kia là một gốc Xích Hỏa thực nhân thụ biến dị, dây leo xanh là thực vật cộng sinh với nó. Bởi vì thực lực nó cường hãn nên đã sinh trưởng trên trăm năm, khu vực nó bao trùm đến mấy trăm thước, chỉ cần nơi nào nó tồn tại thì nơi đó liền biến thành cấm khu sinh mệnh. Qua thời gian dài sinh trưởng Xích Hỏa thực nhân thụ không ngừng tiến hóa, đã có trí tuệ, cho nên bị khốn yêu bài phán định là yêu vật.

Chỉ là hiện tại nó đã không thể tạo thành uy hiếp với Israel nữa, yêu vật bị khốn yêu bài thành công thu vào đều sẽ biến thành nô lệ cho chủ nhân của ngọc bài. Vừa rồi Israel lấy máu, chính là tích huyết nhận chủ.

Mà vừa rồi thời điểm nguy cấp hắn không vào không gian được là vì, hắn bị dây leo trói chặt chẽ, nếu muốn vào không gian thì sẽ đem cả Xích Hỏa thực nhân thụ cùng tiến vào, mà bản thể của Xích Hỏa thực nhân thụ quá mức khổng lồ, tinh thần lực của Israel không đủ để đem nó vào. Nghi vấn được cởi bỏ, Israel thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn không phải không gian không nhạy.

Có điều hiện giờ hắn vội vàng muốn biết, nhiều năm như vậy dưới rễ cây của Xích Hỏa thực nhân thụ đến tột cùng là tích lũy bao nhiêu thứ tốt. Israel ra khỏi không gian, đi đến nơi Xích Hỏa thực nhân thụ sinh trưởng lúc trước.

Chỉ thấy chỗ đó xuất hiện một hố đất cực lớn, dưới đáy hố loạn thất bát tao chồng chất rất nhiều vật phẩm, còn có một ít xương người và động vật nó chưa kịp tiêu hóa. Cũng có khôi giáp, vũ khí, ma trượng cùng trang bị, còn có chút vàng bạc vật phẩm trang sức cùng bảo thạch. Israel cũng không kịp thanh lí, trực tiếp đem tất cả những thứ ngoại trừ xương cốt đều thu vào, trong đó còn bao gồm tinh hạch ma thú chưa bị tiêu hóa.

Lần này tuy rằng thiếu chút nữa đem mạng nhỏ chôn vùi ở trong này, thế nhưng thu hoạch cũng có chút phong phú. Tiền bán linh thạch hắn đã dùng không sai biệt lắm, mấy thứ này vừa vặn có thể tiếp tế.

Thu được thứ tốt, Israel bắt đầu tìm kiếm đường ra ngoài. Nơi này là một huyệt động thiên nhiên dưới đất, bốn phía thông suốt, Xích Hỏa thực nhân thụ cũng chỉ là chiếm cứ một bộ phận mà thôi. Lúc hắn rớt xuống căn bản không có thời gian đi quan sát hoàn cảnh chung quanh, cho nên hắn cũng không biết mình vào từ chỗ nào.

Hắn tìm một cửa động cao hơn đầu người, đi vào. Dù sao hắn không thiếu ăn, uống, cũng không cần lo lắng đói chết ở trong động.

Israel lại phát hiện không ít xương người ở trong động, hắn đều thuận tay cầm đi vật phẩm trên người bọn họ.

Một đường kế tiếp  đều thực bình tĩnh, không có gặp được sinh vật nào nguy hiểm. Chỉ là ngây ngốc bên trong huyệt động bị phong bế, khiến người ta cảm thấy có chút áp lực.

Trong động cũng không phải vô cùng bằng phẳng, có nơi chỉ đủ cho hắn bò qua, có nơi là sườn dốc hướng lên trên, có nơi lại cao tới hơn mười mét.

Ở trong này không phân biệt được ban ngày và ban đêm, chỉ có huyệt động kéo dài vô tận. Xung quanh không có bất cứ động tĩnh nào, chỉ có thể nghe thanh âm đi lại của chính mình, cũng không có ai để trò chuyện. Nếu là người ý chí yếu chỉ sợ là muốn hỏng mất.

Israel chỉ là cố định đi xuống, bất luận động lớn bao nhiêu, cuối cùng sẽ có điểm cuối không phải sao? Cứ như vậy hắn nghiêng ngả lảo đảo sờ soạng trong hang động cực lớn qua hai ngày vẫn như cũ không tìm được cửa ra. Nghiêm khắc mà nói thì không phải là không tìm thấy cửa động có thể đi ra ngoài, ở phụ cận Xích Hỏa thực nhân thụ hắn tìm được vài cái cửa động. Nhưng chúng nằm ở nơi rất cao, không leo tới được.

Ngày thứ ba, Israel cảm thấy thông đạo trong động trở nên rộng lớn hẳn lên, hắn nhìn ba cái cửa động trước mặt, lại gặp phải lựa chọn một lần nữa.

Lần này hắn chọn một cái cửa rộng lớn trực tiếp đi vào, cái tiểu sơn động lúc trước tra tấn ép buộc người ta quá chừng, lần này hắn thay đổi chọn một nơi lớn hơn.