“Không phải chứ, muội tử, muội đùa cái gì vậy.” Lý Đại Lực lập tức đứng lên, ngay cả mông dính đầy lá cây cũng không thèm phủi, mặt đầy nghi vấn, “Cái con đàn bà xấu xí kia không phải là đã khỏe rồi sao?”
Nói đến đây, Lý Tiểu Ngọc liền tức giận.
Nàng trợn trắng mắt hỏi lại: “Đâu có liên quan tới ta?”
“Nó không phải có bạc sao?” Lý Đại Lực vỗ đùi.
Hắn thấy hôm nay tới đây thật không sai nha, vốn dĩ hắn nghe “các huynh đệ” nói, tức phụ nhi của Lương gia mua thật nhiều đồ trên chợ, hắn còn không tin.
Chính là liên tiếp hai người đều nói nàng ta mang bao lớn bao nhỏ, lúc này mới nổi lên tâm tư.
Hắn nghĩ, không hổ là thân khuê nữ của Bạch Diễn Trung.
Hắn nghĩ thật đắc ý, bên này Lý Tiểu Ngọc lại cảm thấy buồn cười.
Vốn dĩ nàng ta cho rằng sau khi rời khỏi cái nhà kia thì nàng sẽ được tự do, không bao giờ bị liên lụy chuyện trong nhà nữa vì Lương gia cũng là nhà nghèo rớt mùng tơi.
Bọn họ có áp bức cũng không được gì.
Nhưng cha mẹ nàng cứ vài ngày lại gặp nàng đòi bạc.
Lần trước, lúc hắn khóc lóc cầu xin, nàng thật sự cho rằng hắn đã thay đổi, chỉ cần nàng giúp hắn lần này thì hắn sẽ không đi làm chuyện vô liêm sỉ nữa, nhưng vừa mới được bao lâu lại nhớ thương tiền của nàng? Lý Tiểu Ngọc thực thất vọng.
Bạc lần trước là do nàng trộm ra, lúc này hắn muốn nàng đi cướp sao?
Lý Tiểu Ngọc không muốn nói gì nữa, “Huynh đi đi, ta thật sự không có.”
“Muội tử ngoan, muội giúp ca ca đi, ca ca thề với ngươi, từ nay về sau quyết tâm sửa đổi.”
Lý Đại Lực nóng nảy, một tay giữ chặt cánh tay Lý Tiểu Ngọc, tay kia giơ ba ngón giữa lên thề.
Hắn nói: “Lần này mà không trả tiền thì ca sẽ mất mạng đó! Năm mươi lượng, chỉ cần năm mươi lượng được không?”
“Ngươi đừng chạm vào ta!” Lý Tiểu Ngọc thét chói tai giũ tay hắn ra, năm mươi lượng, hắn đem nàng thành cái kho tiền sao?
Nàng nhịn không được nguyền rủa: “Huynh chết thì có quan hệ gì với ta chứ?”
Lý Đại Lực sửng sốt, thu hồi tâm tư cầu xin, thay đổi sắc mặt ra vẻ đương nhiên, cánh tay đang nắm tay Lý Tiểu Ngọc càng thêm dùng sức, “Ngươi rốt cuộc có cho hay không?”
“Ta nói không có!”
Lý Đại Lực cười quỷ dị, sau đó, nắm tay đấm thật mạnh vào người Lý Tiểu Ngọc, “Không có, được, ta làm cho ngươi có!”
Hắn chọn đá vào thân nàng ta, chủ yếu là vào bụng
Ở cái nơi không ai thấy, vừa đá vừa hỏi, “Nói, có hay không?”
Người hắn cao lớn thô kệch, một thân cậy mạnh, Lý Tiểu Ngọc ăn hai đá đã chịu không nổi, thống khổ cuộn trên mặt đất, “Có, có……”
Nghe được đáp án vừa lòng, Lý Đại Lực vẫn chưa hết giận, lại đá thêm một cú, “Nếu lão tử không sống được thì trước tiên ta sẽ giết ngươi!”
Lý Tiểu Ngọc không nói chuyện, cả người cuộn lại.
Lý Đại Lực không kiên nhẫn nói, “Đứng lên, đừng có giả chết.”
Nàng ta chết hay sống không quan trọng, quan trọng là tìm ra bạc.
Lý Tiểu Ngọc giật mình, hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần, nhìn Lý Đại Lực từng câu từng chữ nói: “Ta có thể cho huynh bạc, nhưng huynh phải giúp ta làm một chuyện, nếu không thì dù huynh có đánh chết ta cũng đừng nghĩ có thể lấy một xu nào.”
Trên mặt nàng hiện ra vẻ kiên nghị và nghiêm túc chưa từng có.
Lý Đại Lực nhíu mày, “Muội nói đi.”
Lý Tiểu Ngọc mím môi, ghé vào bên tai Lý Đại Lực nói: “Ta muốn huynh……”
Nghe xong lời của nàng, vẻ mặt Lý Đại Lực khiếp sợ, “Muội thật sự muốn làm như vậy?”
“Có làm hay không tùy huynh.”
Tuy rằng nàng ném lại lời này rồi bỏ đi, nhưng trong lòng trăm phần trăm xác định là Lý Đại Lực sẽ đáp ứng nàng.
LNT - không biết cái tên hỗn đản sẽ làm ra cái chuyện gì nữa đây... tội Béo Nha tỷ quá...