Không Có Kiếp Sau

Chương 235: Điềm báo trước




Với dân thường trên hành tinh Bạch Lộ, lần xuất chinh này của quân đội đế quốc không có gì bất đồng với mọi khi.

Vẫn liên tục có tin thắng trận truyền đến, chiến hạm quay về tiếp viện vẫn nườm nượp không dứt, hết thảy trông như vô cùng bình tĩnh. Chỉ riêng Mục Căn là ngày càng khẩn trương.

Tất cả địa điểm phát sinh chiến dịch trong tin thắng trận hoàn toàn khớp với trình tự cậu suy ra từ việc phối trí tiếp viện. Thông qua những chiến dịch quy mô  nhỏ nổ ra thường xuyên, đế quốc bắt đầu kết lưới rồi, chả mấy chốc nữa sẽ đến thời điểm thu lưới —

Khi tù nhân ngày càng nhiều, hiểu biết về trình độ khoa học kỹ thuật của đối phương cũng mỗi lúc một sâu, mau chóng đánh bại kẻ xâm nhập, hỏa tốc chấm dứt chiến tranh trở thành lựa chọn bức thiết của quan chức cấp cao đế quốc.

Khoa học kỹ thuật của nền văn minh cấp bảy quá đáng sợ! Hơn nữa còn sắp có quân chi viện —

Đế quốc nhất định phải chạy trước đối phương, thừa dịp họ vẫn chiếm ưu thế về số lượng mà quyết một trận tử chiến với địch!

Tháng 6 năm 407 lịch Ánh Sao, sau vô số chiến dịch nhỏ thắng có thua có, đế quốc lần lượt giành được thắng lợi trong sáu chiến dịch trọng yếu, tàn quân của kẻ xâm nhập bị quân đội đế quốc đuổi tới tinh hệ Hành Dương.

Trong lúc tập đoàn quân thứ hai, thứ ba và thứ tư do Argos làm tổng chỉ huy tiến hành bao vây chặn đánh, đế quốc phát động đại quyết chiến lấy “tiêu diệt kẻ xâm nhập” làm mục đích.

Ngày thứ năm thâm nhập tinh hệ Hành Dương, tập đoàn quân thứ năm và tập đoàn quân thứ tám cũng tiến vào từ một phương hướng khác, đồng thời tham gia vây quét kẻ xâm nhập. Ngày kế, tập đoàn quân thứ sáu và tập đoàn quân thứ bảy đuổi theo một đoàn chiến hạm khác của địch tới đây…

Đây là cuộc chiến có nhiều tập đoàn quân tham gia nhất trong hành trình giằng co chống lại kẻ địch đến từ nền văn minh khác của đế quốc, đồng thời cũng là cuộc chiến kéo dài lâu nhất, yêu cầu hỏa lực cao nhất!

Chiến dịch này diễn ra suốt 12 tháng! Ngay từ lúc mới chiến đấu, thời điểm các tập đoàn quân khác tiến hành truy đuổi địch về phương hướng xác định, tập đoàn quân thứ năm và tập đoàn quân thứ tám đến tinh hệ Hành Dương sớm nhất cũng đã phá hủy tan nát những tuyến đường trong tinh hệ! Toàn tinh hệ Hành Dương trở thành một sàn đấu khép kín, trong đấu trường khổng lồ này, quân đội đế quốc lợi dụng tối đa địa hình phức tạp của tinh hệ, đánh du kích, chia thành tốp nhỏ, gom thành nhóm, tập trung ưu thế binh lực tiêu diệt đội chiến hạm quan trọng nhất của quân địch. Trải qua một hồi hết bao vây tiễu trừ lại bao vây tiễu trừ, binh lực của kẻ xâm nhập rốt cuộc suy yếu xuống mức ngang hàng với trình độ khoa học kỹ thuật của đế quốc, song phương chính thức đi vào giai đoạn giằng co từ đây.

Giai đoạn giằng co kéo dài khoảng tám tháng, cũng là giai đoạn duy trì lâu nhất trong chiến dịch. Trong giai đoạn này, song phương đều tìm cách né tránh chiến đấu quy mô lớn. Khi giai đoạn giằng co tiến đến tháng thứ tám, tập đoàn quân thứ nhất do Nguyên soái Rothesay thống lĩnh rốt cuộc cũng tới!

Tuy trên danh nghĩa vẫn là tập đoàn quân, nhưng bất kể về phương diện biên chế hay phối trí vũ khí, đội quân được Nguyên soái Rothesay đích thân chấp chưởng luôn xa hoa nhất. Khi tập đoàn quân thứ tám chưa tổ kiến, tất cả binh lính nhiều biên chế đều được điều về tập đoàn quân thứ nhất.

Sự xuất hiện của tập đoàn quân thứ nhất giống như một lợi thế nặng ký, sau khi nó được đặt lên bàn cờ trên không, lực lượng đôi bên triệt để mất thăng bằng, tiến vào giai đoạn cuối cùng: Càn quét.

Lấy tinh hệ Hành Dương làm nhà giam, tám tập đoàn quân của đế quốc lần đầu tiên góp mặt trên cùng chiến trường, thề phải ngăn chặn bước chân kẻ xâm nhập tại đây —

Vào ngày quyết chiến cuối cùng, trên hành tinh Bạch Lộ đang là ban ngày.

Cách cự ly năm ánh sáng dài đằng đẵng, toàn thể người trên hành tinh Bạch Lộ đều thấy trên trời đột nhiên lóe lên ánh sáng đỏ gai mắt, rồi cả bầu trời hiện lên màu vàng đỏ kỳ lạ.

Mọi người đổ xô ra đường lớn xem hiện tượng thiên văn quỷ dị, Mục Căn cũng không ngoại lệ. Song vừa đứng dậy, Mục Căn chợt thấy tim đau nhói, bèn dừng chân, lấy tay che ngực trái, đầu óc thoắt cái rỗng tuếch.

Đúng lúc này, cậu nghe dân chúng ngoài cửa sổ la hét sợ hãi.

“Là kẻ xâm nhập! Kẻ xâm nhập chạy đến hành tinh Bạch Lộ rồi –”

Bất chấp cảm giác đau buốt trong tim, Mục Căn sải bước dài ra mở cửa phòng làm việc –

—–

Làm xong bộ này chắc hói, vì phải nắm đầu bứt tóc quá nhèo =))))