Không Có Kiếp Sau (Một Hữu Lai Sinh)

Chương 83: Sừng To mập lên






"Sao mới hạng mười thế này?" Nhìn thành tích công bố trên bảng, Vogel cực kỳ không hài lòng.
Chung quanh hoàn toàn im ắng, mấy học sinh sau lưng hắn cũng thấy được thành tích của mình.

Hạng chót hạng mục bắn súng —
Tiger thẫn thờ nhìn thành tích của mình, cảm thấy mặt mũi nóng cháy.
Tuy rằng đã sớm biết trong lần kiểm tra này phải hy sinh thành tích, nhường điểm cho Vogel nhằm giúp hắn leo cao hơn, nhưng thứ tự hiện nay vẫn khiến Tiger khó lòng chấp nhận.
Đặc biệt khi nghe tiếng bàn tán phấn khích của lũ học sinh bên cạnh, sắc mặt hắn càng trở nên u ám.
"Worton, cậu coi vậy mà đứng hạng ba mươi toàn khóa kìa, hồi trước cậu bảo lo lắng nhất môn bắn mà? Khiêm tốn quá đấy!" Một học sinh tóc nâu vui vẻ nói. Kế bên hắn là một thiếu niên tóc quăn đỏ, vóc dáng cao gầy, nhìn thấp bé hơn thiếu niên tóc nâu nhiều.
Worton là anh em đồng tộc của Tiger, quan hệ hai nhà cũng chẳng hòa thuận, Worton xuất thân chi thứ nên từ nhỏ đã không thu hút, lần này có thể thi đậu Học viện quân sự đế quốc cùng Tiger đã khiến rất nhiều người trong tộc rớt kính mắt, nghe nói cha Worton phải nhờ cậy khá nhiều người. Nhưng dùng cách này gia nhập học viện thì ích lợi gì? Một nơi như Học viện quân sự xem trọng nhất là thực lực và thành tích, một năm sau, nhóm người xếp cuối đã định trước sẽ bị đào thải.
Tiger hướng tới người mạnh, khinh bỉ kẻ yếu, thế nên hắn chướng mắt Worton từ bé đã nhỏ gầy, tính cách cũng có chút yếu đuối. Lúc Worton bị phân đến lớp bốn, trở thành mục tiêu nhìn chằm chằm của tên Hollande bá đạo kia, Tiger cũng chẳng tỏ vẻ gì.
Đẳng cấp bắt nạt trong trường quân đội khác một trời một vực với những nơi khác, Tiger nghĩ, Worton nhất định sẽ khóc lóc đòi về nhà nhanh thôi.
Hollande cũng chỉ là đồ đần thạo mỗi vũ lực, không hiểu gì về cách lôi kéo bạn cùng khóa. Tuy rằng gã vũ lực mạnh mẽ, cũng có vài thằng nhóc xấu xa bao quanh, song Tiger cảm thấy vẫn chưa đủ gây sợ hãi, kẻ mạnh chân chính phải có đầu óc, phải biết cách dựa vào lực lượng tập thể.
Tỷ như Vogel cùng lớp mình, tên nghe giông giống Worton, nhưng hai người hoàn toàn bất đồng! Vogel chẳng những sở hữu năng lực cá nhân hùng mạnh, hơn nữa cực có tiếng nói trong đám học sinh, học sinh lớp hai chả mấy chốc đã nhận định hắn sẽ là thủ lĩnh năm nay.
Chapson lớp một là khủng long ăn cỏ, dù mạnh nhưng khả năng tấn công chưa đủ, thích hợp làm người bị lãnh đạo hơn là người lãnh đạo;
Olav lớp ba đủ thông minh, cơ mà hơi yếu, chính điểm này đã quyết định hắn không thể leo lên vị trí thủ lĩnh.
Ai ngờ sự tình sau đó lại biến chuyển cực lớn —
Cuối cùng, một cái tên chưa từng nghe nói trong lớp bốn lại trở thành thủ lĩnh!
Olivia? Lẽ nào là con gái?
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Olivia, Tiger chỉ cảm giác thế giới này sao mà huyễn hoặc. Hắn chưa từng gặp ai như vậy:
Hôm tuyển cử, khi mà Tiger lần đầu trông thấy Olivia, Olivia tạo cho hắn cảm giác: Đây chắc chắn là người bên ngoài vào.
Sinh ra và lớn lên trong gia đình quân nhân, tiểu đồng bọn xung quanh cũng có bối cảnh tương tự, về cơ bản họ cùng một loại người. Yếu đuối giống Worton cũng sở hữu đặc điểm mà chỉ con cháu gia đình quân nhân mới có.
Trên người Olivia lại chẳng có gì.
Hắn thoạt nhìn rất giống những đứa trẻ bên ngoài: Có cá tính của riêng mình, có lẽ còn thích làm dáng, biết thứ gì đang thịnh hành ngoài kia, người lớn quản lý không nghiêm...
Hắn không hiểu quy củ trường quân đội.
Tuy nhiên, chính người như thế đã đánh bại Hollande, đánh bại ba ứng cử viên khác, trở thành thủ lĩnh tân sinh của Học viện quân sự đế quốc!
Đừng nói Vogel và Olav không phục, bản thân Tiger cũng không cách nào phục tùng một người lãnh đạo như vậy.
Nếu không phải tụi Hollande đột ngột qua đời, làm sao tới lượt kẻ ấy nhảy ra đại diện lớp bốn tranh cử, sau cùng còn thực sự trúng tuyển?
Nghe đồn Olivia được Hiệu trưởng mang vào, đặc quyền! Nhất định là đặc quyền rồi!
Từ trên xuống dưới lớp hai đều nhất trí quan điểm.
Không lâu sau khi thủ lĩnh lên chức – Vogel không ngừng rót vô đầu họ ý nghĩ ấy, Tiger cũng bị hắn tẩy não.
Nhưng, kỳ tích cái là thủ lĩnh Olivia kia vẫn đứng vững, người Chapson lớp một mang đến đã cực kỳ nghe lời hắn, mà bên phe Olav cũng có vài đứa lén lút đầu quân sang đó, đại khái chỉ còn lớp hai bọn họ vẫn đang ngoan cố chống cự.
Song —
"Kỳ thực... lần này may mà gặp được Kenny trong hệ thống, cậu ấy hướng dẫn tôi rất nhiều..." Thiếu niên tóc quăn đỏ nhỏ giọng nói.
"Kenny? Là học sinh đứng nhì toàn khóa mà! Cậu, cậu ta chịu dạy cậu á?" Giọng của thiếu niên tóc nâu tăng lên ba nấc!
Nhận ra hắn quá lớn tiếng, Worton tóc đỏ lập tức kéo kéo hắn, tiếp theo thì thầm gì đó, giọng cậu quá nhỏ, Tiger không nghe thấy. Hắn đứng cứng ngắc tại chỗ, thấy bốn phía rất đông người bu lại đây sau khi nghe hai người kia nói chuyện, đám người xì xầm nói nhỏ, lâu lâu truyền ra âm thanh kinh ngạc.
Họ thỉnh thoảng lén dòm ra đằng sau, Kenny đang đứng đó, nhưng Tiger biết bọn họ không nhìn Kenny, mà nhìn kẻ đang được mọi người vây quanh sau lưng Kenny — thủ lĩnh Olivia.
Một tháng trước, Olivia thoạt nhìn còn giống người xâm nhập, giờ đây đã là thủ lĩnh trường quân đội vô cùng đủ tư cách. Toàn thân hắn tràn ngập khí thế bề trên, tương tự như những học sinh khác, hiện Tiger đã không dám nhìn thẳng Olivia.
Vogel không biểu hiện gì trước sự hy sinh của họ, chỉ yêu cầu họ cố gắng trong hạng mục kế tiếp.
"Tôi không cần hạng mười, tôi muốn vượt qua Olivia, trở thành người đứng đầu." Vogel chỉ nói một câu.
Vì thế, trong hạng mục sau đó, phiếu điểm của Tiger lại có thêm hai hạng nhất từ dưới đếm lên đỏ chót.
Từ trước đến nay, thành tích trường quân đội không thi hành quy chế ẩn danh, điểm của mọi người đều được triển lãm công khai. Đối mặt với thành tích của mình, Tiger chỉ có thể thẳng lưng, tự nhủ chỉ cần Vogel lên chức là xong, hy sinh của mình và những người khác sẽ không uổng phí.
Muốn đạt được thứ gì thì phải có gan hy sinh, hy sinh chút ít thành tích có là gì đâu...
Có là gì đâu.
Mãi tới khi thành tích môn vận trù học quân bị được công bố, điểm của Tiger vẫn xếp bét, mà tên của ba thằng bạn từng đứng cuối chung với hắn bỗng xuất hiện trong top mười, hắn mới cảm thấy bị phản bội sâu sắc!
*vận trù học: ngành khoa học áp dụng các phương pháp phân tích để đưa ra các quyết định tốt hơn. Sử dụng các kỹ thuật của toán học, chẳng hạn như mô hình hóa, phân tích thống kê và tối ưu hóa, nhằm đưa ra lời giải tối ưu hoặc gần tối ưu cho các vấn đề phức tạp
**quân bị: vũ khí trang bị cho quân đội
"Thành tích tổng kết của đợt kiểm tra này sẽ được gửi về nhà, ba ba mà thấy điểm tôi như vậy... Tôi chẳng biết giải thích thế nào đâu..." Nghe Tiger chất vấn, bọn họ trả lời thế đấy.
"Dựa vào cái gì Vogel cứ bắt tụi mình hy sinh! Nó cũng chả phải thủ lĩnh, tiếp tục như vầy thì ngoại trừ nó, trong chúng ta có ai được lợi lộc gì đâu?"
"Tụi bên phe thủ lĩnh mới sướng kìa! Bọn nó đã hẹn gặp mặt nhau, nếu đụng phải hạng mục có đứa không am hiểu, thì mấy đứa khác sẽ giúp nó đề cao thành tích, tôi bảo này... Vogel xong đời rồi, nó đấu không lại thủ lĩnh, mà đấu với thủ lĩnh cũng chẳng lãnh kết cục hay ho, cậu xem Hollande, Abil, còn có... thằng gì ấy không nhớ tên, tụi nó có đứa nào tốt lành không? Ngược lại, đám bên phe thủ lĩnh đều được quan tâm, gần đây thành tích Chapson ngày càng tốt, tôi còn lén nghe được tin này, thành tích kiểm tra của hệ thống mô phỏng thực chiến liên kết trực tiếp với kỳ thi phân khoa, chiếu theo tiến độ hiện tại, cậu coi chừng bị phân đến khoa Hậu cần đó, ông già cậu không làm thịt cậu mới lạ."
Phút cuối, một người bạn khá thân của Tiger xả cho hắn một tràng như vậy, đoạn đóng cửa phòng ngủ lại.
Trùng hợp Worton đồng tộc ngủ trong phòng cách vách, thấy Tiger, cậu chỉ cười cười rồi xoay lưng về phòng mình.
Thành tích vài môn của Worton đều không tồi, thậm chí còn cao hơn thành tích cũ tại Học viện quân sự đế quốc của những đứa trẻ khác trong gia tộc, Tiger đã có thể mường tượng được gia đình sẽ phản ứng thế nào khi nhận được phiếu điểm của hai đứa.
Hắn ngây dại.
Do đó, trước khi thi môn tiếp theo, thời điểm Vogel theo thường lệ giao nhiệm vụ cho mỗi người họ, Tiger đột nhiên hỏi hắn một vấn đề:
"Ngài Vogel, ngài biết tên tôi không?"
Vogel rõ ràng ngẩn người.
Đoạn, nụ cười của Tiger tắt ngấm.
"Ngài Vogel, hẹn gặp lại."
Hắn chỉ nói một câu như vậy rồi không lên tiếng nữa, nhìn thẳng về phía trước bỏ đi.
Cho đến giờ khắc này, Tiger rốt cuộc vỡ lẽ bản thân chỉ đang lừa mình dối người mà thôi.
Nếu hắn vẫn tiếp tục hy sinh, kết quả cuối cùng đơn giản là thành tích quá kém bị Học viện quân sự đế quốc đuổi học. Tới lúc ấy, mình cũng như Paul, trở thành kẻ đến cả tên cũng bị quên lãng.
Người lãnh đạo chân chính không phải vậy, người ấy không hy sinh cấp dưới để lót đường cho mình.
Thủ lĩnh thực sự hẳn phải giống Olivia, biết lựa chọn con đường tốt hơn cho tất cả mọi người.
Tiger đã biết nên làm gì.
***
Cây đổ bầy khỉ tan —
Phát hiện tên mình đội sổ, Vogel sợ ngây người.
Nhìn toàn bộ học sinh từng vây quanh mình ngày xưa đều chuyển sang đứng quanh Olivia, hắn cảm giác mắt mình sắp phun lửa tới nơi!
Cái thằng Olivia kia chắc chắn giở trò quỷ! Chính nó chèo kéo hết người vốn thuộc phe khác —
Olivia là cố ý: Người thuận theo hắn đều đạt thành tích tốt, đứa tỏ thái độ mơ hồ bị hắn bỏ mặc tại địa vị thấp kém, mà kẻ phản kháng, chờ đợi chúng chỉ là vị trí bét bảng và nguy cơ bị đào thải!
Theo bản năng muốn gọi người, bấy giờ mới phát hiện bên cạnh mình cóc còn ai.
Tân sinh năm nay vốn âm ỉ chia làm ba phe: Lớn nhất dĩ nhiên là phe Olivia, tiếp theo là thành viên lớp hai do Vogel dẫn đầu, cuối cùng là Olav và một ít người còn lại trong lớp ba.
Qua đợt kiểm tra hệ thống mô phỏng thực chiến, toàn bộ cấp dưới của Vogel đã bị Olivia thôn tính, giờ chỉ còn mình hắn.
Trong cơn tức giận, Vogel lại xé một trăm tấm ảnh Olivia, phát hiện vẫn thấy uất ức khó tiêu, sau cùng hắn lần mò chuồn ra khỏi phòng ngủ, đi tới tòa nhà của Olivia.
Hàng ngày luôn có rất nhiều người lui tới nơi này, nên không khó tiếp cận.
Đứng tại góc kín ngoài tường vây, Vogel lôi cái thùng mang theo ra, thận trọng đổ thứ gì đó bên trong vào sân, rồi nhanh chóng bỏ trốn.
Rắn khổng lồ Bayadi! Đây là con rắn phụ trách trông coi Viện nghiên cứu mà hắn chôm chỉa được từ phòng nghiên cứu sinh vật của trường! 0.5ml nọc độc thừa đủ hạ độc một Đạo long! Tuy không gây chết người, nhưng trong vòng một tuần đừng mong nhúc nhích, nghe đâu Olivia thường ở đây một mình vào buổi tối, hừ hừ —
Vogel cười lạnh trong lòng, nương theo bóng tối rời đi không để lại dấu vết.
Hắn đi không lâu, con rắn nọ cũng tỉnh lại, bản năng cho biết mình đang ở một nơi xa lạ, nó liền dựng thẳng nửa người trước. Chính lúc này, trong bụi cỏ đằng trước bỗng xuất hiện hai bóng đèn lóe sáng. Bayadi bất động cảnh giác.
Không... không phải bóng đèn! Mà là đôi mắt của dã thú!
Trong bóng đêm, Sừng To uống quá nhiều nước nên ra ngoài xuỵt xuỵt. Xuỵt xuỵt xong, nó hơi ngót bụng, đang định gặm miếng cỏ làm bữa khuya thì lia mắt thấy được một... con rắn dài mảnh!
Đối diện với con rắn khổng lồ to gấp mấy lần mình, nó cũng án binh bất động.
Song phương im lìm chừng mười giây, sau đó không hẹn mà cùng tấn công đối phương!
Ngay phút này —
Thời điểm lưỡi rắn chỉ cách mình khoảng một mét, Sừng To bất ngờ nhảy dựng lên, thân hình béo ú bật cao hơn một mét, há to miệng giữa không trung.
Hoàn toàn không giống với hình tượng hiền khô ngoan ngoãn thường ngày, biểu cảm của Sừng To lúc này thậm chí trở nên dữ tợn, miệng nó nhanh chóng mở rộng cực hạn. Khắc ấy, miệng Sừng To có thể hình dung bằng từ khổng lồ!
Cái miệng tổ chảng khép mở, mình rắn của Bayadi bị nó cắn thành hai đoạn!
Con rắn giãy giụa thống khổ trên đất, nó muốn dùng chút khí lực cuối cùng quấn chặt kẻ địch, nhưng Sừng To không cho nó cơ hội, lập tức cắn miếng thứ hai, thứ ba.
Khi Sừng To cắn đến miếng thứ ba, rắn Bayadi chết hẳn.
Ngồi xổm trên cỏ, Sừng To xem thịt rắn như bữa khuya mà gặm từng miếng, có điều nó ăn không hết, còn dư một miếng thịt lớn. Ăn xong lại xuỵt xuỵt thêm lần nữa, bấy giờ mới mỹ mãn tha thịt rắn về phòng.
Quỷ kế đêm thứ nhất không thành, Vogel lại lục tục xách đủ loại dã thú hung dữ vào sân nhà Olivia. Để rồi, những dã thú ấy bị Sừng To nghìn bài một điệu cắn chết làm bữa khuya, chưa đầy vài ngày, Sừng To đã ú thêm hai vòng.
Ngay từ ngày đầu tiên Sừng To mang thịt rắn trở về, nhóm Chapson đã thấy được hành động lén lút của Vogel thông qua hệ thống theo dõi. Hệ thống theo dõi trong nhà thủ lĩnh vô cùng tiên tiến, chỉ cần lọt vào tầm ngắm của hệ thống, mọi người đừng mơ che giấu hành tung. Những học sinh chưa từng tới nhà thủ lĩnh không biết chuyện này, Vogel hiển nhiên cũng không.
Vừa phát hiện Vogel, Chapson tức khắc xin chỉ thị Olivia xem phải xử lý thế nào, Olivia chỉ phẩy tay, ý bảo họ tạm thời không cần can thiệp, kết quả...
"Bác sĩ bảo Sừng To béo phì rồi, không nên ăn khuya nữa." Từ khi biết Sừng To là đế long trăng rằm quý hiếm, mỗi tuần sẽ có chuyên gia từ học viện chủ động tới kiểm tra sức khoẻ cho Sừng To. Sau khi cân nhắc, Olivia đổi thành mỗi tháng hai lần. Vì là nơi chăm nuôi đế long trăng rằm quý hiếm, thiết bị trong tòa nhà của Olivia còn nghiêm mật gấp đôi nhà của thủ lĩnh khác.
Xem xong báo cáo, Olivia rốt cuộc cũng quyết định chấm dứt trò hề đêm khuya nọ. Bởi vậy khi Vogel lại tới dâng "bữa khuya", Chapson dẫn theo hai mươi người bắt quả tang hắn tại trận!
Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Chapson, lại nhìn Olivia ngồi phía trước không tỏ rõ nét mặt, tia dũng khí cuối cùng trong lòng Vogel thoắt cái tan tành, chợt nghĩ tới kết cục của tụi Hollande.
Vogel từng cười cợt rồi phớt lờ chuyện ấy, nay... nhớ đến biểu cảm ban nãy của Olivia, cõi lòng bỗng tràn ngập lạnh lẽo.
Run rẩy móc ra một xấp ảnh trong người, hắn bổ nhào xuống đất:
"Tôi, tôi, tôi đưa độc vật đến không phải định thương tổn ngài Olivia! Tôi, tôi là hội viên VIP của đoàn thể Hậu viện của thủ lĩnh Olivia! Tôi đặc biệt ngưỡng mộ ngài Olivia!"
Nguyên đám thộn mặt.
"Ha ha." Olivia lại cười: "Tiếc quá, cậu không phải loại hình tôi thích đâu ~"
Hôm sau, chứng kiến Vogel xuất hiện bên phe Olivia, Olav thoáng sửng sốt, sau đó rủ mắt đi tới bên cạnh họ.
—–
Má ơi, ngầu quá đi, tui cũng muốn gia nhập Hậu viện của thủ lĩnh Olivia (*/∇\*)