Không Có Kiếp Sau (Một Hữu Lai Sinh)

Chương 109: Tử thần




Học viện tổng hợp đế quốc và Học viện quân sự Colton có mặt ngay thời điểm tiểu phân đội cơ giáp của Học viện quân sự Gerando nguy cấp nhất.
Kỹ thuật thao tác của tiểu phân đội này hơi non chút, cùng số lượng đạn dược vũ khí, nhưng bọn họ luôn tiêu hao nhanh hơn đội ngũ khác, tỷ lệ hao tổn thành viên cũng cao hơn người ta.
Lần này lại là tình huống tương tự.
Xin tổng bộ tiếp viện nhưng rề rà mãi chẳng thấy ai đến, người bị thương ngày càng đông, đa số đều là vết thương mới chồng vết thương cũ, tinh thần cũng sắp kiên trì hết nổi. Dù họ thi đậu vào ngôi trường quân sự danh tiếng siêu cấp khó thi, dù họ từng trải qua quá trình huấn luyện nghiêm khắc, nhưng ba ngày sống trên chiến trường thực tế vẫn khá tàn nhẫn với họ.
Chung quy họ chỉ là tân sinh thôi mà.
Trận tuyến phòng thủ của tiểu phân đội đã bắt đầu bại lui liên tiếp.
Lúc này, Học viện tổng hợp đế quốc xuất hiện trước mặt các tân sinh Gerando đang tuyệt vọng. Tựa như thiên sứ, họ mang đến niềm an ủi dịu dàng và bổ sung thuốc thang cho chiến trường bấy giờ! Lại càng miễn bàn động tác họ băng bó vết thương cho mình dịu dàng tới nhường nào!
Trong mắt đội ngũ Gerando ở đây, Đế tổng do Mục Căn cầm đầu quả thực tự mang thánh quang ⊙﹏⊙ Xử lý xong bảy tám phần thương thế cho người bị thương, Mục Căn cũng hỏi thăm tiểu đội trưởng về tình huống hiện thời một phen. Trong khi bọn họ trò chuyện, các nhiệm vụ giao cho tiểu đội này vẫn liên tục truyền đến từ máy thông tấn. Chú ý thấy tỷ lệ người bị thương và hoàn cảnh trước mắt của Gerando, cuối cùng Mục Căn quyết định lập tức tiếp viện cho họ.
Sau đó, tiểu đội Gerando may mắn được mục sở thị cảnh tượng thiên sứ "dịu dàng" hóa thân "thô bạo" sau một giây ⊙﹏⊙ Các học sinh Đế tổng bỏ băng vải và keo dán xuống, tức tốc nâng vũ khí lên, dồn đám Gerando bị thương sang một bên, trực tiếp thay họ ra chiến trường!
Hỡi các chiến sĩ cơ giáp gãy tay của Gerando! Mấy bạn cứ nghỉ ngơi đi, để bọn tui lên!
Hỡi các pháo thủ tầm xa của Gerando (đậu mè, thế qué nào lại gãy chân? 囧)! Mấy bạn cứ nghỉ ngơi đi, để bọn tui lên!
Hỡi nhân viên truyền tin của Gerando... chẹp, tuy rằng hổng bị thương, nhưng mà gắng gượng biết bao nhiêu ngày chắc mắt đằng ấy mỏi lắm rồi ha, đằng ấy cũng nghỉ ngơi đi, để bọn tui lên!
Cả đám Gerando trợn mắt há mỏ.
Mỗi lần máy thông tấn thông báo một mệnh lệnh, chỉ huy sẽ lập tức chia nhiệm vụ thành vài nhiệm vụ nhỏ, rồi những nhiệm vụ này nhanh chóng được phân cho từng người. Sau khi nhận nhiệm vụ thuộc về mình, mọi người tức khắc chấp hành.
Tiểu đội trưởng của tiểu đội Học viện quân sự Gerando kinh ngạc phát hiện rằng: Từ lúc học sinh Học viện tổng hợp đế quốc thay thế phe mình, phòng tuyến vốn đang dần tan rã lại đứng vững rồi!
Cũng không phải học sinh Học viện tổng hợp đế quốc thao tác cơ giáp hơn xa Gerando, trên thực tế, tiểu đội trưởng không nghĩ Đế tổng lợi hại trên phương diện này cho lắm, thậm chí nếu xét từ trình độ trung bình, Đế tổng kỳ thực yếu hơn Gerando rất nhiều.
Nhưng... cứ cảm giác thiên sứ... ý quên! Đế tổng thoạt nhìn lợi hại dữ dằn nha!
Giờ phút này, không chỉ đội trưởng tiểu phân đội này nghĩ thế, ngay cả thành viên của tiểu phân đội khác đang đứng một bên lẳng lặng quan sát nhất cử nhất động của Đế tổng cũng có cảm giác ấy trong đầu.
Điểm lợi hại mà Học viện tổng hợp đế quốc khiến học sinh Gerando cảm nhận được thực chất là năng lực phối hợp và chấp hành của họ.
Giống như người một nhà cùng nhau làm bánh nhân thịt, nhằm đạt được mục đích "mau mau được xơi bánh", thường thì mỗi thành viên gia đình chỉ phụ trách một công đoạn nhỏ. Tỷ như người nhào bột, người khác phụ trách làm vỏ, người nữa gói nhân, người cuối cùng chịu trách nhiệm chiên bánh. Một chuyện nom có vẻ đơn giản, nhưng thực ra muốn vừa nhanh vừa tốt thì cực kỳ không dễ, trình độ tốt nhất phải đồng đều, tốc độ cũng phải nhất trí, thế mới không xuất hiện tình huống người gói nhân đợi nửa ngày mà vỏ chưa làm xong.
Phối hợp trên chiến trường quả tình không khác chi làm bánh nhân thịt.
Trong chiến đấu, mỗi đội ngũ có sứ mệnh của riêng mình, mà từng sứ mệnh đều bất đồng, nút thời gian cần để hoàn thành nhiệm vụ cũng khác nhau, nhưng sứ mệnh mọi người cộng lại sẽ thành nhiệm vụ chung của tất cả.
Lúc trước Olivia cảm thấy chỉ huy học sinh học viện khác không thuận tay, thực ra là do trình độ phối hợp của họ có vấn đề. Mà kế tiếp, hắn bỗng dưng cảm thấy chỉ huy thoải mái hơn, cũng chính là sau khi Mục Căn thống lĩnh Học viện tổng hợp đế quốc tham dự cuộc chiến.
Năng lực phối hợp và chấp hành không phải sinh ra đã có, cũng không phải chung sống nhiều năm rồi tự nhiên quen, mà nhờ trải qua phương pháp huấn luyện cổ xưa nghiêm khắc, mạnh mẽ gầy dựng thành.
Để lại một nhóm người trợ giúp đội ngũ Gerando, Mục Căn hỏa tốc dẫn số học sinh còn lại đi chiến tuyến khác, và nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt ở khắp mọi nơi!
Bọn họ mang đến hết thảy những thứ đang khan hiếm trên chiến trường như trang bị, đạn dược, thiết bị, dược phẩm, còn có Học viện quân sự Colton! (Colton: Ơ này, bọn tui hổng phải hành lý!) Có không ít người kiếm cớ tiếp cận học sinh Đế tổng, thắc mắc không biết họ mang phi thuyền chở đầy ắp vật tư như vậy trốn thoát khỏi sự truy bắt của kẻ địch bằng cách nào. Biết vật tư trên thuyền hoàn toàn do đánh cướp ven đường mà có xong, ánh mắt ai nấy trở nên bất thường.
"Học viện tân nương" biểu hiện dũng mãnh thế cơ mà, bộ dạng ban nãy của mình đúng là bẽ mặt không để đâu cho hết.
Có tiếp tế đầy đủ, thành viên sung túc, lại thêm cổ vũ tinh thần, vì vậy trong cuộc chiến kịch liệt ba ngày sau, tất cả học sinh biết khốn cảnh hôm nay của mình, song chẳng những không nổi giận, ngược lại còn phấn chấn!
Bọn họ rốt cuộc công phá căn cứ của quân địch!
Đến tận đây, nhiệm vụ mà trung tướng Joram công bố chỉ ba tiếng nữa sẽ kết thúc.
***
Thành thực mà nói, bọn họ có thể làm tới bước này, trung tướng Joram đã hài lòng lắm rồi.
Có thể khiến trung tướng Joram hay soi mói vừa lòng, chuyện này không dễ dàng tí nào.
Thiết lập trong hệ thống này có độ khó cao hơn mức độ thông thường dành cho tân sinh tận hai cấp. Trong khi chờ kết quả, Bộ Kỹ thuật đã dự đoán kết quả thi thông qua trí não, xác xuất để đám tân sinh thành công cứu được Nguyên soái bằng chính nỗ lực của mình và giành lấy chiến thắng cực kỳ thấp, chỉ tầm 2%.
Bởi vậy, dù đã tuyên bố nhiệm vụ cho các học sinh trong hệ thống, trung tướng Joram vẫn không ra lệnh thuộc hạ đình chỉ nhiệm vụ đang tiến hành. Họ đã báo cho những đại tướng khác chuẩn bị sẵn sàng, cũng bố trí xong quân đội tại phụ cận đế đô, một khi những tân sinh thất bại trong nhiệm vụ, họ buộc phải bắt đầu hành động tiếp theo. Thế cục hòa bình mà đế quốc duy trì mấy trăm năm sắp sụp đổ tan tành —
Hôm nay chỉ mình trung tướng Joram ở lại Bộ Kỹ thuật, người khác sớm đã có nhiệm vụ, ai vào chỗ nấy, nhìn không tới tình cảnh trong hệ thống, mọi người chỉ chờ trung tướng Joram thông báo kết quả cuối cùng thôi.
"Báo cáo trung tướng Joram, hệ thống thanh lý số 1 đã chuẩn bị chạy vào hệ thống bị lây nhiễm rồi." Bộ trưởng Bộ Kỹ thuật khẽ báo cáo tiến triển mới nhất với hắn.
"Biết rồi." Thời điểm phải đối kháng chính diện với vị đại nhân kia... sắp tới rồi ư?
Vẻ mặt của Joram Lafare Klein không có bất kỳ biến hóa nào.
Tựa như mỗi lần trước khi đánh giặc, hắn chỉ cẩn thận hồi tưởng từng hạng mục bố trí của mình, chuyên tâm nghĩ tới từng nhân thủ ứng với những bố trí ấy, cuối cùng xác nhận đường lui lỡ như thất bại...
Không, lần bố trí này, hắn chưa chuẩn bị đường lui gì cả.
Nếu thất bại, sẽ là thất bại vĩnh viễn.
Trung tướng Joram bình tĩnh tập trung quan sát tình cảnh kế tiếp trong hệ thống qua màn hình. Khi thấy một màn trong đó, mắt hắn thoáng mở to.
"Đó là trí não Quân đội – số 1. Ngài xem kìa, nó bắt đầu cưỡng chế đột phá vách ngăn hệ thống của đối phương." Bộ trưởng Bộ Kỹ thuật tiếp tục thấp giọng giải thích.
"Trên màn hình của chúng tôi tại đây, mọi sự vật trong hệ thống đều là một đoạn mã hóa, nhưng mỗi đoạn mã hóa tương ứng sẽ cụ thể hóa thành một sản phẩm cụ thể nào đó trong hệ thống. Chiếu theo hình ảnh trong hệ thống của đối phương, số 1 chính là cái chiến hạm màu đen cực to này."
"Mời xem, nó được trang bị vũ khí vô cùng hùng hậu, nếu thành công xâm nhập đối phương, nó sẽ lập tức tiến hành thanh lý mang tính hủy diệt. Đến khi ấy, toàn bộ những thứ ngài chứng kiến đều bị phá hủy hết. Ngài Nguyên soái, đại tướng Condon, các học sinh, chiến hạm bên trong, tinh cầu... cho tới toàn vũ trụ.
Thế giới này sẽ bị nó dọn dẹp sạch sẽ."
Trung tướng Joram trầm mặc lắng nghe.
Hắn nhìn kẻ hủy diệt màu đen vào được phần đầu.
Khoảng không ngăn trở nó xuất hiện vết rách cực lớn, những vết rách ấy khi có khi không, không ngừng tu bổ, nhưng tốc độ chữa trị của bản thân nó còn lâu mới bắt kịp tốc độ và mức độ bị phá hoại!
Cuộc đọ sức thầm lặng kéo dài không lâu lắm: Khoảng không bị xé toạc một cách hung tợn.
Chiến hạm toàn thân đen tuyền, gần như hòa cùng bầu trời đêm, rốt cuộc lọt trọn vẹn vào tầm mắt trung tướng Joram.
Tử thần khoác chiến bào đen thẳm đại giá quang lâm, vũ trụ hệ thống phát ra tiếng gào thét kháng cự!