Chương 149: Người quan trọng nhất
Trên trần nhà của sân khấu chiếu xuống một chùm sáng chói mắt, chiếu sáng toàn thân cậu cũng như khu vực xung quanh.
Tống Thanh Hàn cầm cúp vàng trong tay, nhìn những khách mời không mấy thân thiết dưới sân khấu, mỉm cười nói: "Rất vinh hạnh khi vai diễn của tôi giành được sự công nhận của mọi người..."
Cậu cảm ơn một lượt từ Hướng Duy, đến cả đoàn phim , cuối cùng mỉm cười, nói: "... Cảm ơn cô Janelle xinh đẹp đã trao tận tay tôi chiếc cúp của Oscar lần này."
Janelle nhướng mày, mặt cười tươi như hoa.
Ngón tay Tống Thanh Hàn khẽ siết chặt chiếc cúp vàng trong tay, ánh mắt dần trở nên dịu dàng: "Cuối cùng, tôi muốn cảm ơn người bạn của tôi, người thân thiết nhất của tôi, Sở tiên sinh."
"Nếu như không có sự ủng hộ và giúp đỡ mà anh dành cho tôi, tôi có khi căn bản là không có cách nào tiếp tục được con đường nghệ thuật, cũng càng không thể đứng trên sân khấu của Oscar, tự tay chạm vào chiếc cúp này."
"Wow..." MC có chút kinh ngạc nhìn cậu, "Nếu như tôi không nghe nhầm thì cậu đang..."
Công khai come out hả?
Tống Thanh Hàn tươi cười lắc đầu: "Không... Nói sao nhỉ, tôi chỉ đang muốn biểu đạt sự biết ơn của mình."
"Tất cả những thành tựu mà tôi đạt được, đứng từ một góc độ nào đó mà nói, đều là nhờ vào sự giúp đỡ của anh."
"Chiếc cúp nam chính xuất sắc nhất này cũng có một phần công lao của anh."
MC một lần nữa nở nụ cười, không nhịn được cảm thán về mối quan hệ bạn bè giữa hai người: "Tình bạn giữa hai người thật khiến người ta ngưỡng mộ... Tóm lại, chúc mừng cậu!"
Tống Thanh Hàn lịch sự ôm cô một cái, rồi cầm cúp đi xuống sân khấu."
Ống kính thu lại toàn bộ cảnh này, truyền đến trước mắt của mỗi một người đang xem trực tiếp.
Tống Thanh Hàn còn cần làm trò để hút fan hả?!
Với dung mạo của cậu, khí chất của cậu, còn có cả kĩ năng diễn xuất vừa mới được Oscar công nhận, cậu căn bản không cần phải dựa vào những chiêu trò này để nâng cao danh tiếng, bản thân cậu chính là một cái máy hút danh tiếng lớn nhất.
Các Tiểu Hàn Giả suýt chút nữa bị lời nói này làm cho tức chết, nhưng bọn họ bây giờ không phải là những fan bình thường nữa, mà là fan của ảnh đế Oscar, phải nhã nhặn, lịch sự.
Bọn họ thận trọng chụp lại màn hình cảnh tượng Tống Thanh Hàn mỉm cười khi công bố đề cử Oscar, sau đó là cảnh cậu giành được giải Oscar nam chính xuất sắc nhất, khi nhìn thấy những bình luận như thế, chỉ thả nhẹ vài chiếc hình ở đó rồi phủi phủi ống tay áo không nhiễm bụi trần, thành công rút lui.
Mỗi năm đều có tin tức đoàn phim nào đó, đạo diễn nào đó mang tác phẩm đi nghênh chiến Oscar, nhưng mỗi năm nhận được, hầu như đều là tin xấu.
Mà lần này, không những Hướng Duy giành được giải nguyên tác và kịch bản xuất sắc nhất, mà đến cả giải thưởng cao quý- nam chính xuất sắc nhất, bọn họ cũng giành được rồi?
Đây nói ngắn gọn là tin tốt chưa từng có tiền lệ!
Các tòa soạn tăng ca soạn bài, in bản thảo, hot search không cần tiền mua cũng liên tiếp nhảy lên, cả thế giới như bị ba chữ "Tống Thanh Hàn" lấp đầy vậy, đến ngay cả lời phát biểu khi nhận giải và thái độ thân thiết của Janelle cũng xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.
Quan hệ giữa Tống Thanh Hàn và Sở tiên sinh thật là tốt.
Đến lúc này, mọi người mới hoàn hồn lại, Tống Thanh Hàn nổi tiếng toàn cầu của bây giờ, vài năm trước cũng chỉ là một diễn viên quần chúng không tiếng cũng chẳng tăm mà thôi.
Cậu sao lại đột ngột xuất hiện vậy chứ?
Hình như là vào một thời điểm nào đó đột nhiên kí hợp đồng dưới trướng Tinh Hải, đi theo Trần An- thời điểm đó tuy rằng vẫn chưa đạt đến đỉnh cao nhưng cũng là người đã có máu mặt, dưới sự dẫn dắt của anh, giành được vai diễn đầu tiên.
Cũng nhờ vai diễn này, cậu đã chân chính xuất hiện trước mắt công chúng, bắt đầu thẳng tiến trên con đường sự nghiệp diễn xuất.
Nhưng, cậu làm thế nào mà được Trần An đào ra vậy?
Trên phố từ sớm đã loan tin, năm đó Tống Thanh Hàn có thể kí hợp đồng với Trần An- người có thể xem là cái tên dự bị cho danh hiệu quản lý vàng thời đó, thật ra là nhờ có quan hệ với Sở Minh.
Nhưng vì đương sự không trực tiếp lên tiếng, nên mấy lời nói này cũng chỉ âm thầm lan truyền mà thôi.
Có điều căn cứ theo lời của Tống Thanh Hàn, tin đồn này có lẽ là thật nhỉ?
Không tên không tuổi nhiều năm như vậy, nếu như không đột nhiên kí với Tinh Hải, cậu có khả năng sẽ phải tiếp tục chìm nghỉm thêm vài năm nữa, thậm chí là mười mấy năm, hoặc có thể nói là mãi mãi không thể nào vụt sáng lấy một ngày.
Cơ hội đối với một người thật sự quá quan trọng, càng huống hồ chi là giới giải trí chẳng thiếu hoa thơm cỏ lạ, không có cơ hội mà muốn xuất đầu lộ diện, thật sự quá khó, chẳng khác nào mang 2 đồng mua vé số mà muốn trúng giải độc đắc vậy.
Nếu như cơ hội này thật sự là Sở Minh đem đến cho Tống Thanh Hàn... Vậy thì tất cả những lời trên sân khấu Oscar, không hề khoa trương chút nào cả.
Nhưng nếu như là thật, Tống Thanh Hàn năm đó không phải chỉ là một diễn viên quần chúng không chút tiếng tăm thôi sao?
Làm sao lọt vào mắt xanh của Sở Minh được?
... Đúng rồi, cậu đã từng cứu mạng chị Sở Hàm.
Đây có lẽ là một ví dụ cho câu người tốt ắt gặp may mắn nhỉ?
Theo tin tức Tống Thanh Hàn giành giải nam chính xuất sắc nhất của Oscar được tung lên mạng, lý lịch của cậu một lần nữa được đào lên, mà ánh mắt Janelle nhìn cậu cũng khiến người ta tò mò không thôi.
Tống Thanh Hàn sao lại có quen biết với Janelle?
Nhìn biểu cảm của Tống Thanh Hàn, cậu hình như cũng rất hiếu kì với sự nhiệt tình của Janelle thì phải?
Mà Janelle lại từng nói cậu là "thầy" của cô...
Đây là chuyện gì vậy?
Sau khi lễ trao giải kết thúc, Oscar theo thường lệ mà tổ chức một buổi tiệc xa hoa, trong tiệc tối này, các khách mời tham gia đều bắt đầu cuộc vui của mình...
Janelle nhận phỏng vấn của phóng viên.
Cô bưng một đĩa điểm tâm tinh xảo, nhìn thẳng ống kính, mỉm cười: "Tại sao tôi lại gọi Hàn là thầy sao?"
"Ừm... Chuyện này kể ra thì hơi dài."
Cô dùng muỗng múc một miếng bánh kem, "Tất cả mọi người đêu biết, hơn một năm trước, trạng thái của tôi không được tốt lắm, còn từng muốn từ bỏ sự nghiệp diễn xuất của mình, bạn bè và gia đình tôi, và cả bác sĩ của tôi nữa, họ đều không có cách nào với tình trạng của tôi lúc đó."
"Trình trạng của tôi lúc đó cực kì không tốt, nhưng lúc tôi sắp sụp đổ, bạn tôi lại giới thiệu cho tôi xem một bộ phim truyền hình."
"Ừm, chính là bộ phim mà các bạn đang nghĩ đó."
"Nó được sản xuất vô cùng tinh tế, tôi lúc đó chỉ ôm tâm trạng xem thử cho vui thôi, sau đó liền bị kỵ sĩ trong đó hút hồn."
"Nói thật lòng, lúc đó tôi cảm thấy người kỵ sĩ này rất kì quái."
"Nhưng biểu hiện của cậu ấy lại vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi.... Cậu ấy vô cùng kiên định, bền bỉ, cậu từng bước từng bước làm việc của mình, sự mạnh mẽ xuất phát từ trong tâm hồn đó, đã khiến tôi cảm thấy bản thân mình như được bảo vệ vậy..."
"Tình trạng của tôi từ đó bắt đầu ổn định lại, hơn nữa còn từ kỵ sĩ đó học được rất nhiều thứ."
"Ừm, đương nhiên, diễn xuất của Hàn lúc đó vẫn chưa đủ hoàn hảo, nhưng vẫn rất động lòng người."
"Tôi rất tự hào về thành tựu hiện tại của cậu ấy."
Năng lực của Janelle, cả thế giới đều biết, sau khi những lời cô nói với phóng viên được tung ra, tên của Tống Thanh Hàn kèm với tên cô một lần nữa tạo ra một làn sóng dữ dội, còn khiến cho rất nhiều người vì đủ mọi loại lí do nên không theo dõi cậu, lại quay ra bấm theo dõi cậu.
Diễn viên Trung Hoa có thể lọt vào mắt xanh của Janelle!
Lượt xem của lại bắt đầu tăng lên, kéo theo những tác phẩm trước đây của Tống Thanh Hàn cũng nổi theo luôn, những trang web và kênh truyền hình đã mua bản quyền phát sóng các tác phẩm của cậu cũng nắm chắc thời cơ, mượn trận gió cuồn cuộn này, một lần nữa đưa các bộ phim điện ảnh và truyền hình đó vào mục đề cử, kiếm được bộn tiền.
Đương nhiên, đó là chuyện phía sau.
Tống Thanh Hàn chỉ xuất hiện một lúc ở tiệc tối của Oscar, sau khi chụp hình lưu niệm và trò chuyện vài câu với khách mời ở đó, liền lặng lẽ rời đi khi mọi người xung quanh bắt đầu những hoạt động vui chơi.
Đêm nay là một đêm không ngủ của Oscar.
Những phóng viên túc trực bên ngoài hội trường buổi tiệc với mong muốn chụp được tin tức nóng hổi gì đó, ai nấy đều phấn chấn cầm máy ảnh.
Suy cho cùng thì ở tiệc tối của Oscar hằng năm, thế nào cũng sẽ có một số minh tinh high quá mức rồi làm ra một số chuyện "vui tai lạ mắt".
Trong hội trường lục tục có người đi ra, bọn họ vừa nhìn liền thấy ngay, đứng giữa đám đông đó là tân ảnh đế của Oscar năm nay.
Một khuôn mặt phương Đông vô cùng nổi bật, đứng giữa đám đông cũng cực kì chói mắt.
Nhưng thật đáng tiếc, trông cậu hình như không hề say, khi quản lý của cậu đến đón, cũng không xuất hiện bất cứ hành động đánh mất lí trí nào.
Cánh phóng viên chụp lại vài tấm hình cậu lên xe rời đi, sau đó lại dời lực chú ý về phía cửa hội trường bữa tiệc.
Trần An ngồi phía trước lái xe, nhìn khuôn mặt có chút mệt mỏi của Tống Thanh Hàn từ kính chiếu hậu, lại nhìn chiếc bụng bị cậu giấu đã lâu nhưng vẫn lộ ra một đường cong tròn tròn, trong lòng không khỏi thở dài.
Anh tăng nhanh tốc độ, vẫn vững vàng như trước đưa Tống Thanh Hàn về lại khách sạn.
Bên trong khách sạn vắng tanh, mọi người đều ở bên ngoài tận hưởng niềm vui.
Trần An đưa cậu đến trước cửa phòng rồi mới yên tâm rời đi.
Chính vào lúc sắp tới ngã rẽ, ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại quay đầu, liền nhìn thấy cửa của căn phòng bên cạnh phòng Tống Thanh Hàn mở ra, một người đàn ông từ trong bước ra.
Anh lắc lắc đầu, bước từng bước lớn về hướng cầu thang.
Sở Minh thả tay nắm cửa ra, nở một nụ cười dịu dàng với Tống Thanh Hàn đứng cách đó không xa: "Chúc mừng em."
Bàn tay cầm cúp của Tống Thanh Hàn siết chặt hơn một chút, sau đó cũng nở một nụ cười trầm tĩnh.
Oscar kết thúc, theo lý mà nói, đây mới là lúc người đoạt giải bận rộn nhất, nhưng khi phóng viên tìm đến khách sạn nơi Tống Thanh Hàn ở để phỏng vấn cậu, thì lại được báo rằng, Tống Thanh Hàn sớm đã rời khỏi đó.
?!
Chuyện gì thế này?
Cậu không biết gì về địa vị của nam chính xuất sắc nhất Oscar sao?
Không nhân cơ hội này nâng cao giá trị của bản thân, ngược lại còn lặng lẽ không một tiếng động rời đi?!
Phóng viên các nước đều sắp bị hành động này của Tống Thanh Hàn làm ngu người luôn rồi, nhưng may mắn là, người quản lý của cậu hình như vẫn chưa kịp rời đi.
Không phỏng vấn được tân ảnh đế Oscar, nói không chừng có thể moi được tin tức gì đó từ quản lý của cậu.
Nếu như biết được địa điểm mà Tống Thanh Hàn sẽ đến sau khi rời khỏi đây là đâu thì tốt quá rồi.