Không Biết Từ Bao Giờ - Hai Ta Lại Bên Nhau!

Chương 2: Để tao chở mày về cho!




Cậu ấy đứng trước mặt tôi, khuôn mặt ướt nước do mới rửa mặt. Cao hơn tôi hẳn cả cái đầu mới ghê. Tôi chỉ 1m48 mà cậu lại 1m73, ôi~~~

Cậu với tôi đúng là hai người của hai thế giới mà. Tôi từ lúc vô lớp đến giờ chỉ nói chuyện với mấy đứa bạn thân và vài người mới quen thôi chớ chả thèm nói chuyện với cậu. Còn cậu thì im im lâu lâu cười cười vì cái duyên nói chuyện cực vô duyên của tôi.(-_-)

- " Này Thủy, hay mày cũng học võ chung với tao đi " - Thúy cứ nhầy tôi đi học võ với nó từ cái bữa tôi cao hơn nó đến khi tôi lùn hơn nó.( rõ là nó học võ từ tháng 4 mà giờ đã là tháng 9 rồi. Cái lúc ấy thì tôi 1m47 nó 1m42, giờ thì tôi 1m48 nó 1m51)

- " Có động lực gì không mà kêu tao học?"

- " Èo, thì mày học đi rồi ngày nào cũng được tao cho mày bao trà sữa "

- " Vừa đi học với mày, mà còn tốn tiền bao trà sữa cơ à?"

- " Hãnh diện lắm đấy, đó giờ mày thấy có ai có cơ hội bao tao trà sữa không?

- " Để tao nói cho mày nhớ nha. Không bữa nào là tao không bao mày ăn, một tuần ít nhất cũng bao trà sữa mày hai ba ngày "

- " Hề hề, thì rủ mày đi học cho vui thôi chớ mày đi không tùy mày"

- " Để tao coi coi "

--------- Trôi qua 2 hour ---------

- " Rồi mấy đứa về ôn quyền chuẩn bị thi thăng đai " - Thầy Vũ dạy võ, đồng thời cũng dạy môn thể dục của chúng tôi.

- " Vâng, Thưa thầy em về ạ" - cả lớp vỗ tay reo hò ghê chưa kìa~~~

Mấy đứa về thì tôi cũng về thôi, nhưng khổ nỗi là nãy con bạn học chung chở tôi vô mà giờ nó không có ở đây. Còn mấy đứa học võ thì chả đứa nào dư xe để chở tôi về cả.

- " Thôi bây về lẹ đi, nhà gần tao đi bộ từ từ cũng đến"

- " Tụi tao giờ đi trà sữa nè, hay mày đi chung luôn đi, lát tao nhờ mấy đứa dư xe đưa mày về" - Thúy

- " Ừa đúng á Thủy, Thủy đi chung đi lát Linh nhờ Nhung chở Thủy về cho. " - Phương Linh.

Mấy đứa tranh nhau rủ tôi đi trà sữa và hứa hẹn sẽ chở tôi về kìa.... vui ghê. Nói vậy chứ tôi biết cũng có vài đứa không ưa gì tôi và cũng không muốn tôi đi chung đâu mà nó ngại nói ra.

- " Thôi tao không đi đâu. Về không mẹ kiếm, nãy chưa báo với mẹ là không đi tập giờ tao không về mẹ lại đi kiếm. Thôi bye~~ tao đi đây" - tôi nói cả tràng dài rồi quay người bước đi. Trông cứ ngầu ngầu sao sao ý nhể ^_^

-----------

Đi ra hết cái cổng và nghe được cái tiếng xe đạp điện chạy đi thì tôi cũng biết tụi nó đã bỏ đi hết rồi.

Bây giờ chính là cái khoảng khắc vừa đi, vừa mơ mộng của tôi á...

Nói thiệt chứ cái nhật ký té của tôi nó dài lắm luôn ý. Đi đường thì mắt dán vô đường đi á nhưng còn cái não thì nó tận "Tây Thiên" hay là cái "đất nước Thần tiên" nào ùi.

**** Ầm ****

À tôi mới té đó mà, trầy một chút thôi không sao.

Đứng lên phủi phủi cát dính trên chân, tôi cắn cắn cái môi thảm thương thay số phận mình.

- " Lùn mà còn hay té, biết bao giờ mới cao lên đây? " - Đây ắt là giọng của một thằng con trai lạ hoắc, lạ quơ.

- " Ai nói thế?" - Quay ra sau với khuôn mặt giận dữ

- " Thôi~~~. Để tao chở mày về cho"