Không Biết Bao Giờ Gặp Lại

Chương 16




16

Lịch trình cua tôi ngày nào cũng kín mít.

Ban thân tới chơi với tôi, cô ấy làm một bàn thức ăn, tôi vừa mới động đũa, ngửi thấy mùi cá liền cảm thấy khó chịu.

Tôi vội vàng chạy tới nhà vệ sinh nôn.

Bạn thân lập tức kéo tôi tới bệnh viện.

Bác sĩ nghiêm mặt nói: "Mang thai tám tuần."

"Có cần đứa bé không?"

Tôi và bạn thân đều sững sờ.

"Đứa bé?"

Bác sĩ nhíu mày hỏi lại: "Đứa bé này, cô có giữ không?"

Niềm vui sướng to lớn xua tan mây mù trong lòng tôi, tay tôi run run cầm báo cáo đọc đi đọc lại nhiều lần.

"Giữ, giữ, đứa bé này tôi cần."

Bác sĩ lập tức thay đổi sắc mặt, dịu dàng từ ái nói với tôi: "Tốt tốt tốt, đây là những việc cần chú ý, phải tới khám thai định kỳ..."

Tôi sờ bụng nghĩ đứa trẻ sẽ giống ai, giống Giang Tự hay giống tôi.

Tôi lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho anh.

"Giang Tự, hôm đi đăng ký em sẽ cho anh một bất ngờ."

Tin nhắn mãi không có hồi âm, giống như cát chìm vào biển khơi không có một gợn sóng.

Tôi bấm ngón tay đếm ngày.

Một đêm trước thất tịch.

Cuối cùng Giang Tự cũng gọi lại, giọng ung dung đến mức tôi đau tim: "Tô Dĩ, ngày mai anh nhất định sẽ về đúng giờ."

"Giang Tự, ngày mai em sẽ cho anh một bất ngờ."

Tôi đè nén sự vui sướng trong lòng, rất sợ bản thân không nhịn được lại tiết lộ bí mật trước.

"Ngày mai em tới cục dân chính chờ anh, chúng ta là người đầu tiên đăng kí."

"Tô Dĩ, quà anh mua cho em, chắc chắn em sẽ rất thích."

Tôi có thể tưởng tượng ra anh đang nở nụ cười, khuôn mặt đầy vẻ yêu chiều.

Tôi siết chặt điện thoại di động, rối rít gật đầu không ngừng: "Được, anh chú ý an toàn."

Tiếng âm báo bận truyền tới, tôi đắm chìm trong sự vui sướng mãi không tiêu tan.

Bạn thân chọn cho tôi vô số váy.

"Ngày mai mặc bộ này, Tô Tô nhà tớ nhất định phải là cô dâu xinh đẹp nhất."

"Tớ đã thuê thợ chụp ảnh cho cậu, nên cô dâu nhanh đi ngủ cho đẹp da nào."

Nửa đêm, tôi tỉnh lại từ trong mơ.

Nghe rất rõ tiếng lồ ng ngực đập mạnh trong màn đêm tĩnh mịch.

Đêm đen dày đặc như mực, quái thú rình mò trong bóng tối há cái miệng to như chậu máu...