Bùi Giai hôn lên mặt Nhã Bửu, đem bế ngang tới bồn rửa mặt, lấy kem đánh răng đưa qua: “Muốn giúp?” Nhìn bộ dạng ngái ngủ của, có chút chột dạ.
Nhã Bửu nhàng đá Bùi Giai cước.
“Buổi tối tới đón em?” Bùi Giai lại.
“Tối nay ở nhà có khách, mẹ bắt em trở về.” Nhã Bửu nhảy xuống bồn rửa mặt.
“Đừng nói là lại có đàn ông tới làm khách?” áp sát người.
Nhã Bửu miệng đầy bọt kem hôn lên mặt Bùi Giai, mồm miệng: “ chắc.”
Bùi Giai hung hăng nhấc mông Nhã Bửu lên đánh cái.
***
Diệp Thịnh vừa khéo gặp Bùi Giai, thuận tiện hỏi: “Tối nay muốn cùng?” Diệp Thịnh sớm biết Bùi Giai sẽ cự tuyệt, kết quả Bùi đại thiếu gia cư nhiên: “Được.” Diệp Thịnh lại vòng qua bàn làm việc: “Hôm nay mặt trời mọc hướng Tây?” Bùi Giai lâu tham gia tụ họp.
Bùi Giai mặc kệ Diệp Thịnh trêu mình, mặc áo khoác ở đằng trước, hỏi: “Cậu có?”
“ chứ, để tớ gọi điện cho Lugo.” Diệp Thịnh.
Địa điểm là Câu Lạc Bộ cao cấp do Diệp Thịnh đầu tư, Lugo còn dẫn thêm vài người bạn, bạn gái của Diệp Thịnh cũng tới, phải là Khương tiểu thư học ở học viện vũ đạo, bạn gái mới có thân hình tuyệt mỹ, môi đỏ căng mọng.
“Lại đổi người? Tốc độ này so với em còn nhanh hơn, phải thích vũ công sao?” Lugo.
“Chịu thôi, vũ công toàn màn hình phẳng(1), tứ chi phát triển, ý nghĩ đơn giản.” Diệp Thịnh, bạn mới quay đầu nhìn ta mỉm cười.
(1) Ý chỉ ngực nhỏ.
Về phần Bùi Giai, khóe mắt nhịn được híp lại, thực tế ngực của Nhã Bửu vẫn đầy đặn, đương nhiên thể so sánh với những bộ ngực khủng.
“Rõ ràng là ăn được nho nên chê nho xanh?” Lugo cười, ta và Diệp Thịnh lần nào cũng mỉa mai nhau, từ công việc cho tới chuyện phụ nữ.
Diệp Thịnh mỉm cười tiếp lời, ngược lại đưa điếu thuốc qua cho Bùi Giai.
“Cai rồi.” Bùi Giai nhàn nhạt.
“Cai thuốc rồi sao?” Diệp Thịnh vừa ngạc nhiên vừa cường điệu: “Tại sao?” Tuy rằng Bùi Giai nghiện thuốc lá nhưng đây là thói quen khó từ bỏ, thói quen phải cứ kiên trì là được, kết quả hôm nay lại nghe Bùi Giai cai thuốc, Diệp Thịnh vốn dĩ bất ngờ.
Bùi Giai phớt lờ Diệp Thịnh.
Nhưng mà Diệp Thịnh cũng phải ngốc, nhìn chung gần đây Bùi Giai tăng ca, xã giao như những ngày trước, ngược lại còn cai thuốc, khẳng định là......
Diệp Thịnh thấp giọng hỏi: “Cậu có bạn mới rồi hả?”
Bùi Giai lên tiếng.
“Được, ấy chắc là một mỹ nhân, phải cho chúng tớ gặp mặt chị dâu nhé.” Diệp Thịnh tò mò nói.
“Để sau.” Bùi Giai cũng phủ nhận.
Diệp Thịnh thầm nghĩ chắc hẳn Bùi Giai vẫn còn theo đuổi, cho nên mới tiện giới thiệu, ta mở miệng kêu chị dâu, Bùi Giai cũng phản đối, có thể thấy được lần này Bùi Giai nghiêm túc, Diệp Thịnh cẩn thận ngẫm nghĩ, cũng đoán ra là ai.
Lugo ở bên kia mở miệng: “Triệu Đồng muốn lại đây.”
Hôm nay Lugo dẫn theo bạn, có hai vị là đạo diễn nổi tiếng trong nước, vị ở hải ngoại, Triệu Đồng là nghệ sĩ đa năng, tự nhiên sẽ muốn tiến thêm bước.
“Gần đây Lugo và Triệu Đồng qua lại với nhau, có muốn tớ nhắc nhở Triệu Đồng?” Diệp Thịnh thấp giọng hỏi Bùi Giai.
“ cần, ta biết ta muốn gì.” Bùi Giai.
Lúc Triệu Đồng đến đầu tiên là nhiệt tình chào hỏi Bùi Giai và Diệp Thịnh, quay đầu thì hàn huyên cùng Lugo và bạ bè của ta.
“Khi vừa mới bắt đầu tớ còn tưởng ta có ý với cậu. Chẹp, xem ra là quan tâm đến phim ảnh rồi.” Diệp Thịnh.
“Cậu cũng là phim ảnh.” Bùi Giai cười.
Mười giờ tối, điện thoại Bùi Giai vang lên, đứng dậy ra ngoài.
“Đúng như đoán, lại là con của bạn thân mẹ em.” Giọng nói của Nhã Bửu ở đầu dây điện thoại vang lên.
“Hừm.” Đây là cách Bùi Giai trả lời Nhã Bửu.
“Nhưng lần này là con gái, ôi chao, ấy rất đẹp.” Nhã Bửu hài hước.
“Tối nay về kịp?” Bùi Giai chỉ quan tâm điểm này.
“Trễ rồi, chắc đâu ạ.” Nhã Bửu khó xử.
“Tuần sau còn phải bay sang quốc.” Bùi Giai cũng nhiều.
“Chẳng lẽ muốn em nửa đêm ném thang ra ngoài cửa sổ?”
“Kỳ thực em cũng có thể dùng drap giường thay thế cầu thang, như vậy có thể leo lên phòng ngủ của em.” Bùi Giai cười.
“Hồi chắc dì Ninh Luyện thường hay đọc truyện ̉ tích cho lắm?” Nhã Bửu cười: “ ở đâu mà ầm ĩ vậy.”
Bùi Giai nói tên Câu Lạc Bộ, tiếp tục hỏi: “Muốn tới đây kiểm tra sao?”
“Em tin tưởng.” Nhã Bửu.
Hai người nấu cháo điện thoại một lúc, mẹ của Nhã Bửu đã gọi.
“ phải cậu từng bảo tán gẫu điện thoại là lãng phí thời gian?” Diệp Thịnh hỏi: “Hơn nữa còn tổn hại đầu óc.”
“Tốt nhất là cậu nên quan tâm bạn gái mình.” Bùi Giai, bởi vì bạn gái mới của Diệp Thịnh áp sát vị đạo diễn nào đó.
“Vô phương.” Diệp Thịnh: “Kỳ thực đến tuổi này rồi cũng nên tìm vợ, có điều tớ chưa thể nào tìm được nàng công chúa cho mình.”
Bùi Giai muốn tiếp tục ở lại, đứng dậy cầm áo khoác, chào hỏi mọi người: “Tôi trước, sáng mai còn có cuộc họp.”
Triệu Đồng cũng đứng dậy: “Phải rồi, ngày mai còn có việc, Bùi đại thiếu gia có thuận đường?”
Triệu Đồng là một mỹ nữ, vừa nhìn đã tạo cảm tình với đối phương, ai có thể đành lòng cự tuyệt ta?
Kết quả, tiêu đề giải trí ngày hôm sau chính là: “Nam thần Bùi Giai cùng thiên hậu Triệu Đồng”, nội dung có phần khoa trương, từ việc Bùi Giai bỏ tiền đầu tư phim ảnh vì Triệu Đồng khiến cho Triệu Vũ Hinh tổn thương nên nói lời chia tay. Kết luận, Bùi Giai cùng Triệu Đồng bí mật quen nhau.
E.b.o.o.k được làm bởi ñghiepdu.ñet
Bà Đường buông tờ báo xuống, khinh thường: “Con trai của Ninh Luyện càng ngày càng giỏi, cùng với nhân viên của mình giao du, đúng là mặn nhạt đều chê.”
“Mẹ nói người làm nào?” Nhã Bửu kinh ngạc hỏi.
“Cái thiên hậu Triệu Đồng, nhân viên ở công ty giải trí của cậu ta còn gì.”
“Vậy ạ?” Nhã Bửu khỏi cảm thán suy nghĩ của mẹ mình đối với Bùi Giai.
“Đúng rồi, nghe nói bạn gái cũ của nó đã nói lời chia tay? Con bé Triệu Vũ Hinh thật có mắt nhìn người.” Bà Đường lại.
Nhã Bửu dám vì Bùi Giai mà biện hộ, Đường Húc buông tờ báo nói: “Diệp Tranh, bà đừng gây sự với bọn họ nữa.”
Về phần này, bà Đường hề lo lắng, dù sao năm xưa bà cũng từng mê mệt cha của Bùi Giai, vì vậy bà chỉ có thể: “Em thay Mỹ Bảo nói ra uất ức đáng trước đây mà thôi.”
“Bây giờ nó đã có Arthur, em làm mẹ vợ chẳng lẽ còn hài lòng?” Đường Húc.
“Dĩ nhiên em hài lòng chứ.” Bà Đường cười, Arthur vào nhà họ làm con rể, so với những người mà Mỹ Bảo quen trước đây, rất hợp nhãn bà.
Nhã Bửu sự lo âu thay Bùi Giai, phải biết rằng con rể cũng cần tranh thủ tình cảm.
thay quần áo chuẩn bị đến đoàn múa, chợt nhận được điện thoại của Bùi Giai, câu đầu tiên là: “ cần quan tâm tới lời bịa đặt của báo chí.”
Nhã Bửu giả ngu,: “Ừ nhỉ, lời báo đều bậy thôi?”
“Đừng dỗi nữa, tối nay Bùi tiên sinh sẽ chịu tội với Đường tiểu thư, được chưa?” Bùi Giai hỏi.
Mỗi lần Bùi Giai mà đề cập đến cách xưng hô này thì phảng phất ý nghĩ mờ ám, Nhã Bửu oán hận: “ hay lắm, lo mà chuẩn bị quỳ gối bàn phím.”
Buổi chiều, Bùi Giai đến ngã rẽ gần đoàn múa chờ Nhã Bửu, thể đeo mắt kính, chột dạ khom lưng tiến vào trong xe, vừa nhìn thấy Bùi Giai liền dùng hết toàn bộ kỹ năng mỉa mai: “Bùi đại thiếu gia rõ ràng là sợ paparazi theo dõi, sợ bị chụp hình mặt báo cùng với nữ minh tinh?” Mỗi lần Nhã Bửu nhất thời gọi “Bùi đại thiếu gia”, thì chính là nói đào hoa.
Bùi Giai thò người qua, cắn miệng Nhã Bửu cái: “Hôm nay Bùi đại thiếu gia muốn hẹn hò cùng với vũ công Đường Nhã Bửu, được chứ?”
“ trở về nhà em sao?” Nhã Bửu nhìn thấy xe chạy về hướng khác.
“Đến nhà hàng Thực Họa, phải là em rất thích món “hoa hồng cá” ở đó sao?” Bùi Giai.
“ phát hiện ư?” Nhã Bửu ngạc nhiên, ngày đó còn tưởng rằng khinh thường mình.
“Ừ. Lúc đó nghĩ, vị tiểu thư này có thể ăn khỏe như vậy, lại giỏi khiêu vũ, thịt người nhất định co dãn.” Bùi Giai cười: “Quả nhiên ngoài sở liệu.”
“Bùi Giai!” nhàng nhéo cánh tay: “ phải đã đồng ý sẽ xuất hiện ở nơi công cộng sao?”
“Ừ, cho nên hôm nay đặt bao hết phòng, thế nào?” Bùi Giai.
“Tội tình gì chứ?”
“Tình ngay lý gian.” Bùi Giai đáp trả cực kỳ thuận miệng.
Bùi tiên sinh quả là một người đàn ông thông minh. Vô thanh vô tức liền có thể xoay sở ở mọi tình huống, cảm thấy mình hoàn toàn phải là đối thủ của.
Đến chân núi, hai người phóng xe thẳng lên tới đỉnh. Nhã Bửu nhìn mảnh đất chưa có dấu hiệu khởi công, hỏi: “Lần trước nói chuyện với kiến trúc sư, cứ nghĩ rằng cho xây dựng rồi chứ.”