“Sư phụ, sao anh lại ở đây?”
“Đến xem đồ đệ ngoan của anh có lùi bước hay không.”
“Sư phụ!”
“Ha ha ha.”
Yun Ho chỉ muốn cười để che dấu sự uất ức của mình, việc thành viên rời đi, DBSK phải làm sao bây giờ, gần đây công ty cũng luống cuống chân tay, nào có thời gian quản mình.
Nghĩ đến ngày đó, thầy Lee Soo Man từng nói:
“Yun Ho à, thầy tin tưởng em, em là do một tay thầy dẫn dắt, cho nên thầy không do dự mà để em làm trưởng nhóm, mặc dù bây giờ ba người kia đã rời đi, nhưng thầy bảo đảm, chỉ cần em và Chang Min còn ở lại, DBSK sẽ còn đứng lên, sẽ không tan rã, em đi ra ngoài giải sầu chút cũng tốt.”
Yun Ho biết, mặc dù trước đây mình bị công ty đánh rất nhiều lần, lịch trình của DBSK cũng chất đống, nhưng đối với người thầy xem mình như con ruột này, mình không thể hận nổi, dù sao mình cũng muốn cảm ơn ông ấy và công ty để cho mình thực hiện ước mơ, cho nên mình và Chang Min không có chọn lựa rời đi, thật ra thì thực tế là công ty không cho bọn họ rời đi, mà nhân khí của ba người kia thì cách xa nhân khí của mình và Chang Min, bên ngoài họ còn có cả sự nghiệp phụ.
Nghĩ tới đây, Yun Ho không khỏi cảm thán, mình còn chưa đủ tốt, còn phải học tập rất nhiều. Cho nên mới tới New York giải sầu, vừa sạc pin công cộng cho điện thoại tiện thể đi thăm đồ đệ bảo bối của mình.
Anh biết con bé này rời đi cũng bởi vì không thể tiếp thụ nổi ba anh khác rời khỏi nhóm, mặc dù ngoài mặt con bé không thể hiện ra bên ngoài, nhưng anh biết cô rất nhạy cảm, suy nghĩ trưởng thành vượt qua tuổi tác. Anh cũng hiểu rõ con bé tới Mỹ cũng không lười biếng mà còn học những thứ khác như rap, jazz, sáng tác,…
Thật may mắn khi có một học trò lại vừa là em gái như vậy, xem ra mình tới thật đúng lúc, vừa lúc đánh vỡ tâm kết của cô, sau đó làm cho cô trở về.
Vì vậy từ sau hôm đó, Yun Ho tiếp tục làm thầy giáo cho Yi Rim, trừ thời gian khi Yi Rim đến trường thì anh cũng đi học, thời gian còn lại thì dạy vũ đạo cho cô, kỹ thuật ca hát…tựa hồ như muốn dạy cho cô tất cả kỹ năng.
Không thể không nói, anh Yun Ho không chỉ có yêu cầu nghiêm khắc với cô, mà khi dạy cũng rất nghiêm khắc.
“Không đúng, làm lại!”
“Không đúng, tiết tấu này sai rồi!”
“Không đúng….”
Orz~~~~~~
Mỗi lần khi bị sư phụ hành hạ thực hà khắc, Yi Rim có cảm giác mệt muốn lả, nhưng không thể bỏ cuộc, trải qua mỗi lần giáo dục của anh khiến cô cảm giác mình học được rất nhiều thứ, quả nhiên thành công đều giành cho những người biết nỗ lực, đồng thời cả con người cô cũng trở nên trầm ổn.
Thời gian trôi qua thật nhanh.
--- ------
Thủ đô Seoul, Hàn quốc.
«Hello F(x)” Là chương trình truyền hình thực tế của nhóm nhạc nữ F(x), họ đến Châu Phi, Thái Lan, và Nhật Bản. Chương trình gồm 4 tập. Hôm nay là ghi hình khi các cô chụp tạp chí và quay chụp MV cho album, ở tiết mục cuối cùng, Tống Thiến viết lời nhắn cho em út nhỏ tuổi nhất Krystal:
“Soo Jung à, mặc dù em nhỏ tuổi nhất nhưng em luôn nghĩ như một người chị, chị thật sự biết ơn, sau này Krystal của chúng ta nhất định sẽ càng thành công.”
Viết cho bạn cùng phòng, cô em Sulli:
“Sulli à, mặc dù trước kia chúng ta thường hay cãi nhau nhưng ở cùng một chỗ hai năm, tâm linh tương thông, bây giờ chỉ cần một ánh mắt cũng đã hiểu nhau.”
Viết cho Luna, người luôn thay mặt nói đỡ cho cô:
“Luna à, không có em chị biết phải làm sao bây giờ?”
Mà Amber thì dùng chữ phồn thể, tiếng Trung, tiếng Anh và tiếng Hàn viết cho cô:
“Chị đừng khóc, mỗi ngày đều phải mỉm cười, em sẽ luôn ở bên cạnh chị, chúng ta cùng nhau cố gắng lên nào.”
Đúng vậy, Tống Thiến à, đừng khóc, vì chị là nữ thần Victoria.
Tống Thiến nói, mỗi thành viên đều viết cho mình ba câu, cám ơn, thật xin lỗi, em yêu chị.
Thật ra thì chính cô mới là người nên nói điều này, bởi vì cô là người ngoại quốc, tiếng Hàn còn rất hạn chế, không thể hoàn thành tẫn trách nhiệm của một trưởng nhóm, mỗi khi phát biểu cũng cần Luna nói thay.
Sau đó Yi Rim cũng xem tập phát sóng này, thời điểm đó cô ngồi trước máy tính, khóc như mưa.
# Chị Thiến, em rất nhớ chị, Soo Jung à, em cũng rất nhớ chị. #
Tháng 4 năm 2010, công ty SM và Kim Jae Joong, Kim Jun Su, Park Yoo Chun bị phân cắt ích lợi, nhóm nhạc năm người DBSK dừng hoạt động lại toàn diện.
Ba người sớm rời khỏi ký túc xá, Yun Ho cũng không biết đã đi đâu, một mình Chang Min trốn trong ký túc xá, bởi vì Super Junior còn bận lịch trình, cho nên Tống Thiến nhận được tin tức từ Kyu Hyun, lập tức chạy tới ký túc xá của DBSK, cũng dùng chìa khóa lấy tới từ Kyu Hyun để mở cửa.
Vừa mở cửa, đập vào mặt là mùi rượu nồng nặc, Tống Thiến nhìn Chang Min ngồi dưới đất giống như một đứa bé, chợt thấy sống mũi cay cay.
Kéo màn cửa sổ ra, để cho ánh mặt trời chiếu vào, sau đó ngồi xổm xuống nhìn người con trai chán chường tới cực điểm ở trước mắt, đôi mắt anh không hề lấp lánh sáng ngời giống như trước nữa, đột nhiên chú ý tới vết máu trên tay cùng với mảnh gương vỡ tan tàn ở nhà tắm đối diện kia…
Cô lập tức tìm hộp thuốc cứu thương, băng bó cho anh, thấy máu sặc sỡ, vết thương dữ tợn kinh người, người đàn ông vốn tựa như cương thi lập tức ngẩng đầu lên đưa tay xoa đi nước mắt trên mặt cô.
……
Ngày 4 tháng 5 năm 2010, F(x) phát hành mini-album đầu tiên của họ mang tên «NU ABO», cũng thông qua Youtube công khai MV ca khúc chủ đề. Bài hát chủ đề «NU ABO» với “vũ đạo trang điểm” đã nhấc lên một trận triều lưu đáng yêu mang theo một loại trung tính và dịu dàng ở Hàn quốc, có không ít nghệ sĩ bắt chước vũ đạo này.
Nhưng lúc quảng bá ca khúc thì các cô đụng phải nhóm nhạc nam đang rất nổi tiếng lúc này là 2PM, cúp hạng nhất đành trượt khỏi tay lần nữa. Thấy dáng vẻ các em gái tràn ngập mất mác, mặc dù Tống Thiến cũng rất đau lòng nhưng cô là trưởng nhóm, cho nên vẫn là dùng tiếng Hàn không nói chuẩn an ủi các cô em.
Đúng vậy, các cô đã cố gắng như vậy, chạy lịch trình không ngừng, mỗi một động tác đều diễn đi diễn lại ngàn vạn lần, nhưng vì sao vẫn không thể thành công.
SHINee dù sao vốn quen biết các cô lâu nhất, biết các cô mất mác không vui, vì vậy buổi tối họ tổ chức một bữa tụ tập cùng ăn. Key và Min Ho cố gắng điều chỉnh bầu không khí, năm thành viên F(x) cũng thu hồi sự khổ sở trong lòng, rộng mở lòng mình mà chơi đùa.
Thật ra thì mỗi người đều không dễ dàng, mặc dù đã debut, nhưng cũng phải thừa nhận áp lực thật lớn, bao nhiêu cái buổi tối đều núp trong chăn khóc.
Vì để nhóm có thể phát triển nhanh chóng, Tống Thiến cũng đành nhắm mắt đi diễn ở các tiết mục giải trí, không ngừng làm đủ trò, biểu diễn công phu uốn người mềm dẻo, chỉ vì những con số rating lượt xem kia.
Trừ «Star King», tháng sau cô còn nhận quay «We Got Married», «Invincible Youth», thật sự là mỗi ngày đều không có đủ thời gian để ngủ.
Nhưng may mắn là, thông qua tài nấu nướng thuần thục, nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời trong «We Got Married» đã khiến tên tuổi Victoria đi từng chút từng chút một vào trong lòng khán giả, nhưng đồng thời cũng khiến cho fan hâm mộ của Nickhun công kích, thậm chí ảnh hưởng đến việc đi lại bình thường của cô.
--- -----
Công ty truyền tới tin tức, tháng 8, tại concert SM TOWN sẽ để DBSK ra sân lần nữa.
…….
New York, Mỹ.
Khó được một hôm sư phụ cho cô nghỉ ngơi, Yi Rim và Yun Ho đang ngồi ở một tiệm nước.
Bởi vì không có ai sẽ nghĩ đến trưởng nhóm DBSK Jung Yun Ho sẽ ở New York, Mỹ, vì vậy sư phụ cũng chỉ đeo một cái mũ lưỡi trai, sư phụ gọi một ly Cappuccino, Yi Rim gọi một ly trà sữa sô cô la, thật ra thì cô có chút hứng thú nhìn màu sắc của ly Cappuccino trước mặt có chút tương tự màu sắc của trà sữa sô cô la, rất muốn nếm thử, nhưng cô nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của sư phụ, chỉ có thể quyệt miệng bĩu môi uống trà sữa của mình.
“Yi Rim à, anh phải về Hàn quốc, tháng 8 sẽ có SM TOWN, DBSK sẽ biểu diễn trở lại.”
Thật ra thì hai người cũng biết, đây là một cuộc đánh cuộc không biết rõ kết quả, nếu như phản ứng của công chúng tốt, DBSK sẽ trở về thật mạnh mẽ, còn không thì đây chính là kết thúc.
“A, sư phụ phải về sao.”
Yi Rim cũng không có nhiều phản ứng.
“Em không có ý kiến gì?”
“Không có!”
Lần đầu tiên Yun Ho thấy mình vô lực, mỗi câu thoại đều tựa như đánh vào trên vải bông.
“Yi Rim, không phải mình anh trở về, mà là em trở về cùng anh, cần phải về rồi, anh thấy rõ thực lực của em, chớ bởi vì một chuyện mà bỏ qua giấc mộng của mình, anh cảm thấy sau này em nhất định sẽ thành công.”
“Sư phụ, anh để em suy nghĩ đã.”
“Vé máy bay anh đã mua xong, cho em trước, buổi sáng ngày mai sẽ bay.”
Sư phụ để lại những thứ này sau đó rời đi, Yi Rim biết anh phải về thu dọn hành lý của mình.
Yi Rim đi dạo một mình khắp những nơi mà mình đã đi qua trong một năm này, trường học, phòng luyện tập, công viên vận động mình và anh đã từng đi qua, tiệm trà sữa…Yi Rim đột nhiên bắt đầu nhớ về quốc gia ở ngoài ngàn dặm kia, cùng với tòa nhà đó, bởi vì nơi đó có nhóm bạn của mình.
Ngày thứ hai, tại sân bay.
Khi Yun Ho nhìn thấy cô gái trước mắt mình mỉm cười với lúm đồng tiền như hoa, đột nhiên nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên gặp cô khi đó, cũng là ở sân bay, tiểu loli béo mập mềm mại đã trở thành thiếu nữ như ngọc, khuôn mặt vốn có chút mập mạp của trẻ nít cũng chậm chậm biến thành mặt trái xoan như bây giờ, bốn năm thật mau, anh tin tưởng cô bé này nhất định sẽ thành công.
Lúc này ở phòng chờ.
Yi Rim đang gọi điện cho ba, nhờ ông ấy giúp mình xử lý một số chuyện ở nước Mỹ, sau đó cũng nói việc mình về Hàn quốc, trở lại công ty SM, mặc dù ba vẫn còn dung túng quyết định này của mình, nhưng vẫn không tránh được bị răn dạy một phen.
Cúp điện thoại, Yi Rim và Yun Ho đi lên máy bay bay về Hàn quốc.
Yi Rim cũng không thông báo cho bất kỳ người nào về tin tức mình sẽ về nước.
Hàn quốc, tôi trở lại.
Các bạn, tôi trở lại.
Đông Phương Thần Khởi cũng trở về, nhất định sẽ thành công.
--- ----
Ngày thứ hai, Yi Rim liền đeo chiếc nón mà Se Hun tặng cho mình, mặc một cái áo lớn Supreme màu đen cùng quần bó sát người, đeo một đôi giày màu đỏ cao đi tới công ty SM.
Vừa tới cửa Yi Rim liền thấy được chị Thiến Thiến mà cô nhớ mong ngày đêm, cùng với fan hâm mộ điên cuồng của Nickhun.
Đám fan hâm mộ kia nói những lời khiến ngay cả Yi Rim cũng không thể nghe nổi, bọn họ tính là cái thá gì? Muốn chị của cô rời khỏi, chẳng qua cũng chỉ là một chương trình thôi không phải sao?
Nhưng chị vẫn mỉm cười với đám con gái kia, nói chuyện như thể không phải chính mình đang nói, đột nhiên đuôi mắt cô chú ý tới một người hâm mộ đưa tay ra muốn đẩy chị Thiến Thiến, Yi Rim phản xạ có điều kiện, lập tức đi lên, tay ôm lấy bả vai của chị sau đó nhanh chóng chạy vào công ty.
“A, cảm ơn, yah, Yoon Yi Rim!”
Chỉ thấy Tống Thiến mới vừa muốn cảm ơn người nọ, đột nhiên phát hiện lại là Yoon Yi Rim, người đã biến mất suốt một năm, lập tức kêu lên.
“Chị, em đã trở về.”
Yi Rim ôm lấy chị. Đang tính kiss một cái, dù sao đây chính là style Mỹ nha. Nhưng đột nhiên một âm thanh “Con bé chết tiệt này, rốt cuộc cũng biết trở về sao?” vang lên…
Được rồi…phá hư chuyện tốt của cô.
Yi Rim chỉ có thể quay đầu:
“Anh Chang Min, đúng vậy, rốt cuộc em cũng trở lại, nhớ em đúng không! Nhìn thần sắc anh không tệ nha!”
Yi Rim nhanh chóng nói sang chuyện khác.
“Đó là đương nhiên, là chị của em làm rất nhiều thức ăn ngon cho anh.”
Yi Rim thấy mặt chị đột nhiên đỏ, cảm thấy không khí giữa hai người có chút vi diệu, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, dù sao hẳn là cô nhờ chị chăm sóc anh Chang Min.
“Con bé chết tiệt này thay đổi rất nhiều, cũng cao hơn nhiều nữa, xém chút nữa không nhận ra được.”
“Hì hì, trở nên đẹp đúng không?”
“Phẩu thuật ở Mỹ sao?”
“Bổn tiểu thư đẹp như vậy còn cần chỉnh dung sao, em là mỹ nữ thực sự.”
Yoon Yi Rim kiêu ngạo ngẩng đầu.
Một lát Cho Kyu Hyun cũng đi tới châm chọc.
“Được rồi, Rim tới phòng luyện tập của bọn chị đi, Soo Jung cũng mau nhớ em muốn chết rồi.”
“Đúng là chỉ có chị tốt nhất!”
Yi Rim quay đầu nhìn về phía hai người kia, làm cái mặt quỷ, sau đó rời đi cùng với chị Thiến Thiến.
“Chị à.”
“Sao vậy?”
“Em ở Mỹ cũng xem «We Got Married», anh rể đẹp trai như thế chị không động lòng sao?”
“Nói gì đó, chỉ là chương trình mà thôi, đều là diễn xuất.”
“Cũng đúng, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, vẫn là cùng công ty chúng ta luôn tốt nhất, anh Yun Ho, anh Kyu Hyun, anh Chang Min…”
Yi Rim không có chú ý tới người bên cạnh khi nghe xong tên cuối cùng, vẻ mặt cô có chút mất tự nhiên.
…….
“Yah, Yoon Yi Rim! Con bé này không thèm nói một tiếng đã đi Mỹ ngay!”
“Em đây sai rồi, sai rồi, được chưa.”
“Em còn biết trở lại? Chị cho là em vui quên hết trời đất.”
“Còn dám nói, cũng không biết tên nào không trả lời tin nhắn cho em vào ngày giáng sinh, chị không trả lời cũng thôi, đằng này ngay cả Jong Gấu cũng không trả lời em! Hai người nhất định có chuyện gì.”
“Nào có chuyện gì, chị đi ngủ đây, bye!”
“Không đúng, Soo Jung, ngày đó cậu ra ngoài chơi, trở về còn mua cho tớ trà sữa, hi hi, uống rất ngon.”
Sulli ở bên cạnh ngơ ngác nói.
= = quạ đen bay qua…
“Yah, lâu như thế tớ đã quên rồi!”
Nhưng cũng mới nửa năm.
Tác giả có lời muốn nói: Hai đôi cp bắt đầu yên lặng mập mờ ha ha ha.