Khoa Kỹ Luyện Khí Sư

Chương 31: Chuẩn bị




Trong năm ngày này, sinh hoạt của Khương Dự trở lại bình thường.

Sự việc náo nhiệt của Nguyệt trưởng lão thu đồ ở Thiên Chú thành cũng dần dần lắng lại. Ngày Tinh mộ trở thành đề tài của mọi người ngày càng nhiều.

Mà lúc này hằng năm, luôn có mấy thằng xui xẻo bởi vì nhiều nguyên nhân chủ quan mà quên đi thời gian tu luyện tinh thần lực, cho nên đi chầu ông bà sớm, trong đó có một số không ít thiếu niên thiên phú.

Ở trong thành lúc này, tiếng trách cứ của những trưởng bối của các thiếu niên này ở khắp nơi có thể nghe thấy.

Nhưng có một việc làm cho mọi người chú ý, chẳng biết tại sao sáng sớm ngày đầu tiên của năm ngày đầu trở về sau, người bị Hư không phệ trùng cắn nuốt tinh thần lực tăng đột biến, số lượng so với trước kia ít nhất tăng gấp đôi.

Theo bình thường, tu luyện tinh thần trong thời kỳ ngày Tinh mộ có xác suất rất nhỏ dẫn tới Hư không phệ trùng, mà không phải tất cả. Nếu vận khí tốt có khả năng chẳng bị làm sao. Nhưng năm nay, vận khí này lại trở nên chả có tác dụng nhiều.

Ở sáng sớm ngày đầu tiên, sau một khoảng thời gian, bất luận là ai chỉ cần tu luyện tinh thần lực liền tất nhiên dẫn tới "Hư không phệ trùng", mà số lượng còn không phải ít, tinh thần lực rất nhanh bị thôn phệ không còn, biến thành si ngốc. Mà mấy lần trước, tu luyện qua mấy canh giờ cũng không có bị gì, còn có người vô ý tu luyện tinh thần lực cả ngày cũng chẳng bị sao.

Tựa như sau thời gian đó, đột nhiên có người chọc giận bọn côn trùng ghê tởm này, để bọn chúng cực kỳ không thoải mái, mới đi trả thù những người xung quanh.

Đối với điều này, mọi người chỉ có thể vì người gặp nạn mà thở dài tiếc nuối, trong lòng thì âm thầm cảnh giác về sau không được chủ quan như vậy nữa. Loại sinh vật "Hư không phệ trùng" này trực tiếp xuất hiện từ hư không, căn bản không có đồ vật nào để bảo vệ.

….…

Khương Dự giờ đang ở trong phòng nghiên cứu cách chế tạo ra "Bàn quan sát thiên văn", từng loại vật liệu ở trong tay hắn chuyển hóa hoàn thành, sau đó lại phân cắt, vặn vẹo, biến hình thành linh kiện hắn muốn, các linh kiện nhỏ khác nhau sinh ra lại lắp ráp thành cấu kiện lớn hơn.

Từ khi hắn được sản phẩm Khoa học kỹ thuật lần đầu tiên tới giờ đã làm không ít lần, ngón tay đã được rèn luyện trở nên linh hoạt hơn xa so với trước kia, trong đó có một ít thao tác có cảm giác trở nên đẹp đẽ.

Khương Dự đang âm thầm tự sướng thao tác đẹp đẽ của mình, trong lòng đắc ý, cảm thấy sùng bái mình quá đi.

Theo cảnh giới không ngừng đột phá, năng lực đặc thù của hắn cũng tăng lên rất nhiều. Sự tăng lên này không chỉ tốc độ chuyển hóa vật chất tăng lên, đồng thời cũng làm cho chất lượng vật chất cũng trở nên tốt hơn.

Mặc dù gọi là “chuyển biến tốt” chỉ là nói tương đối, nhưng so với trước kia tốt hơn một chút, đối với sản phẩm công nghệ cao mà nói, chất lượng kỳ thật vẫn thuộc loại thấp kép, miến cưỡng có thể sử dụng, chế ra sản phẩm cuối cùng thì công hiệu cũng giảm đi rất nhiều.

"Quang ảnh tráo","Súng nguyên tử", đều là như vậy.

Khương Dự kiên nhẫn chế luyện "Bàn quan sát thiên văn", từng bước từng bước tiến hành, các linh kiện và cấu kiện tinh xảo đều chỉnh tề bày ở một bên.

Một màn này liền lộ ra sự chuyên nghiệp. Những hành động này không phải là của người có phong cách “lôi tha lôi thôi”.

Đây chính là ý tưởng của Khương Dự, quá trình lắp ráp linh kiền đẹp đẽ như vậy không chừng ngày nào đó sẽ ở trước mặt mỹ nữ biểu diễn, tất nhiên phải bố trí, diễn tập, đến lúc đó làm một phen biểu diễn siêu đẹp zai, mới có thể lấy được ánh mắt sùng bái của mỹ nữ chứ.

Nghĩ tới đây, khóe miệng Khương Dự lộ ra nụ cười bỉ ổi, vui mừng phấn khởi.

Năm ngày thời gian thoáng cái đã qua, trong sân nhỏ của tiệm luyện khí, một dụng cụ cao cỡ một người đứng đó.

Kính thiên văn này nhìn về ngoài kết cấu đơn giản, một cái chỗ ngồi hình tam giác màu đen, cao khoảng nửa người, được chống trên một cây cột tròn vững chắc, ở dưới là một cái đĩa tròn màu đen, tiếp theo là một loạt cơ cấu hoạt động, ở trên là một ống kính bằng đồng dài khoảng 1.2m, chia làm 3 đoạn, đường kính giảm dần từ trên xuống…

Nhìn lại một tác phẩm mới của mình, nội tâm Khương Dự cảm giác tự hào bạo phát, cho dù bề ngoài sản phẩm Khoa học kỹ thuật này cũng không tệ lắm nhưng không biết có dùng được không?

Tấm gương của kính thiên văn có yêu cầu khá cao, một chút sai số đều làm cho hình ảnh vặn vẹo, mơ hồ, không rõ, vậy nên thành công hay không phải dùng mới biết được.

Nâng kính lên, nhắm lại một con mắt, Khương Dự thử dùng "Bàn quan sát thiên văn" nhìn về phía bầu trời.

Một mảnh màu trắng. Khương Dự ánh mắt híp lại.

Được rồi, cái đồ chơi này ban ngày là không dùng được, xem ra chỉ có thể chậm rãi đợi buổi tối mới được.

Chờ đợi thường dài dằng dặc và nhàm chán, sau khi nhìn lên bầu trời làm cái cổ hắn đau nhức, mặt trời cuối cùng cũng xuống núi.

Khương Dự kích động chạy đến "Bàn quan sát thiên văn", trong nội tâm tràn đầy cõi lòng chờ mong cùng hiếu kỳ.

Là một người hiện đại của thế kỷ hai mươi mốt, trên tivi đã thấy qua vũ trụ nhiều lần, nhưng dùng kính thiên văn quan sát thì chưa từng có.

Hơn nữa, lần này hắn còn mang tâm lý nghiên cứu và tìm kiếm nguồn gốc của Ngày Tinh mộ mà đến.

Nói thật, nếu việc này bị những người khác ở La Hư đại lục biết tới, Khương Dự sẽ bị cười thúi mũi vì không biết lượng sức. Vũ trụ đó nha, đây là lĩnh vực mà những tồn tại chí cường ở thế giới này, Thiên cảnh cường giả, cũng một mảnh mờ mịt, chưa thể nghiên cứu đến.

- Ha ha, mị lực của khoa học là vô tận đó.

Khương Dự phấn chấn hô lên.

Đêm tối buông xuống, những tia sáng mặt trời ở cuối đường chân trời cũng từ từ tắt đi, chỉ có ánh trăng cùng những ngôi sao xung quanh phát ra ánh sáng, vì thế giới này mà phủ lên một màn sương huyền ảo.

Khương Dự tiến lên bên cạnh ống kính, điều chỉnh phương hướng, quét về phía vũ trụ mênh mông bát ngát kia. Trải qua một lúc nhìn thấy toàn màu đen, hắn rốt cuộc cũng chỉnh đúng tiêu cự nhìn về vật thể rõ ràng nhất trên bầu trờ: Mặt trăng.

Mặt trăng của thế giới này cùng Trái đất khác nhau, thể tích không biết to hơn bao nhiêu lần, không biết có phải từ La Hư đại lục tách ra hay không?

Bên trong kính thiên văn, một mảnh màu trắng, cảnh tượng sau khi điều chỉnh phóng lớn, trong tầm mắt từng dãy núi hình vòng cung xuất hiện, mấp mô bất quy tắc.

Cảnh tượng quen thuộc này làm hắn rung động, quen thuộc là đã thấy nhiều lần, rung động là tận mắt hắn nhìn thấy.

Có thể quan sát núi non trên mặt trăng, nói lên "Bàn quan sát thiên văn" chế tạo ra không có vấn đề gì.

Sau khi ngắm mặt trăng, hắn chuyển mục tiêu ra mấy ngôi sao xung quanh, có một ngôi sao đỏ như lửa, có ngôi sao màu xanh như nước biển, có ngôi sao lại xanh đỏ tím trộn vào nhau như một cái kẹo que nhiều màu to lớn.

Khương Dự thỉnh thoảng lại phát ra một tiếng kinh hô, truyền ra khỏi sân nhỏ, rơi vào tai của Hán tử trung niên.

Cửa tiện luyện khí, Hán tử trung niên khóe miệng không khỏi nhếch lên, hắn cảm thấy mình có khả năng thu vào cửa một tên bệnh thần kinh rồi, đang suy nghĩ có nên hay không tìm người trị cho hắn.

Được rồi, để hắn phát bệnh đi, Hán tử trung niên lắc đầu bất đắc dĩ, tiếp tục uống rượu.

- Ah, đúng rồi, không phải còn phải nghiên cứu Ngày Tinh mộ sao?

Khương Dự đột nhiên nhớ tới việc chính, từ những thứ mới lạ ngoài không gian mà hồi tỉnh lại, điều chỉnh kính thiên văn tìm kiếm những chỗ dị thường, nhưng tìm một hồi cũng không có phát hiện ra cái gì.

- Chẳng lẽ phải đúng giờ mới xuất hiện sao? Chờ một chút vậy.

Khương Dự nghĩ thầm, lại bắt đầu quay lại quan sát các ngôi sao.

Có chút tiếc nuối là kính thiên văn này Khương Dự thay đổi nhiều vật liệu thay thế làm khoảng cách 0.1 năm ánh sáng bị rút ngắn không ít, có thể nhìn được khoảng 20-30 ngôi sao