Khoa Kỹ Luyện Khí Sư

Chương 16: Đạo thần ngân thứ nhất




Khương Dự đem cả quyển sách nhỏ đều lật xem, đây đúng là một bản công pháp chỉ nói làm thế nào để ngưng luyện tinh thần lực, mặc dù chỉ là Dịch phẩm, nhưng cũng không tệ, tinh thần công pháp vốn rất khó cầu.

Nhưng hắn chân chính muốn là công pháp tu luyện linh lực ah. Khương Dự sắc mặt phát khổ

Cái này là tu luyện tinh thần lực, nghe tựa như rất huyền ảo trâu bò, nhưng mới đầu căn bản không có chỗ cùng nhiều lắm, chỉ là so với người khác nhạy cảm hơn chút, cảm giác còn mạnh hơn, gặp địch vẫn chỉ là gà con, đánh lại đánh không lại, chạy cũng chạy không nhanh.

Đối với phương diện luyện khí ngược lại có chút trợ giúp, nhưng hắn hiện tại ngay cả linh lực tu luyện đều chưa có, không có tu vi, luyện khí cái rắm, ngay cả pháp quyết đơn giản nhất đều đánh không ra.

Có thể nói, ở thế giới này, linh lực tu luyện là cơ sở của hết thảy, là chủ yếu nhất. Bất luận kẻ nào tu luyện đều tu luyện linh lực, sau đó mới là tinh thần lực, luyện khí cũng là thành lập trên cở sở ở hai phương diện này.

Sư phụ, ngươi đúng là cầm nhầm quyển sách nhỏ này hay không? Khương Dự thở dài, nghĩ lại có nên đi tìm Sư phụ mình đổi quyển khác hay không?

Nửa khắc sau, Khương Dự đi tới trước mặt Hán tử trung niên

“Chỉ có cuốn này, miễn trả lại”

Hán tử trung niên một điểm tình cảm cũng không cho

Khương Dự chỉ có thể mang khuôn mặt đau khổ cầm quyển sách nhỏ quay về phòng.

Mặc kệ, trước tu luyện đã, tu luyện được bao nhiêu hay bấy nhiêu, Khương Dự cắn răng.

Ngồi xếp bằng, dựa theo cuốn sách nhỏ miêu tả, bước đầu tiên tu luyện tinh thần lực là minh tưởng,

Minh tưởng là có ý gì? Không sai biệt lắm chỉ là dâm ý thôi, Khương Dự nghĩ vậy

Dựa theo miêu tả dâm ý, phi, là minh tưởng trong sách.

Quá trình vô cùng thuận lợi, Khương Dự rất nhanh thành công tiến vào một ý cảnh kỳ lạ.

Trong ý thức… hắn giống như biến thành một khối da trắng ở trên một cái thớt gỗ, một cái chày cán bột hiện ra kim quang, không để ý tiếng thét của hắn hung hăng ép xuống, lăn qua lăn lại, thỉnh thoảng còn xoa xoa hai cái

Khương Dự nghĩ đến phản kháng một chút, nhưng lại phát hiện ra chỉ là bị lật mặt khác, tiếp tục bị chày cán bột ép xuống, cuối cùng chỉ có thể nước mắt lưng tròng yên lặng tiếp nhận.

Dưới chày cán bột phát kim quang không ngừng lăn ép, Khương Dự dần dần phát hiện miếng da trắng là mình càng ngày càng dẹp, càng tinh tế tỉ mỉ, phía trên tựa hồ phát ra kiem quang lấp lánh.

Sau thời gian dài, trên miếng da kim quang càng dễ thấy, tựa như được kim tuyến vẩy lên, lấp lánh ánh sáng.

“Dát, dát” chày cán bột kim quang liên tục chà chà hai nhát, thân thể Khương Dự cũng tựa như rung lên hai cái

Không biết qua bao lâu, trong mơ màng, Khương Dự cuối cùng mới từ trong ý cảnh đi ra.

Nhìn lại mình, tựa hồ không có thay đổi gì a?

Nhưng cảnh ngược đãi thụ ngược trong ý thức kia là chuyện gì xảy ra?

Hay là thử lại lần nữa? Hắn do dự một chút vẫn cắn răng làm ra quyết định.

Mặc dù có chút ngược đãi, nhưng dù sao tu luyện quan trọng hơn.

Khương Dự khoanh chân lại, nhắm mắt minh tưởng.

Nhưng lần này hắn minh tưởng đến sức bú sữa mẹ cũng xuất ra rồi, nhưng làm thế nào cũng vô pháp tiến vào ý cảnh kỳ quái kia lần nữa.

Hay là trình tự có gì sai rồi?

Mở to mắt, lại đem quyển sách nhỏ lật ra nhìn kỹ hai lần, không có vấn đề gì nha.

Chẳng lẽ Sư phụ đưa cho công pháp một ngày chỉ có thể tu luyện một lần?

Khương Dự phỏng đoán, qua ngày thứ 2 nghiệm chứng một phen, phát hiện quả nhiên là vậy?

Công pháp này cũng không biết nguyên nhân gì, một ngày chỉ có thể tu luyện một lần, mỗi lần ước chừng nửa canh giờ, tu luyện nhiều thêm cũng vô dung.

Ba ngày sau, Khương Dự ở trong phòng tu luyện “luyện thần pháp”, đây là lần thứ 3 hưởng thụ ngược đãi, trong ý thức miếng da hắn đã trở nên rất mỏng, diện tích thật ta giảm bớt, hình dáng giống như lá liễu, phía trên kim quang lóng lánh.

Chày cán bột tỏa kim quang lăn qua lăn lại, lực ép so với hai lần trước còn lớn hơn, lăn đến Khương Dự cảm thấy thống khổ, để hắn cảm giác như lần đầu bị ném vào bên trong máy trộn bê tông

Ánh sáng từ lá liễu phát ra ngày càng sáng chói, một lúc sau, phát sáng đến cực hạn, chày cán bột cũng biến mât, trong ý thức, chỉ còn lại lá liễu ở chính giữa không ngừng phát ra ánh sáng nồng đậm ra bốn phía, trang nghiêm tú mục, phảng phất như một pho tượng tọa trấn Linh sơn phật đà

Cùng thời gian đó, ở của tiệm luyện khí, Hán tử trung niên đang lười nhác uống rượu, bầu rượu kim loại trong tay đột nhiên dừng một chút, ánh mắt say rượu tựa hồ thanh tỉnh một lúc, hiện lên một phen không hiểu, chỉ là một giây sau lại khôi phục như thường

Khương Dự mở mắt, còn chưa kịp nghi hoặc làm thế nào thoát khỏi ý cảnh kia sớm như vậy.

Hắn liền phát hiện, thế giới trong mắt đột nhiên trở nên rõ ràng, màu sắc dường như hài hòa hơn, tươi sáng vô cùng, lỗ tai có thể nghe được âm thanh của gió cùng tiếng Sư phụ mình uống rượu, nội tâm phảng phất cùng thế giới này gần hơn, mỹ diệu vô cùng.

Cảm giác thật thoải mái ah! Khương Dự không khỏi rên lên một tiếng

“A! bên trong đầu mình có vẻ giống như có thêm thứ gì?”

Khương Dự nghi hoặc, phát hiện tâm thần mình có thể tiến vào sâu trong ý thức, một cây mảnh dài màu vàng óng, còn đang ngọ nguậy xuất hiện trong não.

Đây là vật gì? Thế nào mà giống con sâu thế? Khương Dự cả kinh

Chẳng lẽ tu luyện có thành quả rồi? Hắn cố tỉnh táo đưa ra kết luận

Nhưng Khương Dự sợ có thể tu luyện sinh ra vấn đề, liền vội vàng đến hỏi Sư phụ.

Khương Dự đứng dậy chạy đến trước mặt Hán tử trung niên.

Kỳ lạ là lần này sắc mặt Hán tử trung niên so với trước kia kiên nhẫn hơn một chút.

“Đồ vật trong đầu óc ngươi chính là tinh thần lực ngưng kết lại, có thể gọi là thần ngân, cảnh giới thứ nhất khi tu luyện tinh thần lực chính là đi ngưng kết chín đạo thần ngân”

“Chín đạo thần ngân, mình mới có 3 ngày liền tu luyện ra một đạo, vẫn thật mau mà” Khương Dự lẩm bẩm

Hán tử trung niên sắc mặt cứng đờ, khóe miệng có chút co quắp

“Sư phụ, tu luyện công pháp này trong ý thức mỗi người đều xuất hiện huyễn tượng như vật sao?” Khương Dự lại hỏi.

“Ân, đừng suy nghĩ nhiều quá, cứ thuận theo tự nhiên đi” Hán tử trung niên từ tốn nói.

Trên thực tế, “luyện thần pháp” nặng ở một chữ “luyện”, ảo giác của mỗi người đều do ý thức tương quan, không giống nhau, nhưng đó cũng chỉ là biểu tượng, hiệu quả luyện thần hoàn toàn không bị ảnh hưởng

Khương Dự gật đầu, không biết rằng mình lĩnh ngộ sai ý tứ của Sư phụ, cho rằng mỗi người đều có ảo giác giống nhau như đúc, lồng ngực thở phào nhẹ nhõm, hóa ra mỗi người đều bị chày cán bột lăn qua

Sau khi giải quyết hết các nghi ngờ trong lòng, Khương Dự liền trở lại trong phòng của mình

Hôm nay “Luyện thần pháp” đã tu luyện xong, hắn bắt đầu một nhiệm vụ khác, chế tạo Súng nguyên tử,

Trải qua mấy ngày chế tạo, phần lớn vật liệu Súng nguyên tử đã chuyển hóa thành, nhưng còn mấy loại vật liệu then chốt, tốc độ chuyển hóa tương đối chậm, một canh giờ mới có thể chuyển hóa được có tí xíu.

Đối với điều này, trong long Khương Dự cũng bất đắc dĩ, không có biện pháp nào

Mặc dù rất hi vọng chế tạo Súng nguyên tử nhanh nhanh lên một chút, nhưng trở ngại năng lực đặc thù của mình còn quá thấp, chỉ có thể chuyển hóa được chút xíu

Cầm lấy nguyên vật liệu, hai tay Khương Dự có gợn sóng tản ra, vật liệu trong tay trong lúc vô hình chuyển hóa được chút xíu, từ trên bản chất phát sinh biến đổi.

Một khắc đồng hồ sau, hắn sững sờ, hai tay mở ra, vật chất không ngờ chuyển hóa được không ít, tốc độ ít nhất gấp đôi trước kia.

Năng lực vậy mà lại thăng cấp. Khương Dự trong lòng vui mừng không thôi, có chút không rõ ràng nguyên nhân trong đó.

Chẳng lẽ nguyên nhân do mình tu luyện thành công đạo thần ngân thứ nhất?

Không sai, hẳn là thế đi, đây chính là biến hóa phát sinh duy nhất trên người mình gần đây, chỉ có thể là nó.

Như vậy, năng lực đặc thù cùng tinh thần lực có quan hệ.

Đưa ra được kết luận này, Khương Dự vui mừng so với trước kia càng lớn hơn.

Cho tới bây giờ, hắn cũng không biết làm thế nào cường hóa năng lực đặc thù của mình, sốt ruột nhất chính là điểm này.

Nhưng bây giờ, vấn đề này rốt cuộc cũng được giải quyết.