Bên ngoài của cống ngầm thoát nước, nơi trú ấn tạm thời, cả tiểu đội Luân hồi đang lục tục bò ra khỏi miệng cống, rồi vội vã nép sát vào bờ tường hai bên. Khác hẳn với cái vẻ tĩnh lặng ngột ngạt bên trong, ngoài này gió lạnh thổi vi vu và mang theo vô vàn cát bụi sa mạc táp thẳng vào mặt cả bọn. Dưới ánh trăng vằng vặc, bầu trời đêm tĩnh lặng như một cô gái dịu hiền. Những ngôi sao trên cao long lanh đủ màu trang điểm thêm cho sự mĩ lệ của bầu trời.
Tựa mình trên chiếc xe lăn, thằng Thi thuận thế ngẩng đầu, chiêm ngưỡng vẻ đẹp hiếm hoi của thành phố bị Chúa bỏ rơi này. Bên tai vẫn văng vẳng tiếng nổ đì đùng từ phương xa truyền tới, Thi khẽ thở dài, tiếng nổ báo hiệu cho một cơn bão sắp sửa quét qua nơi này. Kỹ năng [Thiên Nhãn] cộng thêm tầm nhìn của mấy con tiểu quái thú hỗ trợ, Cỏ May đã phát hiện ra lũ Akuma vừa hình thành một đợt truy quét mới, với mật độ Akuma dầy hơn, pháo nổ nhiều hơn và không may, nơi này cũng nằm trong phạm vi của đợt quy quét đó.
“Lũ Akuma này có người dàn xếp và chỉ huy thống nhất” đó là kết luận mà vị “Nhân Thần” của tiểu đội đưa ra sau một đêm vừa chạy trốn vừa tranh thủ quan sát chuyển động của bọn quái. Lũ Akuma cấp 1 hoạt động chủ yếu bằng bản năng, thêm vào chút ý thức đơn giản và một ít hành vi đặc trưng của chủ cơ thể cũ để ngụy trang thành con người mà thôi. Nói trắng ra, chúng chỉ là những cỗ máy có sinh mạng thôi chứ ý thức còn chưa hoàn toàn hình thành, chấp hành các mệnh lệnh một cách máy móc thì còn được chứ nếu bảo chúng tự tổ chức vào hợp tác với nhau thì coi bộ hơi khó. Thế nhưng, những gì mà lũ Akuma cấp 1 này làm từ lúc chập tối đến giờ lại hoàn toàn ngược lại. Chúng kết thành tiểu đội, hình thành thế trận bao vây truy quét. Chúng di chuyển yểm trợ cho nhau, nã pháo vào bất cứ vị trí nào khuất tầm mắt, sẵn sàng bắn xập các công trình kiến trúc. Đây không phải là thứ mà lũ Akuma lever 1 có thể làm được, và chỉ có một cách giải thích cho điều này thôi: “Chúng có kẻ chỉ huy”.
Theo nguyên tác, bản đồi nhiệm vụ này vốn chỉ có 1 con Akuma lever 2 và thêm vài con lever 1 mà thôi. Thế nhưng, chỉ tính đến thời điểm này, tiểu đội Luân hồi bọn nó đã tiêu diệt 3 con lever 2 và khoảng hai chục con lever 1 rồi. Cứ nghĩ rằng, đoạn thời gian sau, khi quân địch chỉ còn toàn Akuma lever 1 thì có thể sẽ dễ thở hơn một chút. Thậm chí, bản thân hai thằng còn từng nghĩ đến cái thể loại hoạt động thú vị là “Farm quái” kiếm thêm chút điểm về cải thiện chất lượng cuộc sống gia đình. Thế nhưng... thử nhìn cái hoàn cảnh bây giờ mà xem! Đúng là không còn thấy Akuma lever 2 thật, thế nhưng bọn lever 1 này cứ kết thành cả đoàn lớn mà đi, cự li yểm trợ cho nhau thế này thì... “Nói thật, thà đi đánh nhau với bọn Thầy trừ tà còn hơn là đối mặt với cả trăm khẩu pháo xếp đội hình và bắn đồng loạt thế này”.
Lũ Akuma vẫn còn kẻ chỉ huy, vậy thì chỉ có 2 khả năng. Thứ nhất là vẫn còn tồn tại một con Akuma cấp cao mang năng lực chỉ huy. Khả năng thứ hai đó là: có 1 kẻ trong “Gia đình Noah” đã đến đây rồi. Vừa nghĩ đến đó, thằng Thi liền bất giác rùng mình một cái, cảm hứng ngắm trăng cũng chẳng còn, chỉ mong sao là trường hợp 1 chứ nếu là trường hợp 2 thì chỉ có nước đứt cả bọn, thậm chỉ cả mấy tay Thầy trừ tà cũng không có cơ hội thoát. “Gia đình Noah... toàn một lũ bệnh hoạn mang năng lực dạng quy luật pháp tắc, kiểu đó là phá game chứ đánh đấm éo gì...” khẽ lẩm nhẩm trong miệng, Thi cúi đầu, đưa ánh mắt trở lại mặt đất, nơi mấy đứa tiểu đội mình đã leo lên gần hết rồi.
Minh là thằng cuối cùng bò lên khỏi cống ngầm, trong tay nó còn xách theo cả đồng chí Du nữa. Chịu thôi, thằng này tỉnh táo ngon lành hết rồi nhưng cụt cả hai tay thì leo cầu thang thế đếch nào được, thế là Minh lại phải trực tiếp nắm ngực áo nó mà xách ra theo. Thả thằng đàn em ra đất, Minh nhìn về phía Cỏ May, trực tiếp hỏi:
- Lũ Akuma thế nào rồi?
- Khoảng 500 mét, cỡ 5 phút nữa sẽ đi qua chỗ này – Đứng đằng sau xe lăn của thằng Thi, Cỏ May lập tức trả lời, đôi mắt vẫn không hề mở. Với hơn 100 mét tầm nhìn của [Thiên Nhãn], kết hợp với 5 con tiểu yêu thú tỏa ra mọi phía giúp cô có thể quan sát lũ Akuma từ một khoảng cách khá xa.
Minh khẽ gật đầu. Nhìn lướt qua toàn bộ mấy đứa đồng đội của mình, nó rứt khoát nói:
- Được rồi, bắt đầu đi – Nói xong, nó lập tức quay người, hướng đến đầu lối ra của con hẻm mà bước tới. Thủy lập tức bước theo. Phía sau nữa là Nam điên, bé Lan và thậm chí cả Cỏ May cũng rời khỏi vị trí đẩy xe lăn của mình mà đi theo trong khi thằng Thi và mấy đứa còn lại vẫn đứng yên chỗ cũ. Bọn nó lại chia team.
Thay vì cả bọn tụ hết lại với nhau rồi trốn chui trốn lủi thì cậu bé Văn đưa ra đề nghị, tiểu đội sẽ tiến hành chia team cho dễ dàng hành động. Nếu tất cả cùng đi với nhau thì team sẽ vô cùng cồng kềnh và khó lẩn trốn, cựu binh có chiến lực cao cũng không thể phát huy được hết khả năng của mình vì còn phải phân tâm đi bảo vệ tân thủ. Những đợt truy quét của lũ Akuma ngày càng dày đặc và một khi có giao tranh xảy ra, với tình trạng của tân thủ và thương binh lúc này thì hầu như, team sẽ không có cơ hội thoát được. Lũ Akuma sẽ kéo đến ngày càng đông và kết cục cuối cùng là cả team đều hi sinh hết. Vậy nên, chia đội là giải pháp duy nhất lúc này.
Theo ý kiến của Văn, cả bọn sẽ chia thành hai tiểu đội. Tiểu đội thứ nhất gồm những người có khả năng chiến đấu và nền tảng thể lực tốt. Tiểu đội này có nhiệm vụ thu hút sự chú ý của lũ Akuma, dựa vào chiến trường dạng thành phố tiến hành vận động chiến. Với mục tiêu chủ yếu là tạo động tĩnh cùng với liên tục di chuyển, làm loạn trận hình của lũ Akuma và tạo lỗ hổng để tiểu đội 2 thoát ra ngoài, nếu có thể thì kéo theo cả lũ thầy trừ tà vào trong mớ hỗn loạn này nữa thì càng tốt.
Tiểu đội thứ 2 gồm những đứa còn lại, thương binh, tân thủ và cả “Vật phẩm cần bảo vệ”. Tiểu phân đội này sẽ ẩn nấp, đợi cho đến khi lũ Akuma bị tiểu đội 1 thu hút sự chú ý và tạo ra lỗ hổng trong mạng lưới vây bắt sẽ lập tức thoát khỏi vòng vây. Dựa và sự dẫn đường của ông lão và em búp bê Lala, tiến xuống mê cung ngầm dưới lòng đất lẩn trốn, nếu có thể thoát khỏi cái thành phố này.
Cho đến khi, tiểu đội 1 may mắn cướp được Innocence của một tên Thầy trừ tà nào đó hoặc đến khi Lala tự nguyện kí tên vào tấm {Hộ chiếu của quỷ Satan} và trở thành thành viên của tiểu đội.
Tiểu phân đội 1 đương nhiên sẽ do thằng Minh dẫn đầu, đi theo là 3 cô gái “Cựu binh” và Nam điên mới được bổ sung vào biên chế. Một team tiêu chuẩn, có xạ thủ, có sát thủ, hoa tiêu và có cả tanker, đội hình vô cùng đẹp và đều là những đứa có chiến lực mạnh nhất team bây giờ. Dù đi thẳng vào nơi nguy hiểm, nhưng nếu không ham chiến thì có rất nhiều khả năng tụi nó sẽ sống sót trở về. Cả bọn mới đi được vài bước thì bỗng nhiên:
- Minh... ! – Giọng thằng Thi, gọi to tên bạn.
Minh đứng sững người, lập tức quay đầu lại. Nó thấy thằng Thi đang tự đẩy xe lăn chạy vội đến chỗ này. Quay hẳn người lại đợi thằng bạn, nó khẽ nở một nụ cười, dù có là ai đi nữa thì tự nguyện đi vào nơi vô cùng nguy hiểm, thực hiện nhiệm vụ có tỉ lệ tử vong cao ngất ngưởng như nó bây giờ cũng chẳng phải là một quyết định dễ dàng gì.
Thằng Thi đã gần tới nơi, nó đã buông tay ra khỏi vòng lăn của hai bánh xe, để cho xe tự chạy tiếp bằng quán tính, nó vươn đôi tay về phía thằng bạn mình. Thấy thế, Minh cũng vội vàng bước lên một bước, đưa tay ra đỡ.
Hai đôi tay chạm nhau, xất xát, chai sần nhưng ấm áp. Đôi tay của Minh bị thằng Thi nắm chặt, khẽ lắc như động viên, như tiếp thêm sức mạnh. Tụi nó là bạn, đã cùng nhau bước qua bao nhiên trận chiến, tình cảm con trai không cần phải nói, nó chỉ thể hiện ra bằng hành động trực tiếp, bằng sự cảm thông không lời và thể hiện ra ở những giây phút sinh tử thế này.
Nhìn thẳng vào mắt Minh, Thi khẽ gật đầu. Minh cùng đáp lại nó, một cái gật đầu chắc nịch: “Thì ra, nó cũng không đểu như là mình tưởng! Nó là bạn mình..!” Minh nghĩ thầm trong bụng, sự cảm động đã nâng dần lên mặt.
Giữa cái lúc, không gian tràn ngập tình anh em đồng đội như thế, thì thằng Thi đột ngột mở miệng. Vẫn khuôn mặt nghiêm trang vương chút buồn buồn, vẫn ánh mặt nhìn sâu vào mặt bạn như vậy, nó nói:
- Người anh em... ra đi thanh thản nhé...! – Bàn tay nó hơi thả lỏng ra, vỗ nhẹ vào mu bàn tay thằng bạn.
- Fu....! – Mặt thằng Minh lập tức tối xầm lại – Đi cái mông nhà mày á...! – Giật tay mình ra khỏi tay thằng bạn, tiện chân nó đạp luôn một nhát vào cái xe lăn trước mặt.
- Ớ ớ ớ...!!! – Chiếc xe lăn mang theo thằng Thi bắn thẳng ra ngoài, quay mòng mòng đập thẳng vào bức tường đá của ngôi nhà bên cạnh rồi nặng nề đổ xuống lòng đường. Thằng Thi ngồi bên trong cũng rơi ra, lăn tròn trên nền đất. Chẳng biết do vô tình hay do thằng Thi cố ý mà nó lăn thẳng đến cạnh chân của cô bé tên Linh rồi trực tiếp cuộn tròn người, bám chặt vào hai bắp chân mềm mại. Đầu ló ra, vẻ mặt nghiêm trang tình cảm khi nãy chẳng còn, bây giờ, nước mắt nó lưng tròng, miệng cong xuống cho môi dưới trề ra, vừa khóc vừa nói: - Thằng đĩ...! Bố thực lòng chúc phúc cho mầy mà mầy đáp trả bố thế à? Tau đang bị thương đấy, mầy phải biết thương hương tiếc ngọc chứ...!!?
- Thương tiếc cái củ cải á! Đấy là mày rủa bố chết chứ chúc cái mẹ gì – Càng nghĩ càng thấy tức, Minh lại móc ra một đống đồ linh tinh mà đáp tiếp vào thằng bạn. Lúc bình thường thì không sao nhưng bây giờ thằng Thi bị thương khắp người rồi, mỗi lần bị ném trúng là lại chạm đến miệng vết thương, cảm giác thốn vô cùng.
- Mày còn nợ bố vài trăm điểm tích lũy đấy! Mẹ khiếp! Liệu hồn mà trả chứ bố đéo chết được đâu! – Bỏ lại một câu, Minh dẫn đội xoay người đi thẳng, lũ Akuma sắp kéo đến rồi mà ở lại đây cù nhầy với thằng lợn kia tí nữa chắc nó sẽ tức điên lên mà chết quá...!
Đợi đến khi thằng Minh và tiểu phân đội 1 đã hoàn toàn khuất bóng rồi, thằng Thi vẫn còn cuộn tròn dưới đất, ôm cứng lấy hai bắp chân cô bé Linh và miệng thì liên tục lẩm bẩm: “Nó đánh anh em ự... Bạn bè mà nó lỡ lòng nào... Một con người đẹp trai như anh...!”
.....
Bây giờ đã gần tới nửa đêm, vầng trăng trên cao vẫn sáng soi rõ từng co Akuma trôi nổi trên bầu trời. Mặc dù có thể bay nhưng năng lực phi hành của lũ Akuma lever 1 này thực sự là không tốt. Không có cánh, không có hệ thống khí động lực, hình dáng động học cơ thể cũng không phù hợp nên ngoại trừ rơi thẳng xuống thì chúng chẳng thể nào thực hiện những động tác di chuyển cao tốc trên không trung. Cái vẻ thong dong trôi nổi nhìn hiền lành vô cùng, thế nhưng từng chùm hoa lửa thi thoảng vẫn phụt ra khỏi các nòng pháo lập tức nhắc nhở cho những kẻ khác biết dè trừng với nó.
Núp dưới ban công tầng hai của một ngôi nhà rách nát, cả năm đứa của tiểu phân đội 1 đang yên lặng nhìn những con Akuma đang ngày một tới gần, vũ khí nắm chắc trong tay. Lũ Akuma vừa đi vừa xả đạn vào những vị trí có thể ẩn núp thế này thì việc đợi cho chúng bay qua rồi mới tấn công là không thực tế, thành phần may rủi quá nhiều, bọn nó sẽ chủ động tấn công đột phá trước. Cả bọ bắt đầu di chuyển.
Ngoài những con ác ma cơ khí đang trôi nổi trên bầu trời ra thì dưới đất cũng có Akuma nữa. Bằng [Thiên Nhãn] của Cỏ May, bọn nó chọn điểm đột phá là vị trí chỉ có 3 con Akuma trên trời và 2 con dưới đất, ít nhất so với những nhóm quanh đây. Những nhóm Akuma khác cách nhóm Akuma này cũng không đến 200 mét, vậy nên khi bắt đầu tấn công, chiến đấu phải kết thúc nhanh nhất có thể, một khi bị cuốn lại cũng đồng nghĩa với việc team đối mặt với nguy cơ hi sinh toàn bộ.
Lén lút tiếp cận điểm đột phá, nhịp tim của mỗi đứa đều vô thức gia tăng còn nhịp thở thì cứ ngày một dài ra, chuẩn bị tinh thần cho trận chiến.
50 mét, cự li an toàn tối thiểu, cả bọn bắt đầu chuẩn bị tấn công. Đôi găng tay {Hỏa Liên Hoa} đã bao bọc toàn bộ hai bàn tay của thằng Minh, leo lên đến tận khủy tay rồi mới dừng lại. Sợi đại lưng ma pháp quấn quanh hông cung cấp thêm 2 phép bổ trợ “Gia tăng thể lực” và “Lá chắn năng lượng” cũng đã được kích hoạt. Nó nhảy lên một nóc nhà thấp gần đó, xuống tấn chuẩn bị cho đợt tấn công của mình.
Bên cạnh, ba quả cầu ánh sáng đang dần hình thành quanh người bé Lan, cơ thể em cũng mờ dần đi, trở lên bán trong suốt dưới ánh trăng bạc trắng. Không ở lại cùng team, bé lập tức chạy đi, theo dẫn đường của Cỏ May tìm kiếm vị trí của hai con Akuma bò dưới đất. Cơ thể chỉ hơi lóe lên, bé linh hoạt nhảy qua những bức tường đá cũ nát rồi lập tức biến mất trong màn đêm tĩnh lặng.
{Lá chắn cổ ngữ} đã được Thủy kích hoạt, cây {Hoa Tuyết 04} cũng đang biến hình, chế độ [Khai triển nòng súng] với phiên bản [Trừ tà] đã sẵn sàng.
Cỏ May cũng cầm chắc hai khẩu súng ngắn trong tay, viên đạn ma pháp cuối cùng đã được nạp vào trong ổ đạn của khẩu {Nerf Spectre}, sẵn sàng khai hỏa bất cứ lúc nào.
Nam điên khẽ vân vê viên đạn súng cối của mình, viên đạn có lớp vỏ ngoài màu đỏ rực nói lên hiệu ứng sát thương của nó: “Đạn nổ XR2” vừa được Minh đại ca cấp cho, chỉ một viên duy nhất, đầu đạn nổ bên trong đổi trực tiếp từ Kho Dữ Liệu với sức công phá bằng 5 kg C4, đủ sức thổi bay một tòa nhà 3 tầng. Khẩu MGL với ổ đạn 6 viên đã vỡ tan nát khi đánh nhau với con Akuma chép hình rồi. Bây giờ, trong tay hắn là một khẩu súng phóng lựu khác: “M79” với một nòng thẳng và không hộp tiếp đạn trông chẳng khác gì một cái điếu cày cả. M79 có tính năng ổn định, tầm bắn xa nhất có thể lên đến 300 mét, nhược điểm duy nhất là nó không thể bắn được liên hoàn, cứ giã xong một phát lại phải mở nòng súng ra, nạp trực tiếp đạn vào trong nên tốc độ bắn vô cùng chậm. Nhưng chẳng sao, bây giờ không còn phải che dấu thân phận Ma Binh, khẩu {Pháo không khí} trong lòng bàn tay phải được tự do sử dụng sẽ bù vào nhược điểm đó bất cứ lúc nào. Nạp đạn vào nòng, điều chỉnh thước ngắm rồi kề lên vai, hắn là kẻ tấn công đầu tiên và viên đạn này bắt buộc phải trúng. Với vụ nổ tương đương với 5 kg C4 sẽ đẩy dạt hết 3 con Akuma đang kết đội bay trên trời ra, chia tách đội hình tạo điều kiện cho Minh đại ca và các chị tấn công tiếp theo.
50 mét, khoảng cách vô cùng gần nên quỹ đạo bay của đạn sẽ là một đường tương đối thẳng. Báng súng tì chắc vào vai, một bên mắt hơi nheo lại ngắm chuẩn, Nam hít sâu một hơi rồi nín thở, xiết cò.
- Phụp...! – Tiếng nổ phát ra khỏi nòng súng không lấy gì làm to lớn, viên đạn bay ra cũng không nhanh, chỉ hơn 70 mét một giây nhưng ngay sau đó:
- RUỲNHHHHHH...! – Một tiếng nổ rung trời vang lên, viên đạn chuẩn xác bắn vào người một con Akuma rồi phát nổ, ánh sáng mãnh liệt và một vòng sóng chấn động từ đó nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài.
Hơi bất ngờ trước uy lực của viên đạn, năng lực thi giác lập tức bị tước đi, màng nhĩ cũng bị âm thanh to lớn chấn cho nhói buốt vào đầu. Nhưng đã chuẩn bị từ trước, mấy đứa Luân hồi giả lập tức khôi phục lại tinh thần.
Ánh sáng mãnh liệt lóe lên rồi cũng nhanh chóng vụt tắt, để lại trên nền trời 3 con Akuma bị bắn dạt ra ba hướng khác nhau. Akuma, nếu không phải là sát thương linh hồn hoặc cơ thể bị phá hủy triệt để thì sẽ không bao giờ chết.
Con Akuma bị bắn trúng trực tiếp đã tan nát cả một mảng người, vỏ giáp trên một nửa cơ thể đã bị thổi bay trơ ra từng khối linh kiện máy móc tan nát bên trong, một thứ chất lỏng màu đen chảy ra thành dòng vãi đầy xuống mặt đất khô bên dưới. Con Akuma điên cuồng gào rít, dư lực từ vụ nổ vẫn tiếp tục đẩy nó đi xa hơn, thế nhưng từ chỗ vết thương, những mảnh kim loại mới đang được mọc ra với tốc độ nhanh vô cùng. Hai con Akuma khác cũng bị đẩy đi xa nhu vậy, nhưng không bị bắn trúng trực tiếp nên chỉ bị nứt vỡ vài mảnh vỏ giáp ngoài, rất nhanh sẽ khôi phục lại bình thường. Trọng thương làm nó rơi dần xuống đất, vết thương quá lớn nên phải một thời gian nữa nó mới lành hẳn như bình thường.
Pháo kích thành công, không bỏ lỡ cơ hội đó, thằng Minh thủ thế đã lâu cũng lập tức phát động tấn công. Một đồ án hình tròn đỏ tươi màu máu xuất hiện nơi bụng trái và...
[Hook King]
- Xích... Xích... Xích... Xích... – Sợi xích ma pháp đỏ tươi bắn ra, chuẩn xác quấn lấy một con Akuma và... Kéo về. Không phải là lôi con Akuma về mà là bản thân thằng Minh chủ động nhún người, nương theo sự thu lại của sợi xích ma pháp mà bắn thẳng lên trời, lao vào người con Akuma vẫn chưa ổn định được thân mình. Bàn tay phải giơ lên, mấy ngón tay duỗi ra, hơi cong lại tạo thành một thủ trảo. Cả người ưỡn về đằng sau, thủ trảo đưa lên ngang vai và đúng một khắc trước khi va chạm, nó mạnh mẽ vặn người, thủ trảo mang theo động năng cường đại đâm thẳng vào cơ thể con quái vật.
[Hắc Hổ Môn trảo pháp – Đào Tâm]
- Xụp...! – Cánh tay phải thằng Minh đập vào người con Akuma, ngập đến tận khủy, [Viêm Hỏa] lập tức bật lên, thiêu đốt sinh mệnh con quái vật. Không dừng lại ở đó, bàn tay phải nó lập tức xòe ra, bắn chặt lấy một mảnh linh kiện nào đó trong người con ác ma cơ khí, rồi mượn nó làm điểm tựa để cánh tay trái tiếp tục duỗi ra, chọc thêm một nhát nữa vào người con Akuma, [Minh Hỏa] bật lên thiêu đốt linh hồn.
- Réccc....! – Linh hồn bị thiêu đốt, con Akuma điên cuồng gào rít, cơ thể xoay vòng và những nòng pháo nổi điên phát nổ không ngừng. Thế nhưng, sinh mệnh vẫn dần trôi đi và linh hồn bị thiêu trụi, con Akuma bất lực rơi thẳng xuống đất mang theo cả thằng Minh trên người.
Khi thằng Minh bay đi, Thủy cũng lập tức phát động tấn công. Bốn nòng súng máy của {Hoa Tuyết} chĩa thẳng về phía con Akuma còn lại, mím môi, ngón tay cái lập tức giữ chặt lấy nút khai hỏa trên đầu tay cầm ngược.
- Kình... Kình... Kình... Kình... Kình...! – Tiếng nổ dày đặt như tiếng mưa rào, cả một cơn bão đạn ập đến lập tức bóc ra từng lớp giáp ngoài của con quái vật, rồi rất nhanh sau đó, cả cơ thể nó lập tức bị xé vụn ra bởi hành ngàn đầu đạn vô tình.
.....
Trên một nóc nhà cách khá xa nơi bọn tiểu đội Luân hồi đang chiến đấu, có bốn bóng người đang đứng lặng lẽ như hòa vào với màn đêm. Ba kẻ mặc đồ đen và một người mặc áo trắng, hai Exorcist được phái tới làm nhiệm vụ thu thập Innocence, cậu Finder Toma còn sống sót và một cô gái có mái tóc hai ngoe đến tiếp viện thêm cho nhiệm vụ này.
Bọn họ đã tìm thấy Innocence trước, nhưng lại bị Akuma phá đám và cuối cùng bị một nhóm người kì lạ cướp đi. Tiếp theo là một tràng hỗn chiến ba bên. Hai con Akuma cấp 2 đã bị tiêu diệt, bọn họ trọng thương, nhóm người kì lạ kia cũng thương vong không kém. Nhờ vào thể chất đặc thù của Thầy trừ tà, thương thế của họ nhanh chóng phục hồi, lấy lại một phần chiến lực nhất định, họ lại có thêm viện binh. Nếu bây giờ, gặp lại nhóm người kì lạ kia, họ có đủ tự tin chiến thắng và đọat lại Innocence về tay mình. Thế nhưng, giữa một thành phố khổng lồ này, muốn tìm một nhóm người nhỏ ra sức trốn chạy là một việc thật không dễ dàng. Lũ Akuma vẫn quần thảo khắp nơi chứng tỏ Innocence vẫn bị nhóm người kia nắm giữ.
Từng cơn gió đêm buốt lạnh vẫn liên tục thổi tung bộ đồng phục Exorcist, những tiếng vi vu hòa cùng với âm thanh đạn pháo Akuma vẫn nổ đều đều. Đối với tình trạng khó khăn trước mắt, không ai nói với nhau một lời. Trong cái bầu không khí gần như chết lặng đó, bỗng nhiên một tiếng nổ vang trời ập đến, ngay sau đó là hành loạt tiếng pháo nổ gấp rút và bất thường.
Cả bốn người như sực tỉnh, đồng loạt nhìn về hướng phát ra tiếng nổ rồi ngay lập tức, cô gái Exorcist có mái tóc hai ngoe khẽ giậm chân, nhún người, đôi giày đen như đạp lên không khí mà bắn thẳng lên trời. Không đến hai giây sau, cơ thể nhỏ nhắn lại xoay tròn hạ xuống, trong đôi mắt ánh lên một nét mừng rỡ, cô quay đầu lại nói với 2 người đồng đội của mình:
- Nhanh lên, lũ Akuma đã tìm ra cái gì đó rồi... – Rồi không đợi cho mấy người đồng đội kịp phản ứng, cô lại lập tức lao đi, từng bước nhảy dài linh hoạt và cơ thể nhỏ nhắn tung bay trong gió.
Không chút chần chừ, hai Exorcist lập tức đuổi theo để lại một mình cậu Finder chạy rẽ sang hướng khác. Trận chiến của những Exorcist không có phần của hắn.
Bão đêm nay lại nổi...