Khoảng cách với con Titan gần nhất (Con Titan loại lớn): 30 mét. Lũ Titan vẫn chưa biết gì.
Còn 25 mét. Bọn Titan bắt đầu nhận ra con mồi. Đoàn người bất chợt tăng tốc. Thi bắt đầu khởi động kỹ năng "Soul Gun".
20 mét. Lũ Titan bắt đầu di chuyển. "Soul Gun" cũng đã chuẩn bị xong. Cả cánh tay phải của thằng Thi lại biến thành một nòng súng đen kì dị.
Nâng lên.
Ngắm chuẩn
Bắn... !!!
- Pằng..... !! - Không phải vội vàng như khi cứu mẹ của Eren. Lần này, nó có thời gian ngắm bắn. Viên đạn xé toạc không khí đâm thẳng vào một bên mắt con Titan khổng lồ. Không xuyên thủng đầu nhưng như thế vết thương gây ra còn lớn hơn.
Nếu một viên đạn 7 li bắn xuyên qua người thì chỉ lưu lại một vết thương đúng bằng 7 li, còn có thể nhỏ hơn. Nhưng nếu viên đạn không xuyên qua mà lưu lại cơ thể thì vết thương có thể lớn gấp đôi hoặc ba lần kích cỡ viên đạn. Động năng được giải phóng hết, lực xoáy của viên đạn sẽ phá hủy cả nội tạng bên trong.
Cả cánh tay biến thành súng, kích cỡ của viên đạn không thể tính bằng "Li" nên bây giờ chắc bên trong đầu con Titan loại lớn đã có một khoảng nát bấy không hề nhỏ.
Những ngôi sao đen lan ra, phủ lấy cả cái đầu to lớn. "Máu độc" đang tiến hành một cuộc chiến không khoan nhượng với đối thủ của nó - "Sinh mệnh lực" của nạn nhân.
Con Titan bị đơ lại như một bức tượng. Có lẽ, toàn bộ sự tập trung của nó cũng dồn hết vào việc khôi phục vết thương như "Sinh mệnh lực" rồi.
Con Titan loại lớn đầu tiên ngừng cử động, mấy con khác còn chưa tới nơi.
Đoàn người đã tiến vào khoảng cách 15 mét.
Du bắt đầu phát động năng lực của mình. Dấu chữ thập ngược giữa hai hàng lông mày suất hiện, phát ra ánh sáng tím mờ mờ. Những sợi chỉ đen vô hình cũng bắt đầu quấn lấy con quái vật. Không vọng tưởng có thể "Nguyền rủa" tới chết mà chỉ cần làm giảm tốc độ hồi phục của con quái vật, tranh thủ thời gian cho những người khác là được.
Bước chân chậm lại, khẩu P90 bắt đầu nhả đạn gây thêm thương tích cho con Titan to lớn. Những người dân thường và tân nhân cầm súng cũng chậm lại theo, hỗ trợ Du cầm chân con quái.
Lực lượng chiến đấu chủ lực nhanh chóng vượt qua con Titan loại lớn. Mục tiêu của họ là lũ Titan còn lại đằng sau.
Minh và Thi mỗi thằng một con Titan loại trung bình. Bảy người lính thành vệ quân đối phó 4 con Titan loại nhỏ còn lại. Bé Lan ở giữa dùng súng ma pháp và kỹ năng "Xạ Tuyến" yểm trợ cho toàn chiến trường.
Phân chia xong đối thủ, trận chiến nhanh chóng được diễn ra.
Dùng "Quỷ bộ" chạy lướt qua chân của con Titan đối thủ. Lưu lại đầu gối con quái vật một vết chém dài. Có lẽ vết thương chưa đủ sâu nên con Titan vẫn chưa ngã xuống.
Đạp mạnh vào bờ tường đá trước mặt, mượn lực phản chấn để đổi hướng, Thi phóng ngược trở về phía con Titan đó. Vẫn đi chuyển bằng "Quỷ bộ" nhưng lần này không phải là "Chém" nữa mà là một cú đá trực diện.
- Rầm...!!! - Giống như một thanh gỗ nếu bị cưa đứt một nửa rồi thì dễ bẻ hơn. Chân con Titan gãy ra như thanh gỗ. Ngã là điều không thể tránh khỏi, đợi nó là một nhát chém chí mạng vào vị trí yếu hại.
Giết xong con Titan, không đi trợ giúp người khác ngay mà khẽ nhìn lướt qua đôi chân của mình, Thi khẽ lắc đầu.
Đôi chân quấn băng kín mít của nó lại chảy máu. Máu thấm vào, nhuộm đỏ cả lớp băng. "Quỷ bộ đúng là có hại cho cơ thể mà. Lần sau phải hạn chế dùng mới được". – Nó tự nhủ trong lòng.
- Rầm...! Rầm...!! Rầm...!!!
Con Titan trung bình còn lại điên cuồng dậm chân xuống đất. Thế nhưng, chẳng lần nào nó dẫm được trúng được Minh đang đi lại trông nhàn nhã bên dưới.
Không có loại bộ pháp tăng tốc độ điên cuồng như "Quỷ bộ" của thằng Thi, không có người phối hợp và cũng không có cả yếu tố bất ngờ, việc áp sát con Titan trở lên khó khăn với nó. Mấy thanh vũ khí thử nghiệm thì đã dùng hết từ lâu, vài khẩu súng trong hộp không gian cũng hết đạn không có thời gian thay. Đang không biết làm thế nào thì…
- Đoàng...! Đoàng…!! Đoàng...!!! - Ba tiếng súng vang lên, ba lỗ thủng đã xuất hiện trên mặt con Titan làm nó chậm lại. Bé Lan bắn yểm trợ.
- Phốc... Rầmmm...!!! - Không bỏ lỡ cơ hội, một cú đấm "Pháo trôn ốc" bằng tay phải đã xoáy vào đầu gối con quái vật. Va chạm mạnh cùng với tốc độ xoáy nhanh nên lực của cú đấm truyền sâu vào bên trong cơ thể đối thủ. Trong khi đấm, "Hỏa văn" cũng được kích hoạt. Nhiệt độ cực cao theo lực đấm truyền sâu vào, xương đầu gối vỡ nát, ngay lập tức liền bị đốt thành than.
Muốn đốt cháy một vật có nhiệt độ cực cao thì chỉ cần có một nhiệt độ cao hơn nó nhiều lần mà thôi.
Sau khi con Titan ngã xuống, mọi việc trở nên đơn giản hơn nhiều. Con Titan trung bình còn lại nhanh chóng đi theo đồng đội.
Về phần những người lính. Một mình Hannes cũng đủ sức giải quyết một con Titan loại nhỏ. Những người khác là hai đánh một, dù thỉnh thoảng vẫn có vài người suýt chết nhưng được Lan đặc biệt chiếu cố nên vài phút sau, lũ Titan cũng bị tiêu diệt hết.
Đường vào bên trong bức tường Rose đã được dọn. Lan vội vã chạy tới bờ kênh, móc trong chiếc ba bô không gian nhỏ xinh sau lưng ra một cái bọc cao su to gần bằng trái bóng đá, to hơn cả cái ba lô. Thả xuống nước rồi gạt một cái chốt trên "Quả bóng'. "Quả bóng" bắt đầu phình lên, như một vật bị bơm đầy hơi nhanh chóng biến thành hình của một cái bè cao su lớn.
Chẳng còn thời gian để giết con Titan khổng lồ nữa, Minh và Thi vội vã hối thúc mọi người lên bè. Hai thằng đang bất an. Chúng đều cảm thấy mặt đất đang chấn động nhè nhẹ, có Titan loại lớn đang đến đây và có lẽ không chỉ là một con.
Trong lúc chiến đấu, nhóm dân thường và tân nhân dưới sự dẫn đầu của Du vừa xả đạn vừa từ từ vượt qua con Titan loại lớn. Khi chiến đấu vừa kết thúc, Cỏ May đã nhanh chóng dẫn đám trẻ con, phụ nữ và những người bị thương không thể chiến đấu đến bờ kênh đào cạnh Lan. Những người đầu tiên bước chân lên chiếc bè. Những người lính cũng rút. Hai thằng cũng nhanh chóng rút súng, lắp đạn, cùng với bé Lan bắn hỗ trợ cho mấy người tân nhân và dân thường còn lại rút nốt.
Duy trì "Nguyền rủa” đã được một thời gian, bây giờ đầu của Du đang đau dữ dội, hai mắt cứ mờ dần đi. Từ từ lui lại, khoảng cách giữa hắn với con Titan ngày càng xa. "Tinh thần lực" càng lúc càng suy yếu.
20 mét, những sợi chỉ đen bắt đầu tuột khỏi con Titan, biến mất vào không khí.
22 mét, hai ông chú trung niên là Quyền và Nghĩa đã rút đi. Bây giờ Du là người gần con Titan nhất. Đằng sau, Minh, Thi và Lan vẫn đang xả súng yểm trợ.
23 mét, không thể cố hơn được nữa rồi, Du hét to lên một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy. Ba đứa xả đạn càng điên cuồng hơn. Bé Lan còn dùng cả "Xạ tuyến" yểm trợ.
Tưởng rằng có thể lợi dụng con Titan đang "Đơ hình" lúc khôi phục để chạy chốn thì...
- Rầm! - Ngay sau khi Du chấm dứt "Nguyến rủa" được hai giây thì con Titan đã hoạt động trở lại. Bọn nó đã quá coi thường sinh mệnh lực cường đại của giống loài này, và bây giờ bọn nó phải trả giá cho sự coi thường đó.
Lại là tạt nóc nhà.
Con Titan vừa hoạt động được lại liền vung tay tạt bay một nóc nhà bên cạnh. Vô số mảnh gạch đá với đủ loại kích cỡ bay như mưa về phía đoàn người. Vài người phản ứng nhanh vội vã nằm xuống, đẩy ngã hoặc kéo theo cả những người xung quanh.
- Rào… Rào… Rầm… Rầm… Rào... !!! - Tiếng gạch đá rơi trên nền đất, rơi xuống con kênh đào và rơi cả vào chiếc bè cao su. Hòa vào trong đó là tiếng kêu đau đớn của những người xui xẻo bị gạch đá bắn vào.
Cơn mưa gạch đá nhanh chóng qua đi. Chiếc bè cao su đổi từ "Kho dữ liệu" chẳng bị việc gì, bao nhiêu mảnh vụn bắn vào đều nẩy ra hết. Đoàn người bị thương có nặng, có nhẹ nhưng có vẻ không ai thiệt mạng.
Sau khi chắc chắn rằng bé Lan và Cỏ May không sao, thằng Thi vội lao đến chỗ Du. Nó thấy cậu ta chật vật đứng dậy, có vẻ đã bị thương rồi.
Đảo mắt qua đám người trên bè cao su và vài người vẫn còn đang cố gắng chèo lên, Minh vừa định mở miệng giục mọi người nhanh lên thì...
- Không... !!!
Một tiếng hét vang lên giữa trời đêm, bên trong có lẽ là bi thương và thống khổ. Một bóng người đang quỳ trước chỗ Du không đến năm mét, ngửa mặt lên trời gào lớn.
Ông chú trung niên trong đám tân nhân? Đúng rồi, còn người nữa đâu?
Nghĩa cúi người, đưa tay lật mảng đá bên người mình ra. Chẳng biết sức lực ở đâu mà cả tảng đá lớn bị ông lật lên dễ dàng. Đưa bàn tay run rẩy nâng người bạn của mình đang nằm thoi tóp bên dưới lên.
- Tại sao...? Tại sao mày làm thế? - Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt nhăn nhúm, giọng nói run run.
- Mày... còn có vợ con... Mày... phải... sống. - Quyền đứt quãng nói, giọng ngày càng lạc đi theo từng bọt máu ọc ra từ miệng. Từ cuối cùng của ông như bị trượt đi, mất hẳn. Mắt mất tiêu cự, bàn tay buông lơi.
- Không. Không... !!! – Ông Nghĩa túm chặt vai của người bạn mình, lắc qua lắc lại như thể sẽ gọi dậy được bằng cách đó. Sự điên cuồng trong mắt ông hiện lên ngày càng nhiều.
Nhẹ nhàng đặt xác người bạn xuống đất, ông đứng lên, đôi con ngươi vằn tơ máu nhìn về phía con Titan khổng lồ, trong đó là sự hận thù không thèm che dấu.
- Aaa.... !!! - Hét lớn ành tiếng gầm gừ. Ông hơi khom người xuống, chuẩn bị lao thẳng đến chỗ con Titan thì.
- Vút, vút - Hai bóng người đột ngột xuất hiện cạnh Nghĩa, một trước một sau:
- Phập, phập, phập, phập... - Thấy ông chú có dấu hiệu điên cuồng, hai thằng vội vã lao tới, Minh đằng sau, Thi đằng trước. Cùng lúc vung tay, tất cả huyệt đạo gây ức chế vận động của ông chú đều bị hai thằng điểm trúng.
Sau khi năng lực thức tỉnh, làn da toàn thân của ông chú nổi lên một màu xanh sáng, vài đường vân đen kì dị chạy khắp nơi. Khi điểm huyệt, hai thằng không thể dùng đầu ngón tay như bình thường mà phải dùng tới "Điểm", một dạng kết hợp giữa "Quyền" và "Chỉ": Cả bàn tay nắm lại thành quyền nhưng ngón giữa hơi nhô ra tạo thành điểm tiếp xúc. Thủ pháp mang sức mạnh của "Quyền" và lực đạo tập trung như của "Chỉ".
Minh và Thi đã không còn ở dạng phạm trù "Người thường" lâu rồi mà khi "Điểm" vào cơ thể ông chú vẫn bị lực phản chấn làm cho ê buốt cả ngón tay. Cảm giác như là "Điểm" vào đá vậy.
- Ự!... Ự!... - Mấy vị trí bị hai thằng "Điểm" vào, làn da nứt ra như bị vỡ. Cơ thể ông chú co giật, các khối cơ kịch liệt run rẩy, mắt trợn lên, miệng bắt đầu sùi bọt. Có lẽ, năng lực ông nhận được chỉ đề tăng khả năng phòng thủ chứ không tăng nhiều sức mạnh cơ bắp.
Thấy ông chú bị ảnh hưởng bởi thủ pháp điểm huyệt (Loại phòng thủ này không hề tuyệt đối), Minh vung tay, chặt mạnh vào gáy ông ta. Đánh ngất người đàn ông đang điên cuồng vì phẫn nộ.
Đã cử động lại nhưng có vẻ còn chưa hồi phục được hoàn toàn nên con Titan loại lớn tiến lên vô cùng chậm so với bình thường. Thi vội đỡ Du, Minh vác theo ông chú nhảy lên chiếc bè cao su.
Người hơi đông nên có vẻ chật chội.
Thả người trong tay xuống, hai thằng lại nhảy khỏi bè. Hợp sức đẩy chiếc bè ra xa bờ, ra đến chỗ nước đủ sâu. Minh đùn đít cho thằng Thi lên trước rồi mới tự trèo lên sau. Trong lúc nó trèo lên, thằng Thi đã lấy từ trong hộp không gian sau lưng ra một động cơ nổ có thanh truyền chuyển động dẫn xuống chân vịt xoay vòng.
Giật nổ, nhúng chân vịt xuống nước, phần động cơ thì thằng Thi trực tiếp ôm trong lòng. Vài giây đầu loạng choạng, nhanh chóng làm quen, chiếc bè cao su phóng thẳng ra giữa lòng con kênh đào, ngước dòng nước tiến thẳng vào bên trong bức tường Rose, tiến đến nơi an toàn.
Trên bờ kênh, ngoài con Titan loại lớn ban nãy ra đã có thêm vài con nữa. Chúng đứng đó, giương đôi mắt vô cảm nhìn đám người rời đi.........
Chiếc bè cao su băng băng rẽ nước, cánh cổng dẫn vào bên trong thành Rose ngày càng gần, lòng người càng thêm hồi hộp. Cả đoàn người đều lặng yên không nói. Tất cả đều hướng ánh mắt về phía trước, cố gắng mở to mắt nhìn chằm chằm vào cánh cổng lờ mờ trong đêm. Sắp đến nơi rồi mà vẫn chẳng có một lời hoan hô, có chăng cũng chỉ là sự hồi hộp và khẩn trương trong lòng.
Còn sống đến bây giờ đã là một điều kì diệu, để đến được đây đã quá nhiều gian nan. Họ sợ, sợ cánh cổng kia không phải là thật, sợ một thứ gì đó bỗng nhiên chồm ra phá hủy hết nỗ lực của mọi người.Nín thở khi chiếc bè đi qua cổng vào. Để rồi vỡ òa đi trong niềm hạnh phúc. Tất cả mọi người đều vui sướng mà ôm chầm lấy nhau, không phân biệt già trẻ gái trai, thành vệ quân hay là dân thường, tất cả đều cười với hai hàng nước mắt. Chiếc bè đã nhỏ, nay càng chật hơn.
- Hoàn thành nhiệm vụ đường nhánh: Hộ tống Carla Jaeger và Mikasa Ackerman tiến vào trong bức tường Rose. Thưởng mỗi thành viên trong tiểu đội 900 điểm tích lũy và một huy chương vận mệnh cấp 2 sao.
- Hoàn thành nhiệm vụ đường nhánh: Trái tim chính nghĩa. Hộ tống thành công 24 người (Tính cả thành vệ quân và mẹ con nhà Jaeger) vào trong bức tường Rose. Thưởng mỗi thành viên trong tiểu đội 2400 điểm tích lũy.
Thi loạng choạng điều khiển chiếc bè cập bờ trong vòng tay ôm xiết của bé Lan, của Cỏ May và cả của ai đó nữa. Bè vừa chạm vào thềm đất, mọi người đã không đợi được mà nhảy xuống, lội vào bờ.
- Ha ha ha ha.... - Hơn ba mươi con người nằm lăn ra bờ kênh, mặc kệ nền đất lạnh, mặc kệ sương đêm trên cỏ. Họ cười. Còn sống thật là tốt.
Minh nhẩm tính số điểm mình đạt được. Chắc cũng thoải mái hồi sinh Thủy. Nó nở nụ cười thỏa mãn. Đưa Eren vào bên trong thành Rose rồi, chắc nhiệm vụ chính cũng sắp kết thúc, chút nữa là có thể trở về "Khu lưu trữ" thôi. Đến lúc đó, tôi sẽ được gặp lại em.
Vui vẻ trong lòng, Minh nhìn qua cậu nhóc Eren bên cạnh. Trong tuyệt cảnh vẫn muốn cứu mẹ mình, trong vô vọng cũng không bỏ rơi bè bạn. Minh cảm thấy mình rất thích cậu bé này. Vài phút nữa phải đi rồi, không biết có gặp lại được không, nó cảm thấy hơi buồn và lo cho cậu bé. "À, hay mình để lại vài thứ cho cậu nhóc nhỉ".
- Này nhóc.
- Gì vậy chú? Chú muốn dạy tôi cách giết Titan à? - Ở cùng với hai thằng một đoạn thời gian, Eren cũng bắt đầu nhiễm. Hội chứng bắt chước thần tượng.
- Cút, tao không dạy đàn ông.
- Thế chú cứ coi như tôi là đàn bà... - Tính cách bẩn bựa của hai thằng đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm hồn thơ ngây của cậu bé.
- Bảo thằng Thi nó dạy chứ tao không gay.
- Chú Thyyy ơi......
- Chúng mình không thể đến được với nhau..........
- Nghe nói nè nhóc. Tí nữa bọn chú phải đi rồi. - Thằng Minh ngửa mặt lên trời thở dài nói. Trong ánh mắt của nó là sự cô đơn và tang thương không thể nào xóa hết. Nếu đẹp trai thêm vài tí nữa là đã có khối em chết rồi.
- Đi đâu cơ, ra ngoài hay vào trong? - Eren ngơ ngác hỏi. Bên cạnh, Armin và Mikasa cũng ngơ ngác không kém. Không chỉ có mấy đứa trẻ, những người còn lại cũng đầy ngạc nhiên và bất ngờ. Thật vất vả mới vào được đây, mấy người này lại định đi đâu? Mọi người bắt đầu đứng dậy, quây xung quanh mấy thành viên tiểu đội luân hồi.
Ngồi giữa đám người, Minh và Thi đưa mắt nhìn xung quanh. Bọn nó thấy, trong mắt của những người dân và người lính này là sự quan tâm và lo lắng. Khẽ mỉm cười, Minh lại nói:
- Mọi người biết đấy, bọn tôi không phải người ở đây. Bọn tôi phải tiếp tục cuộc hành trình của mình, đó là số mệnh của bọn tôi. Nếu có cơ hội bọn tôi lại quay lại mà.
Mỗi người đều phải có số mệnh của riêng mình.
Trong nhóm thành vệ quân, Hannes là thủ lĩnh, vậy nên anh cũng là thủ lĩnh cả của nhóm dân thường. Nghe Minh nói vậy, anh cũng khẽ cười:
- Không cần biết các cậu là ai, không cần biết các cậu muốn làm gì, chúng tôi đều hết mình ủng hộ. Nếu bao giờ muốn, cứ quay lại đây, nơi đây luôn chào đón mọi người. Cuối cùng là: Cảm ơn, có các cậu nên chúng tôi còn sống.
- Cảm ơn...
- Cảm ơn nhiều...
- ...
Những người dân chất phác, những người lính dũng cảm cám ơn bằng cả tấm lòng.
- Nếu có cơ hội, nhất định sẽ quay lại. Hứa đấy.
- Eren à, lại đây, chú có vài thứ muốn cho nhóc. - Minh vẫy tay gọi
Eren lại gần. Rồi trước ánh mắt chờ mong của cậu nhóc, nó đặt vào tay cậu bé một lá bùa kì quái. Lá bùa mỏng hình ngũ giác, nhỏ gọn trong lòng bàn tay của Eren. Một đường vân màu xanh biếc chạy dọc theo thân lá bùa, vẽ thành những kí tự lạ mắt. Một góc của hình ngũ giác được đục lỗ, một sợi chỉ đỏ được luồn qua làm dây đeo.
Bùa Thanh tỉnh : Đạo cụ ma pháp cấp I [Cấp 1 sao]
Hoán đổi : 70 điểm tích lũy và 1 huy chương vận mệnh cấp 1 sao.Mô tả : Giảm 10% tác dụng của các hiệu ứng mất kiểm soát (Điên cuồng, tẩu hỏa nhập ma, bản năng chủng tộc, bị khống chế, bị thao túng…).
Lá bùa của bé Lan, mới nhờ thằng Thi mượn được. Từ khi hoán đổi huyết thống, có lẽ, bản năng chủng tộc hơi bị ảnh hưởng đến hành vi nên em đổi lấy lá bùa này. Có nó, em có thể cưỡng lại được một số hành vi chủng tộc. Ví dụ như liếm lông, ví dụ như rình chuột và ví dụ như là đào hang…
Giục cậu nhóc đeo lá bùa vào cổ, nó nói tiếp :
- Nhớ, không bao giờ được phép tháo ra. Đến một ngày nào đó, nó có thể sẽ đưa nhóc lại làm người.
- Và nhớ rằng: Sức mạnh thực sự chỉ có khi bảo vệ những người thân yêu.
Lấy hai tay giữ chặt lá bùa trên cổ, cố gắng ghi nhớ lời dặn của thằng Minh. Cậu bé dùng sức gật đầu.Bên kia, Thi cũng vẫy Armin và Mikasa tới. Đưa cho Armin một khối Rubik, nó nói:
- Armin, đừng ngại khi không khỏe bằng thằng khác. Vũ khí lợi hại nhất của con người không phải là kiếm, cũng không phải là động cơ 3D, mà là cái này này - Nó đưa tay gõ gõ lên thái dương của mình, rồi lại chỉ vào thái dương của cậu bé. Nó đoán là cậu bé này về sau sẽ phát triển theo hướng trí tuệ. Mà phát triển theo hướng đó thì bây giờ, Thi chẳng có cái gì thích hợp mà cho cả.
Quay sang Mikasa, nó hơi nhíu mày như đang cân nhắc một quyết định gian nan nào đó. Một lúc sau, nó khẽ gật đầu hạ quyết tâm. Đôi tay vuốt khẽ vào chiếc hộp không gian rồi rút ra hai thanh kim loại mỏng.
Hai thanh kim loại dài không quá 60 cm, rộng hơn 2 cm và dày không quá 5 mm. Tạo hình như một thanh kiếm một lưỡi thô sơ. Thô sơ đến nỗi không có cả cán, chỉ có một đoạn dài hơn 20 cm ở một đầu không được mài coi như chuôi kiếm. Cả hai thanh đều ánh lên một màu xanh lạnh lẽo và phủ đầy đường vân kì dị. Kim loại hấp thụ nhiệt AI - 14 cùng chất liệu với hai thanh Kukri "Én nhỏ".
Dùng một mảnh vải đen bọc hai thanh kiếm thô sơ lại, Thi trịnh trọng trao nó cho Mikasa:
- Rồi một ngày, em sẽ trở thành một chiến binh mạnh mẽ. Hãy để "Chúng" theo em. Từ bây giờ "Chúng" có tên "Tuyết lạnh".
- Thế giới của ngươi có vô vàn màu sắc. Thế giới của ta chỉ có một người. Để bảo vệ thế giới của mình, ta sẵn sàng làm mọi thứ.
.....
- Quái. Sao mãi vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ chính nhỉ? - Minh vừa nhìn chòng chọc vào tấm card bán trong suốt trước mặt nó vừa cằn nhằn. Đã hơn 30 phút từ khi vào bên trong bức tường Rose rồi mà nhiệm vụ chính vẫn chưa báo hoàn thành. Những người dân đã tản đi hết, chỉ còn lại mấy mẹ con Eren đang được Lan bôi thuốc trị thương và thay băng cho lần cuối.
- Hay do bọn mềnh "Hack map" nên lỗi chương trình rồi? - Thằng Thi ngồi xổm bên cạnh cũng vừa móc mũi vừa nói. Trên tay nó là cuốn "Thiên nhiên quyến rũ" mà bản đồ trước Francis đã dâng. Đọc để giết thời gian.
- Có lí... - Hai đứa cùng nghiêng đầu, híp mắt nhìn về phía Cỏ May - "Kẻ hack map".
Đang giúp Lan thay băng cho Carla, Cỏ May bỗng nhiên thấy hai thằng cứ nhìn chòng chọc vào mình. Ngượng. Đỏ mặt quay đi chỗ khác nhưng chỉ được một lúc rồi không kiềm chế được mà liếc lại:"Cậu ấy nhìn mình". Phì cười khi thấy thằng Thi nhân lúc Minh không chú ý mà cạy ra một cục gỉ mũi rồi nhanh tay gắn vào đít quần thằng bạn.
- Phải làm gì bây giờ hả mày?
- Tau nghĩ phải F11.
- ...
Trong lúc nói chuyện, hai thằng không chú ý mục đánh giá cấp độ bản đồ đã lặng lẽ nhảy từ D lên C.
Bỏ việc băng bó lại cho Cỏ May, bé Lan chạy lại chỗ thằng Thi. Cúi đầu xuống xem cuốn sách Thi đang cầm là gì mà em thấy nó đọc suốt.
- Sách gì vậy anh Thi?
- Sách... À, sách khoa học ấy mà, Lan xem không hiểu đâu. - Giật mình khi thấy bé Lan đã ở ngay bên cạnh, Thi lóng ngóng giấu cuốn sách vào đít quần, ấp úng giải thích.
- Em xem với. Em hiểu được. Cho em xem đi mà.
- y = 3x2 + 7, e0 = 1, e1 = 0... - Thằng Thi bắt đầu đọc thần chú giả ngu...
- ...
Hai đứa nhốn nháo với nhau. mặc kệ ánh mắt đố kị của Minh (Tụi mày trêu tao FA đấy à?), ánh mắt ao ước của Cỏ May và nhiều loại ánh mắt khác của những người quanh đó.
Không gian tràn ngập tiếng cười.
Hạnh phúc và yên bình.
Một phút thả lỏng hiếm hoi sau chuyến đi dài đầy nguy hiểm.
Thằng Minh cũng không lo nữa:"Kệ nó đi, đằng nào cũng an toàn rồi, cứ nghỉ xả hơi ở đây một lúc trước khi về "Khu lưu trữ" cũng tốt". Móc ra tập tranh ảnh "Hoa, lá, cành" trong bộ "Thiên nhiên quyến rũ". Vừa chuẩn bị nghiên cứu sự kỳ diệu của tạo hóa thì:
- Rầm... ầm ầm... - Âm thanh to lớn cùng chấn động mặt đất.
Bé Lan đang đu vắt vẻo trên vai thằng Thi bỗng nhiên hự lên một tiếng rồi ngã xuống. Cả cơ thể bừng lên một màn sáng mong manh rồi rắc một tiếng, màn sáng đó vỡ vụn như thủy tinh. Hộ tâm kính em đeo đã nát vụn.
Thi đưa tay ra, kịp đỡ lấy Lan trước khi em ngã hẳn. Sự lo lắng, sợ hãi dâng lên trong lòng. Tim nó như thắt lại khi thấy một bên eo của Lan bỗng nhiên thấm ra đầy máu. Run rẩy ấn tay vào miệng vết thương như muốn ngăn cho máu khỏi chảy, nó ngửa mặt lên trời gào lớn:
- Aaaaa... - Con ngươi co lại khi thấy một cái đầu khổng lồ lộ lên khỏi bức tường Rose. Bên dưới, chân tường cách cả bọn không đến 20 mét về phía bên phải đã bị thủng thành một lỗ.
- Hoàn thành nhiệm vụ chính: Bảo vệ an toàn và hộ tống Eren Jaeger trốn thoát cuộc tấn công của Titan tiến vào sau bức tường Rose. Thưởng mỗi thành viên trong tiểu đội 700 điểm tích lũy, 10 điểm thể lực, 30 điểm sinh mệnh lực, một huy chương vận mệnh cấp 3 sao. - Âm thanh ngọt ngào của hệ thống vang lên trong đầu.
- Em... em không... sao đâu..., thật đấy. - Nhận ra sự điên cuồng của Thi, Lan cố nén đau đớn mà vươn đôi bàn tay run rẩy lên ôm chặt lấy cổ nó.
Thi bắt đầu di chuyển. Nó lắc mình đến bên cạnh Cỏ May. Đưa Lan cho cô gái. Nó muốn Cỏ May cấp cứu cho Lan. Làm như không nghe thấy lời nói của Lan, mặc kệ thông báo từ hệ thống, thoát ra khỏi bàn tay níu kéo, Thi bắt đầu lao về phía bức tường, lao về phía chiếc đầu khổng lồ.
[Quỷ bộ]
Mấy móng vuốt ở mũi giày bật ra bấm xuống nền đường, đôi chân phát lực đẩy cả cơ thể đi.
Thấy Thi như phát điên lao về phía con Titan siêu cấp khổng lồ, Minh cũng lao theo mà không cần suy nghĩ. Không phải để ngăn cản mà là để trợ giúp. Trên tay nó là hai cái móc nhỏ, sắc bén mà chắc chắn, đạo cụ hoàn hảo để leo tường trộm chó.
Móng vuốt cắm vào tường, Thi phóng thẳng lên theo phương thẳng đứng. Đằng sau, Minh dùng móc, móc vào những vết lõm do thằng Thi tạo ra mà leo tới.
*************************
Ta chiến đấu, không phải vì thứ hòa bình to lớn đó... Mà chỉ để giữ lấy một khoảng bình yên cho những người yêu thương nhất.
(Sói lạc lối – Nơi những ngọn gió quay về)