Vân Hàm Phong trở lại phòng ngủ thấy Vân Tả Ý còn đang ngủ say, hắn bước nhẹ đến ngồi tại vị trí cũ, sau đó say đắm nhìn Vân Tả Ý ngủ, nhìn đến khi hứng khởi liền cúi người hôn trộm hai cái……Chỉ sợ Vân Tả Ý còn chưa biết không chỉ nụ hôn đầu tiên của hắn đã bị mất từ lâu, mà cả ngàn nụ hôn kế cũng đều như vậy…..
……
Ba giờ sau Vân Tả Ý rốt cục tỉnh. Hắn không biết trong thời gian ngủ này hắn đã mất thêm n+1 nụ hôn…… Vân Tả Ý rùng mình thanh tỉnh, hỏi Vân Hàm Phong mình đã ngủ mấy giờ . Sau khi biết rõ thời gian, hắn không nói gì, rời giường mặc quần áo. Đương nhiên quần áo là do Vân Hàm Phong ở lúc hắn ngủ ra lệnh cho thư ký Văn xuống tầng 7 nơi “Trăm dặm chọn y” độc quyền mua bán quần áo.
Quần áo mặc xong đang chuẩn bị cúi người mang giầy, một bàn tay lớn cản lại hắn. Tả Ý nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Vân Hàm Phong .
” Ta đến giúp ngươi.” Vân Hàm Phong quỳ một chân, mái tóc màu xanh băng thật dài vì vậy mà trải xuống mặt đất, thân hình cao lớn làm cho động tác này đặc biệt rung động lòng người. Tim Vân Tả Ý đột nhiên đập nhanh.
Ngồi ở mép giường cúi đầu nhìn nam nhân kia, cảm giác tay hắn nhẹ nhàng nâng lên chân mình thật cẩn thận chuyên chú, giống như đây là bảo bối tối trân quý trên thế giới. Bàn tay to ấm áp khô ráo sờ nhẹ làn da truyền thêm chút dưỡng khí. Dưỡng khí kia, độ ấm kia giống như thông qua nơi tiếp xúc làn da truyền vào trong tim, làm cho tim hắn có chút là lạ. Lúc này bàn tay kia đột nhiên không thành thật ở chân trần của hắn xoa xoa. Cảm giác giống như điện giật, Vân Tả Ý không kịp đề phòng thở nhẹ ra, chân cũng theo bản năng tránh né. Đáng tiếc, bàn tay Vân Hàm Phong tưởng như vô lực nhưng lại phá lệ kiên định, chân vẫn chặt chẽ bị nắm trong tay Vân Hàm Phong.
Vân Hàm Phong bị Vân Tả Ý giãy dụa bừng tỉnh lại, không khỏi âm thầm ảo não. Vừa rồi sao lại bất cẩn thế, thấy chân ngọc đáng yêu của Ý nhi liền nhịn không được. Hắn vội vàng ổn định tâm thần, tay cũng quy củ bắt đầu giúp Vân Tả Ý mang giầy. Nhưng chân ngọc đáng yêu trắng nõn kia, chân trần khéo léo mảnh khảnh, móng chân phấn hồng mượt mà cùng xúc cảm mềm nhẵn kia đều bị ghi tạc chặt chẽ trong đầu. Cho nên về sau Vân Hàm Phong luôn tìm lý do giúp Vân Tả Ý mang giầy.
……
” Tốt lắm.” Vân Hàm Phong thẳng đứng dậy. Vân Tả Ý nghe đến hai tiếng “tốt lắm” liền khẩn cấp đứng lên.
Vân Hàm Phong ôn nhu nhìn Vân Tả Ý :” Ý nhi đói bụng không?”
” Không, không đói bụng.”
” Uống ly sữa nóng nhé.” Chờ mong nhìn Vân Tả Ý .
” Vâng.” Tránh ánh mắt Vân Hàm Phong, Vân Tả Ý gật đầu đáp nhẹ.
” Ý nhi chờ một lát nhé, ta đi lấy.” Cười nói xong, Vân Hàm Phong xoay người ra phòng ngủ. Là ảo giác của ta sao? Sao lại cảm thấy vừa rồi Ý nhi có chút bối rối? Quay đầu nhìn thoáng qua phòng ngủ, Hàm Phong bật cười lắc đầu, nhất định là ta sai lầm rồi, Ý nhi luôn cùng ta chung một chỗ như thế nào sẽ bối rối chứ.
……
Vân Tả Ý đang cầm ly sữa nóng, cái miệng nho nhỏ khe khẽ uống, nhìn Vân Hàm Phong một bên lại bắt đầu bận rộn, đột nhiên có chủ ý.
” Ý nhi , làm sao vậy?” Tuy rằng đang xử lý công sự, nhưng Vân Hàm Phong không rời một khắc chú ý Vân Tả Ý. Vân Tả Ý kia một cái chớp mắt tạm dừng cũng bị xem rành mạch.
” À, là như vầy phụ thân. Ta nghĩ về sau sẽ cùng với ngươi đến tổng bộ làm việc. Như vậy những vấn đề không hiểu cũng có thể hỏi ngươi, hiệu suất sẽ rất cao.” Vân Tả Ý ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Vân Hàm Phong .
Oanh, Vân Hàm Phong bị Vân Tả Ý nói sợ ngây người, trong nháy mắt dâng lên mừng như điên không dám tin, hắn cơ hồ mất đi năng lực nói chuyện.
” Sao vậy, có vấn đề sao?” Nhìn đến Vân Hàm Phong nửa ngày không có phản ứng, Vân Tả Ý nghi hoặc hỏi, nghĩ đến còn có vấn đề gì mình không biết tới.
” A, không không không. Như thế nào sẽ có vấn đề đâu. Ta chỉ là rất cao hứng, Ý nhi đến giúp ta thật là tốt quá.” Vân Hàm Phong vội vàng trả lời, vội vàng biểu đạt vui sướng. Nói thực, hắn trước kia cũng không phải không nghĩ tới làm cho Ý nhi đến công ty cùng làm việc, cùng tan tầm với hắn. Như vậy không chỉ có hiệu suất công tác cao, trọng yếu hơn là có thể cả ngày chung một chỗ với Ý nhi, không cần chờ đến lúc trở về mới có thể thấy Ý nhi . Bất quá hắn lúc trước vì vẫn sợ Ý nhi không muốn mà không dám nói ra, không nghĩ tới hôm nay Ý nhi tự mình đề nghị.
” Ừ ” Nhìn Vân Hàm Phong cao hứng, Vân Tả Ý cũng vì bản thân có thể giúp hắn mà tự đáy lòng cảm thấy vui vẻ, khoái trá bưng lên ly sữa hớp một hớp lớn. Lại bởi vì uống nhiều lắm mà một chút sữa chảy ra, vô tư vươn đầu lưỡi liếm đi, không nghĩ tới động tác này khiến một người khác ở trong phòng xem ngây người.
Cái lưỡi mềm phấn nộn thơm ngát ngượng ngùng tìm kiếm, liếm nhẹ chất lỏng màu trắng trên đôi môi đỏ mọng no đủ. Toàn bộ động tác tuy rằng không cố tình ra vẻ, lại mang theo ngàn vạn hồn nhiên hấp dẫn cùng *** mĩ, làm cho người ta thực hận không thể hung hăng hôn lên, cùng cái lưỡi kia liều chết dây dưa….
Vân Hàm Phong khóc không ra nước mắt. Chẳng lẽ Ý nhi không biết động tác này đối với nam nhân có bao nhiêu đại hấp dẫn sao. Hắn hiện tại đột nhiên không biết chính mình làm cho Ý nhi cả ngày ở chung với mình là đúng hay sai. Cần rất nhiều tự chủ a. Bản thân mình vẫn kiêu ngạo khả năng tự chủ, nhưng để Ý nhi trước mặt thật sự nắm chắc không nhiều lắm……
” Chúng ta hiện tại bắt đầu luôn đi.” Đầu sỏ khiêu khích Vân Hàm Phong phạm tội ác không chút nào tự giác, đem ly sữa trống đặt trên bàn, tràn ngập nhiệt tình nói.
” Bắt đầu cái gì?” Đang đắm chìm trong suy nghĩ, Vân Hàm Phong chưa hoàn toàn phục hồi tinh thần, sắc mặt ửng đỏ hỏi.
” Bắt đầu công tác a?” Vân Tả Ý kỳ quái nhìn phụ thân.
” Ách ha ha…… Tốt, bắt đầu công tác.” Bị ánh mắt Vân Tả Ý xem cả người không được tự nhiên, Vân Hàm Phong cười đáp.
……