Hai người cùng sóng vai đi tới trước cửa học viện, Vân Tả Ý dừng cước bộ:” Đến nơi đây là được rồi.”
Vân Hàm Phong biết Tả Ý luôn luôn không thích bọn họ biểu hiện thân thiết trước mặt người khác, biết điều nói:” Ta cũng có chút sự tình, ta làm tốt xong sẽ lại đón ngươi.”
Vân Tả Ý gật đầu, xoay người đi vào học viện.
Vân Hàm Phong đứng tại chỗ lưu luyến nhìn bóng dáng Vân Tả Ý, thẳng đến khi nhìn không thấy mới xoay người đi về phía phòng viện trưởng ….
Nhưng bọn hắn không biết đến chính là màn chia tay vừa rồi rơi vào mắt một người rất “hiểu chuyện”.
Tắc Thiết, lớp Jk 104, là người trời sinh ham thích chuyện bát quái. Lạc thú lớn nhất của hắn là mỗi ngày thu thập các loại chuyện “giựt gân”, các tin đồn hấp dẫn, các chuyện kỳ lạ bí hiểm ..v..v.. sau đó hắn sẽ viết lại và xuất bản cho mọi người xem.
Viết tin bát quái, hơn nữa làm không biết mệt, sức tưởng tượng phong phú, một chuyện rất bình thường ở miệng hắn vừa nói ra liền thay đổi thành chuyện cực kỳ hấp dẫn.
Rất không may, sáng nay Vân Hàm Phong đưa Vân Tả Ý đi học viện, hơn nữa lẳng lặng nhìn theo bóng dáng Vân Tả Ý một thời gian dài đã bị Tắc Thiết bắt gặp. Chuyện này với hắn mà nói chính là một đại tin tức.
Vân Tả Ý là ai? Lãnh huyết ác ma a, khi nào thì thấy hắn thân thiết cùng người khác một chỗ như vậy? Mà người này là nam nhân chính xác ngàn vàng a. Không chỉ có cùng Vân hội trưởng một chỗ, vừa rồi hắn còn thấy nam nhân kia giúp Vân hội trưởng sửa sang lại tóc, mà càng làm cho hắn bất ngờ chính là Vân hội trưởng cư nhiên không gạt bỏ tay nam nhân kia, ngược lại ngoan ngoãn để nam nhân vuốt tóc. Hiện tại Vân hội trưởng đi, nam nhân lại thể hiện một bộ dáng tình thâm nhìn bóng dáng Vân hội trưởng, thật lâu không muốn rời đi.
Dựa vào giác quan bát quái nhạy bén của hắn, cùng khứu giác và cặp mặt lợi hại của người chuyên săn tin, trực giác báo động trong đó có nội tình, hơn nữa với sức tưởng tượng phong phú, Tắc Thiết khiếp sợ trừng mắt, không dám tin tưởng kết luận của mình : Hội trưởng thích nam nhân.
Lập tức tố chất thần kinh lại bắt đầu run rẩy phấn khích, đại tin tức, đại tin tức…… Này thật sự là thiên đại tin tức a. Tin tức này sẽ oanh động toàn bộ Hoành Vũ học viện, mà hắn cũng sẽ trở thành truyền kỳ nhân vật trong giới bát quái. Tin tức lớn như vậy cư nhiên bị hắn phát hiện trước, không được, phải nhanh lên, bằng không sẽ bị vài đồng nghiệp giành trước, Tắc Thiết vội vội vàng vàng đi in ra bát quái báo.
Dưới động lực vô vàng to lớn thúc đẩy, Tắc Thiết chỉ dùng thời gian cực ngắn liền viết ra bài báo tốt lắm, mà tờ báo lá cải này trong nháy mắt được tiêu thụ không còn một mảnh. Nháy mắt toàn bộ học viện đều biết chuyện, đương nhiên chân chính bị oanh động đều là đệ tử liên minh, những đệ tử hình thường của tinh cầu chỉ nhiều ít cảm thán một chút: ‘mĩ nhân như vậy vì sao không thích ta chứ’…..‘ người có khí chất như vậy cư nhiên thích nam nhân’ …. linh tinh.
Liên minh đệ tử biết tin tức xong khiếp sợ không thôi, mặc dù có không ít người hoài nghi tính chân thật của bài báo, nhưng chuyện “giựt gân” này trong thời gian ngắn ngủn đã truyền khắp học viện là sự thật không phải bàn cải……..
…..
Vân Tả Ý đi tới phòng ngủ Mạt Phi, còn chưa gõ cửa thì cánh cửa liền tự động mở, Tây Lâm hơi khách sáo tươi cười chào:” Hội trưởng, sớm a.”
Vân Tả Ý nhướng mi:” Ừ, sớm.” , lướt qua Tây Lâm đi đến người đang nằm trên giường . Kẻ đó đang dựa lưng vào tường, tay tùy ý khoát trên đùi, đầu gục xuống, mái tóc thật dài che khuất gương mặt, thấy không rõ biểu tình, cả người trầm lặng lôi thôi lếch thếch, tìm không ra một chút bóng dáng tinh anh của liên minh. Vân Tả Ý mặt nhăn nói:” Ngẩng đầu lên.”
Tây Lâm khẩn trương nhìn Mạt Phi .Đợi một hồi, khi Vân Tả Ý cơ hồ nghĩ hắn sẽ không ngẩng đầu, Mạt Phi mới phản ứng trì độn chầm chập ngẩng đầu lên. Vân Tả Ý xem xong, mày mặt nhăn càng nhiều; người trước mặt trầm lặng, trong mắt còn chứa một tia men say, hơi thở cũng phiêu đãng như có như không hơi rượu……. Theo ngày hôm qua cho tới ngày hôm nay, qua thời gian một đêm , Mạt Phi không có khả năng còn chưa tỉnh
” Tây Lâm , Mạt Phi không phải lại uống rượu nữa chứ?”
” A, ách, này…… Hắn, hắn ngày hôm qua tỉnh lại…… Lại đi uống tiếp hai bình.” Tây Lâm sợ sệt nói, hai tay khẩn trương nắm chặt .
“Thế à.” Vân Tả Ý gật đầu từ chối cho ý kiến.
Tây Lâm muốn từ trên mặt Vân Tả Ý nhìn ra chút gì, nhưng khuôn mặt như băng sơn thật sự không có biểu tình.
” Mạt Phi .” Vân Tả Ý nhìn thiếu niên, trầm giọng kêu, trên mặt không có biểu tình, trong lòng đối với bộ dáng hiện tại của Mạt Phi có điểm không hiểu rõ. Lẽ ra là một thiếu niên thiên tài, hắn cũng xem qua hồ sơ của Mạt Phi, đây là quả thật là một thiên tài. Tư chất xuất sắc nổi trội, học tập xuất chúng, gia thế hiển hách, bề ngoài tuấn mỹ, tính cách sáng sủa, rất được mọi người tôn sùng, tương lai tiền đồ không thể hạn lượng. Nói hắn là thiên chi kiêu tử cũng không đủ, nhưng hiện tại vì cái gì lại biến thành dạng này? Vân Tả Ý thật sự không thể lý giải. Kiếp trước và cả kiếp nầy hắn đều không có tiếp xúc qua chuyện tình cảm. Kiếp trước ngẫu nhiên xem phim truyền hình, đối với các nhân vật trong TV yêu chết đi sống lại cũng không có đồng tình gì, chỉ khó hiểu, chia tay thì đi tìm một người khác là được, sao cứ phải muốn chết muốn sống như vậy. Kiếp trước như thế, kiếp nầy cũng như thế. Với người quý trọng thời gian như sinh mệnh như hắn, loại giống Mạt Phi cả ngày say rượu như vậy là lãng phí thời gian cực kỳ, là hoàn toàn không thể lý giải, hoàn toàn không thể chấp nhận.
Mạt Phi hiện tại mặc dù có một chút men say nhưng ý nghĩ còn rất rõ ràng, biết trước mặt thiếu niên tuyệt mỹ là tân sư phụ của hắn. Không, hình như bộ dáng thiếu niên có điểm nhìn quen mắt a ? Vì sao hắn có cảm giác không ổn?
Tây Lâm nhìn không có mở miệng-Mạt Phi, trong lòng gấp rút bồn chồn. Đều do hắn quên nói cho Mạt Phi tên của Vân hội trưởng. Dù sao Vân Hội trưởng đã nhậm chức sư phụ được một đoạn thời gian, người nên biết đến đều đã biết, liền ngay cả lớp bên cạnh chỉ sợ cũng không ai không biết Vân Tả Ý là sư phụ của bọn hắn. Hắn chẳng thể nghĩ tới mấy ngày này, một lòng ngâm mình trong rượu – Mạt Phi ngay cả tin tức ai cũng biết, chỉ có hắn chưa biết, chỉ có thể âm thầm vì hắn cầu nguyện……
” Mạt Phi .” Vân Tả Ý tăng thêm ngữ khí, lại gọi, đồng thời trong lòng đã âm thầm suy nghĩ nên làm thế nào để cho tên đệ tử này mất đi bộ dạng hoang phế, dấy lên ý chí chiến đấu. Nói thật hắn không có kinh nghiệm gì đối với phương diện này, chỉ dùng chút kiến thức xem trên vài phim truyền hình lúc xưa. Hình như bình thường gặp phải loại tình huống này, diễn viên tựa hồ đều bị bằng hữu hoặc người nhà của hắn tát một cái là thức tỉnh. Bất quá như vậy rất đả thương tự tôn của người ta…… Vân Tả Ý nghĩ nghĩ, ánh mắt không tự chủ phiêu đến khuôn mặt tuấn tú của Mạt Phi, tựa hồ lo lắng nên xuống tay như thế nào.
Mạt Phi cho dù bây giờ chưa thoát khỏi đau thương của thất tình, nhưng nhìn ánh mắt Vân Tả Ý vẫn cảm thấy rùng mình, không tự chủ trả lời:”Có mặt, sư phụ.”
” Đệ tử của ta chính là không có lễ phép như vậy sao?” Nhìn Mạt Phi một hồi, Vân Tả Ý thản nhiên nói, hắn quyết định tạm thời buông tha cho ý tưởng “bàn tay cổ vũ” kia.
Mạt Phi không tự giác bị lý lẽ uy nghiêm của Tả Ý chấn động, chờ hắn phản ứng tới đã thấy mình tự giác theo trên giường đứng xuống dưới đất chỉnh tề, để ý hảo dung nhan đứng tới trước mặt sư phụ.
Vân Tả Ý cẩn thận đánh giá Mạt Phi, không vừa lòng lắm nhíu mày, nhìn chằm chằm Mạt Phi , đôi mắt trầm lặng nói:” Mạt Phi , ngươi như thế nào một chút tinh thần đều không có? Học viện yêu cầu từng đệ tử tùy thời tùy khắc đều phải bảo trì tốt đẹp trạng thái tinh thần, ngươi xem ngươi như vậy đạt đến yêu cầu không?”
Mạt Phi nghe xong lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực thu bụng lại, hai tay đặt ở bên người, hai chân kẹp chặt, gót chân khép lại, mũi chân tách ra sáu mươi độ, tiêu chuẩn đứng của quân đội vô cùng hoàn mỹ, không chê vào đâu được, chính là trong mắt vẫn như cũ không có thần thái.
” Mạt Phi , ngươi có biết thời gian trọng yếu cỡ nào không? Như thế nào còn lãng phí thời gian? ”
” Biết.” Mạt Phi sụp mi thuận mắt trả lời.
“……”
“……”
” Mạt Phi , ngươi có biết ngươi như vậy, nhà của ngươi, bạn học, còn có ta, sư phụ của ngươi sẽ cỡ nào thất vọng không?” Vân Tả Ý lấy tình cảm tư vấn .
” Biết.” Vẫn như cũ trả lời thành khẩn vô cùng.
“……”
“……”
Vân Tả Ý đau đầu nhìn Mạt Phi , chính mình từ trước đến nay ăn mềm không ăn cứng, Mạt Phi bất luận mình nói như thế nào, thái độ của hắn đều tốt vô cùng, hoàn toàn là một bộ dáng đệ tử ngoan, tôn kính sư trưởng, làm cho hắn nghĩ muốn phát hỏa đều phát không lên. Nhưng hiện tại hắn nói nửa ngày cũng không gặp cặp mắt xinh đẹp kia toát ra gì sáng rọi, hay như không khí trầm lặng từ lúc hắn vô cửa đến giờ không có gì thay đổi. Vốn không am hiểu khai đạo tâm tình người, Vân Tả Ý không hết từ để nói, trong phòng lâm vào trầm mặc khó chịu …… Mạt Phi như trước cung kính đứng trước mặt, bộ dáng biết lắng nghe lời dạy dỗ……