Lâm Văn không ngừng tăng tốc, trong chốc lát đã đến đại sảnh. Lâm Văn vội vàng ngẩng đầu, liếc mắt liền thấy tuyệt sắc thiếu niên đứng ở bên quầy mặc đồng phục hội trưởng Hoành Vũ học viện.Tay phải đang thưởng thức cái chén. Cả người tản ra hơi thở lạnh như băng.
Lâm Văn hít sâu một hơi, bước nhanh đến. Càng gần thiếu niên hắn cảm giác áp khí gia tăng càng lớn. Lâm Văn cắn răng chịu đựng, rốt cục đi tới bên người thiếu niên, áp lực đột nhiên biến mất. Lâm Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi, xoay người hành lễ, cung kính hỏi:
” Xin hỏi ngài có gì phân phó?”
Dù sao hiện tại hắn mới nghi ngờ, chưa có chứng có xác định rõ thiếu niên trước mặt là đại thiếu gia, để bảo hiểm một chút, hắn nên hỏi rõ ràng .
Vân Tả Ý thưởng thức biểu hiện của Lâm Văn . Lúc Lâm Văn vừa xuất hiện trong đại sảnh, hắn liền chú ý tới. Dưới áp lực hắn tạo ra, Lâm Văn còn có thể bảo trì trấn định thái độ tự nhiên, hắn rất vừa lòng. Nhưng vừa lòng cùng thưởng thức cũng không đại biểu hắn sẽ không trừng phạt sai lầm. Nghe Lâm Văn hỏi, Vân Tả Ý biết hắn nghi ngờ thân phận mình, bình thản vươn tay trái, lộ ra vòng tay bằng lam thủy tinh trong suốt . Màu lam tinh khiết trong sáng ở trên cổ tay trắng như ngọc của Vân Tả Ý càng phá lệ chói mắt. Mặt trên vòng tay tỉ mỉ điêu khắc hoa văn, nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện hoa văn điêu khắc chữ ” Vân”. Vòng tay này chỉ có trực hệ huyết mạch Vân thị mới có thể đeo. Trước mắt , chỉ có Vân Hàm Phong , Vân Tả Ý , Vân Vũ Chí ba người có vòng tay.
Lâm Văn làm công nhân của Vân thị tự nhiên nhận thức vòng tay này, biết rõ ý nghĩa của nó. Hắn không có đoán sai, thiếu niên trước mặt quả thật là đại thiếu gia, nhất thời thần thái càng cung kính.
Vân Tả Ý gặp thái độ Lâm Văn trở nên cung kính hơn, biết hắn đã hiểu được. Vân Tả Ý thu hồi tay trái, vòng tay lập tức bị ống tay áo thật dài che khuất. Đồng thời ngồi ở bên cửa sổ Tử Trúc nhìn đến vòng tay, đồng tử mạnh mẽ co rút lại, hiển nhiên hắn cũng nhận thức.
” Ngươi là quản lí?” Vân Tả Ý hỏi.
” Đúng vậy.” tuy trực giác cảm thấy đại thiếu gia kế tiếp muốn nói không phải chuyện gì tốt, hắn lại xem như quản lý tạm thời của lữ quán, cho dù là tới không bao lâu.
” Tên gì?”
” Lâm Văn .” Trán Lâm Văn toát mồ hôi lạnh.
” Ồ, nguyên lai là Lâm quản lí, ngươi tiếp quản lữ quán này bao nhiêu lâu?” Vân Tả Ý thản nhiên hỏi.
Tuy rằng Vân Tả Ý dùng họ xưng hô, trên mặt chưa biểu hiện phẫn nộ, giống đang hỏi một ít chuyện bình thường, nhưng Lâm Văn có thể rõ ràng cảm giác Vân Tả Ý đang khởi binh hỏi tội. Một câu trả lời không tốt, hậu quả khó lường a.
” Hôm nay được 14 ngày.” Lâm Văn cẩn thận đáp.
” Vậy Lâm quản lí 14 ngày nay có phát hiện vấn đề gì không?” Vân Tả Ý nghe Lâm Văn tiếp nhận lữ quán chỉ có mười bốn ngày, ngữ khí hơi mềm xuống, nhưng mười bốn ngày cũng không ngắn, cũng đủ làm rất nhiều chuyện.
” Ách, không…… không có phát hiện vấn đề gì, chỉ cảm thấy khách không nhiều lắm.” Lâm Văn đổ mồ hôi lạnh nhiều hơn. Trước kia, hắn chỉ phụ trách xử lý một ít văn kiện hành chánh, chấp hành theo lệnh mặt trên, đối với việc kinh doanh lữ quán cũng không lành nghề, bởi vậy không phát hiện vấn đề. Nhưng Thiên Hành lữ quán cùng đối diện Tê Đặc lữ quán lượng người ra vào chênh lệch hắn có thể nhìn thấy rõ ràng.
” Không có phát hiện vấn đề gì ? Chuyện rõ như thế mà ngươi không phát hiện?” Vân Tả Ý ngữ khí vẫn thản nhiên, nhưng Lâm Văn nhận thấy cổ áp lực kia lại xuất hiện.
” Thỉnh đại thiếu gia minh xét.” Lâm Văn gian nan nói.
Vân Tả Ý thản nhiên quét mắt Lâm Văn : ” Ta đây nói cho ngươi. Đầu tiên, tố chất người bán hàng không thích hợp. Làm người bán hàng chuyên nghiệp, ở trường hợp nào cũng phải bảo trì trấn định, có thể linh hoạt ứng phó các loại tình huống đột phát.” Vân Tả Ý nhìn Lâm Văn , ánh mắt lại chuyển hướng vài tiểu nhị trong đại sảnh, bởi vì mãi ngắm người đẹp mà lâm vào ngốc trễ, thậm chí quên chiêu đãi khách nhân . Tiểu nhị nhất thời xấu hổ. Cuối cùng Vân Tả Ý quay lại Lâm Văn, khẽ nói:” cùng với nhiệt tình tươi cười không chê vào đâu được, các ngươi…… có làm thế không?”
” Vâng, Lâm Văn biết lỗi .” Lâm Văn có điểm xấu hổ nói.
Vân Tả Ý liếc Lâm Văn , biết hắn là thiệt tình nhận thụ giáo, ngữ khí cũng nhẹ bớt, áp lực xung quanh cũng giảm xuống.
Vân Tả Ý nói tiếp:” Ta còn chưa nói xong đâu, chiêu bài cùng quầy là mặt tiền của lữ quán. Ngay cả mặt tiền cũng không sạch sẽ, như vậy khách nhân đối với lữ quán sao yên tâm?”
Lâm Văn cảm thấy mồ hôi chảy lợi hại hơn.
Vân Tả Ý cuối cùng giơ lên chén thủy tinh ” Ta dường như còn nhìn thấy dấu tay trên chén.”
Lâm Văn xấu hổ, hiện tại muốn tìm chổ trốn, hắn không dám đứng trước mặt đại thiếu gia.
Vân Tả Ý nhìn quét khách sạn lần nữa, ánh mắt lạnh xuống, nói từng chữ :” vấn đề quan trọng nhất là trang trí của lữ quán căn bản không thích hợp đoạn đường này, không thích hợp không khí sôi động nơi đây.”
Mỗi lời Vân Tả Ý nói như đánh thật mạnh vào lòng Lâm Văn. Vân Tả Ý nói một chữ, đầu của hắn liền thấp xuống một chút.
Vân Tả Ý nhìn biểu hiện của Lâm Văn , biết hắn đã bị giáo huấn khắc sâu. Dù sao Lâm Văn coi như một nhân tài, Vân Tả Ý cũng không nghĩ khó xử hắn, nhìn thẳng Lâm Văn nói:” Ngươi hiện tại hẳn là biết nên làm như thế nào chứ?”
” Vâng, ta tuyệt đối sẽ làm tốt.” Lâm Văn kiên định nói.
” Tốt, ta muốn trong vòng 7 ngày nhìn đến lưu lượng khách vào Thiên Hành lữ quán vượt qua Tê Đặc, ngươi làm được không?” Vân Tả Ý nhìn nhìn Lâm Văn .
” Ta sẽ làm được, đại thiếu gia.”
Vân Tả Ý nhìn Lâm Văn kiên định bộ dáng, vừa lòng gật đầu, xoay người hướng đại môn đi ra:” Ta đi, bảy ngày sau sẽ đến xem thành quả của ngươi.”
” Đại thiếu gia đi cẩn thận, bảy ngày sau Thiên Hành lữ quán nhất định làm ngài vừa lòng”. Lâm Văn kiên định đáp.
Vân Tả Ý không có trả lời, cũng không quay đầu lại tiêu sái ra Thiên Hành lữ quán. Hắn rất tin tưởng Lâm Văn. Hiện tại hắn phải đến học viện , lãng phí quá nhiều thời gian ở Thiên Hành lữ quán rồi.