Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 143




” Ngươi làm gì……”

” Ý nhi thật đẹp a……”

” Tay ngươi sờ nơi đó làm gì, nhanh bỏ ra cho ta…… Ư……”

” Ý nhi , thả lỏng, bằng không sẽ rất đau……”

” Hỗn đản, ngươi. A…”

” Ý nhi , làm đau ngươi sao?”

” Cút”

“…… Ý nhi , thực xin lỗi……”

” Đáng chết, dừng lại…… A……”

” Thả lỏng, rất nhanh sẽ không đau……”

…………..

” Hỗn, ta nói, không được cử động……” Vài bóng người triền đấu cùng một chỗ. Nếu không phải thỉnh thoảng truyền ra tiếng xé gió cùng quyền cước giao nhau, vài bóng đen chỉ sợ sẽ bị người bỏ qua.

“Binh” Ảnh Nhất đá ra một người, đang định bôn về phía cửa văn phòng cách đó không xa thì phía sau vang lên tiếng xé gió làm cho hắn đành nghiêng người né tránh, sau đó bắt lấy nắm tay đánh tới, đồng thời chân công kích thắt lưng người tới……

Cứ như vậy, đánh hết người này lại đến người khác, Ảnh Nhất bị quấn quít lấy không thể thoát thân.

” Các ngươi, tránh ra.” Ảnh Nhất ngăn trở nắm tay một người khác, đồng thời một tay hướng bụng một bóng đen khác đánh tới. Giọng nói âm lạnh như băng, thính giác sâu sắc nghe mơ hồ thanh âm bên trong, trong lòng bất an càng thêm mãnh liệt.

” Chủ nhân có lệnh, bất luận kẻ nào cũng không thể tới gần gian phòng kia.” Giống như Ảnh Nhất, một gióng nói khác bình thản đáp lại, đồng thời trên tay không hề thả lỏng cùng Ảnh Nhất triền đấu. Hắn có tự tin, tuy rằng Ảnh Nhất là cực mạnh trong bọn hắn, nhưng nhiều huynh đệ liên thủ như vậy hoàn toàn có thể bám trụ Ảnh Nhất.

” Hừ.” Ảnh lạnh lùng hừ một tiếng, biết vô luận nói thế nào cũng vô dụng, chỉ có thể ra tay càng nhanh càng hung ác.

Như người nọ sở liệu, Ảnh Nhất vẫn không có kết quả……

………….

Cuối cùng đều ngừng lại. Trải qua một đêm dây dưa, ai cũng không có thể nề hà được ai, ngược lại thể lực bọn họ đều tiêu hao tới cực điểm. Hiện tại đang đứng nghỉ ngơi ở thời gian ngắn ngủi, nhưng song phương đều không hạ thấp cảnh giác, vẫn chặt chẽ chú ý động tác đối phương……

“Cạch” Một tiếng động rất nhỏ vang lên, thành công làm cho hai phương chú ý tới. Khi thấy rõ người đi ra, vài bóng đen kia lập tức nhanh chóng đứng thẳng người.

Vân Tả Ý sắc mặt không tốt, tái nhợt mà âm trầm.

” Ý nhi , cẩn thận chút.” Đi theo phía sau Vân Tả Ý, Vân Hàm Phong vươn tay đến muốn đỡ Vân Tả Ý , lại bị Vân Tả Ý không lưu tình chút nào mở ra, nhìn thẳng phía trước đi nhanh nhưng bước đi đã mất tự nhiên, đồng thời mặt hắn càng thêm tái nhợt, còn không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

” Ý nhi .” Nhìn xem đau lòng, Vân Hàm Phong không để ý bên cạnh mấy đầu gỗ đang đứng, vội vàng đuổi theo.

Vài bóng đen gặp Vân Hàm Phong đi rồi, cũng biến mất.

Khi tất cả mọi người đi rồi, Ảnh Nhất thần sắc trắng bệch cũng nghiêm mặt đi theo.

Vân Tả Ý tốc độ rất nhanh, mồ hôi lạnh trên mặt tốc độ ra cũng không kém. Vân Hàm Phong có thể nào chịu được Vân Tả Ý tự gây sức ép bản thân như thế. Tiến lên hai bước bắt lấy Vân Tả Ý, vội vã nói: ” Ý nhi , vết thương của ngươi còn chưa tốt, sao có thể tùy tiện động chứ. Ta đưa ngươi trở về nghỉ ngơi.”

Bị Vân Hàm Phong chặn đường đi, Vân Tả Ý mặt không chút thay đổi nhìn Vân Hàm Phong :” Nghỉ ngơi? Như thế nào không thấy tối hôm qua ngươi nghỉ ngơi một chút?”

Ách, Vân Hàm Phong lập tức bị cứng miệng, không lời nào để nói. Tối hôm qua hắn đích xác phát hỏa thật quá mức, nhưng hắn cũng không nghĩ tới trước mặt Ý nhi lại định lực kém đến thế. Đối với Vân Tả Ý, hắn luôn muốn một lần lại một lần, hoàn toàn không để ý Vân Tả Ý cảm thụ……

” Ta……”

Vân Tả Ý thừa lúc tay Vân Hàm Phong hơi lơi lỏng, lập tức nhanh chân bước đi . Hiện tại hắn chỉ muốn mau ly khai địa phương có Vân Hàm Phong, ly càng xa càng tốt.

” Ý nhi ……” Vân Hàm Phong vội vàng đuổi theo, hảo ngôn khuyên bảo, chính là Vân Tả Ý hiện tại hoàn toàn không nhìn hắn. Mắt thấy Vân Tả Ý sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, Vân Hàm Phong tâm đau cuốn lên , trực tiếp cuối xuống ẵm Vân Tả Ý .

“A……” địa phương này có không ít người. Mọi người thấy thế đều kinh hô lên.

” Ngươi làm gì?” giọng nói Vân Tả Ý hiện tại đã không thể đủ dùng ‘nghiến răng nghiến lợi’ đến hình dung: hắn điên rồi sao, nơi này có nhiều người như vậy, nếu gặp phải người quen……

” Ý nhi , vẻ mặt này làm gì chứ? Ta không phải đã nói ta không cần sao? ” Vân Hàm Phong nhìn đến Vân Tả Ý rốt cục lộ ra vẻ mặt khác ngoài biểu tình lạnh lùng, không khỏi sung sướng gợi lên khóe miệng. Xem bộ dáng Ý nhi là không tính toán quay về văn phòng, Vân Hàm Phong đành phải dẫn hắn quay về Vân gia. Hắn hiện tại quan trọng nhất chính là làm cho Ý nhi hảo hảo nghỉ ngơi.

Tới rồi Vân gia, Vân Tả Ý cũng không chịu làm cho Vân Hàm Phong ôm hắn. Vân Hàm Phong gặp Vân Tả Ý kiên trì đành phải thỏa hiệp.

Theo đại môn đến trong phòng Vân Tả Ý, trên đường đều thực thuận lợi, người trong nhà tựa hồ đều đi ra ngoài, ngay cả Diệp Đàn cũng không ở, điều này làm cho Vân Tả Ý nhẹ nhàng thở ra.

Về tới Vân gia, Vân Tả Ý liền lãnh nghiêm mặt bắt Vân Hàm Phong đi xa, chính là Vân Hàm Phong dám dựa vào nghị lực kinh người của mình theo Vân Tả Ý tới trong phòng.

” Hiện tại ngươi có thể đi được chứ.” Vân Tả Ý thanh âm thoáng khàn khàn có chút không kiên nhẫn. Phía dưới thân truyền đến đau đớn đã làm cho hắn không có khí lực tái cùng Vân Hàm Phong tức giận. Hắn hiện tại thầm nghĩ tên đầu sỏ này biến đi thật xa ,thật xa.

” Ngươi nghỉ ngơi trước đi.” Vân Hàm Phong kiên quyết nói, lực đạo trên tay vừa mềm nhẹ mà không để cho cự tuyệt giúp đỡ Vân Tả Ý ngồi vào giường.

Nhìn Vân Tả Ý gương mặt tái nhợt, luôn luôn anh minh bình tĩnh như Vân Hàm Phong cũng phạm vào lần ngốc này, nói một câu rất không thích hợp:” Ta đi tìm bác sĩ.”

Vân Tả Ý không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn Vân Hàm Phong , nhưng ý tứ rõ ràng chính là: ngươi có lá gan thì đi tìm đi.

Vân Hàm Phong nhìn đến thần sắc Vân Tả Ý mới biết được nói sai rồi. Tìm bác sĩ, loại tình huống này nếu hắn tìm bác sĩ, hắn cùng Ý nhi khẳng định liền thật sự xong rồi.

Tuy rằng tối hôm qua động tác của hắn vẫn đều rất cẩn thận, làm xong còn thật sự rửa sạch hậu sự, chính là sắc mặt Vân Tả Ý tái nhợt ảm đạm thật sự khiến hắn rất lo lắng, đành phải lấy lui mà cầu, thật cẩn thận nói:”Làm cho ta xem chỗ thương được không?” Vân Tả Ý phóng một đao bằng mắt cho Vân Hàm Phong, sau đó không thèm nhìn hắn.

“Làm cho ta……”

” Lập tức đi ra ngoài.”

” Không nên bắt ta nói lần thứ hai.”

Vân Hàm Phong biết, nếu hắn không đi ra ngoài Ý nhi nhất định lập tức trở mặt. Kỳ thật Ý nhi có thể chịu đến bây giờ cũng chưa trở mặt đã khiến cho hắn thực kinh ngạc, xem ra trong lòng Ý nhi địa vị của hắn so với tưởng tượng còn muốn trọng.

“Nếu có sự thì kêu ta ngay nhé….. Ta ngay tại ngoài cửa……”

Vân Hàm Phong đợi nửa ngày, Vân Tả Ý như trước không liếc nhìn hắn một cái, đành phiền muộn đứng dậy:” Hảo hảo chiếu cố chính mình.”

……