Trong sương phòng một mảnh hòa thuận, ngoài phòng lại không có hòa hợp như vậy.
Ngoài phòng rõ ràng chia làm hai trận doanh, sáu đội viên một bên, Lý Thính Toàn một mình một bên, Diệp Đàn là phái trung lập. Hai phía cũng bởi vì Diệp Đàn tồn tại mà không đánh nhau.
Lý Thính Toàn thấy 6 người đều rất kiêng kị lão nhân trước mặt, muốn đánh nhau lại không dám đánh, không khỏi hết giận nở nụ cười.
Bất quá hiện tại có lão nhân trấn áp, hắn cũng không thể không biết xấu hổ động thủ lần nữa. Hơn nữa xem lão nhân tinh thần rạng rỡ, công phu khẳng định không kém, không bằng thừa dịp lúc này tìm hiểu về bọn họ một chút. Xem bộ dáng lão nhân hẳn là thân phận không thấp, là đối tượng chọn lựa tốt để hỏi chuyện.
Lý Thính Toàn ôm ý nghĩ như vậy đến bên Diệp Đàn, mỉm cười thi lễ nói:” Tại hạ Lý Thính Toàn, xin hỏi lão bá tục danh ? ”
Diệp Đàn giương mắt nhìn Lý Thính Toàn. Thân là quản gia Vân gia, loại người nào hắn chưa thấy qua, sớm đã là lão thành tinh, bởi vậy rất dễ dàng liền nhìn ra mục đích của Lý Thính Toàn. Bất quá người trẻ tuổi này tuy rằng từng có hành vi thất lễ với lão gia, nhưng hắn rất có thể là bằng hữu của đại thiếu gia, không mặc kệ hắn được.
Bình thường dưới tình huống như vậy hắn sẽ uyển chuyển để lộ một chút tin tức không quan trọng. Xác định thái độ thích hợp đối đãi Lý Thính Toàn sau, Diệp Đàn mở miệng trả lời:” Diệp Đàn , Vân gia quản gia.”
Lý Thính Toàn nghe trả lời, sửng sốt một chút, không nghĩ tới lão nhân uy nghiêm này thân phận chỉ là quản gia. Chờ chút, Vân gia ? Vân đại thiếu chẳng phải họ Vân sao? Chẳng lẽ là nhà hắn? Lý Thính Toàn thử hỏi:” Kia, người đi vào……”
Diệp Đàn đáp:” Đó là Vân gia gia chủ cùng đại thiếu gia.”
Lý Thính Toàn ẩn ẩn cảm thấy có điểm không đúng, vội vàng hỏi:” Vậy gia chủ các ngươi cùng đại thiếu gia quan hệ là ?”
Diệp Đàn hạ mắt đáp:” Gia chủ là phụ thân đại thiếu gia.”
Ách! Lý Thính Toàn cảm thấy đầu có điểm vựng. Phụ thân ??? nam nhân vừa mới đi vào? Hắn thoạt nhìn cũng không lớn hơn Vân đại thiếu bao nhiêu tuổi, hắn cư nhiên là cha của Vân đại thiếu?
Chậc chậc, thật sự là thế giới to lớn không gì không có a. Bất quá Vân gia chủ trẻ như vậy mà có con lớn như Vân Đại thiếu, hắn bắt đầu mấy tuổi thì biết ngoạn nữ nhân ? Lý Thính Toàn hơi ác ý đoán.
Diệp Đàn thản nhiên mắt điếc tai ngơ trước vẻ than thầm sợ hãi của Lý Thính Toàn, giống như gia chủ tuổi trẻ có đứa con lớn như thế là vô cùng bình thường. Muốn nói chỉ có thể nói người Lam tinh không già đi.
Mà mấy người tụ ở bên kia sẽ không tốt tính tình như Diệp Đàn, đều lộ ra khinh thường Lý Thính Toàn, nhưng khinh thường không duy trì bao lâu vì đã bị ánh mắt nghiêm khắc của Diệp Đàn áp chế.
Lý Thính Toàn không có để ý những người đó biểu tình, chỉ đột nhiên đối với tuổi tác của Vân đại thiếu phi thường hứng thú:” Diệp quản gia, có thể cho tại hạ biết đại thiếu gia nhà các ngươi bao nhiêu tuổi không?”
Mặc dù kỳ quái tại sao hắn đột nhiên hỏi vấn đề không liên quan này, nhưng Diệp Đàn vẫn cẩn thận tỉ mỉ đáp:” Đại thiếu gia năm nay mười tám, đã thành hôn. Thiếu phu nhân vài ngày trước đã sinh con trai cho thiếu gia.”
Nói đến đây, bộ mặt nghiêm túc của Diệp Đàn trở nên nhu hòa một ít. Hắn là người nhìn đại thiếu gia lớn lên, nhìn đại thiếu gia lập gia đình sinh con. Hắn là thật tâm vui mừng.
A, nếu như vừa rồi nghe được hai người có quan hệ cha con, Lý Thính Toàn chỉ hơi choáng một chút thì hiện tại hắn là thật sự hôn mê…… Thật sự không nghĩ tới nguyên lai Vân đại thiếu cũng ‘cường’ a, thoạt nhìn bộ dáng yếu nhược nhưng ngay cả đứa nhỏ đều có……
Không biết vì sao, Lý Thính Toàn nghe xong người nọ đã thành gia lập thất sinh con, trong lòng lại chua sót, nhưng hắn chỉ đem loại cảm giác này thành ghen tị người nọ lập gia đình trước hắn. Buồn bực, Lý Thính Toàn không hỏi Diệp Đàn nữa, lui về một góc cân nhắc cũng nên tìm nữ nhân sinh con thôi……
……
……
Không đợi lâu, đột nhiên một giọng nói hàm hậu truyền tới.
” Tiểu ca, công tử, Đại Ngưu đã trở lại. Tiểu ca, ách, các ngươi là ai ? Vì sao chạy đến nhà Đại Ngưu?” Đại Ngưu trừng mắt khi thấy đột nhiên xuất hiện nhiều người xa lạ trong nhà mình.
” Ngài chính là chủ nhân nhà này? Thiếu gia chúng ta cho mời.” Diệp Đàn tiến lên có lễ nói.
” Cái gì thiếu gia ? Ta hỏi các ngươi sao đến nhà ta ? Tiểu ca đâu, công tử đâu ? Bọn họ đi đâu ?” Đại Ngưu rõ ràng không tín nhiệm người lạ, tìm không thấy bóng dáng quen thuộc có điểm hoảng.
……
……
Phòng trong.
Vân Tả Ý vừa nghe đến Đại Ngưu lớn giọng, lập tức xuống khỏi người Vân Hàm Phong. Ắc, hắn phát hiện Vân Hàm Phong một chút cũng không có ý tứ phóng hắn xuống, không khỏi hơi gấp gáp ” Phụ……”
Vân Hàm Phong đến bên tai Vân Tả Ý, nhẹ giọng nói: “Bằng hữu Ý nhi đã trở về sao?”
” Vâng, là hắn. Phụ thân, phóng ta xuống đi.” Vân Tả Ý thật sự nóng nảy. Nếu không phóng hắn xuống chẳng lẽ phụ thân muốn cho những người khác nhìn đến hắn hiện tại như tiểu hài tử sao.
Vân Hàm Phong chú ý độ mạnh yếu giãy dụa của Vân Tả Ý, thấy hắn thái độ thực kiên quyết, chỉ có thể bất đắc dĩ thả lỏng lực đạo, làm cho Ý nhi rời đi. Ai! thật sự nếu không phóng, Ý nhi sẽ phát hỏa, tốt quá hoá lốp, hôm nay cứ như vậy thôi.
Vân Tả Ý từ trên người Vân Hàm Phong đứng dậy, nâng tay phủ phủ tóc, âm thầm oán giận: thật là, phụ thân ôm liền ôm thôi, còn luôn cọ đến cọ đi làm gì chứ, làm tóc tai đều rối loạn…… Còn chưa nghĩ xong, một bàn tay lớn đã tiếp nhận động tác của hắn, nhẹ nhàng giúp hắn chỉnh tóc thuận lại. Không cần nghĩ cũng biết là ai, Vân Tả Ý liền đứng yên để cho Vân Hàm Phong giúp, ai biểu hắn làm rối tóc người ta chi.
” Ý nhi , tốt lắm.”
“Ân.” Vân Tả Ý thuận miệng đáp, đang định đi ra ngoài, liền nhận thấy tay của mình không biết khi nào lại rơi vào bàn tay to lớn. Quên đi, đã muốn buông tha cho loại vấn đề nhỏ của Vân Hàm Phong, Vân Tả Ý nhâm mệnh liền như vậy đi ra ngoài……
Ra cửa phòng, Vân Tả Ý vừa lúc nghe đến tiếng phân tranh ồn ào. Đại Ngưu đang to tiếng ‘ta muốn gặp công tử’ và vân vân. Diệp Đàn thì đang cố giải thích cho Đại Ngưu.
Vân Tả Ý thấy thế vội vàng tiến lên hòa giải:” Đại Ngưu.”
Đại Ngưu nghe được thanh âm quen thuộc lập tức ngẩng đầu tìm kiếm, nhìn thấy Vân Tả Ý liền lộ ra tươi cười, vui vẻ nói :” Công tử, ngươi không có việc gì a. Ta còn nghĩ đến bọn họ…… Ha ha……”
Vân Tả Ý nghe xong lời quan tâm chất phác, hiểu ý cười, mở miệng nói:” Ta không sao, bọn họ là người nhà tới tìm ta.”