Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 105




p/s: tiểu quan = nam kỹ = nam hành nghề bán thân.

Lúc này, cảnh ngộ của Vân Tả Ý đã rơi vào tai Liêm Ti.

” Hử, ngươi nói ‘ khách nhân’ của chúng ta chạm mặt với nhóm nam sủng?” Liêm Ti nghe xong nhướng mày, hứng thú hỏi.

“Vâng.” Nửa quỳ ở trước mặt Liêm Ti là hai người thuộc một trong hai trạm gác ngầm giám thị Vân Tả Ý.

” Ngươi nói hắn sẽ xử lý như thế nào đây?” Liêm Ti hứng thú đã hoàn toàn bị dâng lên đỉnh.

” Thuộc hạ không biết.” cứng nhắc trả lời.

Liêm Ti không bởi vì câu trả lời cứng ngắc của thuộc hạ mà giảm đi hứng thú, mơn trớn tay cầm ghế, hưng trí bừng bừng nói:” Hiện tại thời gian vừa vặn lắm đi…… Ha ha…… Ta cũng nên xuất trướng, làm cho‘ khách nhân’ đợi lâu cũng không tốt……”

……

Vân Tả Ý chưa từng tức giận đến như vậy, hiện tại hành vi những người này đã hoàn toàn chạm đến điểm mấu chốt của hắn.

Hắn kiếp trước tuy rằng là cô nhi, nhưng ở trong cô nhi viện ngắn ngủn mấy tháng cũng được chiếu cố tốt lắm, sau lại bị sư phụ thu dưỡng, sư phụ lại đối xử với hắn như con ruột. Sau khi xuất sư, bề ngoài lấy thân phận tổng giám đốc công ty xxx, bên trong là thành viên hàng đầu của cục quốc an kiêm thêm giáo luyện. Vô luận lấy thân phận gì đều là nhân vật được tôn kính. Kiếp này càng không nói đến, ai dám không xem sắc mặt của Thiếu chủ Vân thị chứ.

Nhưng hiện tại, nhìn bọn người kia tùy ý vũ nhục hắn, hắn thật sự chưa từng nghĩ tới bản thân cũng sẽ có ngày này.

Đến khi Vân Tả Ý nghe một nam tử vừa đánh hắn vừa mắng ” Ta xem tiện nhân ngươi trong nhà ba đời chắc đều là tiểu quan mới có thể dưỡng ra yêu nghiệt như ngươi” thì rốt cuộc nhịn không được, bạo phát.

Lúc này, tất cả nam sủng đều cảm thấy trong đầu đột nhiên đau đớn dữ dội, nhịn không được kêu thảm thiết một tiếng dừng lại tấn công.

” Ai nha, sao lại thế này?”

” Vừa mới, đầu của ta đau quá a……”

” Đúng vậy……”

” Ta cũng vậy……”

Hoàn hảo cơn đau chỉ giằng co trong chớp mắt liền biến mất, nhóm nam sủng sau khi trải qua một trận ngắn ngủi bối rối liền đem tầm mắt nhắm ngay Vân Tả Ý .

” Đừng nghĩ nhiều, trước giáo huấn tiện nhân này rồi nói sau……”,

” Không cần ngươi nói chúng ta cũng biết, tiện nhân xem ta giáo huấn ngươi như thế nào……”

Vân Tả Ý nhìn nhóm nam sủng hướng tới gần hắn, khóe miệng xả ra nụ cười lạnh.

” Tiện nhân, cười cái gì cười.” tên kêu gọi giáo huấn Vân Tả Ý thấy Vân Tả Ý cười, nghĩ là hắn đang cười nhạo bọn họ vừa rồi hoảng hốt, tức giận một bàn tay đánh tới.

Vân Tả Ý lần này đứng ở tại chỗ không di động, chỉ lạnh lùng nhìn nam sủng.

” Tiện nhân ngươi…… ngươi……” Nam sủng vốn tức giận muốn đánh Vân Tả Ý một bạt tay, chính là không biết vì sao đột nhiên bị ánh mắt hắc bảo thạch của Vân Tả Ý hấp dẫn, đang định nhìn kỹ, lại phát hiện ánh mắt kia thật thâm sâu thật đen tối, dường như vĩnh viễn nhìn không đến cuối……

……

Những nam sủng khác vốn vui xem Nhược Liễu đi lên giáo huấn tiện nhân, chính là bọn họ lại kỳ quái phát hiện động tác Nhược Liễu càng ngày càng chậm, chờ khi tay đánh tới gần mặt tiện nhân thì đã không còn một chút uy lực……

Vân Tả Ý thoải mái một tay chụp được tay hắn, tầm mắt lạnh lùng chuyển hướng nam sủng khác.

” Ai, Nhược Liễu, ngươi sao thế ? Chúng ta để cho ngươi đánh tiện nhân, không phải cho ngươi đi sờ hắn……” Một nam sủng khác không chịu nổi, xông lên phía trước chửi bậy nói.

Mắt Vân Tả Ý đương nhiên cũng dừng lại ở trên người hắn, nhìn từ trên xuống dưới nam nhân trang điểm đậm đặc làm cho người ta khó chịu, Vân Tả Ý thản nhiên hỏi:” Ngươi thực thích bạt tai người khác ?”

Nam sủng bị Vân Tả Ý nhìn xem có điểm sợ hãi, nhưng vẫn không muốn tỏ ra yếu thế trước mặt tiện nhân, hắn chua ngoa mở miệng:” Hừ, ta chính là thích đánh người đấy, nhất là loại tiện nhân như ngươi.” Nói xong câu đó dường như dũng khí của hắn cũng đã trở lại, nhìn khuôn mặt xinh đẹp làm cho hắn ghen tị, nam sủng không cần nghĩ ngợi liền giơ tay lên.

” Cư nhiên ngươi thích đánh người đến thế, vậy ngươi liền cùng với hắn đánh đi.” Vân Tả Ý khinh thường nhìn nam sủng.

Rất nhanh nam sủng này cùng nam sủng vừa rồi có hiện tượng giống nhau, ngơ ngác đứng trước mặt Vân Tả Ý. Những người khác rốt cục phát hiện không thích hợp, đều đề phòng nhìn Vân Tả Ý , không ngừng kêu gào:

” Tiện nhân ngươi lại dùng yêu chiêu gì?”

” Đừng giỡn mặt với chúng ta……”

” Tiện nhân ngươi ngoan ngoãn cho chúng ta đánh, còn có thể ít chịu đau khổ, nếu không……”

“……”

Vân Tả Ý không động không đậy chỉ lạnh lùng nói với hai nam sủng đang ngơ ngác:” Các ngươi, tự đánh mặt mình đi, ta chưa nói ngừng sẽ không được ngừng lại.”

Nhóm nam sủng đầu tiên là cảm thấy lời Vân Tả Ý rất khó hiểu. Làm sao có ai ngốc nghếch nghe lời người khác tự đi đánh chính mình chứ. Nhưng do đây là lời của tiện nhân nói, cho nên đều trào phúng nhìn Vân Tả Ý , chờ hắn bị xấu mặt.

Nhưng một màn kế tiếp làm cho bọn họ suốt đời khó quên. Nhược Liễu cùng Ỷ Quân, cũng chính là hai nam sủng ngơ ngác kia, cư nhiên thật sự bắt đầu đánh vào mặt mình.

……

” Ba, ba, ba……”

Mỗi cái tát đều rất vang dội, thanh âm thanh thúy quanh quẩn tại địa phương yên tĩnh có vẻ rất quỷ dị. Nhóm nam sủng đột nhiên cảm thấy gió hôm nay lạnh quá.

” Ngươi, ngươi…… Ngươi là ai?” Một nam sủng cố lấy gan nói.

” A, yêu quái……” Một nam sủng bình thường hay nhát gan bị dọa mặt không còn chút máu.

” Tiện nhân, ngươi, ngươi đem bọn họ làm sao vậy……”

“……”

Một nam sủng khác chú ý tới Nhược Liễu cùng Ỷ Quân hai mắt vô thần, ngốc trễ không ngừng đánh mình, xem giống như không cảm giác, không khỏi run run hỏi:” Nhược, Nhược…… Liễu, ngươi, ngươi làm sao vậy……”

Vân Tả Ý mắt lạnh nhìn bộ dáng hiện tại của bọn họ, đột nhiên khẽ cau mày, bất mãn nói:” Rất nhẹ, đánh mạnh thêm nữa”

Lập tức” Ba, ba, ba, ba……” tiếng đánh càng vang. Hai nam sủng mặt đã sưng to lên, trong đó một người khóe miệng chảy ra tơ máu.

Vân Tả Ý một lần nữa đem tầm mắt nhìn bọn nam sủng, lần này tất cả nam sủng đều sợ sệt rụt về . Vân Tả Ý khá vừa lòng với kết quả hiện tại, hắn nhìn nam sủng chuẩn bị bắt đầu bước tiếp theo thì một tiếng la lớn đầy lo lắng đột nhiên truyền đến.

Vân Tả Ý nghe thanh âm, dừng động tác một chút, trong nháy mắt người phát ra âm thanh chạy tới trước mắt.

” Duy Gia, ngươi không……” câu hỏi lo lắng chưa nói đến một nửa thì há mồm mà ngừng, hiển nhiên hắn thấy rõ trạng huống nơi này.

Vân Tả Ý ngẩng đầu nhìn hắn một cái, nhẹ giọng nói :” Ta không sao.”

” A, không có việc gì…… Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi.” Liêm Ti bị hình ảnh trước mắt làm sửng sốt, chỉ vô tình lặp lại lời đáp của Vân Tả Ý .

Duy Gia hiện tại một thân chật vật hắn là sớm có chuẩn bị, thậm chí hắn tưởng tượng bộ dáng Duy Gia hẳn là phải thê thảm hơn hiện giờ. Hơn nữa hắn cũng chuẩn bị tốt cảnh tượng thấy Duy Gia bị một đám nam sủng khi nhục, nhưng hiện tại hoàn toàn không ở trong dự tính của hắn.

Vì sao Duy Gia hoàn hảo tốt, đứng ở một bên, trừ bỏ tóc và quần áo có chút tán loạn, trên người có chút vết trảo, còn lại có thể nói hoàn hảo không tổn hao gì? Hắn không phải không có võ công sao?

Càng quái dị chính là hai nam sủng của hắn đang đứng ở một bên không ngừng đánh vào mặt mình, mà những nam sủng khác đều lui ở một góc, nhìn bộ dáng như thực sợ hãi Duy Gia. Liêm Ti hoàn toàn không thể lý giải tình huống hiện tại trước mặt.