Mã Hồng Tuấn thâm tâm hừ lạnh một cái, nơi đây đâu phải tỷ võ đài, hắn cũng không việc gì phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng với Hoa Hướng Tâm và Tần Vũ.
Điều quan trọng lúc này là tìm đường thoát thân, không phải là lúc thể hiện tài nghệ.
Từ trong miệng của Mã Hồng Tuấn một viên ngọc châu mà xanh lục bay ra, thẳng hướng Hoa Hướng Tâm mà bay tới, vừa tới phạm vi công kích, viên ngọc châu khởi bạo, một luồng khói độc xanh lục nồng nặc bay ra bao phủ hơn hai mươi trượng xung quanh.
Hoa Hướng Tâm lập tức dùng phong bạo thổi bạt đi khí độc, đồng thời phong bế chân khí tránh cho độc xâm nhập và lan toả trong cơ thể, Tần Vũ ở trên mỏm đá cao thấy vậy liền chém liên tiếp hơn năm chiêu Liệt Diệm Trảm mang theo khí tức dị hoả hỗ trợ tên trọc xua tan độc khí.
Bức lùi đối phương thành công, Mã Hồng Tuấn kích hoạt Chiếu Yêu Kính đến cực hạn, soi rọi ra một lộ tuyến thoát khỏi nơi này, lộ tuyến vừa hiện, hắn đã lao đi.
Tần Vũ thấy vậy cười trừ, hai tay kết ấn, từ bên dưới mặt đất vô số mũi nhọn được kết tinh từ thổ hệ chân khí bay lên, ngăn chặn bước tiến của Mã Hồng Tuấn, chưa dừng lại ở đó, Tần Vũ lần nữa kết ấn, vô số dây gai dồn dập vây tới, ép Mã Hồng Tuấn phải lùi lại một đoạn.
Tên họ Mã nhảy lùi về sau tránh công kích của dây gai, trong lòng vô cùng bực tức, từ trong không gian giới chỉ, hơn mười viên Hoả Lôi Cầu xuất hiện, hắn lập tức ném về phía trước không một chút do dự, Mã Hồng Tuấn dựng một cái khiên chân khí trong suốt trước mặt, bảo vệ đôi mắt và lấy tầm nhìn, mạnh mẽ lao qua biển lửa.
Lúc này Hoa Hướng Tâm cũng đã hồi phục về trạng thái bình thường, thấy đối phương muốn chạy trốn, hắn liền lập tức hỗ trợ Tần Vũ, vây hãm địch nhân, áo cà sa sau lưng hắn đột nhiên hoá lớn, dần dần tiêu thất trong không trung, chỉ để lại những đường ngang dọc kim sắc cực thịnh, hình thành một cái lưới lớn, chụp xuống đầu tên họ Mã.
Mã Hồng Tuấn hừ lạnh, hắn quát lớn:
-Nhị vị đạo hữu, chúng ta không thù không oán, hà cớ phải đuổi cùng giết tận, hôm nay các ngươi tha cho ta một mạng, hôm sau Mã gia sẽ ghi nhớ không quên!
Hoa Hướng Tâm và Tần Vũ cười nhạt một cái, lời này dùng để đe doạ đám tán tu sợ đầu sợ đuôi thì được, còn đối với bọn họ mà nói, vô tác dụng mà thôi.
Mã Hồng Tuấn vội vã thi triển thân pháp, dồn toàn lực thoát khỏi sự bao vây của áo cà sa của tên đầu trọc, Tần Vũ ở đằng xa, điều động trận pháp liên tục cản trở hắn, phối hợp với Hoa Hướng Tâm.
Hoa Hướng Tâm từ một bên vọt tới, hai tay nắm chặt Thần Long Côn, nhảy lên trên trời cao, mang theo khí thế mãnh liệt, ầm ầm bổ tới đỉnh đầu tên họ Mã.
“Phạt Long Côn Pháp – Đả Thần Long”
Một con kim hệ chân long nhanh chóng hình thành ở đầu côn, mang theo long khí và phật khí nồng đậm, hung hãn lao về phía Mã Hồng Tuấn, cuồng phong gào thét, vân vụ cuồn cuộn không ngừng, làm cho người ta có cảm giác như thần phật giáng lâm.
OÀNH!
Mã Hồng Tuấn giơ lên Chính Nhiên Khiên toàn lực chống đỡ, Bá Hoàng Thể công pháp được kích phát đến cực điểm, hai tay hắn mang theo sức mạnh vô cùng vô tận đối kháng với một côn này của tên đầu trọc.
Lực công kích của Hoa Hướng Tâm không hề nhỏ, Thần Long Côn đánh lên mặt khiên làm cho tên họ Mã cảm nhận được áp lực thật lớn, đầu gối trùng xuống thật sâu gắng gượng chống đỡ, trên trán hắn lấm tấm mồ hôi.
Chưa dừng lại ở đó, ở trên đỉnh đầu, áo cà sa đang nhanh chóng phủ xuống, phật uy liên tục trấn áp chân khí lưu chuyển trong người tên họ Mã, hai lực xung kích cùng lúc làm hắn hộc ra một ngụm máu tươi.
Đang chật vật như vậy, thì hắn phát hiện ra một cảm giác lành lạnh ở đằng sau lưng, một cái cành cây nhọn hoắc nhanh chóng đâm lên từ mặt đất thẳng hướng lưng của Mã Hồng Tuấn mà đâm tới, hắn hét thảm:
-Mẹ kiếp đám hạ lưu!
Bá Hoàng Thể công pháp của hắn cũng không phải hạng xoàng xỉnh, cành cây cũng chỉ đâm sâu được ba bốn tấc thì dừng lại, máu trong cơ thể hắn không ngừng chảy ra, nhưng Tần Vũ chỉ cần có thể, một cái Hàn Độc Tên từ trong mi tâm Tần Vũ nhanh chóng bay ra, thẳng hướng vết thương của hắn mà đâm tới.
Trong sát na tích tắc, Mã Hồng Tuấn gầm lên dữ tợn, hất văng Hoa Hướng Tâm bay ra xa, chân dậm mạnh lên mạnh đất, mượn đà lao đi tránh Hàn Độc Tiễn, chỉ cần liếc mắt hắn cũng thừa biết, cái tiễn này mang theo chất độc vô cùng dữ tợn.
Đáng tiếc cho tên họ Mã, áo cà sa đã chụp tới, hắn bị vướng lại trên không trung, Hàn Độc Tiễn theo sự điều khiển của Tần Vũ bay nhanh ra sau lưng hắn.
Mã Hồng Tuấn hét lớn:
-Là các ngươi ép ta!
Cương khí hộ thể của Độ Kiếp kỳ cao thủ nhanh chóng bao bọc lấy thân thể của tên họ Mã, bảo trụ hắn trước công kích liên miên của Tần Vũ và Hoa Hướng Tâm.
Hắn lại thả ra một tia khí tức của lão tổ trong nhà, dựa theo phán đoán của bản thân, thẳng hướng Tần Vũ mà oanh kích.
Tần Vũ khẽ giật mình, tên này khả năng phán đoán vô cùng chuẩn xác vậy mà có thể phát giác ra vị trí của hắn, Tần Vũ cười trừ, đạp liền bốn năm cước lùi lại, đồng thời chuyển hướng lao đi trong mê trận, hai tay ấn pháp quyển, lộ tuyến trong mê trận lập tức thay đổi, cảnh tượng trước mặt Mã Hồng Tuấn đột ngột biến mất.
“Biến trận”
Mã Hồng Tuấn kinh hãi, lần đầu hắn thấy có người có thể thay đổi mê trận trong tích tắc như vậy, quả nhiên tên họ Tần kia là một thiên tài trận pháp.
Khí tức lão tổ của hắn thả ra cũng không phải phí công, hai chưởng liên tiếp của lão vỗ lên đại trận phòng ngự ở đây, mang đến thương tổn cho Tần Vũ cực lớn.
“Thiên Hạ Chưởng Khống Quyền”
ẦM! ẦM!
Tần Vũ đang di chuyển, bị đại trận phản chấn, hộc ra một búng máu lớn, lảo đảo trên không trung, hắn mau chóng vận chuyển công pháp chữa thương, lại nuốt xuống đan dược chữa trị rồi lập tức trợ trận cho Hoa Hướng Tâm, lần này hắn đụng phải tên này đúng là xui xẻo.
Mất khoảng mười mấy giây, Hoa Hướng Tâm lần nữa mới có lại tầm nhìn trong mê trận, trong lúc tên họ Mã còn đang loay hoay thi triển pháp bảo Chiếu Yêu Kính lấy lại tầm nhìn, tên đầu trọc đã đột kích tới.
“Phạt Long Côn Pháp – Đả Huyền Vũ”
Sau lưng của tên đầu trọc, huyễn hoá một con Huyền Vũ, vô cùng uy nghi bệ nghễ, nó ngửa cổ gầm thét, chấn nhiếp xung quanh, một cỗ áp lực vô hình, bao trùm cả đại trận, làm người ta cảm thấy vô cùng nặng nề.
Một côn này của Hoa Hướng Tâm mang theo trọng lực thật lớn, nặng hơn hai vạn cân, như một ngọn núi nhỏ, ầm ầm đập xuống đỉnh đầu của tên họ Mã.
Mã Hồng Tuấn giác quan nhạy bén, vội kích hoạt toàn bộ pháp bảo hộ thân, đồng thời toàn lực chống đỡ.
OÀNH!
Một côn bổ xuống, chấn gãy xương tay của Mã Hồng Tuấn, làm hắn vô cùng đau đớn, khoé miệng rỉ máu, Bá Hoàng Thể công pháp vô cùng bá đạo, vậy mà không thể chống đỡ được một côn này làm hắn rùng mình không thôi.
Bây giờ nếu dùng Huyết Độn Phù bỏ chạy, coi như tranh đoạt Tiên Khí phía sau hắn phải hoàn toàn từ bỏ, nhưng nếu ở lại chiến đấu cũng không khá hơn là bao, đúng là tiến thoái lưỡng nan.
Trong tíc tắc, hắn liền đưa ra quyết định sử dụng Huyết Độn Phù bỏ chạy, dù sao cũng phải giữ lại cái mạng.
“Mẹ kiếp lũ đê tiện”
Một luồng huyết sắc loé lên, thân hình Mã Hồng Tuấn lập tức biến mất, bay nhanh về một hướng, đột nhiên toàn thân hắn bị phản chấn bay ngược trở lại, dường như là đụng trúng quang mang hộ tráo của đại trận.
Hắn trợn mắt kinh hãi, lần đầu hắn thấy Thiên La Địa Võng đại trận lớn bực này, lần này đúng là đụng phải quỷ!
“Mẹ kiếp!”
Trong lòng rối loạn, hắn liên tục văng tục chửi thề, lúc này Cơ Huyền Tử cũng đã xong, liền hợp sức cùng Hoa Hướng Tâm đánh tới, tên họ Mã gầm lên dữ tợn:
-Thỉnh Thần Thuật!
Cơ Huyền Tử và Tần Vũ ở Thiên Huyền Đại Lục thì có lẽ không biết một chiêu này, nhưng Hoa Hướng Tâm thì khác, ở nơi của hắn, tu sĩ có thể độ kiếp phi thăng, cầu nối giữa Tiên giới và Phàm giới thông suốt, nên một chiêu này liền không phải là bí mật gì lớn.
Một chiêu này có thể thỉnh sức mạnh của tu sĩ đạt đến cảnh giới Bán Tiên ở Tiên giới hộ thể, chiến đấu trong thời gian ngắn, nhưng cái giá phải trả cực lớn, nếu không giết được kẻ địch, thì người thi triển chết là cái chắc.
Tên đầu trọc hét lên cảnh tỉnh Cơ Huyền Tử:
-Lùi lại!
Một luồng uy áp cực lớn, phủ xuống toàn bộ bãi loạn thạch, một tia sáng từ trên lỗ hổng của đại trận trên bầu trời nhanh chóng bao lấy người của Mã Hồng Tuấn, cung cấp cho hắn một sức mạnh khủng khiếp.
Hắn cười lên dữ tợn:
-Lũ sâu bọ, chết đi!