Bầu trời Thông Thiên Địa Cung quang đãng một màu xanh biếc, chỉ có một hai tảng mây trắng chầm chậm lững lờ trôi, chốc chốc lại có một hai đàn chim sải cánh bay qua, tô điểm cho bầu trời thêm nét sinh động.
Thời tiết hôm nay vô cùng đẹp, tiết trời ấm áp pha lẫn làn gió man mát làm cho người ta cảm thấy thật sảng khoái.
Mấy con thú nhỏ cũng vì vậy mà sôi động hơn thường ngày, chạy nháo nhác khắp nơi trong sâm lâm, khung cảnh vô cùng nhộn nhịp, góp phần làm cho khu rừng thêm phần sinh khí vui tươi.
Xào xạc …
Một đoàn người ồ ạt phi thân di chuyển dưới tán cây rậm rạp, mượn sâm lâm che chở mà ẩn mình tiềm hành, trên khuôn mặt của bọn họ lạnh tanh, đằng đằng sát khí, dường như đang vô cùng gấp gáp.
Đằng Hóa Nguyên nhỏ giọng nói với hai người bên cạnh.
- Dù cho tin này là thật hay giả, chúng ta bắt buộc phải ra tay, Sinh Mệnh Chi Tuyền có ý nghĩa rất quan trọng với gia tộc ta, mong hai vị huynh đài trợ giúp một tay.
Trương Chí Vĩ khách khí đáp lời Đằng Hóa Nguyên:
- Đằng huynh an tâm, ta sẽ cố gắng giúp huynh hết sức, nhưng có lời này, ta mong huynh lắng nghe.
Đằng Hóa Nguyên cười cười đáp lời:
- Trương huynh cứ nói.
Trương Chí Vĩ nhìn Liễu Vân Chí, xong thở dài một hơi rồi nói:
- Ta e đây là kế mượn đao giết người mà thôi, nếu như đám người Tần gia thật sự có Sinh Mệnh Chi Tuyền, ta e là đám người tung tin sẽ âm thầm giết bọn chúng mà cướp đoạt, chứ không làm ra chuyện như thế này.
Đằng Hóa Nguyên cười cười, im lặng không đáp lời, chuyện này hắn cũng hiểu rõ, chả có ai dại dột mà nói tin tức vị trí của Sinh Mệnh Chi Tuyền cho cả thiên hạ đến tranh đoạt như vậy cả.
Làm như vậy chỉ tổ phức tạp thêm vấn đề, càng nhiều người nhúng tay vào, cơ hội đắc thủ càng thấp, nhưng hắn có nỗi khổ riêng của hắn, cho nên dù biết đây có thể là cái bẫy, nhưng hắn cũng không thể bỏ qua được.
Thấy Đằng Hóa Nguyên trầm mặc, Liễu Vân Chí cũng lắc lắc đầu nhìn Trương Chí Vĩ, hắn chán chường nói:
- Ngược lại ta thấy chúng ta nên tranh thủ tinh tiến thực lực, để tâm vào tranh đoạt Tiên Khí thì hơn, còn chuyện Sinh Mệnh Chi Tuyền, từ từ về cuối cũng sẽ có manh mối, bây giờ manh động người thiệt thòi lại là chúng ta.
Đằng Hóa Nguyên trầm mặc một hồi rồi nói:
- Tiên phát chế nhân, ý ta đã quyết, mong hai vị huynh đài tương trợ.
Trương Chí Vĩ và Liễu Vân Chí trong lòng có chút dị tâm, nhưng cũng nhanh chóng đè xuống, nếu quả thật như bọn hắn dự đoán, lại tốn một hồi công sức làm thiên lôi cho người ta, không khéo cuốn vào cuộc chiến không cần thiết, lực lượng tổn hao thì thật là thất sách.
…
Ở cách đó khá xa, một đám người toàn thân mặc hắc y, trên mặt đeo mặt nạ, Bách Quỷ có, Vô Thường có, Hắc Diện có, đủ loại, di chuyển theo hàng lối chỉnh tề, khí thế bừng bừng thẳng hướng khu vực tập trung nhiều Thần Hồn Chúc Phúc đạo đài nhất mà di chuyển.
Mấy ngày trước, Tần Vũ liên tục truy sát tàn binh, gây thù kết oán khắp nơi, chính vì vậy, hắn quyết định cho toàn bộ thủ hạ dưới trướng và thế lực đồng mình toàn bộ thay đổi y phục để dễ dàng hành sự.
Cơ Huyền Tử, Trịnh Tuấn Hào đối với cách nghĩ và hành động này của Tần Vũ rất là nể phục, quả nhiên, tên Tần Vũ này danh xứng như thực làm việc vô cùng cẩn thận.
Tần Vũ ra hiệu cho đội ngũ dừng lại, sau đó tản ra thiết lập vành đai an toàn, chuẩn bị tiến hành phục dụng Thần Hồn Chúc Phúc Đạo Đài tinh tiến tu vi.
Trận pháp sư của các bên nhanh chóng di chuyển ra xung quanh, hạ xuống từng đạo cấm chế, thiết lập mê trận và trận pháp phòng thủ thật cẩn thận, sau đó phối hợp với nhau tạo đại trận kiên cố.
Thủ hạ bên dưới làm xong xuôi hết thảy, Tần Vũ mới an tâm, hắn phân phó xuống dưới:
- Hợp Thể kỳ đỉnh phong sẽ cảnh giới cho tu sĩ cấp thấp đột phá trước, vào ngày cuối cùng sẽ được luân phiên với nhóm đã đột phá để củng cố căn cơ sau này đột phá Đại Thừa kỳ.
Thủ hạ bên dưới đáp lời hắn rền vang.
- RÕ!
Nói rồi bọn họ chia nhau ra sử dụng Thần Hồn Chúc Phúc Đạo Đài để tinh tiến tu vi, tranh thủ thời gian từng chút một.
Hoa Hướng Tâm đứng tựa lưng vào một gốc cây ở đằng xa nhìn qua phía Tần Vũ, hắn đang muốn xem thử lần này Tần Vũ sẽ đột phá mấy cảnh giới.
Bích Dao chọn một cái đạo đài ở gần Tần Vũ mà đả tọa, nàng hít sâu một hơi, chuẩn bị tâm lý thật tốt để tranh thủ hồi phục cảnh giới về Hợp Thể kỳ đỉnh phong.
Tần Vũ nắm tay nàng rồi nói:
- Ta sẽ truyền chân hỏa vào người nàng, lần này khôi phục tu vi, nhớ phải cẩn thận, đừng quá liều lĩnh.
Bích Dao khẽ đỏ mặt, nhìn hắn cứ như ông cụ non, trong lòng có chút ấm áp, nàng khẽ gật đầu.
- Ân, ta biết rồi.
Dứt lời, một luồng chân hỏa mang theo khí tức sinh cơ nồng đậm chậm rãi tiến vào người Bích Dao, tỏa ra khắp kỳ kinh bát mạch, sau đó nhanh chóng hội tụ thành một đốm lửa ở phụ cận Tiên Đài của nàng, chuẩn bị hỗ trợ nàng hồi phục thần hồn bản mệnh và đúc lại pháp tướng, đưa cảnh giới trở về Hợp Thể kỳ đỉnh phong.
Tần Vũ đột nhiên lôi ra Vạn Hồn Phiên vây lấy Bích Dao vào bên trong, hắn hạ xuống mê trận và huyễn trận che giấu đi khí tức của nàng.
Tần Vũ làm như vậy tránh để kinh động đến mấy lão cự đầu và những người ở xung quanh, một hơi đột phá về Hợp Thể kỳ đỉnh phong sẽ sinh ra nhiều chú ý, đối với Bích Dao mà nói đây không phải là chuyện tốt, ngược lại có thể hấp dẫn chú ý địch nhân của nàng.
Bích Dao trong lòng vô cùng vui vẻ trước hành động của Tần Vũ, ít ra hắn cũng không mang con bỏ chợ, cũng có để tâm đến nàng.
Nói đoạn, nàng hạ xuống thêm vài cấm chế lại lấy ra pháp bảo hỗ trợ, bắt đầu tiến hành khôi phục thương thế và tu vi.
Hoa Hướng Tâm nhíu mày, khẽ đưa mắt nhìn về phạm vi Vạn Hồn Phiên, hắn cảm nhận được chân khí và thần hồn ba động, trong đôi mắt lóe lên chút tò mò nhưng vẻ mặt hắn vẫn tỏ ra bình tĩnh, hắn cũng ẩn ẩn đoán ra lý do vì sao tên Tần Vũ kia lại cẩn thận bày trí nhiều như vậy cho Bích Dao.
Tên đầu trọc khẽ cười, hắn biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, muốn dẹp chuyện này xuống, thì tên Tần Vũ phải cố hết sức thể hiện mà thu hút sự chú ý của mấy lão đầu, hắn cũng thật muốn xem xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Cơ Huyền Tử cũng đã nhanh chóng phát hiện ra điểm dị thường, nhưng hắn không nói, đào quá sâu vào bí mật của người khác là điều tối kỵ, đặc biệt là cái tên Tần Vũ này, một khi chọc vào hắn, sẽ vô cùng phiền phức.
Cơ Huyền Tử đành lựa chọn làm lơ, bâng quơ nói:
- Hẳn là nàng mấy hôm trước thụ thương không nhẹ!
Tần Vũ cười cười khẽ gật đầu, đối phương tế nhị hỗ trợ hắn, nên Tần Vũ vô cùng biết ơn, hắn đáp lời:
- Đa tạ Cơ sư huynh quan tâm, quả thật thương thế của nàng có chút hiểm!
Cơ Huyền Tử gật đầu cười cười, lần này coi như bán cho Tần Vũ một cái ân tình, sau này hắn hành sự cũng tiện hơn rất nhiều, Tần Vũ vốn nổi tiếng là người có ân báo ân, có oán báo oán.
Đôi khi, một hành động, một lời nói cũng đủ để mua một cái cơ duyên, ấy vậy mà đạo lý này có mấy ai hiểu.
Tần Vũ lúc này mới an tâm ngưng thần nhập định, bắt đầu tiến hành đột phá tu vi, hắn sẽ tận dụng tốt cơ hội lần này để tranh thủ thêm thực lực quay về đối kháng với Hắc Ám Trường Dạ.
Riêng Tố Tố, Tần Vũ đã đặc biệt căn dặn nàng phải nhịn xuống không được đột phá Hợp Thể kỳ, chờ ngày quay về thượng cổ Thanh Vân tông nghe giảng giải của hai lão thái tổ rồi mới được đột phá.
Hắn làm như vậy là để phòng ngừa chuyện mấy hôm trước ảnh hưởng đến đạo tâm của nàng, trong lúc đột phá để lại một cái tai họa ngầm.
Tố Tố cũng cảm thấy đạo tâm có chút không vững, nên nàng cũng không có xung động mà đột phá Hợp Thể kỳ cảnh giới, lựa chọn củng cố tu vi ở Luyện Hư kỳ đỉnh phong.
Lúc này, ở bên trong đan điền Tần Vũ, Diệm Cơ nhỏ giọng nói:
- Đệ đã sẵn sàng chưa? Chúng ta bắt đầu thôi.
Tần Vũ khẽ đáp lời:
- Làm thôi!