Đám hung thú dần dần lộ diện trong tầm mắt, Tần Vũ liền ra hiệu cho mọi người dừng lại, đứng từ xa quan sát động tĩnh của bọn chúng và xem xét tình hình xung quanh.
Tần Vũ lần nữa ra ký hiệu tay, bốn sát thủ thiên cấp của Ám Dạ Hành lập tức tản ra đi thám thính xung quanh, Bách Quỷ Binh thông thạo trận pháp cũng mau chóng bày bố đại trận làm hậu chiêu chuẩn bị đường lui cho bọn họ.
Cơ Huyền Tử nhìn thấy một màn này, trong lòng thầm cảm thán, quả thật tên này danh xứng như thật, cẩn thận vô cùng, xét đến cùng mà nói chiến lực của đội ngũ bọn họ đảm bảo có thể nằm trước hạng mười ở bên trong Thông Thiên Địa Cung, vốn không cần phải e sợ bất kỳ thế lực nào khác cả.
Tần Vũ cũng bắt đầu hạ xuống mê trận và trận pháp vây hãm địch nhân, có kinh nghiệm lần trước giao chiến với Tư Mã Thiên và Ma Hãn Nhĩ Cát, hắn liền quyết định an bài hậu chiêu ở phụ cận sẽ tốt hơn so với để ở quá xa.
Đặc biệt là trong bối cảnh hiện tại, có thể bọn hắn sẽ phải đối mặt với năm sáu thế lực thù địch cùng lúc, nếu như không chuẩn bị kỹ lưỡng rất dễ bị lật thuyền trong mương, tranh đoạt bảo vật là một chuyện, bảo mệnh mới là quan trọng nhất.
Dẫu sao thì phải có mạng mới xài được bảo vật!
Hoa Hướng Tâm thấy vậy, cũng hỗ trợ Tần Vũ một tay, áo Cà Sa của hắn huyễn hóa thành một cái lưới to, dần dần dung nhập vào bên trong mặt đất, tăng phúc cho đại trận của hắn và đội ngũ Bách Quỷ binh đoàn, Tần Vũ khẽ nhìn hắn rồi nhẹ gật đầu.
Cơ Huyền Tử hiểu ý, liền cho thủ hạ bố trí phù lục và pháp bảo tiêu hao ở phụ cận trợ uy cho Tần Vũ.
Sau khi bố trí xong xuôi, thì bốn sát thủ của Ám Dạ Hành cũng đã trở về, hiện tại ở phụ cận có hai đội ngũ khác cũng đang tiềm phục, một đội của ma tộc và một đội của yêu tộc.
Một tiễn nhanh như sấm phóng ra từ tay áo của Tần Vũ, cắm thẳng lên cổ của một tên ma tộc, hắn giãy dụa dữ dội, thất khiếu chảy máu đen ngòm, huyết nhục và nội tạng bị hủ thực trào ra khóe miệng, trong vô cùng kinh tởm, hai mắt hắn trợn ngược nhìn đám người Tần Vũ.
Bởi vì tên ma tộc đang trinh thám phải thu liễm khí tức đến cực điểm nên không thể dùng chân khí hay pháp bảo hộ thể, chính vì vậy mà Tần Vũ mới có thể dễ dàng đắc thủ như vậy.
Chỉ có một điều là tên ma tộc không làm sao nghĩ ra Tần Vũ lại phát hiện vị trí ẩn nấp của hắn.
Hoa Hướng Tâm cũng kinh ngạc nhìn Tần Vũ, hắn và Cơ Huyền Tử đều là Hợp Thể kỳ đỉnh phong, đều không có phát hiện ra đối phương, làm sao Tần Vũ lại có thể biết chính xác được vị trí của tên ma tộc chứ, Tần Vũ cười cười, hắn không nói gì.
Tần Vũ có [Thần Nhãn] quan sát xung quanh, dù đối phương có ẩn nấp kiểu gì đi chăng nữa, chỉ cần ở trong phạm vị 5 dặm, liền bị [Thần Nhãn] phát hiện.
Tần Vũ đưa cho Ám Dạ Hành một cái ngọc giản, đem qua cho đám yêu tộc, đề nghị cùng nhau hợp tác diệt trừ đám ma tộc.
Chiến lực của đám yêu tộc là yếu nhất, nên chắc chắn bọn họ sẽ phải đồng ý với lời đề nghị của hắn, mặt khác sau khi giải quyết đám ma tộc, Tần Vũ cũng có thể dễ dàng giải quyết tàn dư còn lại của đám yêu tộc.
Thánh nữ yêu tộc, Cửu Vĩ Yêu Hồ, Nhan Như Ngọc sau khi đọc xong lời nhắn trong ngọc giản có chút đắn đo, vốn dĩ trước giờ nàng rất bài xích đám người nhân tộc, bởi vì lũ nhân tộc đê hèn luôn dùng mánh khóe lừa lọc những yêu thú tâm tư đơn thuần vào cái bẫy của bọn chúng, rồi mua bán giao dịch bọn họ như nô lệ.
Côn Bằng tộc, Côn Thanh Sơn nói:
- Tình hình trước mắt chúng ta phải chấp nhận hợp tác với bọn họ! Hành tung của bọn họ chúng ta còn chưa tìm ra, đối phương đã truy ra chỗ ẩn nấp của chúng ta, tuyệt đối không đơn giản.
Nhan Như Ngọc khẽ thở dài, nàng nói:
- Cũng chỉ đành phải như vậy, ma tộc không dễ đối phó, hơn nữa, cả hai bọn chúng đều kinh tởm như nhau.
Côn Thanh Sơn khẽ gật đầu với nàng, hắn nói tiếp:
- Lát nữa chúng ta chiến đấu hời hợt là được, để bọn chúng tiêu hao rồi mới đắc thủ.
Nàng khẽ gật đầu đồng ý với Côn Thanh Sơn, nàng nói:
- Truyền tin lại cho bên kia chúng ta đồng ý hợp tác.
Tần Vũ bóp nát ngọc giản trong tay, khuôn mặt của hắn bây giờ không có bất kỳ một cảm xúc nào, những lúc như thế này, không ai có thể nắm bắt được cảm xúc và suy nghĩ của Tần Vũ, hắn nhàn nhạt nói:
- Chúng ta sẽ là người tiên phong! Cơ sư huynh và Hoa huynh, hai người lưu lại sát chiêu, đám yêu tộc này hẳn sẽ có dị tâm, chúng ta không thể không đề phòng.
Cơ Huyền Tử nói:
- Ta hiểu rồi, Bách Quỷ binh đoàn cũng không nên lộ diện!
Tần Vũ khẽ gật đầu nhìn đối phương, đây cũng là suy nghĩ của hắn, Tần Vũ lùi vào bên trong mê trận, tế lên Nhật Nguyệt Tinh Cung, bắt đầu súc thế thi triển Trụy Nhật Tiễn tiễn pháp, tên đầu trọc thấy vậy liền nói:
- Để ta giúp đệ một tay, một chiêu phủ đầu này, liền chấn nhiếp tứ phương!
Nói rồi hai bọn họ nhìn nhau cười cười, Cơ Huyền Tử trong lòng vô cùng tò mò rốt cuộc hai tên này định làm cái gì đây.
Hai tay của Hướng Tâm bắt đầu ấn pháp quyết, miệng niệm chú ngữ, Phật Lực nhanh chóng bao phủ hắn và Tần Vũ vào bên trong, áo cà sa ở bên dưới mê trận, ánh lên từng đường hào quang kim sắc rực rỡ, cổ tự “Vạn” của phật giáo bám lên hai người Tần Vũ và Hướng Tâm, truyền vào người Tần Vũ một cổ lực lượng kỳ dị.
“Phật Quang Phổ Chiếu – Phục Hổ La Hán”
Cổ Phạn Kim Cô sau lưng pháp tướng của Tần Vũ cấp tốc luân chuyển, phối hợp với phật lực, tạo nên một nguồn sức mạnh vô cùng vô tận truyền đến song thủ của Tần Vũ, rồi lan đến Nhật Nguyệt Tinh Cung và Hàn Độc Tiễn trong tay hắn.
Thần nhãn của Tần Vũ chớp động, đạo bào của hắn không gió mà bay, khí tức đại thịnh, cả bầu trời đột nhiên tối sầm lại, gió ở xung quanh mười dặm cũng ngừng thổi, tập trung hết về đuôi của Hàn Độc Tiễn, Tần Vũ lạnh lùng buông tay.
Cả bầu trời chớp sáng một màu hoàng kim sắc, cửu trùng tiễn như một, nhanh như lôi điện, ầm ầm bạo nổ ở nơi ẩn nấp của đám ma tộc.
“Phục Hổ La Hán Tiễn”
BÀNH! UỲNH UỲNH! OÀNH!
Một vùng hơn hai trăm trượng bị chấn nát, để lộ thân thủ của đám ma tộc, đang chật vật chống đỡ ở bên trong phạm vị oanh kích của Phục Hổ La Hán Tiễn.
Bọn chúng có chết cũng không nghĩ ra, tại sao Tần Vũ lại biết chính xác vị trí ẩn nấp của bọn chúng như vậy, nên đám ma tộc nào có kịp chuẩn bị, bị chín tiễn của Tần Vũ trực tiếp oanh tạc, chết hơn mười tên Luyện Hư kỳ cảnh giới.
Hư ảnh của Phục Hổ La Hán huyễn hóa ở trên không trung, cao lớn hơn hai mươi trượng, cái vòng trong tay la hán cấp tốc hóa lớn, trùng trùng điệp điệp áp xuống đám ma tộc.
Đám ma tộc vừa chật vật chống đỡ với hỏa diệm bên dưới, vừa chật vật chống đỡ phật uy ở bên trên, vô cùng khổ sở.
Tên cầm đầu đám ma tộc hét lớn:
- Thiêu đốt tinh huyết lao ra ngoài!
Nhưng đám người Tần Vũ làm sao có thể để bọn chúng dễ dàng lao ra ngoài như vậy được, Cơ Huyền Tử dẫn đầu, hắn hét lớn:
- Tàn sát ma tộc!
Thủ hạ của hắn cùng Hướng Tâm và Tần Vũ ầm ầm lao lên, Hướng Tâm cố tình nói to:
- Chư vị đạo hữu, còn chần chờ gì nữa!
Hắn làm như vậy là cố tình bức đám yêu tộc phải xuất thủ, đồng thời chấn nhiếp tâm can của đám ma tộc.
Đám yêu tộc sau một lúc chần chừ cũng phải lộ diện, hợp lực với đám người Tần Vũ hạ sát ma tộc.
Đám ma tộc nghe thấy đối phương còn có đồng minh trong lòng liên vô cùng sốt ruột, Khả Ma Bối lập tức điên cuồng phóng xuất pháp tướng, đột phá vòng vây.
Một hư ảnh ma thần dần dần xuất hiện sau lưng của Khả Ma Bối, pháp tướng của hắn ba đầu, sáu tay, nhanh chóng đỡ lấy cái vòng trong tay của Phục Hổ La Hán, mạnh mẽ đánh lui uy áp của Phục Hổ La Hán tiễn, thủ hạ bên dưới liền tranh thủ cơ hội, lao ra bên ngoài phạm vi chiêu thức, hùng hổ giao chiến với đám nhân tộc và yêu tộc.
Hướng Tâm hai tay kết thiện quả, hắn thả ra Hồng Hoang Chung, lại lấy Long Thần Côn, gõ lên thành chung, một tiếng chuông ngân vang vọng khắp bầu trời.
Boooooong!
Đám ma tộc dường như gặp phải thiên địch, ma khí trong người lập tức bị trấn áp, một số tên định lực không đủ, khóe miệng trào máu giật mình kinh hãi lùi lại.
Khả Ma Bối miệng niệm ma ngữ, đối chọi với phật lực.
- Kỳ khả đa, tát ma da, bàn nhược bàn nhược tát ma da …
Pháp tướng sau lưng hắn, khí tức đại thịnh, con ngươi chớp động, lập lòe như sấm, sáu tay kết ấn, một vòng tăng phúc nhanh chóng lan rộng.
Ma khí ở phạm vi năm trăm trượng, cấp tốc bùng nổ, tuôn trào từ mặt đất cuồn cuộn chui vào thân thể đám ma tộc, trợ uy cho bọn chúng.
Đám ma tộc được tiếp thêm sức mạnh, càng trở nên điên cuồng, lao vào quyết tử chiến với đám người Tần Vũ và yêu tộc Nhan Như Ngọc.
Tên đầu trọc cười lạnh, hắn nói:
- Thủ hộ ta, đối phó pháp tướng của hắn!