Khí Vận Hệ Thống

Chương 232: 232: Đại Kế Sơ Thành!






Xế trưa, Dao Trì Thánh Điện ở Thương quốc, lúc này ở sân trước của ngoại vụ quản sự phong, một đám thợ mộc và thợ xây đứng thành từng hàng, đông như kiến, bọn họ đang chờ nhận đợt trả công cuối cùng trước khi rời đi.

Trong lòng bọn họ lúc này vô cùng phấn khởi và cảm kích.
Trong vòng gần một năm qua, Dao Trì Thánh Điện đã chiêu mời 250 thợ mộc, 5000 thợ xây và 1000 tu sĩ tu vi từ Kim Đan đến Nguyên Anh kỳ hỗ trợ xây dựng phân điện ở dãy sơn mạch Nam Sơn này.
Một nhóm thợ mộc nhận xong bổng lộc, vừa được tu sĩ mang xuống chân núi để bọn họ đỡ di chuyển vất vả.

Lúc này một người lớn tuổi nhất, đại diện cả nhóm, chắp tay nói với tên tu sĩ đang lăng không trước mặt:
- Đa tạ tiên nhân!
Tên tu sĩ mỉm cười hiền hòa gật đầu rồi phi hành trở lại trên núi.

Bọn họ lúc này vô cùng vui vẻ, ríu rít trò chuyện:
- Lão tam, ta còn tưởng đây là mơ, không ngờ ta có thể cầm trong tay số tiền lớn như vậy.
- Haha đồ không có tiền đồ, đây là lần thứ hai ta được cầm số tiền lớn như vậy.
Xa xa có hai nam tử trung niên, thấp giọng trò chuyện với nhau:
- Tề huynh, ta sẽ trở về thành trấn nhỏ, mở một xưởng mộc, huynh có muốn làm cùng ta hay không ?
Tên họ Tề thở dài nói:
- Có lẽ ta sẽ cố gắng bám trụ ở kinh đô, dù sao ở nơi này cũng rất tốt cũng không còn loạn lạc như ngày xưa nữa, nên thứ lỗi cho ta không thể tham gia cùng đệ.
Tên kia thở dài rồi nói:
- Ài, ta sớm biết huynh sẽ trả lời như vậy, chỉ là muốn nghe từ huynh mà thôi!
Tên họ Tề vỗ vai tên kia nói:
- Từ đệ, nếu như đệ có khó khăn, cứ đến tìm ta.
Tên họ Từ chắp hai tay nói với hắn:

- Đa tạ Tề huynh!
Nói đoạn hai tên thợ mộc, quay người về hướng Dao Trì Thánh Điện, vái lạy một cái thật sâu rồi mới quay đầu bỏ đi.

Bọn họ thật sự cảm kích Dao Trì Thánh Điện đã mang lại cho họ cơ hội đổi đời này, nếu như không có dịp này, không biết phải mất bao lâu nữa, bọn họ mới có thể tích lũy được số tiền lớn chừng này.
Ở trong một khách điếm một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ năn nỉ lão bản chủ.
- Lão bản, ta chỉ cần một nơi để ngả lưng thôi, không cần phải có phòng riêng đâu!
Lão bản thở dài:
- Tiên nhân, ngài thông cảm chỗ ta thật hết phòng rồi, ngài có thể đến rừng trúc phía trước, cũng có mấy nhóm tu sĩ, dựng lều trại ở đó nghỉ ngơi, chờ ngày trắc thí.
Tên Trúc cơ tu sĩ thở dài, rồi nói:
- Đa tạ lão bản!
Nói đoạn hắn thất vọng rời đi, hắn đã hỏi đến cái khách điếm thứ mười, nhưng chung quy mà nói vẫn là hết phòng, tính từ bây giờ phải còn ba tháng nữa mới đến ngày Dao Trì Thánh Điện tổ chức tuyển chọn đệ tử, mà các khách điếm ở vùng lân cận đã hết sạch phòng.

Có thể thấy được sức hút của thánh điện đối với tán tu lớn đến bậc nào.
Bởi vì đối với tán tu bọn họ đây thật sự là cơ hội tuyệt vời để trở mình, bước lên con đường tu tiên chân chính, không còn lang bạt bốn bể, nay đây mai đó tìm kiếm cơ duyên trong hung hiểm nữa.
Một tên tu sĩ họ Lập cẩn thận nhìn ngó xung quanh, bạo gan tiến đến chỗ tên tu sĩ vừa nãy, hắn chắp hai tay rồi nói:
- Xin lỗi vị huynh đài, hẳn là huynh cũng đến đây tham gia trắc thí tuyển chọn đệ tử của thánh điện.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ nói:
- Đúng vậy, không biết đạo hữu là ai ?
Tên họ Lập nói:
- Tại hạ Lập Sơn, cũng đến đây tham gia trắc thí, vì là người nơi khác đến, nên muốn tìm bạn đồng hành.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ mỉm cười rồi nói:
- Ra là vậy, tại hạ gọi là Lý Ngưu!
Nói rồi hai bọn họ sóng vai trò chuyện, tiến về hướng trúc lâm phía trước, tìm nơi hạ trại chờ ngày thánh điện tổ chức trắc thí.

Lúc này Tần Vũ cũng đã về đến phủ đệ của hắn ở kinh đô Thương quốc được một tháng.
Bên ngoài mặt trời đã lên cao, hắn lấy bội kiếm giắt lên hông, bước ra khỏi đại môn thẳng hướng quảng trường ở kinh đô mà đi đến, từ xa xa hắn đã nghe tiếng thủ hạ Tần gia đang lớn giọng nói:
- Này này mấy tên kia, mau mau ổn định chỗ ngồi, để người khác còn tiến vào!
Mấy tên tu sĩ bị nhắc nhở, luống cuống tìm nơi tĩnh tọa, tu sĩ hôm nay đều lũ lượt kéo về đây nghe trưởng lão khách khanh của Tần thế gia Đông Vực giảng đạo.
Xung quanh có mấy tu sĩ thấp giọng trò chuyện.
- Huynh đài nghe nói vị tiền bối này là khách khanh trưởng lão của Tần thế gia Đông Vực ?
- Đúng vậy, nghe nói lão đến đây tham gia lễ khánh điển của phân điện Dao Trì Thánh Điện, sẵn tiện tạo phúc cho tu sĩ ở Thương quốc.
- Người của Tần thế gia thật là tử tế.
- Đúng vậy, mấy ngày trước người của Tần thế gia còn tổ chức càn quét đạo tặc và yêu thú xung quanh kinh đô tạo phúc cho bá tánh và tu sĩ.
- Ta cũng nghe nói Đông Tấn Quốc mấy năm gần đây dưới sự che chở của Tần thế tử, phát triển vô cùng lớn mạnh, nghe đồn chiến lực đã ngang với Thương quốc.
- Còn chuyện này nữa đạo hữu, Thánh Nữ Dao Trì Thánh Điện là Tần thiếu phu nhân, theo lệnh của Tần thế gia đến đây khai sơn lập phái, hỗ trợ tu sĩ Trung Nguyên chúng ta có nơi tu luyện đàng hoàng.
- Thật vậy sao đạo hữu ?
- Tất nhiên rồi, nếu không tại sao người Tần thế gia lại đến đây hộ đạo cho thánh điện chứ, hơn nữa, bây giờ còn tổ chức giảng đạo công khai như vậy, đây chính là chăm lo cho tán tu chúng ta ở Thương quốc.
- Ài, ta thật mong thập đại hoàng thất ở Trung Nguyên cũng hành hiệp trượng nghĩa như Tần thế gia thì tốt biết mấy.
- Suỵt, đạo hữu cẩn thận mồm miệng, đây là kinh đô Thương quốc, cẩn thận chứ, không là bay đầu như chơi đấy.
- Ài vậy tin đồn ngày đó về Tam công chúa là có thật rồi!
- Ta cũng nghĩ như vậy, hoàng thất Thương quốc mấy năm nay thu liễm rất nhiều, hành động chính trực hơn hẳn ngày xưa.
- …
Cao thủ Hợp Thể đỉnh phong kỳ của Tần thế gia lúc này mới bắt đầu nói, âm thanh vừa đủ nghe, vang vọng khắp nơi ở quảng trường:
- Chư vị đạo hữu, xin mau chóng ổn định, tại hạ sẽ sớm bắt đầu!
Quảng trường nhanh chóng rơi vào im lặng, bắt đầu chăm chú lắng nghe giảng giải của cao thủ Hợp Thể kỳ về cảnh giới Kim Đan và Nguyên Anh.


Có mấy vị tu sĩ bạo gan đặt câu hỏi để mong được giải đáp thêm, vị tiền bối này cũng rất thân thiện, tận tâm giảng giải cho bọn họ, nên tu sĩ có mặt ở đây vô cùng cảm kích.
Đến trưa, buổi giảng đạo mới kết thúc, tu sĩ lần lượt kéo nhau ra về, xôn xao bàn tán.
- Ài, người Đông Tây nhị vực quả thật may mắn, có sư phụ giảng đạo dẫn dắt, tu luyện liền hanh thông hơn chúng ta rất nhiều.
- Đúng vậy, chúng ta phải nắm lấy cơ hội lần này, cố gắng trở thành đệ tử của Dao Trì Thánh Điện, sau này nhập cung phụng sự hoàng thất!
- Ngươi đúng là không có tiền đồ, nếu ta có năng lực nhất định sẽ đến Đông Tấn quốc, xin gia nhập Bách Quỷ quân doanh!
- Ngươi nói cái gì ? Có phải ngươi nói đến Bách Quỷ quân doanh trong truyền thuyết kia ?
- Đúng đó đạo hữu, Tần thế tử đang liên tục tuyển mộ tu sĩ, theo thế tử chinh chiến, thống nhất Trung Nguyên.
- Này đạo hữu, ngươi có bị điên không, lại đầu nhập cho người Đông Vực đánh chiếm chúng ta!
- Hừ, vậy thì sao chứ? Ngươi thử nhìn Đông Tấn quốc xem, từ một nước nghèo khổ, bá tính chết đói đầy đường, bây giờ quốc thái dân an, binh hùng khí mạnh, không thua kém gì thập đại quốc gia.

Theo thế tử kiến nghiệp, làm chuyện đại sự mang đến phúc khí cho muôn dân Trung Nguyên mới là đại nghĩa.
- Ta thấy Tề đạo hữu nói chí phải, Trung Nguyên cát cứ chiến tranh liên miên chỉ khổ cho tán tu và phàm nhân, còn lại bao nhiêu lợi ích vào tay hoàng tộc và gia tộc lớn, theo thế tử thông nhất thiên hạ, người dân mới có cuộc sống thái bình, đây là đại nghĩa.
- Ài, các ngươi quên chuyện bộ tộc Mãn Thanh rồi sao ?
- Ài, cái này đạo hữu nói không đúng, Tần thế tử mỗi lần công thành, đều phát Bách Quỷ chiến thiếp thông báo sau 7 ngày 7 đêm mới tiến đánh, bọn họ khinh thường thế tử, xé nát chiến thiếp mới bị ngài nổi giận mà diệt tộc.
- Đúng vậy, ta thấy nếu như thế tử là hôn quân bạo chúa, làm sao có thể chăm lo cho bá tính và tu sĩ Đông Tấn quốc có được cuộc sống như ngày hôm nay chứ!
- Hừ, đổi lại là ta, nếu như có kẻ dám xem thường ta như vậy, chắc chắn ta cũng sẽ làm như thế tử.

Cách làm của Thường Hi đã dần thay đổi suy nghĩ của bọn họ về Tần Vũ hắn rất nhiều, nàng quả thật thông minh tài giỏi, một tay hỗ trợ hắn bày bố đại cục rộng lớn, thu phục nhân tâm thiên hạ khắp Trung Nguyên.
Cứ theo đà này, chẳng mấy chốc, hắn sẽ trở thành mục tiêu lý tưởng để bọn họ theo đuổi, cùng hắn hoàn thành đại nghiệp thống nhất Trung Nguyên.
Tu sĩ tên Lập Sơn cũng nắm chặt tay, quyết tâm gia nhập Bách Quỷ quân doanh lập chiến công trở thành thống lĩnh dưới trướng thế tử, một bước lên mây.

Ba tháng sau, tu sĩ đang tề tụ bên dưới chân núi Nam Sơn, đông như kiến, ước chừng lên đến 5000 người, từ khắp mọi nơi đổ về đây.

Lần này thánh điện chỉ tuyển ra 500 vị đệ tử mà thôi, cho nên mà nói, cạnh tranh vô cùng khốc liệt, bọn họ hai mắt tràn đầy quyết tâm, âm thầm tự nhủ sẽ cố hết sức để được vào thánh điện.
Đột nhiên chân trời phía Tây Nam, vân vụ cuồn cuộn, sấm sét chớp động, từng tiếng đì đùng rền vang, một đầu Giao Long Đại Thừa kỳ khí thế hùng hổ dọa người từ từ xuất hiện, một tên tu sĩ hưng phấn nói:
- Tần thế tử đến!
Đám tu sĩ lập tức từng hồi xôn xao, dõi mắt nhìn về đầu Giao Long đang lao ầm ầm trên không trung, vô cùng khoa trương dọa người.

Bọn họ trong lòng vô cùng kích động, thầm mong chính mình một ngày cũng có thể oai phong như Tần Vũ vậy.
Tần Vũ lúc này, đứng trên lưng Giao Long, hai tay chắp ra sau, đạo bào bay phần phật, tóc phiêu du trong gió, trong vô cùng anh tuấn tiêu sái, tuyệt đối mang theo mười phần khí khái của cao thủ Luyện Hư trung kỳ mà đến.
Sau lưng Tần Vũ, 500 Bách Quỷ binh tu vi Hóa Thần sơ kỳ đến Hóa Thần trung kỳ, xếp thành 10 hàng thẳng tăm tắp, phi hành hộ tống phía sau, sát khí kinh thiên động địa, trang bức dọa người.

Trăm người như một, toàn thân một bộ chiến giáp màu đỏ sậm, trên mặt đeo mặt nạ Bách Quỷ, vô cùng khí thế.
Mấy tên tán tu hai mắt sáng rực, thầm mong có một ngày đứng trong hàng ngũ Bách Quỷ, oai phong lẫm liệt tuần hành ở Trung Nguyên.

Một câu nói tám chữ đến bây giờ nhắc lại, vẫn làm cho bọn họ khí huyết dâng trào, “Bách Quỷ tuần hành, huyết nhuộm sơn hà”.
Thủ hạ Tần thế gia đến đây từ trước và đệ tử cũng như trưởng bối của Dao Trì Thánh Điện chắp hai tay, cung kính hành lễ với Tần Vũ:
- Cung nghênh Tần thế tử!
Đám tu sĩ phía dưới bị âm thanh của bọn họ chấn nhiếp, bất tri bất giác, cúi người hành lễ, hô lớn:
- Cung nghênh Tần thế tử!
Tần Vũ cũng chắp hai tay cảm tạ bọn họ, giọng nói vừa đủ nghe, âm thanh vang vọng khắp dãy sơn mạch.
- Đa tạ chư vị tiếp đón chu đáo!
Nói rồi hắn từ từ hạ xuống quảng trường trên đỉnh Nam Sơn, rồi đi đến chỗ Thánh Nữ Vũ Nguyệt Nhi, hắn giúp nàng cắt xuống mảnh vải che trên bảng hiệu ở đại môn, bốn chữ Dao Trì Thánh Điện rồng bay phượng múa, khí thế kinh thiên, áp chế thần hồn tu sĩ cảnh giới thấp mỗi khi nhìn vào từ từ xuất hiện.
Nàng đứng trên đài cao, mang theo giọng nói trong trẻo, tuyên cáo thiên hạ.
- Hôm nay Dao Trì Thánh Điện chính thức khai sơn lập phái ở Trung Nguyên, chào đón tất cả tu sĩ đến trắc thí khảo nghiệm tư cách đệ tử thánh điện!
Tán tu dưới chân núi, từng mảnh hô lớn:
- Dao Trì Thánh Điện!
- Dao Trì Thánh Điện!

Dứt lời, đệ tử chấp sự bắt đầu cho bọn họ tiến vào bên trong khu vực trắc thí tiến hành khảo nghiệm tư cách đệ tử.

Hơn 5000 tu sĩ ồ ạt tiến vào bên trong, bắt đầu nỗ lực hết sức mình, giành lấy một vị trí trong 500 danh ngạch lần này.
Tần Vũ nhìn xuống cảnh tượng bên dưới, vô cùng hài lòng, đại kế của hắn ở Trung Nguyên tính đến bây giờ đã sơ thành.