Tần Vũ nhanh chóng rời khỏi Táng Địa, tiến vào thành trì gần đó dưỡng thương, đám ma tộc dai như đỉa, đến bây giờ vẫn còn chưa chết tâm, muốn giết chết Tần Vũ, đúng là lũ điên.
Tần Tố Tố đến một bên hỏi thăm Tần Vũ.
- Ca ca, ca ổn chứ ?
Tần Vũ nhẹ gật đầu, lau đi nước mắt trên mặt của Tố Tố, hắn đã hồi phục thương thế trên đường rút lui về thành trì, nhưng Tố Tố không biết, nàng chỉ thấy toàn thân hắn máu me be bét, nên rất lo, Tần Vũ vỗ về nó:
- Ca không sao, ca đã hồi phục rồi.
Hoa Y Tiên nhẹ giọng nói:
- Chàng ổn chứ ?
Tần Vũ nhẹ gật đầu, đáp lời nàng:
- Ta ổn, mọi người không bị thương chứ ?
Hoa Y Tiên nhẹ nhàng trả lời hắn:
- Ân, bọn muội không sao.
Tam Long bị thương cũng không nhẹ, đang thu nhỏ thân hình quấn quanh cánh tay của Tần Vũ, nương nhờ Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa hoàng kim sắc để hồi phục thương thế.
Chuyến đi này mặc dù hung hiểm, nhưng cũng giúp Tần Vũ nắm rõ hơn về Hắc Ám trường dạ, thứ nhất là uy lực của vũ kỹ sẽ bị màn sương hấp thu dần, Dị Hỏa cũng không ngoại lệ.
Thứ hai là chỉ có Thần thạch mới có thể khắc chế màn sương xám trắng này, còn lại những thứ khác đều vô tác dụng.
Và điều quan trọng hơn là chân khí bên trong màn sương xám trắng này đều bị nuốt chửng, còn quái thú kì dị thì có thể liên tục tái sinh.
Mặc dù cả ba điều này đều đã được ghi chép bên trong điển tịch, nhưng Tần Vũ cũng muốn đích thân xem xét thực hư như thế nào rồi mới có kế hoạch chuẩn bị được.
Như vậy, án theo thông lệ chỉ khoảng 30 năm nữa thôi, thì gia tộc của nương hắn sẽ mang Thần tượng xuất thế, đặt tại các thành trì để bảo hộ cho ba chủng tộc ở Thiên Huyền Đại Lục.
Tần Vũ trầm ngâm suy nghĩ một hồi, hắn mới sực nhớ ra lúc nãy hắn chưa thử từng loại dị hỏa riêng biệt, ngũ loại dị hỏa kết hợp lại với nhau trong cùng một vũ kỹ tuy lực sát thương tăng mạnh nhưng cũng vô tình triệt tiêu đi bản chất riêng biệt của từng loại dị hỏa, hiện tại theo hắn suy đoán Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa đã triệt tiêu đi hiệu quả của Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Ngày mai hắn nhất định phải trở lại kiểm nghiệm điều này, đặc biệt là Cốt Linh Lãnh Hỏa, bởi vì ngày trước, dường như Âm Thi Tông quật khởi từ bên trong Hắc Ám trường dạ.
Tần Vũ nói với mấy nàng, bảo bọn họ nghỉ ngơi, tranh thủ hồi phục, ngày mai sẽ tiến vào Táng Địa lần nữa kiểm nghiệm suy nghĩ của hắn.
Đêm hôm sau, bên trong Táng Địa, nhóm người Tẫn Vũ đang đứng trước màn sương xám trắng, Tần Vũ cẩn thận thử từng loại dị hỏa riêng biệt.
Đầu tiên là Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa, dị khí bên trong màn sương nhanh chóng bị hoàng kim sắc hỏa diệm nuốt chửng, mau chóng mờ nhạt đến cực điểm, chân khí cũng lập lờ lúc có lúc không, Tần Vũ thấy vậy vô cùng vô mừng.
Liên tiếp thử các loại dị hỏa khác nhau, cuối cùng hắn phát hiện ra, ngoài Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa ra thì chỉ có Cốt Linh Lãnh Hỏa là có thể hấp thu dị khí bên trong màn sương và làm suy yếu nó.
Đặc biệt là Cốt Linh Lãnh Hỏa, thả vào màn sương như cá gặp nước, liên tục hấp thu dị khí xung quanh, sau đó tự duy trì mà không bị dập tắt, đỡ tiêu tốn tinh thần lực duy trì hơn là Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa.
Lão Thái bà một bên cũng gật gù, vốn dĩ lão bà bà cũng định nói cho Tần Vũ biết, nhưng cho hắn thêm thời gian để tự mình kiểm nghiệm, sẽ có lợi hơn cho hắn sau này, khi đối phó địch nhân có thể suy diễn ra chiêu thức và thuộc tính phù hợp có thể đối ứng với vũ kỹ đối phương.
Âm Thi Tông ngày đó chính là mượn dị khí trong Hắc Ám trường dạ mà mạnh mẽ phát triển, trở thành mối lo ngại của các thượng cổ tông môn, cộng thêm việc tu luyện vô cùng tàn ác mà dẫn đến họa diệt tông.
Tần Vũ nghĩ ngợi rồi bạo gan thi triển Luyện Ngục Đại Trận nhưng chỉ lấy Cốt Linh Lãnh Hỏa gia trì Phong Bạo Cường Hỏa Hoàn, hiệu quả vô cùng hoàn mỹ, dị khí bên trong màn sương trắng xám liên tục bị Phong Bạo Cường Hỏa Hoàn hấp thu, bên trong đại trận chân khí được giữ lại, đây là điểm yếu của Hắc Ám trường dạ.
Nhưng phạm vi bảo vệ chỉ có thể nằm trong phương viên 10 trượng, nếu vượt qua mức này, ở tâm của hỏa hoàn, sẽ xuất hiện lại màn sương xám, hấp thu chân khí bên trong.
Mà ở trong phạm vi 10 trượng này, chỉ có mình Tần Vũ có thể đứng bên trong để chiến đấu.
Bởi vì, Cốt Linh Lãnh Hỏa sẽ hấp thu và chậm rãi luyện hóa thần hồn của tu sĩ đứng ở bên trong phạm vi 10 trượng của nó.
Đột nhiên Tần Vũ tế lên Thần Nông đỉnh, lại dùng Cốt Linh Lãnh Hỏa làm hỏa diệm áp đỉnh, sinh sinh bấm quyết hấp thu dị khí xung quanh trong màn sương trắng xám.
Một cố hấp lực mạnh mẽ từ Thần Nông đỉnh tỏa ra bốn phương tám hướng.
Xung quanh Thần Nông đỉnh, phạm vi 1 dặm xung quanh, dị khí liên tục bị hút vào bên trong một cách điên cuồng, Thần Nông đỉnh rung lắc dữ dội, Tần Vũ vội vàng giảm xuống phạm vi hấp thu dị khí thẳng tới 500 trượng, Thần Nông đỉnh mới ổn định lại.
Sinh linh trong Thần Nông đỉnh vô cùng phấn khích, nó liên tục hấp thu năng lượng tỏa ra từ Cốt Linh Lãnh Hỏa bồi dưỡng cho Thần Nông đỉnh, từ từ một đường phù văn chậm rãi lấp lóe, lúc ẩn lúc hiện cực kỳ mờ nhạt, nhưng mà Tần Vũ có [Thần Nhãn] nên có thể phát hiện ra điểm này.
“Di! Còn có phù văn trên Thần Nông đỉnh!”
Tần Vũ chợt nhớ ra cái gì đó, nở ra một nụ cười khổ, hắn đã quá xem thường Bàn Cổ Thần Khí rồi, Thượng Cổ Thần Khí Nhật Nguyệt Tinh Cung đã mạnh mẽ bậc này, làm sao Bàn Cổ Thần Khí như Thần Nông đỉnh lại có thể đơn giản phóng to thu nhỏ như vậy.
Hắn bạo gan suy nghĩ nếu như thắp sáng toàn bộ phù văn trên Thần Nông đỉnh thì chắc chắn năng lực của Thần Nông đỉnh sẽ thuế biến đến một cấp độ hoàn toàn khác biệt.
Tần Vũ kiên trì một đêm hấp thu dị khí để bồi dưỡng Cốt Linh Lãnh Hỏa, sau đó lại dùng Cốt Linh Lãnh Hỏa thắp sáng phù văn trên Thần Nông đỉnh.
Nhưng hắn sớm nhận ra, chuyện này không hề dễ dàng, suốt cả một đêm không ngừng hấp thu dị khí luyện hóa thành năng lượng, một đường phù văn ngắn bằng đốt tay này cũng chỉ sáng lên một chút xíu mà thôi, hơn nữa phải dùng [Thần Nhãn] mới phát hiện ra sự thay đổi nhỏ này.
Ngày đó thời Bàn Cổ, chủ nhân của Thần Nông đỉnh đã sử dụng nó để đối chiến với ai, mà lại làm nó tiêu hao đến bực này.
Nghĩ ngợi một lúc, thì trời cũng đã sáng, làn sương xám trắng cũng nhanh chóng rút lui, Tần Vũ thở ra một hơi rồi mới chịu rời đi.
Muốn hồi phục Bàn Cổ Thần Khí quả là khó như lên trời, hắn là tự mình đa tình còn tưởng ngày một ngày hai liền có thể khôi phục.
Đám người Tần Vũ đành phải rời đi, chuyến này mang cho hắn nhiều tin tức có lợi, đặc biệt là Thần Nông đỉnh.
Cẩn thận suy xét, Tần Vũ cũng hiểu rằng, không phải Thần Nông đỉnh một đêm này hấp thu năng lượng luyện hóa mà thắp sáng lên phù văn, mà trải gần 50 năm hắn ôn dưỡng bên trong đan điền, cộng thêm đêm qua điên cuồng ôn dưỡng, phù văn mới chậm rãi xuất hiện.
Như vậy mà nói, với thực lực của hắn bây giờ nếu muốn khôi phục hoàn toàn Thần Nông đỉnh nhanh thì nghìn năm, chậm thì vạn năm.
Trở về U Lâm thành, Tần Vũ lập tức cho thủ hạ gom hết tất cả thông tin về Thần Nông đỉnh tập hợp lại cho hắn.
Tần Vũ cần phải cẩn thận xem xét lại Thần Nông đỉnh, trước đây hắn đã quá khinh suất khi chỉ dựa trên mô tả của hệ thống về Bàn Cổ Thần Khí Thần Nông đỉnh.
Dựa trên điểm này, Tần Vũ liền minh bạch, hệ thống cũng chỉ cung cấp những thông quan trọng chính yếu nhất mà thôi, còn lại, hắn vẫn phải tự mình tìm hiểu, đó là điểm mấu chốt.
Giống như việc hắn dùng [Thần Nhãn] để xem xét một người, hắn cũng chỉ biết những thông tin cơ bản và chính yếu nhất thôi, còn lại sâu sắc bên trong, hắn vẫn phải tự mình làm lấy
.…
Sâu bên trong nguyên điểm của tinh cầu Thiên Huyền Đại Lục, một thân thể khổng lồ cổ xưa đang bị tầng tầng lớp lớp phù văn và trận pháp phong ấn lại.
Trên cỗ thân thể kỳ lạ này từng luồng dị khí lưu động hư ảo ẩn ẩn hiện hiện, liên tục bị phù văn và trận pháp xung quanh triệt tiêu và chế trụ.
Nhưng nếu để ý kỹ, sẽ có một khoảng trống rất nhỏ, nhỏ như kim châm giúp cho dị khí len lỏi ra khỏi phong ấn tràn ra bên ngoài một cách chậm rãi.
Đây là một khoảng trống tạo bởi các vòng phù văn phong ấn, cứ vạn năm lại từ từ để lộ ra một khe hở rất nhỏ trong vài trăm năm rồi lại chậm rãi khép lại.
Sức mạnh thiên đạo ở Thiên Huyền Đại Lục đang cố gắng duy trì phù văn, nếu như phải gánh chịu thêm một tầng phù văn nào nữa, nó sẽ sụp đổ.
Đây cũng là nguyên nhân mà tu sĩ ở Thiên Huyền Đại Lục không phải trải qua thiên kiếp khi đột phá cảnh giới!