Tần Vũ mấy tuần nay đang hướng dẫn cho Tần Nhược Tuyết về nguyên tắc tài chính, kế toán để nàng dễ dàng kiểm tra đối chiếu sổ sách.
Hắn cũng vô cùng ngạc nhiên khi nàng tiếp thu những thứ này cực kỳ nhanh, học đến đâu nàng liền có thể áp dụng đến đó.
Thẳng đến bây giờ đã đưa ra được một báo cáo hoàn chỉnh để hắn theo dõi, cực kỳ chi tiết.
Ngược lại, Tần Nhược Tuyết lại nghĩ là Tần Vũ nghĩ ra những thứ này, nên nàng vô cùng thán phục hắn.
Sinh ý kinh doanh dưới sự hỗ trợ của những nguyên tắc ghi chép này mà trở nên cực kỳ rõ ràng và dễ kiểm soát hơn rất nhiều.
Bảo Tín Thương Đoàn nhờ có hai tên thiên tài là Tiêu Chiến và Lâm Động chống đỡ mà sinh ý đan dược và sinh ý phù lục vô cùng nổi trội, chiếm hẳn 4 thành sinh ý của thương đoàn.
Tần Vũ cũng phải công nhận hai tên Khí Vận Tử này quả nhiên được thiên đạo ưu ái, một mạch ầm ầm phát triển, cực kỳ thuận lợi.
Tần Vũ hắn cũng thuận nước đẩy thuyền, cung cấp đầy đủ tài nguyên cho hai tên này luyện tập và phát triển.
Tiêu Chiến và Lâm Động bởi vì chuyện này mà vô cùng cảm kích người huynh đệ Tần Vũ của bọn họ, không những Tần Vũ tuân thủ đúng lời hứa về chuyện phân chia lợi nhuận sinh ý, mà còn để tâm hỗ trợ bọn họ phát triển trên con đường tu đạo riêng của hai người.
Bây giờ độ hảo cảm của Lâm Động và Tiêu Chiến đối với Tần Vũ đã là 100/100, hắn cũng rất hài lòng về chuyện này.
Có thêm hai vị minh hữu thiên tài như vậy, sau này cũng bớt được nhiều chuyện phiền phức, hiện tại Bảo Tín Thương Đoàn đang dốc toàn lực để cho Tiêu Chiến thăng cấp thất phẩm dược sư, tiến độ nghiên cứu đan đạo của tên này càng ngày càng nhanh.
Tiêu Chiến đột nhiên nhìn lại số lượng thảo dược tiêu hao mấy tháng nay để hắn luyện tập thăng cấp thất phẩm luyện dược sư mà có chút rùng mình.
May mắn ngày đó hắn lựa chọn đúng đắn sát nhập vào Bảo Tín Thương Đoàn, nên bây giờ mới có thể chống đỡ nổi tài nguyên tiêu hao bực này, nếu không hắn phải dừng lại tích lũy thêm ít năm nữa, mới có thể luyện tập thăng cấp thất phẩm luyện đan sư.
Tiêu Chiến rảo bước tiến nhanh về phía đình viện Tần Vũ, chưa thấy người đã nghe tiếng của hắn:
- Tần Vũ đệ đệ, ta có tin vui muốn báo cho đệ biết … haha!
Tần Vũ bên trong vội vàng đi ra đón tiếp hắn:
- Ha ha, Tiêu huynh, không lẽ huynh thành công rồi ?
Chưa đợi Tần Vũ dứt lời, Tiêu Chiến đã cười toe toét giơ lên huy hiệu luyện dược sư thất phẩm của Luyện Đan Các cho hắn xem.
Tần Vũ hít vào một ngụm khí lạnh, cái này quá khoa trương đi, hắn mới bao nhiêu tuổi cơ chứ, chỉ mới 59 tuổi, vậy mà đã là thất phẩm luyện dược sư!
Tần Vũ vui mừng, giơ lên ngón tay cái nói với hắn:
- Chúc mừng Tiêu huynh, huynh quả nhiên là thiên tài luyện đan.
Tiêu Chiến xua tay nói:
- Không, không, chuyện này phải nói là nhờ có đệ, ta mới đạt được thành tựu ngày hôm nay.
Tần Vũ cười cười, vui vẻ nói:
- Haha, Tiêu huynh quá lời rồi, đệ chỉ phụ một chút da lông mà thôi, vẫn là nhờ một thân thực lực của huynh!
Nói rồi hai người vui vẻ tán gẫu với nhau.
Trong lòng Tiêu Chiến tự biết, một chút da lông mà Tần Vũ nói đã ngang với ba bốn năm sinh ý phân chia của hắn ở Bảo Tín Thương Đoàn, vậy mà Tần Vũ không chút tiếc tiền, ngay khi nghe tin hắn muốn đột phá thất phẩm luyện dược sư liền cho người ào ào đem dược liệu đến, thậm chí còn cho hắn hẳn một bình chân khí linh dịch.
Tiêu Chiến bây giờ vô cùng cảm kích người huynh đệ trước mặt này của mình, hắn thật sự xem Tần Vũ như huynh đệ ruột thịt của mình vậy.
Tần Vũ không những không thù hằn chuyện hắn khiêu chiến ngày trước, mà còn hào sảng ra tay trợ giúp hắn bực này, nhân phẩm của Tần Vũ tuyệt đối đáng để tin tưởng và kết giao.
Nói đoạn, hắn từ trong không gian giới chỉ, lấy ra một hộp ngọc đưa cho Tần Vũ:
- Cái này ta đặc biệt luyện chế cho đệ.
Khà khà, đảm bảo đệ nhất định sẽ rất thích!
Tần Vũ đùa với hắn:
- Thất phẩm xuân dược ?
Tiêu Chiến ha hả cười lớn, nói:
- Đệ thật là biết hưởng thụ cuộc sống nha! Ha ha.
Nói rồi Tần Vũ mở hộp ngọc ra xem, hắn hít một ngụm khí lạnh, giọng kinh ngạc nói:
- Phong Linh Đan thất truyền ?
Tiêu Chiến gật gù, một mặt đắc ý nói với hắn:
- Phải, ta có một số cơ duyên, biết được đan phương của đan dược này, đặc biệt luyện chế cho đệ, cũng là vật phẩm thăng cấp lần này của ta.
Tần Vũ đóng lại hộp ngọc, đưa lại cho hắn, rồi nói:
- Tiêu huynh, lễ này lớn quá, Tần Vũ không dám nhận!
Tiêu Chiến hừ lạnh:
- Tần Vũ, đây là đệ không coi ta là huynh đệ của đệ đi!
Tần Vũ cười ngượng, rồi vô sĩ nói:
- Ha ha, vậy Tần đệ cung kính không bằng tuân mệnh!
Nói đoạn, hai người tâm sự mấy chuyện người lớn bậy bạ, rồi Tiêu Chiến cáo từ để cho Tần Vũ hắn có thể lập tức bế quan phục dụng đan dược tranh thủ cơ hội đột phá.
Đúng ra Tiêu Chiến định luyện chế Hỏa Linh Đan cho Tần Vũ, nhưng mà nguyên liệu không đủ nên phải tạm gác lại, luyện chế Phong Linh Đan trước.
Phong Linh Đan này là một trong những loại đan dược thất truyền từ thời thượng cổ, được luyện chế để hỗ trợ tu sĩ phục dụng tăng thêm độ mẫn cảm với phong chân khí trong thiên địa trong một khoảng thời gian.
Nói như vậy, không phải cứ phục dụng đan dược loại này là có thể ngay lập tức đột phá, bởi vì còn phải tùy theo năng lực và tư chất của tu sĩ.
Thậm chí có nhiều tu sĩ, liên tục dùng Phong Linh Đan mười mấy lần liền cũng không thể đột phá, bởi vì một bước tách chân khí ra khỏi chân khí hỗn loạn không phải dễ dàng, chứ chưa nói đến luyện hóa và tích lũy thành một hồ chân khí riêng.
Tần Vũ cho Tần Nhược Tuyết chuẩn bị một số vật dụng và đan dược cần thiết để hắn chuẩn bị bế quan đột phá, lần này hắn quyết tâm đột phá đến Luyện Hư kỳ cảnh giới.
Vốn dĩ ban đầu hắn định sử dụng Hỏa chân khí để đột phá Luyện Hư kỳ, nhưng bây giờ có thêm cơ hội, sử dụng Phong chân khí để đột phá.
Thậm chí có thể lập tức đột phá liền hai cảnh giới.
Luyện Hư kỳ một cảnh giới này, nói chậm liền vô cùng chậm, nói nhanh liền vô cùng nhanh.
Nếu như tu sĩ may mắn liên tục đạt được cơ duyên cảm ngộ được thuộc tính chân khí để đột phá thì sẽ tinh tiến tu vi liên tục, nhưng với điều kiện là thần hồn của người đó cũng đủ vững chắc để thích ứng được với tốc độ đột phá nhanh như vậy.
Tỷ như hai tỷ tỷ của hắn bởi vì cơ duyên chưa tới, nên chưa thể đột phá, liền không quá bận tâm, tập trung bồi dưỡng thần hồn trước.
Một khi đạt được cơ duyên liền có thể ầm ầm đột phá.
Một năm trước đại tỷ của hắn, ra ngoài thám bảo, hình như đạt được gì đó, ngay sau khi trở về tông môn, liền tiến về tháp tu luyện, tiến nhập lôi mật thất, bế quan tiềm tu đột phá đã được mấy tháng.
Tháp tu luyện ở tầng năm trở lên, đều có thêm trận pháp gia trì tăng phúc thuộc tính chân khí, để hỗ trợ đệ tử Hóa Thần kỳ đỉnh phong và Luyện Hư Kỳ cảnh giới bế quan đột phá.
Đây cũng là lý do đệ tử ở thượng cổ tông môn từ cảnh giới Hóa Thần kỳ trở lên dễ tiến cảnh hơn đệ tử ở thiên cấp tông môn.
Chênh lệch đãi ngộ như này không phải thiên phú có thể dễ dàng bù đắp lại được.
Để thuê những mật thất có thuộc tính chân khí, chi phí vô cùng đắt, bởi vì trận pháp tiêu hao gấp 9 lần bình thường để rút ra thêm thuộc tính chân khí cần, tăng phúc thêm 1 đến 2 thành thuộc tính chân khí đó bên trong trận pháp, làm cho thuộc tính đó trở nên nồng đậm hơn.
Cho nên đệ tử tán tu hoặc gia tộc nhỏ bình thường, muốn thuê gian phòng này cũng vô cùng khó khăn, có thể là tích lũy mấy năm của bọn họ gom góp mới đủ trả cho một lần thuê.
Cho nên bình thường mà nói, nếu không nắm chắc cơ hội đột phá, bọn họ sẽ không dám liều mình thuê loại mật thất này để bế quan.
Trước khi tiến vào mật thất tu luyện, Tần Vũ cho gọi Nhược Tuyết, hắn nói với nàng sau khi hắn bế quan đi ra, sẽ đến gia tộc của nàng, để bàn chuyện nạp nàng làm thiếp.
Tần Vũ chính là không muốn phù sa chảy ra ruộng ngoài, cho nên hắn mới lập Tần Nhược Tuyết làm thiếp, để sau này nàng chuyên tâm quản lý sinh ý cho hắn không chỉ ở bên trong tông môn mà còn ở Nhân Tộc vực.
Mặc khác, bởi vì nàng chuyên tâm hỗ trợ hắn quản lý sinh ý kinh doanh mà tu vi dậm chân tại chỗ, nạp nàng làm thiếp hắn mới an tâm dùng thẻ thăng cấp với nàng, để hỗ trợ nàng tiến cảnh, đảm bảo nàng có thể đồng hành cùng hắn lâu dài.
Nhược Tuyết nghe hắn nói như vậy, trong lòng vô cùng cảm động và hạnh phúc, những nỗ lực bao nhiêu năm nay của nàng cũng đã được đền đáp, cuối cùng nàng đã có một ví trí ở bên cạnh hắn.
Tần Vũ ôm Tần Nhược Tuyết vào lòng, rồi thơm lên trán của nàng một cái, đoạn hắn nói:
- Nàng mấy năm qua đã vất vả rồi, cố gắng chờ ta bế quan đi ra, ta sẽ cho nàng một cái danh phận xứng đáng!
Tần Nhược Tuyết hai mắt ngấn lệ, gắt gao ôm chặt hắn:
- Thiếp cảm ơn chàng!