Tần Vũ thấy một vùng đá lởm chởm phía trước, địa thế tương đối rộng rãi, lại nhiều chỗ ẩn nấp vô cùng thuận tiện cho du kích.
Đột nhiên Tần Vũ hờ hững buông hai tay, Miêu Y Tịnh bị bất ngờ rơi cái oạch xuống đất, mông nàng tiếp đất đau nhức không thôi, nàng tức tối la hét om sòm:
- Dâm tặc! Ta liều chết với ngươi.
Tần Vũ nạt nàng:
- Mau kiếm chỗ trốn!
Nói rồi hắn đưa cho nàng hai cái Kim Chung Tráo hộ phù và hai cái Long Âm Phù Đại Thừa kỳ cảnh giới.
Nàng giơ tay đón lấy phù lục, bây giờ trong lòng Y Tịnh rối bời, tên này cứ vừa đánh vừa xoa làm nàng không biết phải làm sao với hắn.
Bên này Tử Yên cũng đã thả Ám Lôi Báo xuống bên dưới.
Trực tiếp quấn lấy con Thái Thản Cự Viên mà giao chiến.
Tần Vũ ở xa súc thế chuẩn bị thi triển Trụy Nhật Tiễn pháp oanh tạc về phía Thái Thản Cự Viên.
Tử Yên vừa thi triển Thủy Long Ngục giam con yêu thú lại, Tần Vũ đã oanh tới.
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Cương khí hộ thể của nó bị chín tiễn này oanh cho tiêu tán.
Đầu nó bị oanh tới choáng váng, mất đà lảo đào lùi lại phía sau hơn chục trượng, chưa kịp định thân, Tử Yên đã oanh tiếp Chân Long Lôi Thiên Kiếp lên ngực nó.
Đoàng!
Con Thái Thản Cự Viên bị oanh kích liên tục, tức tối gào thét, hai tay đập lên ngực bành bành mấy cái thị uy với Tần Vũ và Tử Yên.
Tần Vũ lại lật tay thi triển Luyện Ngục Đại Trận.
Đùng!
Phong Bạo Cường Hỏa Hoàn mang theo khí tức Phong Lôi Long Diệm cấp tốc bao phủ Thái Thản Cự Viên vào bên trong.
Miêu Y Tịnh nấp một bên quan sát, lúc này đã trợn hắn há mồm, cái tên dâm tặc này, chiến lực phải ngang với trưởng bối Hợp Thể trung kỳ trong tộc của nàng, thậm chí còn mạnh hơn.
Con Cự Viên đang muốn liều mình lao ra lại bị Tử Yên một chưởng đánh lùi lại bên trong.
Tần Vũ cấp tốc tế lên pháp bảo Thiên Huyền Phiến, U Minh Đăng và Thông Thiên Tháp trợ trận.
Bây giờ hỏa diệm và phong sát bên trong mang theo khí tức của Phong Lôi Long Diệm nên lực xuyên phá rất lớn, liên tục oanh kích lên thân thể nó.
Trên thân thể Thái Thản Cự Viên, từ từ xuất hiện những vết ngấn do phong nhận chém lên nhục thân.
Thái Thản Cự Viên đau rát khắp người, cái trận này vô cùng quỷ dị, làm nó chật vật không thôi.
Tử Yên lại thi triển Thủy Long Ngục giam nó lại, Tần Vũ liền phối hợp thả ra dị hỏa Cốt Linh Lãnh Hỏa vào bên trong, băng phong nó lại một lúc.
Dị hỏa vừa hiện bên trong tâm đại trận, kết hợp với Phong Lôi Long Diệm, một nóng một lạnh sản sinh ra lực ăn mòn kinh hồn.
Từng lớp da cứng như hàn thiết của con Thái Thản Cự Viên sinh sinh bị bào mòn, nó liền hoảng hốt muốn lao ra ngoài.
Nó dùng hết khí lực hòng phá vỡ Thủy Long Ngục.
Thấy vậy Tần Vũ lấy Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa bọc lấy Tử Yên, nàng hiểu ý liền hóa thành bản thể, lao vào hỗn chiến với Thái Thản Cự Viên bên trong đại trận.
Bên ngoài Tần Vũ lại sử dụng pháp bảo Thông Thiên Tháp trợ uy cho Tử Yên, chỉ cần Thái Thản Cự Viên lơ đễnh, là hắn lại oanh một tia Lôi Kiếp lên người nó.
Thoáng chốc trên người nó đã xuất hiện mấy chỗ huyết nhục lẫn lộn, da thịt bị lôi điện lẫn hỏa diệm thiêu cháy đến khét lẹt.
Sau lưng nó còn bị Phong Sát liên tiếp oanh kích, nhiều chỗ đã bắt đầu tứa máu, chật vật vô cùng.
Thái Thản Cự Viên huyết mạch bị áp chế, yếu thế hơn hẳn với Bàn Cổ Chân Long.
Hơn nữa, khí lực của Tử Yên khi hóa thành bản thể cũng vô cùng lớn, lại còn được Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa liên tục hồi phục thương thế, kết hợp với Luyện Ngục Đại Trận lúc này mà nói thậm chí nàng còn mạnh hơn cả yêu thú Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
Con Thái Thản Cự Viên bị Tử Yên siết chặt, Tần Vũ lợi dụng tình thế, lần nữa súc thế chuẩn bị oanh tạc Trụy Nhật Tiễn pháp về phía nó, đột nhiên hắn hét lớn:
- Mau lui lại!
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Tử Yên vừa lao ra đại trận, vừa quật mạnh đuôi cầm chân con cự viên đứng yên tại chỗ.
Chớp mắt cửu trùng tiễn đã lao tới, oanh một lỗ lớn trên ngực của con Thái Thản Cự Viên, máu tuôn xối xả, nó bây giờ vô cùng hoảng hốt, lao nhanh ra khỏi phạm vi đại trận.
Tử Yên bên ngoài lại xông tới, quật một chiêu Chân Long Bái Vĩ về phía con cự viên, làm nó văng lại bên trong đại trận, ngã sóng xoài trên mặt đất.
Ầm!
BÀNH!
Tần Vũ lại kết ấn Phật Nộ Hỏa Liên, một đóa phật liên kết hợp từ bốn loại hỏa diệm, khí tức vô cùng khủng bổ, ầm ầm bạo nổ.
Con Thái Thản Cự Viên bị phong áp dè chặt xuống mặt hố sâu hơn hai mươi trượng, hỏa diệm thiêu đốt không ngừng, lưng nó bị nện cho gãy nát mấy khúc xương, da thịt bị thiêu đốt bỏng rát khắp người.
Một vùng trời bên trong ma thú sơn mạch, bị một chiêu này làm cho biến sắc, nhiệt độ xung quanh mười dặm tăng lên chóng mặt.
Phong áp thổi bạt cả một khu rừng, Miêu Y Tịnh lúc này cũng phải nấp sau lưng Ám Lôi Báo mới có thể chống đỡ nổi dư uy của một chiêu này.
Nàng ở bên dưới, si mê nhìn hình bóng Tần Vũ bên trên.
“Tên dâm tặc này thật là mạnh”
Cây cối xung quanh bây giờ đã bén lửa, bốc cháy ngùn ngụt, mấy con thú nhỏ, hoảng sợ gào thét chạy toán loạn cả một mảnh sâm lâm.
Nhân thủ của Vạn Thú tộc lúc này đang tìm kiếm tiểu công chúa của bọn họ ở khắp mọi nơi trong ma thú sơn mạch.
Bỗng một người phát hiện dị động ở phía bên này, liền cấp tốc gọi thêm người chạy qua.
Tần Vũ lúc này đang súc thế, chuẩn bị bồi thêm một kiếm Lôi Diệm Trảm Thiên về phía Thái Thản Cự Viên, nó còn chưa kịp ngồi dậy lại bị hắn oanh kích.
Tử Yên lúc này cũng đã ngưng tự xong Chân Long Lôi Cầu, nàng liền ném nó về phía Thái Thản Cự Viên.
Hai chiêu cùng lúc oanh kích lên đầu của nó, uy lực cực kỳ khủng bố.
ĐOÀNG! BÀNH! BÀNH!
Đầu con Thái Thản Cự Viên bị oanh nát bấy nhầy, chân chính bỏ mình.
Từ xa xa bọn họ thấy một đại trận này cùng với uy lực hai chiêu vừa nãy, liền hít vào một ngụm khí lạnh, tên đang lăng không trước mặt bọn họ là ai, tại sao lại mạnh khủng khiếp như vậy.
Cái đại trận này nhìn vô cùng dọa người, Phong Bạo Cường Hỏa Hoàn cao hơn ba mươi trượng, hỏa diệm ngùn ngụt, hình thành một cơn hỏa diệm lốc xoáy bao phủ một phạm vi rộng hơn trăm trượng.
Hơn nữa sức nóng vô cùng khủng bố, bọn họ từ xa đã cảm nhận được sóng nhiệt ở bên này.
Một người trong bọn họ la lên:
- Tiểu công chúa!
Bọn họ cấp tốc lao đến bên nàng, bảo hộ nàng vào bên trong.
Lúc này nàng mới lên tiếng nói:
- Ta không sao!
Một tên thủ hạ lên tiếng nói với Tần Vũ:
- Các hạ là ai ?
Tần Vũ còn chưa kịp trả lời, Miêu Y Tịnh đã cướp lời:
- Là hắn cứu ta!
Tên vừa nãy vội vàng chắp tay xin lỗi Tần Vũ:
- Xin đạo hữu thứ lỗi, là ta đã mạo phạm.
Tần Vũ lật tay thu lại đại trận, hỏa diệm chung quanh mười dặm vậy mà như nghe lời hắn, sinh sinh biến mất.
Chín con rồng của Cốt Linh Lãnh Hỏa Nhìn lúc này quấn quanh người Tần Vũ nhìn vô cùng trang bức dọa người.
Phải nói là nhìn hắn lúc này không khác gì Hỏa Vương.
Mấy tên cao thủ của Vạn Thú tộc một mảnh kinh ngạc nhìn về phía Tần Vũ.
Tần Vũ lăng không mà đứng, đạo bào bay phần phật, Bàn Cổ Chân Long bay lượn quấn quanh khí thế vô cùng khoa trương bức người.
Hắn vận khí lực nói:
- Tại hạ Tần Vũ, thế tử Tần thế gia Đông Vực!
Nói rồi hắn cưỡi Bàn Cổ Chân Long bay đi, để lại nàng sau lưng cùng với âm thanh ầm ầm vang vọng khắp ma thú sơn mạch.
Một tên thiếu niên khống hỏa như thần, cưỡi lên Bàn Cổ Chân Long ầm ầm lao đi trên không trung ma thú sơn mạch, một cảnh này quả thật kinh diễm.
Một màn trang bức vừa rồi của hắn, thành công vô cùng mỹ mãn, để lại ấn tượng sâu sắc không chỉ trong lòng Miêu Y Tịnh mà cả mấy tên cao thủ Hợp Thể kỳ trong Vạn Thú tộc cũng bị rung động.