Khí Vận Hệ Thống

Chương 161: 161: Gia Tộc Phụ Thuộc Đầu Tiên!






Điều mà tu sĩ Đông Vực không ngờ tới là trong khi Tần Vũ giải vây cho Ngạo gia ở Vô Ưu Thành, Tần Ngạo Thiên đã ra lệnh cho thủ hạ tiến hành bao vây tiêu diệt Liệt gia ở U Lâm Thành, người của Liệt gia ở các thiên cấp tông môn, trực tiếp bị trục xuất hoặc bị giao nộp cho Tần thế gia cực kỳ thê thảm.
Liệt gia bây giờ chỉ còn muội muội ruột của Liệt Dương đang ở thượng cổ Yến Sơn tông là ngoại môn đệ tử, nàng đang vô cùng sợ hãi trốn trong tháp tu luyện không dám ra ngoài.
Một khi nàng ra ngoài làm nhiệm vụ có thể bị sát thủ lập tức truy sát, Tần thế gia đã cho phát lệnh truy sát nàng ở toàn Nhân Tộc Vực với phần thưởng không hề nhỏ.
Phút chốc chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Liệt gia ở U Lâm thành bị diệt tộc, đây là cái giá quá đắt phải trả cho sự ngông cuồng của thiếu chủ Liệt gia, khi không lại đi chọc vào đệ nhất thế gia của Nhân Tộc Vực.
Tu sĩ tu chân giới Nhân Tộc Vực, qua ba lần truy sát càn quét quy mô lớn gần đây của thế gia Đông Vực, đó là Tần thế gia diệt phân bộ Hồn Điện ở Ô Thái Thành, Tần thế gia cùng Lâm thế gia diệt phân bộ Hồn Điện ở Trung Châu Thành và bây giờ là Tần thế gia diệt Liệt gia ở U Lâm thành, liền minh bạch một điều rằng dù có trải qua bao nhiêu năm tháng thì ngũ đại thế gia vẫn là ngũ đại thế gia hùng bá một phương, chỉ là mấy trăm năm nay họ muốn hòa bình phát triển mà thôi, một khi chọc giận bọn họ chắc chắn phải trả giá rất đắt.
Mấy thế gia còn lại ở Trung Châu, bởi vì những chuyện này mà lập tức thu liễm lại, vốn dĩ bọn họ còn định tranh thủ cơ hội thượng cổ gia tộc chuẩn bị sắp thế.

Tình thế sẽ hỗn loạn mà tranh thủ ngoi lên hàng ngũ đại thế gia.

Nhưng mà bây giờ có lẽ họ phải xem xét lại, tích lũy mấy nghìn năm của đại thế gia không phải là bọn họ có thể so sánh được.

Ở một nơi sâu trong ma thú sơn mạch.
Trong một cái sân nhỏ, một nam tử trung niên đang cẩn trọng nói chuyện với một lão nhân:

- Thưa lão tổ, Nhật Nguyệt Tinh Cung đang ở trong tay tiểu tử của Tần thế gia Đông Vực.
Lão nhàn nhạt hỏi lại:
- Vậy thì sao ?
Nam tử trung niên gấp gáp nói:
- Chúng ta lập tức cho người cường ngạnh qua đòi lại.
Lão đột nhiên nổi giận quát lớn:
- Ngu xuẩn!
Nam tử trung niên sợ hãi nói:
- Xin lão tổ chỉ điểm.
Lão đột nhiên thở dài một hơi rồi nói:
- Người đang bảo vệ hắn ngay cả lão tổ mẫu cũng không dám trêu chọc, ngươi còn muốn đem người đi đòi ?
Nam tử trung niên hít một ngụm khí lạnh, chính hắn cũng không ngờ lai lịch của lão bà bà đi theo Tần Vũ lại lớn như vậy, hết cách hắn nói:
- Vậy … ?
Lão hừ lạnh nói:
- Truy tìm Sơn Hà Tinh Cung thôi, Nhật Nguyệt Tinh Cung không phải thứ chúng ta bây giờ có thể chạm tới.
Nam tử trung niên vâng dạ rút lui, hắn thầm cảm thấy may mắn khi hỏi ý kiến lão trước khi hành động.
Lão già nhìn ngắm cổ thụ trước mặt, thở ra một hơi rồi lẩm bẩm một mình:
- Loạn thế lần nữa lại đến rồi sao?
Lần đó lão từng theo mẫu thân của lão, đến bái phỏng người kia, liền biết được chân chính thực lực của người đó khủng bố ra sao, ngày đó cũng nhờ người kia, một chiêu trảm sát địch nhân của Dương gia mà Dương gia mới bảo tồn được huyết mạch cho đến nay.
Dù lão thực muốn thu hồi Nhật Nguyệt Tinh Cung trở về Dương gia, nhưng vẫn là thúc thủ vô sách, một khi chọc giận bọn họ, Dương gia cũng không thoát khỏi kiếp nạn diệt tộc.

Ngày còn thái bình, đệ nhất thượng cổ Tiên Sơn tông, cũng phải kính nể gia tộc đó mười phần.


Đại sảnh Ngạo gia Vô Ưu thành.
Lão tổ Ngạo gia, cung kính nói:
- Ngạo gia đời này lẫn thế hệ về sau, nguyện một lòng trung thành với thế tử.
Các vị trưởng lão của Ngạo gia cũng đồng thanh nói lớn:
- Ngạo gia đời đời kiếp kiếp nguyện trung thành với thế tử.
Tần Vũ trong lòng cũng thoáng kích động, không ngờ qua chuyện này, hắn đã có gia tộc phụ thuộc đầu tiên của riêng hắn.
Bọn họ trong lòng vô cùng cảm kích và biết ơn Tần Vũ, nếu hắn lựa chọn không đến cứu viện, quả thật bây giờ Ngạo gia đã bị diệt tộc, phụ nữ cùng trẻ em có lẽ sẽ còn thê thảm hơn bị người ta nô dịch làm nhục.
Hơn nữa, qua một lần này bọn họ cũng đã hiểu rõ, quyền uy của Tần Vũ trong Tần thế gia bây giờ cũng đã không nhỏ, ngay khi hắn còn trẻ, sớm ngày đi theo cung phụng phục vụ, sau này sẽ trở thành lực lượng trung kiên nòng cốt đầu tiên.

Tất sẽ không thiệt thòi, một công đôi chuyện, vừa báo ân, vừa thêm cơ hội phát triển vượt bậc.
Tần Vũ ở lại Ngạo gia thêm một tháng, trực tiếp điều hành sắp xếp lại sự vụ trong gia tộc, đồng thời điều chuyển một phần sinh ý trong tông môn đến đây tiêu thụ, hỗ trợ bọn họ phát triển.

Hắn cũng bố trí thêm đại trận phòng ngự cho Ngạo gia, hướng dẫn Ngạo gia đào tạo thủ hạ và quy cách quản lý sinh ý.
Mặt khác, Tần Vũ cũng cho gọi Ngạo Dương trình bày sơ lược về các thế lực trong Ngạo gia, đối với những thế lực chống đối nhất mạch Ngạo Dương, Tần Vũ trực tiếp chèn ép xuống, chỉ hỗ trợ những chi hệ ủng hộ nhất mạch Ngạo Dương phát triển, từ từ tuyệt đối nắm quyền trong tay.
Lão tổ Ngạo gia cũng đành thở dài, bây giờ quyền quyết định không còn ở trong tay lão, nhưng dù sao đi nữa, chuyện này cũng là chuyện tốt cho Ngạo gia.

Lão cũng mượn lần này ra tay thanh trừng nội gián và thế lực thù địch trong nhà, chân chính đưa Ngạo gia lần nữa quy về một mối.

Tần Vũ cũng cho lão một lượng lớn tài nguyên đủ để đột phá từ Luyện Hư nhất trọng thiên đến Luyện Hư kỳ đỉnh phong.

Lão vì chuyện này mà cảm kích Tần Vũ không thôi.
Còn đối với Tần Vũ hắn chỉ là muốn tạo thêm một cái cường giả để cho mình sai sử mà thôi.

Dù gì cao tầng Ngạo gia cũng đã phát ra huyết thệ tâm ma một lòng trung thành với hắn, nên hắn cũng an tâm hơn không ít, trực tiếp bỏ ra vốn liếng đầu tư vào Ngạo gia.
Sắp xếp xong xuôi mọi chuyện, Tần Vũ chọn nghỉ ngơi ở đây thêm một ngày rồi chuẩn bị quay về tông môn nhanh chóng ổn định thế lực trong nội môn lẫn ngoại môn, để còn kịp quay về Trung Châu thành tham dự thi đấu tranh đoạt tài nguyên chi chiến.

Ngạo Dương vì chuyện này mà trong lòng vô cùng biết ơn Tần Vũ, tự bản thân hắn nhắn nhủ với chính mình sẽ nỗ lực tu luyện hơn nữa và dốc hết sức mình mà làm việc cho Tần Vũ để báo đáp ân tình to lớn lần này.
Ngạo Dương nhìn muội muội nhỏ xíu của hắn an giấc, hắn lúc này cũng thở ra một hơi, nếu chỉ chậm một chút nữa thôi, thì không biết Ngạo gia sẽ nhận kết cục thê thảm như nào.

Cũng may ngày đó hắn không có lựa chọn sai.