Những lời này, trái lại đã trấn định được Lôi Chủ Thần. Ngươi có được Thiên
Tôn Thần Khí, có thể đem Thần hồn bên trong hủy diệt, điều này là không sai!
Nhưng mà, con rối của người ta, đã tiến vào thang trời, ngươi muốn giết, cũng chưa chắc có thể giết được.
Nhưng mà, tiểu tử này sở trường nhất là lừa gạt, ai biết, những lời hắn nói có thể tồn tại sự lừa gạt hay không? Ý niệm trong đầu vừa chuyển, ác niệm của Lôi Chủ Thần vẫn chiếm cứ thượng phong, cười lạnh một tiếng:
- Ba con rối thì sao? Đợi giết hết các ngươi, ta sẽ đi tìm ba con rối đó. Yên tâm đi, ta sẽ không để bọn chúng trở nên diều đứt dây đâu. Nhất định sẽ để bọn chúng đi cùng với ngươi, ha ha.
- Lôi thúc thúc, ngươi điên rồi sao?
Lâm Kinh Phong phẫn nộ kêu lên.
- Câm miệng, ta đã nói rồi, hôm nay, tất cả mọi người ở đây, đều phải chết. Bao gồm cả ngươi.
Lôi Chủ Thần liếc mắt nhìn quét qua Lâm Kinh Phong:
- Một khi tất cả nhân quả đều do ngươi tạo nên, ngươi hãy cùng tuẫn táng với bọn chúng. Phía bên sư phụ ngươi, ta sẽ nói rõ với hắn. Ngươi yên tâm đi, nể quan hệ thúc cháu một thời của chúng ta, ta sẽ đem cái chết của ngươi nói rất oanh liệt, để ngươi có được một thanh danh tốt, không đến mức khiến sư phụ ngươi hổ thẹn, người nhà mất mặt, ý tứ này đã đủ chưa? Ha ha ha.
- Chà chà, độc thật, Lôi tiểu tử, ngươi thật là độc ác!
Chính vào lúc này, trong hư không, một tiếng cười châm chọc truyền đến. Trong không gian lại hạ xuống một đám mây, Đinh Vân Độ đó, lại đuổi tới vào lúc này.
- Ngươi… Đinh Vân Độ, ngươi thật sự là âm hồn không tiêu tan!
Đinh Vân Độ ha ha cười to:
- Lôi tiểu tử, làm sao so sánh với ngươi được. Ngươi theo sát mấy tiểu bối âm hồn không tan, ta chẳng qua chỉ là theo đuôi ngươi đuổi tới mà thôi. Đáng tiếc, trò hề đó của ngươi, lại bị ta nhìn thấy toàn bộ. Thật là mất mặt, ha ha. Ngươi giết đi, ngươi hãy đem bọn họ giết chết toàn bộ, ta nhất định sẽ ra ngoài tuyên dương công tích vĩ đại của ngươi. Tru sát đồng môn, diệt sát tiểu bối, cướp đoạt tài vật, uy phong thật lớn, ha ha ha…
Lời này của Đinh Vân Độ, càng giống như chiếc roi quất vào mặt của Lôi Chủ Thần. Nhưng Lôi Chủ Thần chung quy không phải là loại người chết vì sĩ diện. Cười lạnh nói:
- Đinh Vân Độ, ngươi đừng nói kiểu quang minh chính đại như vậy, việc này nếu đổi lại là ngươi, không chừng càng đê tiện hơn ta. Đừng bày ra dáng vẻ quang minh chính đại đó nữa. Ngươi muốn như thế nào, cứ nói ra đi!
Đinh Vân Độ thản nhiên nói:
- Thế nào, muốn đàm phán với ta không?
- Bớt nói lời vô nghĩa đi, nói ra điều kiện của ngươi đi. Ta không thích nghe ngươi nói đầy những lời vô nghĩa!
Lôi Chủ Thần lạnh lùng nói, theo hắn thấy, những người khác, căn bản không có tư cách nói chuyện điều kiện với hắn.
Một khi Đinh Vân Độ đã đến rồi, những thứ này, cũng không thể độc chiếm được, phải chia ra làm hai. Mặc dù chán nản, cũng có thể tiếp nhận!
Nào biết, Đinh Vân Độ lại nghiêm mặt nói:
- Lôi tiểu tử, ai nói muốn nói chuyện điều kiện với ngươi? Ngươi đừng tưởng ai cũng vô sỉ như mình vậy chứ?
Lôi Chủ Thần cười lạnh nói:
- Đinh Vân Độ, ta không tin ngươi không có hứng thú với Thiên Tôn Thần Khí. Ngươi giả bộ đi, ta xem ngươi có thể giả bộ đến lúc nào. Dù sao ta cũng rất nhàn rỗi, ta sẽ ở đây chơi đùa với ngươi.
Đinh Vân Độ cười cười:
- Vị Vũ Tinh Hà này, là kẻ mạo hiểm mà Chủ Thần Điện của Đại lục Thiên Tượng ta ủy thác, nói ra, là người của mình. Ngươi muốn động đến người của Đại lục Thiên Tượng, còn muốn ta đồng lưu ô hợp với ngươi sao?
Nói xong, mỉm cười hướng về phía Tần Vô Song gật gật đầu:
- Vũ Tinh Hà, ngươi đừng sợ, có ta ở đây, Lôi tiểu tử này muốn giở trò quỷ, chính là tuyệt đối không thành!
Tần Vô Song nhàn nhạt mỉm cười, cũng không trả lời. Thủ thế, để đám người Thiết Hoằng lùi về phía sau người hắn.
Lôi Chủ Thần quát:
- Đừng manh động!
Đinh Vân Độ lạnh lùng hỏi:
- Lôi tiểu tử, có phải muốn đánh một trận không? Chúng ta ở đây người đông. Cho dù thực lực của bọn họ kém hơn một chút, trên cơ sở chúng ta thực lực ngang nhau, những người này cùng xông lên, cũng có thể đánh thắng ngươi, tin hay không tin?
Lôi Chủ Thần ngây người sửng sốt, đám người Thiết Hoằng, đã tới được sau người Tần Vô Song rồi.
Tần Vô Song hỏi:
- Hắn có động thủ với các ngươi, hay là ám toán gì các ngươi không?
Thiết Hoằng lắc lắc đầu:
- Hắn cũng đến trước khi ngươi đi ra, Lâm Kinh Phong dùng lời nói dừng bước hắn, hắn vội vàng thăm dò ngươi nơi hạ lạc, không có động thủ!
- Được, vậy thì tốt rồi. Không cần lo lắng, ta sẽ để các ngươi an toàn rời khỏi!
Mặc dù có hai đại Chủ Thần ở đây, nhưng nghe Tần Vô Song nói như vậy, những người này vẫn là không kìm được cảm xúc sản sinh một loại cảm giác tín nhiệm.
Theo bọn họ thấy, Đội trưởng dám nói như vậy, nhất định có tự tin của hắn. Bằng không, Đội trưởng tuyệt đối sẽ không khoa trương nói những lời như vậy.
Nếu đơn giản chỉ có một Chủ Thần, Tần Vô Song trái lại cảm thấy khó làm. Hiện giờ, có hai Chủ Thần, Tần Vô Song ngược lại cảm thấy tình thế này tương đối dễ lợi dụng.
Lôi Chủ Thần thấy Đinh Vân Độ như vậy, trong lòng mặc dù phẫn nộ, nhưng cũng không tiện lập tức trở mặt, mà là cười lạnh nói:
- Các ngươi cũng đừng khờ dại, Đinh Vân Độ nói dễ nghe, nhưng rắp tâm của hắn cũng không thua kém gì ta. Chỉ có điều ta là hào kiệt cướp lấy, còn hắn muốn dùng kỹ xảo đoạt lấy. Đinh Vân Độ, cái đuôi hồ ly của ngươi giấu rất tốt, đừng để lộ ra!
Đinh Vân Độ ha ha cười nói:
- Lôi tiểu tử, ngươi nói lời ngon ngọt như vậy, muốn châm ngòi ly gián cũng có tác dụng gì? Lẽ nào Chủ Thần của Đại lục Thiên Tượng ta, còn có thể hại thủ hạ nhà mình sao?
- Ha ha ha, một câu quang minh chính đại vô nghĩa. Hơn nữa không nói Vũ Tinh Hà này có phải là người của Đại lục Thiên Tượng các ngươi không, cho dù phải, một tên tán tu hèn mọn, chỉ sợ không đảm đương nổi là người một nhà với Chủ Thần Điện sừng sững trên cao các ngươi.
Lôi Chủ Thần không hề khách khí:
- Đừng tưởng ta đoán không ra tâm tư của ngươi, ngươi và ta đều giống nhau, chính là muốn mưu đồ cướp lấy Thiên Tôn Thần Khí này. Một đôi Thiên Tôn Thần Khí, cho dù là huynh đệ một nhà, muốn giết cũng có thể giết. Vì Thiên Tôn Thần Khí, ngay cả Phong Chủ Thần ta cũng không tiếc đắc tội, Đinh Vân Độ ngươi nếu vì Thiên Tôn Thần Khí, chỉ sợ ngay cả đệ nhất Chủ Thần của Chủ Thần Điện ngươi cũng phải đắc tội. Lúc này, nói cái gì là người một nhà? Sói và dê có thể trở thành người một nhà được sao?
Lôi Chủ Thần cười lớn, tiếp tục nói:
- Vậy chi bằng sảng khoái một chút, để lộ cái đuôi của ngươi ra, chúng ta sẽ dễ dàng thương nghị một chút làm thế nào phân chia mới tốt. Nói những lời vô nghĩa đó, ngươi định mông muội ai chứ?
Đinh Vân Độ sắc mặt xanh xám, hắn không dễ dàng làm ra những dáng vẻ này, chính là muốn để lực tương tác của mình biểu hiện ra chân thật một chút. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Bị Lôi Chủ Thần phá vỡ ngay trước mặt, trong lòng sao có thể không giận cho được.
Tần Vô Song hiển nhiên biết đạo lý này, nhưng hắn vẫn không nói thẳng ra. Đinh Vân Độ ngươi thích giả vờ làm người một nhà, vậy thì cứ để ngươi giả vờ một chút.
Tốt nhất là hai Chủ Thần các ngươi nói xong, đánh nhau một trận, hai bên đều bị thương, như vậy chính là tuyệt diệu nhất!
Đinh Vân Độ thấy mặt nạ lương thiện của mình bị tháo xuống, oán hận mắng:
- Lôi tiểu tử, ngươi không thể ít nói đi mấy câu được sao? Thiên hạ chỉ có mình ngươi là người hiểu biết sao?
- Ha ha, nói điều kiện đi. Ngươi phí lời đủ nhiều rồi đó!
Đinh Vân Độ lạnh lùng nói:
- Chia ra năm năm, cần gì phải nói điều kiện gì nữa?
Trở mặt còn nhanh hơn lật sách, lập tức liền thay đổi vẻ mặt. Biến cố này, khiến những tên gia hỏa còn ôm ảo tưởng với Đinh Vân Độ, lập tức vỡ mộng.
Tần Vô Song lạnh lùng cười nói:
- Hai vị, các ngươi thật sự là dễ tính toán. Ta đã nói rồi, Thiên Tôn Thần Khí có là gì chứ. Ta đây còn có một món Thánh Hoàng Thần Khí, nhị vị không cùng nhau thương nghị một chút thì làm sao phân?
Nói xong, trong tay nhoáng lên, liền lấy ra thêm một cây vũ khí giống như Phân Thủy Nga Mi Thích, một món Thần khí lại giống như bảo kiếm. Vật này, gồm chín đốt khác nhau, tổ hợp lại thành một cây trường kiếm cực kỳ bén nhọn.
Vật này, tên là Đạo Nhất!
Thần kiếm Đạo Nhất!
Chính là vũ khí đỉnh phong của Lý Huyền Phong năm đó, Thần khí cao nhất cấp bậc Thánh Hoàng!
- Sao?
Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ, trong mắt nhất thời lộ ra một luồng muốn chiếm đoạt mãnh liệt, hai mắt đều đỏ bừng lên, nhiệt mang tóe lên.
- Là Thánh Hoàng Thần Khí, quả nhiên là Thánh Hoàng Thần Khí!
Đinh Vân Độ thì thào nói.
- Ha ha, Đinh Chủ Thần, thật là có nhãn lực tốt. Thánh Hoàng Thần Khí này, chính là sư phụ ta dùng huyết mạch ngưng luyện, ta và sư phụ nhất mạch truyền thừa. Nếu ta tự bạo Thần hồn, chính là Huyết chú Thần hồn đối với ba món vũ khí này, chú ngữ huyết mạch độc môn sẽ bám vào trên mặt, cho dù là Thánh Hoàng cường giả, cũng đừng hòng mở ra được. Hai người các ngươi cho dù lấy được, cũng là thứ đồng nát sắt vụn, còn phải đợi truy sát của sư phụ nhà ta!
- Thần hồn Huyết chú?
Đinh Vân Độ và Lôi Chủ Thần cùng trao đổi ánh mắt:
- Đó là cái gì?
- Ha ha, đương nhiên là tuyệt học độc môn của sư phụ nhà ta rồi, các ngươi ếch ngồi đáy giếng, thì biết cái gì?
Tần Vô Song lúc này cũng bất chấp, miệng đầy lời nói nhảm, dù sao, chỉ cần có thể thoát được lúc nào thì tính lúc ấy.
- Tiểu tử, nói ngươi thích nói khoác, thật sự không sai!
Lôi Chủ Thần cười lạnh nói:
- Ngươi tiếp tục nói khoác đi, ta xem ngươi có thể nói khoác được bao lâu. Sư phụ ngươi là Thánh Hoàng cường giả, sư phụ ta là Đại La Chí Tôn sao. Ha ha…
Tần Vô Song thản nhiên cười:
- Lôi Chủ Thần, ta rất lấy làm kỳ quái, ngươi đường đường là Chủ Thần, tại sao sắc mặt lại giống vô lại như vậy chứ? Ta có một đề nghị, nhị vị có hứng thú nghe một chút không?
- Ngươi nói đi!
- Ta có hai hạng mục lựa chọn cho các ngươi. Hạng mục lựa chọn thứ nhất, các ngươi động thủ, tất cả đồng bạn chúng ta đều bị các ngươi giết chết. Ta dùng Thần khí phong ấn Thần hồn, sư phụ nhà ta cảm ứng được khí tức của ta biến mất, sẽ tự đến tìm các ngươi. Hạng mục chọn lựa thứ hai, chúng ta mạo hiểm một chút, nhìn thấy chiếc cầu cầu vồng đó không? Trên đầu chiếc cầu cầu vồng đó có ba cái thang trời, những đồng bạn này của ta, chọn một cái thang trời tiến vào. Sống chết do mệnh. Ta đi theo các ngươi, các ngươi muốn tiến vào thang trời nào, thì tiến vào thang trời đó, thế nào hả?
Đề nghị này, thật ra không xem là quá đáng. Dù sao, ba chiếc thang trời này, bất cứ ai cũng không thể bảo đảm nhất định có thể đi đến được nơi an toàn.
- Tiểu tử, ngươi cảm thấy chúng ta cần phải tiếp nhận đề nghị này của ngươi sao?
Lôi Chủ Thần cười lạnh nói.
- Ta không nói các ngươi nhất định phải tiếp nhận, ngươi có thể mạo hiểm. Cùng lắm thì, một đòn mất hai, các ngươi không chiếm được Thần khí, còn đắc tội với sư phụ ta. Không phải ta nói bốc phét. Nếu ta xảy ra chuyện, các ngươi nhất định sẽ chết, Vị diện sau lưng các ngươi, nhất định cũng sẽ bị tiêu diệt, sinh linh lầm than!
Tần Vô Song ngạo nghễ cười lạnh, trong lòng mặc dù cảm thấy lời nói khoác này hơi quá mức, nhưng suy nghĩ đến nếu sư phụ thật sự còn sống, làm những chuyện đó cũng là dễ như trở bàn tay, thật ra cũng không tính là hoàn toàn nói khoác.
Đinh Vân Độ và Lôi Chủ Thần liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đồng thời nhìn về phía chiếc cầu bảy sắc cầu vồng. Hiển nhiên trong lòng đều đang toan tính.
Theo đề nghị của Tần Vô Song, đám phế vật này chọn ra bất cứ một cái nào trong hai cái thang trời, xác suất hai phần ba là đi đến tử địa.
Xác suất này, có thể vật lộn. Còn hơn là một đòn mất hai