Bên trong doanh trướng, Lôi Chủ Thần đã bộc phát tức giận, uy mãnh lần sau cao hơn lần trước, tiếng gầm gừ quả thực còn vang hơn sấm mùa xuân.
- Hồ đồ, hồ đồ! Nã Ba Tuần, chuyện lần này ngươi làm thật sự là vô cùng hồ đồ!
Lôi Chủ Thần lúc này, một chút tình cảm và thể diện cũng không cần, trước mặt nhiều thủ hạ như vậy, nói thẳng với Nã Ba Tuần, hiển nhiên, sự tức giận của hắn cũng bạo phát đến cực điểm rồi.
Nã Ba Tuần mặt chau mày ủ, bộ dạng như con cháu, yên lặng không nói. Trong lòng hắn cũng biết, Lôi Chủ Thần hiện tại nguyện ý mắng hắn, đó là vì vẫn xem hắn là huynh đệ. Nếu Lôi Chủ Thần ra sức chối từ, không nhận chuyện này, thì đó chính là phiền phức lớn.
Ngay cả Lôi Chủ Thần là tri kỷ tốt nhất cũng không làm chủ cho hắn, vậy thì tức giận của Phong Chủ Thần một khi bộc phát ra, hậu quả không cần nghĩ cũng biết.
- Hồ đồ, trong đầu tất cả các ngươi rốt cuộc trang bị cái gì? Phân chó hay là óc? Nã Ba Tuần, ta hỏi ngươi, Lâm Kinh Phong bế quan tu luyện, ngươi không sắp xếp mấy hộ pháp cho hắn sao?
Nã Ba Tuần buồn rười rượi như đưa đám:
- Lôi đại nhân, tính tình của Kinh Phong công tử ngươi cũng biết rồi đấy. Ta phái hộ pháp, hắn ngược lại còn không vui. Hơn nữa, Ô Thước Tinh này, tu luyện giả mạnh nhất cũng chỉ là Chân Thần Đạo đỉnh phong, chúng ta từ trước đến nay đều cảm thấy, Kinh Phong công tử bế quan ở đây, an toàn tuyệt đối. Huống hồ Kinh Phong công tử, còn có Chủ Thần Khí nơi tay.
Nói ra, hắn cũng là đầy một bụng uất ức.
Nhưng hiện tại căn bản không phải là lúc nói chuyện uất ức. Cho dù hắn có gặp uất ức lớn thế nào, cũng không có ai nghe hắn giải thích. Hiện thực trực quan nhất chính là, Lâm Kinh Phong đã mất tích dưới sự trông nom của hắn.
Còn về những lý do đó, hắn có thế nói, cũng cần Phong Chủ Thần nguyện ý nghe mới được.
Lôi Chủ Thần thở dài:
- Ngươi không phái hộ vệ đã là rất hồ đồ rồi. Càng hồ đồ hơn là, mất tích được một tháng, ngươi mới báo tin tức cho ta. Nếu là khi vừa xảy ra chuyện, ta lấy thần thức Chủ Thần tìm tòi thế nào cũng có thể tìm được một chút dấu vết để lại. Hiện tại thì sao, các ngươi kêu ta làm thế nào?
Nã Ba Tuần mặt buồn rười rượi:
- Lôi đại nhân, thật sự không còn biện pháp nào nữa sao?
- Biện pháp biện pháp, thời cơ nghĩ biện pháp tốt nhất đã bị các ngươi tiêu xài hoang phí rồi. Để yên cho ta suy nghĩ.
Hiện trường hoàn toàn im lặng, cũng không biết là qua bao lâu.
Lôi Chủ Thần hít khẩu khí:
- Ta cảm ứng một chút, đã cảm ứng không được khí tức Thần đạo của Kinh Phong rồi, còn Lưu Tinh Chùy, Chủ Thần Khí mà hắn sử dụng cũng không có một chút hồi ứng. Giết người cướp đồ, giết người cướp đồ. Chủ Thần Khí đó sợ rằng đã bị người ta cướp đi rồi!
- Kinh Phong công tử chết rồi?
Nã Ba Tuần sắc mặt nhất thời ảm đạm, phảng phất thoáng cái giống như trời muốn đổ sập xuống vậy.
- Ta chưa nói hắn chắc chắn chết rồi!
Có lẽ Thần hồn của hắn bị người ta phong ấn, có lẽ hắn bị người ta khống chế rồi, đương nhiên, có lẽ hắn đã xảy ra chuyện. Hiện tại tất cả đều không cách nào kết luận chắc chắn. Các ngươi nói xem có đối tượng nghi ngờ nào không?
Nã Ba Tuần nói:
- Chúng ta điều tra và lấy chứng cớ, cảm thấy mười phần chắc chín, chuyện này là cường giả của Đại lục Thiên Tượng làm.
- Chỉ có một phương hướng nghi ngờ này sao?
- Phương hướng khác cũng có, nhưng không chắc chắn lắm.
- Cứ nói xem!
Lôi Chủ Thần xua xua tay.
- Đối tượng hoài nghi khác, là những Thú vương của Cự Thú Tộc. Gần đây nhất đột nhiên bế quan. Nhìn qua phảng phất giống như cố ý tránh né ta vậy.
- Những Thú vương đó có thực lực tổn thương được Kinh Phong không?
Lôi Chủ Thần cảm thấy hơi có chút khó tin.
- Thần thông của Kinh Phong không bằng ngươi, nhưng hắn có Chủ Thần Khí hộ pháp, những Thú Tộc đó ngươi không phải nói ngay cả Thiên Thần Đạo cũng không có sao? Có thể có bao nhiêu khả năng chứ?
- Còn có một khả năng, chính là thế lực ngoại lai chưa biết. Thế lực này che dấu rất kỹ, lúc này mới ra tay đối phó với Kinh Phong công tử, cố ý quấy nhiễu thần thức của chúng ta, châm ngòi chém giết đại quy mô với Đại lục Thiên Tượng, bọn chúng hoành hành ở sau. Ngồi làm ngư ông đắc lợi!
- Phương hướng nghi ngờ này, vẫn tính là rất có khả năng. Thế thì các ngươi đến đây mười năm, có thế lực ngoại lai ẩn núp hay không, lẽ nào các ngươi không rõ sao?
- Lôi đại nhân, chúng ta lâu nay đều lưu ý biến đổi của tinh hà. Nếu có thế lực ngoại lai xâm lấn, chúng ta bình thường đều có thể quan sát được. Nhưng Đại lục Thiên Tượng đến đây, tựa hồ có người cố ý hộ giá, hộ tống cho bọn chúng, trước khi chuyện xảy ra, chúng ta mặc dù mơ hồ cảm nhận được chuyện gì đó không thích hợp, nhưng không biết rõ hành trình của bọn họ. Cũng chính vì như vậy, bị đám tôn tử của Đại lục Thiên Tượng âm thầm ám toán!
Lôi Chủ Thần yên lặng tiêu hóa tin tức một lát rồi nói:
- Tin tức ta tới đây, tạm thời đừng truyền bá. Ngày mai ta sẽ tới trận doanh của Đại lục Thiên Tượng, điều tra một chút!
Chủ Thần ra mặt, đương nhiên là không giống bình thường. Nhưng khiến Lôi Chủ Thần giật mình kinh ngạc là, những tiểu tổ của Đại lục Thiên Tượng, bất cứ một tổ nào hắn cũng đều nghiêm túc lưu ý qua, nhưng không tìm ra được một tổ nào, từng đối phó với Lâm Kinh Phong.
- Sao có thể như vậy chứ? Lẽ nào không phải người của Đại lục Thiên Tượng làm sao?
Nã Ba Tuần cũng cảm thấy sống lưng một trận lạnh lẽo kéo tới.
Nếu chuyện này không phải người của Đại lục Thiên Tượng làm, vậy hỗn chiến đại quy mô hai tháng gần đây, đã đánh rất oan uổng rồi.
Hiện giờ hai bên chém giết, cường giả chết bị thương mười mấy người, cừu hận đã bộc phát, muốn thu tay, cũng rất khó.
Lôi Chủ Thần lại lắc lắc đầu:
- Đội ngũ ta điều tra chỉ có mười sáu đội. Căn cứ vào nội dung nói chuyện của bọn họ, ta suy đoán, nhóm đầu tiên của bọn chúng đến đây có hai mươi đội ngũ, vậy còn bốn đội đâu?
- Diệt vong trong hỗn chiến sao?
Nã Ba Tuần cẩn thận hỏi.
- Làm sao ngươi biết bọn chúng diệt vong chứ? Ngươi điều tra qua chưa?
Lôi Chủ Thần nhàn nhạt hỏi.
Nã Ba Tuần nhất thời không biết nói gì, hắn thật sự vẫn chưa điều tra qua. Không điều tra, không có quyền phát ngôn.
- Lôi đại nhân, vậy bước tiếp theo, chúng ta làm thế nào?
- Ta tiếp tục điều tra một chút, thời gian gấp gáp, Chủ Thần Điện của Đại lục Thiên Tượng, tựa hồ cũng đã phái một Chủ Thần đến áp trận. Ô Thước Tinh này, dần trở nên náo nhiệt rồi!
Lôi Chủ Thần khẽ thở dài, giữa trán hằn lên vẻ lo lắng, cũng tràn đầy, nhưng tình cảm bộc lộ trong lời nói, Đại lục Thiên Tượng cho dù phái đến một Chủ Thần, hắn cũng không phải rất lo lắng.
Giữa Chủ Thần, kiềm chế lẫn nhau, sẽ không dễ dàng động thủ.
Chuyện làm hắn lo lắng hơn là Lâm Kinh Phong. Nếu không tìm được Lâm Kinh Phong, chuyện này đối với Đại lục Phong Vân mà nói, mới là đả kích trí mạng nhất.
Phải biết rằng, Phong Chủ Thần từ trước đến nay chưa từng suy nghĩ đến chuyện chọn người nối nghiệp thứ hai. Lâm Kinh Phong hoàn toàn chính là người nối nghiệp được bồi dưỡng không cần tranh luận.
Hiện giờ, người nối nghiệp này, lại mất tích. Một chút tin tức cũng không có. Cho dù mạnh như Lôi Chủ Thần, cũng có một cảm giác vô lực. Hắn cũng biết, hiện giờ có thể tìm được Lâm Kinh Phong hay không, đã không phải là chuyện hắn có thể làm được, chỉ có thể nói bốn từ, phó thác cho trời!
- Nã Ba Tuần, ngươi nói Thú vương của Cự Thú Tộc bế quan, chuyện đó là thế nào?
Nã Ba Tuần đem tình hình nói ra một lượt, bổ sung nói:
- Lôi đại nhân, chuyện này rất kỳ quái. Ta tới đây hơn mười năm rồi, cũng chưa thấy chín đại Thú vương đó bế quan. Hiện giờ, Kinh Phong xảy ra chuyện, bọn chúng lại tuyên bố bế quan. Ta thật sự hoài nghi, mất tích của Kinh Phong, có liên quan đến bọn chúng hay không?
- Ngươi cảm thấy, những Thú vương Chân Thần Đạo này, có thể làm thế nào có được Chủ Thần Khí của Kinh Phong chứ?
Lôi Chủ Thần nhàn nhạt hỏi một câu.
- Nói về thực lực, khẳng định là không thể làm gì được Kinh Phong công tử. Nhưng mà, Cự Thú Tộc, có che giấu thực lực hay không, có bản lĩnh khác hay không, thì không biết!
Lôi Chủ Thần hiếm khi gật gật đầu, trầm ngâm nói:
- Nói như vậy, chúng đi đến sào huyệt của Cự Thú Tộc xem sao.
Đại Tượng Vương và Tuyết Điêu Vương, hai Thú vương lại lại trấn thủ, nghe nói Nã Ba Tuần đại nhân đích thân đến, đều âm thầm giật mình, nội tâm không ngừng khuyên bảo bản thân, nhất định phải ứng đối cẩn thận.
- Tuyết Điêu, lần trước kêu ngươi kêu bọn Sư Vương xuất quan, người đâu rồi?
Nã Ba Tuần vẻ mặt tức giận.
Tuyết Điêu Vương cẩn thận nói:
- Bọn Sư Vương bế quan, chỉ có ba phương hướng, Đông Nam, Tây Nam và Chính Nam. Cụ thể là đi đâu, ta thực sự không biết. Nếu biết, làm sao có thể giấu diếm không báo được chứ?
Lôi Chủ Thần lần này, cũng là thu liễm lại thần thông, dùng thân phận tùy tùng của Nã Ba Tuần tiến tới.
Hắn mắt lạnh nhìn Tuyết Điêu Vương, hiển nhiên là muốn thông qua vô thượng thần thông, giống như nhìn thấy rõ nội tâm của Tuyết Điêu Vương.
- Lời này, thật thật giả giả!
Lôi Chủ Thần tuyền thức cho Nã Ba Tuần.
Nã Ba Tuần quát lớn một tiếng:
- Tuyết Điêu Vương, ngươi nói không rõ ràng, có phải che giấu mục đích gì đó không thể nói với người khác không? Nói, mất tích của Kinh Phong công tử, có phải là các ngươi làm không?
Tuyết Điêu Vương kêu lên đầy oan khuất:
- Đại nhân, chúng ta có mấy người có đại thần thông, Kinh Phong công tử, có lẽ chí ít cũng là Thiên Thần Đạo cường giả? Chúng ta làm gì được hắn? Thật oan quá!
Đại Tượng Vương cũng ủy khuất nói:
- Nã Ba Tuần đại nhân, nếu chúng ta có thể đối phó với Kinh Phong công tử, vậy còn ở đây đợi các ngươi đến để vặn hỏi sao? Sớm phải chạy trốn rồi chứ?
Lôi Chủ Thần mắt lạnh quan sát, hai Thú vương này, xác thực không phải là người đối phó Kinh Phong. Nhưng từ trong khẩu khí của bọn chúng, lại phảng phất giống như biết nội tình bên trong vậy.
Lập tức đem tình huống này truyền thức cho Nã Ba Tuần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nã Ba Tuần giật mình kinh ngạc, đương nhiên là phải đào móc kỹ càng rồi.
- Tuyết Điêu, cho dù chuyện của Kinh Phong không liên quan đến các ngươi, nhưng bổn tọa từ trong ánh mắt của ngươi lại có thể nhìn ra, các ngươi biết một chút nội tình, phải hay không phải?
Tuyết Điêu mặt mày ủ dột:
- Tin tức? Hiện tại chỉ cần là tu luyện giả, đều biết, người đối phó với Kinh Phong đại nhân, có thể là cường giả đến từ Đại lục Thiên Tượng. Hai nhà các ngươi, không phải đang đánh vụ kiện cáo này sao?
Lôi Chủ Thần khẽ lắc đầu, xem ra, Tuyết Điêu Vương này không thấy quan tài không đổ lệ. Những lời này, lượng nước ngày càng nhiều.
- Nã Ba Tuần, không cần hỏi nữa. Ta trực tiếp tìm tòi Thần hồn của bọn chúng!
Lôi Chủ Thần đột nhiên đứng lên, ánh mắt âm trầm hướng về Tuyết Điêu Vương đi tới.
Tuyết Điêu Vương kinh hãi thất sắc, tìm tòi Thần hồn? Nếu là có thần thông này, Thần hồn bị tìm tòi ra, tất cả bí mật của Cự Thú Tộc toàn bộ sẽ bại lộ, cả giận nói:
- Nã Ba Tuần đại nhân, người này là ai? Cự Thú Tộc ta, lâu nay vẫn bán mạng cho các ngươi, kết quả là kết cục này sao?
Nã Ba Tuần cười lạnh nói:
- Ai kêu các ngươi dựa vào địa thế hiểm trở ngoan cố chống lại, không thấy quan tài không đổ lệ chứ.
Tuyết Điêu Vương kêu lên:
- Kẻ sĩ có thể giết không thể sỉ nhục, Nã Ba Tuần đại nhân. Các ngươi muốn tìm tòi Thần hồn của ta, đó là sỉ nhục lớn ta, ta thà chết chứ không chịu nhục!
- Không phải là người không chịu là được!
Lôi Chủ Thần cười lạnh.
Tuyết Điêu Vương đột nhiên cười điên cuồng:
- Ta cùng lắm thì, tự bảo vệ Thần hồn của mình. Ngươi cứ việc đến mà tìm tòi, ta tự bảo vệ Thần hồn, không giết chết được ngươi, chí ít cũng có thể khiến ngươi bị thương! Đến đi, tìm tòi đi, cùng lắm thì, ngọc đá cùng tan!
- Đả thương hắn? Ngươi biết vị đại nhân này là ai không?
Nã Ba Tuần mỉm cười khinh miệt.
Đại Tượng Vương rít gào nói:
- Nã Ba Tuần đại nhân, các ngươi liên tục bức bách, thật sự muốn bức bách chúng ta đến mức ngọc nát đá tan sao? Hiện tại mấy trăm vạn Thú Triều đã kết thành? Nếu các ngươi không chịu nói lý lẽ, vậy chúng ta chỉ cần vỗ hai tiếng là xong. Các ngươi là cao thủ, là cường giả, không sợ Thú Triều. Ta xem xem những người khác của Đại lục Phong Vân các ngươi, có sợ Thú Triều hay không? Trước sau cũng chết, còn hơn là sống không bằng chết, chết có khí phách!