Tần Vô Song biết, Ô Thước Tinh này, cùng loại với Đại lục Thiên Huyền, không có Thiên Thần cường giả. Tin tức bế tắc, đối với thời cuộc, có một loại cảm giác vô lực. Thời gian dài, loại cảm giác vô lực này sẽ trở thành tâm tình tiêu cực cam chịu, được ngày nào hay ngày ấy.
Dù sao, thực lực đến từ Vị diện khác, thực sự quá cường đại. Cường đại đến mức độ bọn họ tựa hồ không cách nào chống cự. Loại thực lực tuyệt đối này, thường thường sẽ tạo thành một loại tình tự tiêu cực, toàn bộ Vị diện rơi vào trong bầu không khí bi quan qua loa cho xong chuyện.
Cho nên, nếu lúc này có người chỉ dẫn một chút đường đi, sẽ vô cùng quan trọng.
- Ha ha, ta biết trong lòng các ngươi có nghi ngờ, nhất định cảm thấy ta không có chuyện gì tỏ vẻ bợ đỡ săn đón, không phải kẻ gian trá thì là loại trộm cắp. Nhưng mà, nếu có người đột nhiên chạy đến nói với ta những lời này, ta đồng dạng cũng sẽ nghi ngờ. Cho nên, ta chỉ nói cho các ngươi nghe, tin hay không tin, tất cả do các ngươi tự mình quyết định.
Nghe Tần Vô Song nói như vậy, biểu tình của chín đại Thú vương, trái lại thoải mái rất nhiều. Mặc dù không có khuyến khích hắn nói, nhưng cũng biểu hiện ra dáng vẻ ngươi thích nói thì nói.
- Chư vị, bất cứ Vị diện nào, muốn không bị Vị diện khác nô dịch, chỉ có một con đường, đó chính là trở nên mạnh hơn, không ngừng mạnh hơn. Các ngươi sẽ cảm thấy, những lời này của ta vô nghĩa. Trở nên mạnh đến trình độ nào mới không bị ức hiếp? Đây là mới là mấu chốt. Ta có thể nói chính xác cho các ngươi biết, trừ phi Ô Thước Tinh các ngươi xuất hiện một Chủ Thần. Chỉ có Chủ Thần, mới có tư cách làm Chủ nhân Tinh vực, đăng ký Vị diện của mình, xin trở thành chủ nhân của Vị diện, mới có thể bảo đảm Ô Thước Tinh các ngươi không bị kẻ khác nhòm ngó.
Quả nhiên, những lời này vừa nói ra, khiến tất cả chín đại Thú vương đều giương mắt đờ đẫn. Đây xác thực là bí mật bọn họ từ trước đến nay chưa từng biết!
Ô Thước Tinh, luận về trình độ phong bế tin tức, còn lớn hơn Đại lục Thiên Huyền!
Vì Đại lục Thiên Huyền chí ít cũng đã trải qua thời đại Chúng Thần, có một số dấu vết tơ nhện của truyền thừa Thái cổ. Mặc dù Đại lục Thiên Huyền cũng không biết khái niệm Chủ Thần và Chủ nhân Vị diện, nhưng chuyện đối với Thiên Thần Đạo, dù sao vẫn biết nhiều hơn Ô Thước Tinh một chút.
Tần Vô Song có thể nhìn ra được, những lời hắn nói, đã bắt đầu có hiệu quả. Lập tức thừa dịp tiến lên:
- Chư vị không phải ta khinh thường các ngươi, người mạnh nhất trong các ngươi, cách Thiên Thần Đạo cũng một bước xa. Căn cứ vào quan sát của ta, Ô Thước Tinh các ngươi cũng không cách nào đột phá được cấp bậc Thiên Thần Đạo. Tại sao không có Thiên Thần Đạo cường giả, ta cũng không rõ, nhưng có một điểm có thể khẳng định là, các ngươi cách vị trí Chủ Thần vẫn còn rất xa. Nếu các ngươi không cách nào nghĩ ra cách thay đổi tất cả những chuyện này, tiền đồ của Ô Thước Tinh các ngươi, nhất định là kết cục trở thành nô lệ của một Vị diện cường đại khác. Tuyệt đối không có gì phải nghi ngờ!
Biểu tình của tất cả chín đại Thú vương đều ngưng trọng, bọn họ biết, lời nói của người trước mặt này, mặc dù đáng giận, nhưng cũng là tình hình thực tế.
- Lời thật mất lòng, nếu khó nghe, chư vị nghe vào chính là thuốc hay, nghe không vào, thì xem như ta đánh rắm là được rồi.
Tần Vô Song cười cười, nghênh ngang đi tới bên cạnh một chiếc ghế, khí phách ngồi xuống.
Sư Vương tiến lên một bước, trầm giọng hỏi:
- Xin hỏi bằng hữu tên gì?
- Vũ Tinh Hà?
- Vũ Tinh Hà? Nhìn thần thông của bằng hữu ngươi, có lẽ trên chín đại Thú vương ta sao?
Sư Vương tiếp tục hỏi thêm một câu.
- Đúng, tại hạ vô cùng may mắn, đã tiến vào Thiên Thần Đạo!
- Nhưng mà, nhìn tuổi của bằng hữu ngươi, tựa hồ không lớn?
- Đúng, ta tu luyện cho đến nay, chưa đủ năm mươi năm, cũng là cơ duyên trùng hợp, có được một số kỳ ngộ, mới có thành tựu hôm nay. Sư Vương bệ hạ không phải muốn hỏi ta, tại sao lại giúp các ngươi chứ?
Đây mới là trọng điểm.
Sư Vương không lên tiếng, thật ra chẳng khác nào là công nhận.
Tần Vô Song khẽ mỉm cười:
- Xác thực, ta sẽ đi thẳng vào vấn đề. Đầu tiên, ta tới đây là vì muốn có tinh thạch mà đến, cũng không phải tận trung với Đại lục Thiên Tượng. Mà nội bộ Đại lục Thiên Tượng cũng có một đám thế lực tông môn nhắm vào tán tu chúng ta. Cho nên, xét đến cùng, ta chỉ là một kẻ tán tu mà thôi. Cũng không có dã tâm xâm chiếm Ô Thước Tinh. Thứ hai, Đại lục Phong Vân, có thù với ta, kế hoạch nhỏ có thể phá vỡ Đại lục Phong Vân, ta sẽ không tiếc sức lực đi làm. Đây là tâm lý cùng căm thù kẻ địch. Thứ ba, ha ha, nếu muốn tìm một nguyên nhân cao thượng một chút, đó chính là, ta chán ghét những kẻ xâm lược người yếu hơn.
Tần Vô Song thần thái chân thành, không có chút bộ dạng giả vờ. Những lời này, lời lẽ chính nghĩa, thật ra nói nghiêm nghị sinh uy, tạo cho người ta một loại cảm giác không cách nào nghi ngờ.
Cho dù là trong chín đại Thú vương có mấy vị tính cách đa nghi, cũng đều yên lặng gật đầu.
- Chư vị, ta không hy vọng các ngươi lập tức tin tưởng ta, đương nhiên cũng không hy vọng các ngươi lập tức phủ quyết ta. Tương lai còn dài, ta chỉ muốn hỏi chư vị, lần trước thú đàn tập hợp, là chủ ý của Cự Thú Tộc các ngươi hay là chủ ý của Đại lục Phong Vân?
Sư Vương im lặng một lát, vẫn là ngay thẳng nói:
- Đó là ủy thác của cường giả Đại lục Phong Vân!
- Ha ha, Đại lục Phong Vân, quả nhiên là mánh khóe của bọn chúng. Được, chư vị, vì để tránh làm khó các ngươi, hôm nay ta đến, mời lần sau khi truy sát sau lưng ta, ta sẽ dẫn các ngươi tới một nơi. Nơi đó, có một đám cường giả của Đại lục Thiên Tượng. Với uy thế của trăm vạn Thú Tộc các ngươi, khẳng định có thể khiến bọn họ kinh sợ. Nhưng mà, chư vị Thú vương ngàn vạn lần đừng lộ diện, nếu không, bị người ta thực hiện kế hoạch phủ đầu thì không ổn.
Tần Vô Song đây là một hòn đá ném hai con chim, một là có thể không khiến Thú Tộc bị làm khó bên Đại lục Phong Vân, hai là, cũng có thể tạo thành một chút phiền phức cho Đại Huyễn Nhật Thần Cung.
- Ha ha, chư vị Thú vương, nếu sợ ta đem các ngươi dẫn dụ vào bẫy, thì xem như ta chưa nói những lời này.
Nói xong Tần Vô Song hai tay sáng ngời, trực tiếp hóa thành một đạo tử quang, lao ra khỏi Cửu Thú Đại Điện, trên miệng cuồng tiếu nói:
- Cửu Thú Đại Điện, nói như vậy, ba tháng sau, ta sẽ tới tiếp nhận địa bàn của Sơn mạch Cự Linh này!
Nói xong lời này, lại truyền âm nói:
- Chư vị Thú vương, đây chính là lời bên ngoài, không phải là thật. Các ngươi có thể ra vẻ giận dữ…
Chín đại Thú vương đưa mắt nhìn nhau, nhất thời đều không thể lên tiếng. Nhìn thủ đoạn Tần Vô Song đến đi bình thản, cho dù là Sư Vương mạnh nhất, cũng cúi đầu ủ rũ.
- Đây chính là Thiên Thần Đạo cường giả, chư vị, nhìn thấy chênh lệch rồi chứ…
Đại Tượng Vương than thở một tiếng, cảm khái không thôi.
- Chênh lệch khẳng định là có, vấn đề mấu chốt hiện tại không phải chênh lệch lớn nhỏ. Mà là những lời của người đó, độ tin cậy như thế nào?
Ưng Vương vô cùng bình tĩnh.
- Lão Miêu, Tuyết Điêu, Đại Xà, ba người các ngươi am hiểu thuật nhìn người nhất, người này, có đáng tin không?
Tuyết Điêu Vương khẽ cười nói:
- Trên người người thanh niên này, có một luồng chính trực cuộn trào. Mặc dù hắn vô cùng sắc sảo, nhưng tổng thể mà nói, ta cảm thấy hắn không lừa gạt chúng ta.
- Xà Vương, các ngươi nói thế nào?
Sư Vương quay đầu hỏi.
Thanh âm âm nhu của Xà Vương lại mở ra nói:
- Người này, khí tràng rất mạnh, hơn nữa, rất kiêu ngạo. Căn cứ vào quan sát của ta, không giống kẻ lừa gạt!
- Lão Miêu, còn ngươi?
Lão Miêu là một Miêu Vương, thân hình màu đen, phảng phất giống như người ẩn hình, ngữ khí khô khốc:
- Tin được, chí ít là đáng tin hơn đám người hai mặt của Đại lục Phong Vân!
Sư Vương cũng gật gật đầu:
- Ta thấy lời nói của người này, không có lừa lọc. Hắn là tán tu, khẳng định không đến xâm chiếm Ô Thước Tinh chúng ta. Hơn nữa, Chủ nhân Vị diện mà hắn nói, cách nói này, có chút đáng tin.
Hùng Vương cũng lẩm bẩm nói:
- Ta hiếu kỳ hơn là, thời gian tu luyện của người này chưa đến năm mươi năm, làm sao có thể đột phá được hàng rào Chân Thần Đạo chứ? Lẽ nào Vị diện của hắn, thật sự cường đại như vậy sao?
Ưng Vương thì thào nói:
- Đây chính là chênh lệch. Chủ Thần, Chủ Thần… Chúng ta cách Chủ Thần, rốt cuộc là bao xa chứ?
- Bất kể như thế nào, một khi lời nói của người này đáng tin, chúng ta cứ theo lời hắn nói mà làm.
Nếu bước đi này thật sự phát triển theo quỹ tích mà hắn nói. Chúng ta lần sau, thử kết nối với hắn nhiều hơn. Xem xem có thể có đối sách gì không?
Sư Vương đưa ra chủ ý.
- Đúng, cũng không thể ngồi yên chờ chết như vậy, đánh cược một lần, vẫn tốt hơn.
- Sư Vương bệ hạ, ngươi nói tên gia hỏa này, có phải có dã tâm khác không. Ngoài tinh thạch ra, có phải có hứng thú với tin đồn Vạn Thần Quật của chúng ta không?
Cửu Vĩ Hồ Vương đột nhiên hỏi.
Sư Vương lập tức phủ quyết:
- Tuyệt đối không có khả năng, bí mật của Vạn Thần Quất, chỉ có Ô Thước Tinh chúng ta biết. Thế lực ngoại giới xâm lấn, chẳng qua cũng chỉ là mười năm trước. Ngay cả Đại lục Phong Vân cũng không biết bí mật của Vạn Thần Quất, những tên gia hỏa mới đến như bọn chúng, làm sao có thể biết được?
- Mặc kệ, Sư Vương, cứ theo lời hắn nói mà làm!
Sư Vương gật gật đầu, sắc mặt nghiêm nghị, trầm giọng nói:
- Truyền hiệu lệnh của ta, tất cả đệ tử Thú Tộc, toàn bộ tập hợp, khởi động Thú Triều cao nhất, truy kích!
Thú Triều cao nhất, là trăm vạn con, thậm chí là mấy trăm vạn con linh thú, cùng xuất động, loại trận thế này, tuyệt đối không khoa trương, khẳng định còn hung mãnh hơn sóng biển thủy triều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Thú Triều đến từ Sơn mạch Cự Linh một khi khởi động, toàn bộ Ô Thước Tinh, nhất thời điên cuồng. Một luồng Thú Triều đến từ phía Nam, bắt đầu thổi quét về phía Đông.
Trên đường đi, tất cả đều tan tác!
Tần Vô Song cảm nhận được lực lượng của Thú Triều này, trong lòng cực kỳ cảm khái:
- Ô Thước Tinh mặc dù không có Thiên Thần Đạo cường giả, nhưng năng lực quần chiến, thật sự không phải mạnh bình thường! Có Thú Triều cường đại này, cho dù là Thiên Thần Đạo cường giả, một khi bị vây khốn, cũng phải lao đao một phen.
Trong một sơn cốc nào đó phía Đông Ô Thước Tinh, bảy gã đội viên của Đại Huyễn Nhật Thần Cung, đã tập trung lại một chỗ, gã đội viên phái đi làm việc cũng đã về đội, đang bẩm báo gì đó với Nhật Đông Sơn.
Nói đến chỗ khoái trá, tất cả mọi người của Đại Huyễn Nhật Thần Cung đều cười rộ lên.
Một gã trong đó vỗ đùi, cười vô cùng ác ý nói:
- Đám tán tu thiếu não này cũng không biết lượng sức mình, trước mặt Đại Huyễn Nhật Thần Cung chúng ta, không biết tiến lui. Chúng ta không những phải hại bọn chúng, còn phải để bọn chúng biết, Đại Huyễn Nhật Thần Cung, không phải là thứ bọn chúng có thể đắc tội được!
Nhật Đông Sơn nhàn nhạt cười:
- Đây chẳng qua là tiết mục nhỏ mà thôi. Vũ Tinh Hà đó, thực lực thật ra rất mạnh, Cự Thú Tộc, giết không được hắn. Muốn tiêu diệt Vũ Tinh Hà, còn phải tìm cơ hội khác. Hiện tại, chúng ta thật ra không tiện ra tay, ngồi chờ thời cơ đã!
- Hắc hắc, Đội trưởng, Vũ Tinh Hà đó lợi hại như vậy, khẳng định trên người có chút trang bị. Đến lúc giết hắn, những trang bị đó…
- Yên tâm đi… Cho dù hắn có chút đồ dùng, ta cũng không dùng. Trừ phi là vật đặc biệt tốt, nếu không, cho các ngươi chia nhau!
Nghe khẩu khí đó, phảng phất như không phải đang thảo luận về một người, mà là cắt chia nhau một khối bánh ngọt mà thôi.
Chính vào lúc này, Nhật Đông Sơn đột nhiên đứng dậy, trong mắt hiện lên một vẻ cổ quái. Trong thần sắc này lại mơ hồ có mấy phần kinh ngạc.