Khí Trùng Tinh Hà

Chương 858: Vô Song thần cơ diệu toán




Tuy Đại Chưởng môn Vân gia, Vân Khinh Nhiên rất thần bí, nhưng kẻ khiến Tần Vô Song lo lắng thật sự vẫn là Tân Thiên Vấn.
Tân Thiên Vấn đến Thiên Hỏa Nam Cương, nếu bảo không có chút thu hoạch gì thì là không thể. Tân Thiên Vấn càng bình tĩnh càng cho thấy hắn đang suy tính sâu xa.
Tần Vô Song nhất định phải tìm hiểu rõ rốt cuộc Tân Thiên Vấn có thật là gặp được kỳ ngộ gì không, có thật là khai quật được truyền thừa Thái cổ Thần Miếu không? Và Thần Miếu đó rốt cuộc đã cho Tân Thiên Vấn bao nhiêu thứ?
Những vấn đề này không tìm hiểu rõ ràng Tần Vô Song ăn ngủ không yên.
Dù gì số lượng vũ khí của Tân Thiên Vấn nhiều ít có liên quan đến hướng đi cuối cùng của trận chiến. Được làm vua, thua làm giặc. Nếu lần này Tần gia mà thua, những ngày sau này, không gian sinh tồn của Tần gia ở Thiên Đế Sơn sẽ càng hạn hẹp. Nhất định Tân gia sẽ nhân cơ hội này mà ép Tần gia đến chết thì thôi.
Ngược lại, nếu Tần gia lên chức Thiên Đế, cũng có thể giương lá cờ Thiên Đế Môn, lấy lý do dọn dẹp sạch sẽ không khí cho Thiên Đế Sơn mà đả kích Tân gia.
Chỉ cần ngồi lên vị trí Thiên Đế, mọi hành động đều có thể danh chính ngôn thuận. Vì thắng làm vua, còn kẻ thất bại mãi mãi chỉ có thể trong tình trạng bị động, không có quyền lên tiếng.
Không có lửa làm sao có khói, tin đồn về việc Tân Thiên Vấn có được kỳ ngộ gì đó chắc chắn phải bắt nguồn từ điều gì đó, nếu không đâu có thần kỳ đến mức như cố tình để lộ tín hiệu gì đó như vậy.
Tần gia đang lôi kéo khắp nơi, Tân gia chắc chắn cũng đang xoa dịu khắp chốn. Tân gia mà ngồi lên vị trí Thiên Đế, Tân gia, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông chắc chắn sẽ phải cút ra khỏi tám môn Thiên Đế Sơn. Vì thế Tần gia phải tiếp nguồn máu mới.
Cũng cùng một đạo lý đó, nếu Tân gia tiếp tục vị trí Thiên Đế, chắc chắn sẽ toàn lực đuổi Tần gia ra. Đương nhiên Tần gia có nhiều Thần đạo cường giả như vậy, e là vài thứ thay thế kia rất khó đẩy Tần gia ra khỏi cuộc. Vì thế, với Tân gia, ba tông môn phản bội Thiên Đế Môn như Diệu Hóa Môn, Bách Lý Thế Gia và Thiên Vũ Tông chắc chắn phải quét sạch.
Tân Thiên Vấn ghét nhất là kẻ khác phản bội, với tính cách của Tân Thiên Vấn, chắc chắn không thể dung nạp được ba thế lực đó. Vì thế nhất dịnh phải có sự tuyển chọn hoàn toàn mới.
Mà Phiêu Tuyết Lâu, Kiếm Lam Tông và Thái Ất Môn mà Tần gia tìm đều là các tông môn gần với Tần gia, về mặt nào đó có thể gọi là người nhà cả. Những thế lực đó đương nhiên Tân gia sẽ không suy xét đến. Vì mưu lược cơ mật này nhất định phải bảo mật.
Vậy là, thế lực tâm phúc của Tân gia, ngoài Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông ra, đáng tin nhất đương nhiên là Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn.
Hai thế lực này lần đó cầu thân ở Phiêu Tuyết Lâu đối địch với Tần gia đương nhiên là đã được sự đồng ý ngầm của Tân gia.
Tần Vô Song nghĩ đến đây, khóe miệng nhếch lên cười:
- Trong số các thế lực ngoại vi, Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn gần nhất với Tân gia, nói là tâm phúc cũng không quá đáng. Nếu Tân gia muốn chọn chắc chắn sẽ nghĩ đến hai thế lực này.
Suy đoán này đương nhiên là có căn cứ, cũng giống như Phiêu Tuyết Lâu và Kiếm Lam Tông là hai thế lực Tần gia muốn tìm đầu tiên vậy. Loại quan hệ thân sơ này không cho phép một nửa giả dối.
Nghĩ đến ba chữ Bách Kiếm Tông, khóe miệng Tần Vô Song lại nhếch lên cao hơn. Mười mấy năm trước, hắn đã giấu một quân cờ ở đó vẫn chưa sử dụng, giờ cuối cùng cũng đến lúc rồi.
Hồi đó, khi Tần Vô Song đến gặp Mộ Dung Thiên Cực ở Phiêu Tuyết Lâu, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cố ý gây khó dễ, mời Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn cùng đến gây loạn.
Lúc đó, bốn thế lực này đều phái một thanh niên tài tuấn đến cầu thân xoa dịu tình hình. Khi đó mới dẫn đến một cuộc thi đấu trong Hắc Tử Hải, cũng khiến Tần Vô Song tìm thấy huyết mạch của Thái cổ Yêu long, có được hai quả trứng Yêu long. Bốn đệ tử lúc đó là Yến Truy Dương của Thiên Phạt Sơn Trang, Lôi Tiêu của Lôi Đình Tông, và Hồ Khâu Lan của Hồ Khâu Sơn, còn lại một người là Ngô Đỉnh Nguyên của Bách Kiếm Tông.
Ba kẻ đầu tiên đều bị Tần Vô Song giết ở Hắc Tử Hải, còn Ngô Đỉnh Nguyên thì bị Tần Vô Song dùng Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật khống chế.
Lúc đó Tần Vô Song sắp xếp như vậy là cho Ngô Đỉnh Nguyên một con đường sống, cũng không ngờ giờ lại có thể dùng đến.
Ngô Đỉnh Nguyên là đại công tử của Bách Kiếm Tông, là con trai của Đại Tông chủ Ngô Tuyên Hổ.
Khi đó Tần Vô Song còn lo Ngô Đỉnh Nguyên ra ngoài sẽ bại lộ, nhưng không ngờ chuyện lần đó các tông phái căn bản không coi trọng mấy. Vai trò của Ngô Đỉnh Nguyên đương nhiên cũng không gây chú ý cho Thiên Đế Tân Thiên Vấn. Vì thế nhiều năm nay mà vẫn không hề bị bại lộ.
Tần Vô Song từng nói với Ngô Đỉnh Nguyên, trừ phi Tần Vô Song trực tiếp đến tìm, nếu không không được đến Tần gia.
Tần Vô Song tính thời gian, Tân Thiên Vấn trở về đã lâu chắc chắn sẽ tìm Bách Kiếm Tông.
Ngô Tuyên Hổ là Tông chủ đương nhiên biết một vài nội tình. Ngô Tuyên Hổ biết vậy thì, Ngô Đỉnh Nguyên là đại công tử không thể không tìm hiểu được.
Nghĩ vậy, Tần Vô Song dùng Ngọc bài Truyền thức liên lạc với Ngô Đỉnh Nguyên. Vì có Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật nên Tần Vô Song gần như có thể trực tiếp đi vào thần thức của Ngô Đỉnh Nguyên.
Quả nhiên, Ngô Đỉnh Nguyên đang ở Bách Kiếm Tông, tim bỗng rung lên, thận thức lên tiếng:
- Chủ nhân…
Tần Vô Song nói:
- Ngô Đỉnh Nguyên, Bách Kiếm Tông gần đây có khách quý nào đến không?
Ngô Đỉnh Nguyên nói:
- Chủ nhân, ba ngày trước, Thiên Đế Tân Thiên Vấn có đến.
- Rất tốt, ngươi hãy đi tìm hiểu xem Tân Thiên Vấn cho Bách Kiếm Tông ngươi những lợi ích gì. Nhớ phải tìm hiểu tường tận rồi báo lại cho ta. Không được lộ liễu quá, không được để phụ thân ngươi nghi ngờ, biết chưa?
Ngô Đỉnh Nguyên nhanh nhảu nói:
- Vâng vâng!
- Rất tốt, khi Tần gia ta lên chức Thiên Đế sẽ trả lại tự do cho ngươi, tuyệt đối không nuốt lời!
Ngô Đỉnh Nguyên nghe vậy mừng húm, lại càng có động lực hơn, luôn mồm đảm bảo.
Tần Vô Song cũng không nói nhiều chỉ khuyến khích vài câu.

Ba ngày sau, Ngô Đỉnh Nguyên chủ động liên lạc với Tần Vô Song, giọng nói rất kích động:
- Chủ nhân, ta đã tìm hiểu được rồi. Tân Thiên Vấn đến Bách Kiếm Tông ta quả nhiên là để dụ dỗ, cho Bách Kiếm Tông một món lời béo bở. Hắn nói lần Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế này nhất định sẽ đưa Bách Kiếm Tông vào Thiên Đế Sơn. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Hừ, khẩu khí cũng không bé. Tân Thiên Vấn dựa vào cái gì mà huênh hoang? Nếu Bách Kiếm Tông ngươi không có ngoại lực trợ giúp thì rất khó cạnh tranh vị trí tám môn Thiên Đế Sơn. Tên Tân Thiên Vấn đó chắc chắn cho các ngươi một vài vũ khí bí mật, có đúng không?
- Chủ nhân đúng là thần cơ diệu toán!
Ngô Đỉnh Nguyên đầy thán phục nói:
- Đúng là Tân Thiên Vấn đã cho phụ thân ta một quyển Phong ấn Thú hồn của Thần thú. Nghe nói sức chiến đấu tương đương Hóa Thần Đạo Thần thú bốn đến sáu kiếp.
- Phong ấn Thú hồn?
Tần Vô Song kinh ngạc:
- Còn gì khác không?
- Còn cả một món vũ khí Hóa Thần Đạo.
Ngô Đỉnh Nguyên bổ sung.
- Còn không?
- Chỉ hai thứ đó. Tân Thiên Vấn nói, với hai thứ đó, chỉ cần tận dụng tốt là có thể tranh giành vị trí tám môn Thiên Đế Sơn, đặc biệt là Phong ấn Thú hồn, vô cùng mạnh.
Tần Vô Song cười nhạt, xem ra quả nhiên Tân Thiên Vấn đã có được một vài lợi ích từ Thiên Hỏa Nam Cương, nếu không thì đâu có rộng rãi thế?
- Làm tốt lắm! Ngươi tiếp tục cố gắng, có tin gì kịp thời báo cho ta. Khi cục diện Thiên Đế Sơn ổn định, sẽ không thiếu công của ngươi đâu!
Ngô Đỉnh Nguyên mừng rỡ, tạ ơn rối rít. Ngô Đỉnh Nguyên hiện nay không những không bài xích hoàn cảnh làm con rối mà còn cảm thấy đây là một cơ hội. Cảm giác này càng mãnh liệt hơn kể từ khi Tần Vô Song lên làm Đại Chưởng môn Tần gia.
Tần Vô Song trẻ tuổi như vậy lại có tư cách đảm nhiệm chức Đại Chưởng môn Tần gia, thành tựu sau nay không nghĩ cũng có thể biết. Ngô Đỉnh Nguyên cho rằng Thiên Đế Tân Thiên Vấn cũng không thể ngăn cản được bước chân quật khởi của Tần Vô Song.
Một người làm quan cả họ được nhờ, nếu Tần Vô Song đăng cơ Thiên Đế, thì Ngô Đỉnh Nguyên hắn chắc chắn cũng sẽ có nhiều lợi lớn. Dù lần này Bách Kiếm Tông không thành tám môn Thiên Đế Sơn, với tư cách là con rối của Tần Vô Song, hắn cũng sẽ có tư cách trở thành tâm phúc của Tần Vô Song, được sự bồi dưỡng thêm. Đại hội Thiên Đế Sơn năm trăm năm sau sẽ là cơ hội của Bách Kiếm Tông.
Ngô Đỉnh Nguyên biết, với tư chất của mình rất khó xung kích Thần đạo. Nhưng nếu có sự giúp đỡ của chủ nhân Tần Vô Song thì sẽ vô cùng dễ dàng. Đây cũng là nguyên nhân khiến Ngô Đỉnh Nguyên rất phấn khích.
Cảnh giới Thần đạo mãi mãi có sức hấp dẫn lớn nhất đối với một tu luyện giả!

Tin tình báo của Ngô Đỉnh Nguyên khiến Tần Vô Song vững tâm hơn, hắn nghĩ:
- Tân Thiên Vấn từ Thiên Hỏa Nam Cương có được cơ ngộ, chắc chắn không chỉ là phong ấn Thần hồn, chắc chắn là có những thứ khác nữa. Nhưng thần thông của Thú Tộc không thể vượt hơn uy lực của thần binh Chân Thần Đạo chín kiếp. Chỉ cần ta đề phòng, không khinh địch thì sẽ không sợ Tân Thiên Vấn xuất kỳ chiêu. Nhưng Phong ấn Thú hồn đó không thể không đề phòng. Phiêu Tuyết Lâu và Kiếm Lam Tông e là vẫn chưa thể địch lại được cường giả Hóa Thần Đạo bốn kiếp. Xem ra lúc đó, Cô Đơn và Hỏa Lân phải cho người khác mượn rồi.
Đang nghĩ ngợi, bỗng Tần Vân Nhiên đến báo, Tông chủ Kiếm Lam Tông Đinh Kỳ Kiếm đến.
Đinh Kỳ Kiếm nghe nói Đại Chưởng môn Tần gia đích thân triệu kiến đương nhiên vô cùng ngạc nhiên. Tuy biết Đại Chưởng môn Tần gia là Tần Vô Song rất trẻ tuổi, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến sự xúc động trong lòng.
Uy danh những năm nay của Tần Vô Song không nhắc vội, nhân vật có thể làm Đại Chưởng môn của Tần gia lẽ nào lại là loại tầm thường? Chỉ riêng thân phận Đại Chưởng môn Tần gia thôi cũng đủ khiến Đinh Kỳ Kiếm xúc động không ngớt rồi.
Trong mắt Đinh Kỳ Kiếm, Tần Vân Nhiên đã có địa vị rất cao rồi, mà Tần Vân Nhiên lại vô cùng đề cao vị Đại Chưởng môn trẻ tuổi, điều này càng khiến Đinh Kỳ Kiếm phấn khích.
Hắn biết đây là một cơ hội. Đại Chưởng môn Tần gia đích thân tiếp kiến, cơ hội đang bày ra trước mắt đó, chỉ xem hắn có dám nắm lấy không thôi. Nắm được, Kiếm Lam Tông sẽ bay cao bay xa. Không nắm được, Tần gia đánh giá thấp, Kiếm Lam Tông xui xẻo.
Tuy có cả lợi lẫn hại, nhưng sự theo đuổi đỉnh cao khiến Đinh Kỳ Kiếm tiếp nhận không suy nghĩ. Hắn biết mình mà không nhận thì còn nhiều người đang muốn nhận lắm. Ưu tiên hắn như thế này có nghĩa là Tần gia đã coi trọng hắn!