Khí Trùng Tinh Hà

Chương 567




Bao Bao mặt mày hớn hở nói chuyện, khiến những cao tầng của Tổng bộ Tần gia, ai ai cũng đều cảm thấy chấn động vô cùng. Danh tiếng của Tần Vô Song, bọn họ đều nghe qua rồi. Cho đến bây giờ, bọn họ chỉ là cảm thấy các quốc gia nhân loại xuất ra một gã thanh niên kiệt xuất.
Nhưng loại tư duy theo xu thế bình thường khiến bọn họ cảm thấy, gã thanh niên tới từ các quốc gia nhân loại, thiên phú cao đến đâu, khẳng định là cũng chỉ có hạn, chung quy không thể so sánh với đệ tử Tần gia của Hiên Viên Khâu.
Vì vậy bọn họ đối với những chuyện xảy ra của Tần Vô Song mặc dù cảm thấy thích thú, nhưng chưa từng ký thác hy vọng gì quá cao trên người Tần Vô Song, chứ đừng nói là trông mong kỳ tích gì trên người Tần Vô Song.
Cũng chính vì như vậy, một chút tâm lý chuẩn bị cũng không có, cho nên nghe thấy những lời này của Bao Bao, càng có vẻ rung động gấp bội. Phá hủy mệnh mạch của La Thiên Đạo Trường, khiến La Thiên Đạo Trường sứt đầu mẻ trán, trở thành nhân vật phía sau trò cười của toàn bộ Hiên Viên Khâu, lại là Tần Vô Song? Gã thanh niên tới từ các quốc gia nhân loại?
Không phải bọn họ không tin, mà là chuyện này xác thực quá ly kỳ, không thể tưởng tượng nổi.
Biểu tình của Tam Chưởng môn mặc dù bình tĩnh, nhưng nội tâm cũng vô cùng sung sướng, nói với Quan Kỳ:
- Quan Kỳ, ngươi dẫn bọn chúng đi nghỉ ngơi một chút trước đã.
Bao Bao vội la lên:
- Chưởng môn đại nhân, chúng ta không mệt, không cần nghỉ ngơi. Bây giờ mấu chốt nhất là cứu Lão Đại nhà ta.
Tam Chưởng môn cười nói:
- Yên tâm đi, căn cứ vào lời ngươi nói, bọn chúng là từ phụ cận Thiên Đế Sơn xuất phát tới đây, người của La Thiên Đạo Trường ngay cả muốn tới Thiên Đế Sơn cầu cứu, chí ít cũng là chuyện hai ba ngày sau. Thời gian vẫn còn kịp. Nếu các ngươi tin tưởng ta, thì cứ đi theo Trưởng lão Quan Kỳ đi nghỉ ngơi một chút.
- Chưởng môn đại nhân, ta thấy ngươi mặt mũi hiền lành, giống người tốt. Ngươi nói cho ta biết, chuyện của Lão Đại nhà ta, ngươi có quản hay không?
Tam Chưởng môn thong thả mỉm cười, vô cùng kiên nhẫn trả lời:
- Mặc dù quyền quyết định cuối cùng của Tần gia Thiên Đế Sơn không nằm trong tay ta, nhưng ta hứa với ngươi, chuyện của Tần Vô Song, ta nhất định sẽ quản.
Bao Bao nghe hắn hứa hẹn như vậy, lúc này mới buông tảng đá lớn trong lòng, vui cười nói:
- Vậy để ta báo một tiếng tin mừng cho Lão Đại nhà ta, để hắn yên tâm.
Nói xong, lấy ra Ngọc bài Truyền thức, muốn thông qua truyền thức thông báo với Tần Vô Song. Nhưng khi nó lấy thần thức thâu nhập vào ngọc bài, lại phát hiện căn bản không cách nào hình thành kết nối.
Tam Chưởng môn cười nói:
- Tiểu gia hỏa, nơi này là Thiên Đế Sơn. Khắp nơi đều là cấm chế, những thứ này, ở trên Thiên Đế Sơn, bình thường đều không thể dùng, trừ phi ở nơi chỉ định đặc biệt, mới có thể dùng.
Bao Bao vò đầu bứt tai:
- Còn có nhiều quy củ như vậy sao.
Lập tức bất đắc dĩ, chỉ có thể theo Trưởng lão Quan Kỳ đi xuống.
Tam Chưởng môn nhìn theo Bao Bao và Cô Đơn đi xuống, trên mặt vẫn luôn giữ một nụ cười kỳ quái, có vẻ, tâm tình của hắn vô cùng sung sướng.
- Chư vị, La Thiên Đạo Trường lần này, thật sự là tối tăm mặt mũi rồi, ha ha.
Tam Chưởng môn vừa nghĩ đến chuyện này, đã cảm thấy vô cùng buồn cười.
Mặc dù hắn không đứng ở trên góc độ đối địch nhìn La Thiên Đạo Trường, toàn bộ chuyện này thực sự cũng có chút buồn cười. Đường đường là La Thiên Đạo Trường, thế nhưng ma xui quỷ khiến lại đi kết thù kết oán với một gã thanh niên của các quốc gia nhân loại, như vậy cũng không nói làm gì, vậy mà còn không làm gì được gã thanh niên đó, ngược lại bị đối phương hung hăng phản kích.
Xem ra, La Thiên Đạo Trường đã định trước phải tặng trò cười cho Hiên Viên Khâu, trở thành trò cười sau bữa ăn cho mọi người.
- Chưởng môn, hai con linh thú đó, có phải có chút khoe khoang khoác lác không?
Có người không nhịn được đưa ra một chút nghi vấn, bọn họ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy chuyện này có chút ly kỳ quá mức.
Tam chưởng môm mỉm cười lắc đầu:
- Không phải, mặc dù con tiểu linh thú đó tính cách nhảy múa buồn cười, nhưng lời nói của nó, khẳng định sẽ không có khoác lác. Tần Vô Song này, thật đúng là khiến người ta không thể tưởng tượng được.
- Nếu thật là Tần Vô Song làm, vậy thì Tần Vô Song đó thật sự khiến người ta chấn động quá mức rồi.
Một gã Tôn giả khen ngợi nói.
Tôn giả, địa vị ở Tần gia Thiên Đế Sơn, chỉ đứng sau ba vị Chưởng môn.
Ở Tần gia Thiên Đế Sơn, vai vế chức vị, tất cả đều theo tu vi cảnh giới mà định. Chức vị Chưởng môn cao nhất, nhất định phải có cảnh giới Thần đạo mới được.
Cho nên, Tần gia Thiên Đế Sơn, có ba vị Chưởng môn, đều là Thần đạo cường giả!
Dưới Chưởng môn, là Tôn giả, nhất định phải là cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh. Bất kể là Thông Huyền Cảnh hay là Động Huyền Cảnh, chí ít phải là Kỳ Diệu Huyền Cảnh mới có tư cách trở thành Tôn giả! Ở Tần gia Thiên Đế Sơn, có mười hai đại Tôn giả. Những Tôn giả này, cấu thành tập đoàn thế lực thứ hai.
Sau đó mới là cấp bậc Trưởng lão của bọn Quan Kỳ, đều là Hư Võ Đại viên mãn! Cũng chỉ có Hư Võ Đại viên mãn, mới có tư cách đảm nhiệm chức vị Trưởng lão.
Vị trí không khác biệt lắm với Trưởng lão, Tần gia Thiên Đế Sơn thiết lập Đệ tử Trung tâm. Ở Tần gia Thiên Đế Sơn, địa vị của Đệ tử Trung tâm, ngang hàng với Trưởng lão. Có một số Đệ tử Trung tâm thực lực thậm chí còn vượt qua Trưởng lão. Nhưng vì là Đệ tử Trung tâm, tư chất còn chưa đủ, vì vậy rất ít có tình huống ngoại lệ cất nhắc lên vị trí Tôn giả xuất hiện.
Dưới Trưởng lão, là Hộ pháp.
Hộ pháp ở Tần gia Thiên Đế Sơn, là lực lượng chiến đấu chủ lực, nhất định phải Động Hư Cảnh mới có tư cách trở thành Hộ pháp.
Hộ pháp còn có Đệ tử Hộ pháp, Đệ tử Hộ pháp có địa vị thấp hơn Hộ pháp, có thực lực Hóa Hư Cảnh, liền có tư cách trở thành Đệ tử Hộ pháp.
Ngoài Đệ tử Hộ pháp ra, chính là đệ tử bình thường.
Vì vậy, ở Thiên Đế Sơn, mỗi người đều biết rất rõ vị trí của mình, mỗi người đều có động lực chuẩn xác, đều có phương hướng phấn đấu kiên định.
Đương nhiên, Tần gia Thiên Đế Sơn không chỉ có một chế độ quản lý hoàn thiện, quan trọng nhất là, từ thời cổ đại cho đến khi Tần gia chiếm cứ Thiên Đế Sơn, trong huyết mạch có một loại cảm giác quy tụ, cảm giác công nhận với gia tộc, loại cảm giác công nhận này sản sinh ra cảm giác tự hào và cảm giác quy tụ, khiến đệ tử Tần gia lúc nào cũng có thể chế tạo ra rất nhiều kỳ tích và vui mừng kinh ngạc mà người khác không thể nào tưởng tượng được.
Vì vậy, cho dù ngàn năm qua, Tần gia Thiên Đế Sơn vẫn tồn tại trong kẽ hở, hoàn cảnh vô cùng hiểm ác, nhưng cuối cùng vẫn không có ai có thể nhổ tận gốc Thiên Đế Sơn, từ trước đến nay cũng không có ai có thể trục xuất Tần gia Thiên Đế Sơn ra khỏi Thiên Đế Sơn.
Đây chính là nội tình và truyền thừa, cho dù ở vào nghịch cảnh, lúc nào cũng có một loại tín niệm đánh không chết, giúp đỡ bọn họ, trở thành nguồn động lực cho bọn họ.
Những Tôn giả và các Trưởng lão, ngươi một lời, ta một lời, hiển nhiên đều trao đổi, đối với công trạng kinh người mà Tần Vô Song biểu hiện ra, cảm thấy vô cùng chấn động.
Đương nhiên, với La Thiên Đạo Trường, bọn họ cũng vô cùng thống hận. La Thiên Đạo Trường trước đây bôn tẩu ở Thiên Đế Sơn, nịnh bợ Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang, trên danh nghĩa cảm giác vì nguyên do Tần Vô Song và kẻ địch với Tần gia Thiên Đế Sơn, nhưng trên thực tế, ai cũng biết, La Thiên Đạo Trường có ý cướp lấy vị trí của tám môn Thiên Đế Sơn, muốn thay thế Tần gia bọn họ ở cơ nghiệp Thiên Đế Sơn.
Điều này đối với mỗi đệ tử Tần gia mà nói, đều là vô cùng sỉ nhục. Bọn họ trái lại không cảm thấy bị người khác nhìn chằm chằm như hổ đói có gì kỳ quái, chỉ là phẫn nộ, ngay cả thế lực nhị lưu như La Thiên Đạo Trường, cũng dám có chủ ý với bọn họ. Đây mới là chuyện phiền muộn nhất của trên dưới Tần gia Thiên Đế Sơn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Vì vậy, sau khi tình huống sơn môn La Thiên Đạo Trường bị hủy diệt truyền ra, Tần gia Thiên Đế Sơn vẫn cảm thấy vô cùng hả giận, chỉ là bọn họ cảm thấy kỳ quái, rút cuộc là thần thánh phương nào, làm ra hành động hả lòng hả dạ như vậy?
Bất luận như thế nào, bọn họ cũng không ngờ được, lại là một đệ tử Tần gia của các quốc gia nhân loại làm ra hành động kinh thiên này.
Điều này khiến bọn họ cao hứng, đồng thời cũng dấy lên một luồng cảm giác vô cùng tự hào.
Thiên hạ Tần gia, đồng cùng xuất ra từ một tông, đều tới từ Thiên Đế Sơn. Vì vậy, đây là một chuyện quang vinh cho tất cả, chỉ cần là đệ tử Tần gia làm, cho dù là đến từ các quốc gia nhân loại, Tần gia Thiên Đế Sơn, cũng đều cảm thấy tự hào!
- Chư vị, Tần Vô Song thời gian gần đây, vì chúng ta thực sự đã chia sẻ không ít áp lực. Còn cái khối u ác tính La Thiên Đạo Trường mặc dù vẫn chưa đủ hình thành uy hiếp trí mạng với Tần gia Thiên Đế Sơn, nhưng luôn là một sự phiền toái, Tần Vô Song hôm nay đã giúp chúng ta trừng trị bọn chúng một trận. Chuyện của Tần Vô Song, chúng ta không thể chối từ.
Tam Chưởng môn chậm rãi mở miệng, nhãn thần xẹt qua trên mặt của tất cả mọi người.
Vốn là, thiên hạ Tần gia cùng xuất ra từ một tông, quan tâm lẫn nhau đều là chuyện nên làm. Huống hồ, Tần Vô Song còn vì Tần gia lập lên chiến công vĩ đại như vậy, về tình về lý, đều nên giúp đỡ.
- Tam Chưởng môn nói rất đúng, chúng ta không thể ngồi yên làm ngơ. Chưa nói đến Tần Vô Song có đại công, cho dù là một đệ tử Tần gia bình thường tới nương tựa, trước mắt chúng ta cũng không thể thấy chết không cứu. Bằng không, dựa vào cái gì mà duy trì huyết mạch của Tần gia?
- Không sai, nhất định phải cứu. Không thể làm rét lạnh tấm lòng của đệ tử Tần gia thiên hạ được.
- Tam Chưởng môn, nếu không thì, dứt khoát phái ta đi là được rồi. La Thông Thiên đó mặc dù mạnh, nhưng cũng chưa tiến nhập vào cảnh giới Thần đạo, cho dù ta không tiêu diệt được hắn, cũng có thể kiềm chế được hắn.
- Ta đi cùng với Tôn giả Tri Dương.
Một Tôn giả khác cũng xung phong đảm nhận nói:
- Hai đại Tôn giả chúng ta đi, có thể kiềm chết được phần lớn chủ lực của La Thiên Đạo Trường. Lại mời thêm mấy Trưởng lão cùng đi, là đủ trấn định La Thiên Đạo Trường rồi. Sơn môn của bọn chúng bị hủy, không có cơ quan cấm chế, căn bản không phải sợ.
La Thiên Đạo Trường sở dĩ lợi hại, ngoài nhân tài tương đối kiệt xuất trong thế lực nhị lưu ra, sơn môn Thiên Dương Sơn được thiên nhiên ưu đãi, cũng là một cơ sở lớn.
Mọi người đều biết, cấm chế sơn môn của La Thiên Đạo Trường, ở Hiên Viên Khâu cũng được tính là cao cấp. Loại phòng ngự kiên cố vững chắc này, ngoài Thần đạo cường giả có thể chiếm được ưu thế, dưới Thần đạo, căn bản chỉ có thể đứng bên cạnh.
Hôm nay sơn môn của La Thiên Đạo Trường bị hủy diệt, cơ quan cấm chế cũng đều trở thành phù vân, những Tôn giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh, đương nhiên có một loại kích thích nóng lòng muốn tỷ thí.
Tam Chưởng môn vẫn mỉm cười tự nhiên, đợi mọi người nói xong, mới nói:
- Ta rất vui mừng trước thái độ nhiệt tình của các ngươi, nhưng chuyện này vẫn không cần làm to chuyện như vậy. Mọi người ở đây chờ một chút, ta đi xin chỉ thị của Nhị Chưởng môn.
Nói xong, quay đầu đi ra Chính Khí Đường, hướng về đám mây mù phía sâu trong vách núi mà đi, nhìn bước chân nhỏ bé, nhưng chỉ trong mấy bước, toàn bộ thân ảnh liền đột nhiên biến mất vô hình vô ảnh.

Trước một tòa núi cao của Vấn Đỉnh Sơn, thân ảnh của Tam Chưởng môn rơi xuống trên đám cỏ xanh mượt, khung cảnh giống như tiên cảnh, khiến tâm tình của hắn vô cùng tốt.
- Ha ha, Lão Tam, nhìn qua tâm tình cũng không tệ a.
Một thanh âm hào sảng, từ trong đỉnh núi trống trải truyền ra, nhưng thanh âm này đưa tới vô cùng kỳ diệu, giống như đang đứng trên mặt đất nói chuyện vậy.
Tam Chưởng môn thản nhiên cười nói:
- Lão Nhị, thật sự là có có chuyện vui.
Thanh âm đó ngây người ngạc nhiên, sau đó lập tức cười lên:
- Được! Tần gia Thiên Đế Sơn chúng ta đã lâu rồi không có tin tức gì vui? Lần này ngươi đích thân tới báo cho ta chuyện vui, nhất định không phải là chuyện vui bình thường.
Hai đại thủ lĩnh, đồng thời cười rộ lên