Khí Trùng Tinh Hà

Chương 33: Màn kịch hay




Quận La Giang khôi phục bình thường, Trương Diệu chết dường như cũng không có tạo nên sóng gió gì. Mọi người đều dự đoán là Vọng tộc Trương gia sẽ ngay lập tức phát động trả thù điên cuồng. Mà sau lưng Trương gia là Hào môn Hứa gia cũng không có động tĩnh gì, tựa hồ mọi người đã quên việc này.
Chẳng lẽ Trương gia lại sợ? Hay đang âm thầm chuẩn bị làm gì? Hoặc là, Tần gia thật sự như người khác đoán, đã được Đạt Hề Thế gia bảo hộ?
Tần Liên Sơn biết được chân tướng sự tình, cũng không có trách cứ Tần Vô Song, ngược lại thập phần vui mừng. Có thể giết chết Trương Diệu là cường giả Lực Võ Cảnh Đỉnh phong, ít nhất chứng minh nhi tử có thực lực Chân Võ Cảnh, như vậy Gia tộc Luận phẩm lần này, bảo trụ địa vị Hàn môn của Tần gia, tỷ lệ nắm chắc cũng rất cao!

Gia tộc Luận phẩm, điều khiến Tần Liên Sơn luôn không yên rốt cục cũng đến.
Tất cả quý tộc của quận La Giang đều tập hợp ở Đại quảng trường La Giang, khai mạc sự kiện trọng đại này!
Một Thế gia, ba Hào môn, tám Vọng tộc, hai mươi sáu Hàn môn. Tất cả quý tộc ở quận La Giang tổng cộng là ba mươi tám nhà.
Đạt Hề Thế gia địa vị tách biệt, vốn không có nhà nào đủ thế lực lẫn tư cách lên khiêu chiến, cho nên bọn họ căn bản không cần tham gia luận phẩm, địa vị Thế gia tiếp tục bảo trì.
Ba Đại Hào môn, Hứa gia, Tiễn gia cùng Vân gia, theo đạo lý địa vị cũng rất vững chắc. Lấy tình huống thế lực hiện tại ở quận La Giang mà nói, có thể khiêu chiến bọn họ tạm thời không có ai. Cho nên ba Đại Hào môn cũng nghĩ rằng địa vị của bọn họ hiện tại rất vững chắc.
Về phần Vọng tộc, trong tám nhà, nhiều nhất cũng chừng một hai nhà thay đổi.
Thay đổi lớn nhất hẳn là Hàn môn. Căn cứ theo mọi người phỏng đoán, cái danh ngạch Hàn môn thay đổi ít nhất từ ba đến bốn nhà. Nói cách khác, hẳn là sẽ có ba bốn nhà Hàn môn mất đi danh ngạch quý tộc, tương ứng sẽ có ba bốn gia tộc bình dân nhảy vào.
Chẳng qua những cái này đều là suy đoán, tình huống chân chính còn phải chờ Chân Võ Thánh Địa công bố.
Cho nên mở đầu Gia tộc Luận phẩm là tuyên bố tình huống thay đổi cụ thể. Cái này căn cứ vào giấy báo danh tham gia luận phẩm.
Nói ví dụ, nếu có năm gia tộc bình dân điền vào cột khiêu chiến Hàn môn, thì sẽ xem bọn hắn cụ thể là khiêu chiến ai. Nếu bị khiêu chiến chỉ có hai nhà, như vậy hai cái danh ngạch này có bảy nhà cùng nhau tranh đoạt. Những nhà Hàn môn khác chưa bị khiêu chiến thì được giữ lại, duy trì tại chỗ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trên Đại quảng trường mấy vạn ánh mắt chăm chú vào trên người của người phụ trách Chân Võ Thánh Địa. Người phụ trách cao giọng nói:
- Chư vị, sau hai mươi năm, chúng ta lại một lần nữa gặp mặt. Bách Việt Quốc chúng ta có truyền thống thượng võ tốt đẹp, dùng võ trị quốc, dùng võ cường quốc. Gia tộc Luận phẩm được mở ra hai mươi năm một lần là để các gia tộc thể hiện thực lực tốt nhất của mình! Sau đây, ta tuyên bố, lần Gia tộc Luận phẩm này, Hàn môn bị khiêu chiến có hai nhà! Là Tần gia của trấn Đông Lâm, cùng với Lý gia trấn Cửu Đô. Tham dự cuộc thi cùng sở hữu có năm nhà, là quận thành Cổ gia, quận thành Văn gia, Ngưu gia trấn Đông Lâm, Lam gia trấn Cửu Đô cùng với Lý gia trấn Cửu Đô!
Nói đến đây, người phụ trách tạm dừng một chút. Đây là truyền thống, phải cho mọi người ở đây thời gian tiêu hóa thông tin, nhìn xem có có gì sai sót hay không.
Tần Liên Sơn luống cuống, trừng mắt nhìn Tần Vô Song hỏi:
- Vô Song, ngươi điền báo danh kiểu gì thế? Tần gia chúng ta bị khiêu chiến, như thế nào trong cuộc thi lại không có tên Tần gia?
Tần Tụ cũng ngây người:
- Vô Song, ngươi…
Tần Vô Song nắm tay phụ thân cùng tỷ tỷ, thong dong nói:
- Phụ thân, đừng nóng vội! Nghe hắn nói xong đã. Chẳng lẽ tới giờ phút này, người còn không tin tưởng nhi tử của người sao?
Tần Liên Sơn ngây người, nghĩ thầm tin tưởng như thế nào đây, báo danh ngươi cũng chưa báo, tương đương với trực tiếp bỏ quyền thi đấu, dù có tin tưởng cũng không ích gì a!
Mọi người xung quanh cũng bắt đầu nghị luận.
- Ha ha, kỳ lạ! Tần gia trấn Đông Lâm rất suy yếu sao? Bị người ta khiêu chiến, mà dũng khí tham dự cuộc thi cũng không có, chẳng lẽ tự động bỏ quyền?
- Tốt xấu cũng là truyền thống mấy trăm năm của gia tộc, thế hệ sau không bằng thế hệ trước, thật đáng buồn!
- Con cháu Tần gia, sau khi chết đi có mặt mũi nào mà đi gặp tổ tiên…
- Bên ngoài không phải nói Tần gia có Đạt Hề Thế gia làm chỗ dựa sao? Xem ra căn bản không phải rồi!
Một câu rồi một câu, châm chọc khiêu khích, làm cho Tần Liên Sơn đầu óc trống rỗng.
Lại có người nói:
- Các ngươi biết cái gì? Tần gia người ta đời nào đi làm điều kỳ lạ như vậy! Bọn họ buông tha địa vị Hàn môn, chẳng lẽ không thể đi tranh địa vị Vọng tộc sao?
- Ân, đúng a! Thiếu chút nữa quên mất, người thừa kế Tần gia ở trận quyết đấu đã đánh chết cường giả Lực Võ Cảnh Đỉnh phong. Như vậy thực lực ít nhất cũng phải Chân Võ Cảnh Tam đẳng, Tứ đẳng, tham dự tranh giành Vọng tộc, không phải là không thể!
Trong mắt Tần Liên Sơn chợt lóe kỳ quang, chẳng lẽ…
Tần Tụ nhìn đệ đệ có ý hỏi:
- Vô Song, có phải là ngươi điền tranh đoạt địa vị Vọng tộc?
Tần Vô Song cười nói:
- Nghe tiếp đã, đừng nóng.
Nghị luận một lúc, người phụ trách quét mắt nhìn toàn trường, tiếp tục nói:
- Vọng tộc bị khiêu chiến chỉ có một nhà, chính là Hạ gia quận La Giang. Tham dự cuộc thi tổng cộng hai nhà: Hạ gia quận La Giang cùng Chu gia quận La Giang!
Chu gia, là Đệ nhất Hàn môn của quận La Giang, ý nói là Chu gia chính là gia tộc mạnh nhất trong các gia tộc Hàn môn. Cũng chỉ có Chu gia mới có tư cách khiêu chiến Vọng tộc!
Quyết định như thế thật gây phấn khích, Gia tộc Luận phẩm lần này đúng là một màn kịch hay. Bởi vì các Hào môn cùng Thế gia bên trên, thực lực rất xuất sắc, rất vững chắc. Dám đi khiêu chiến các thế lực đó, các gia tộc quận La Giang nhìn chung vốn cũng không có ai có can đảm đó.
- Chu gia đối đầu Hạ gia, tuyệt đối phấn khích a!
- Cũng không phải. Phải là một màn áp bức chứ?
- Ta cá là Chu gia có thể khiêu chiến thành công, lên chức Vọng tộc!
Tần Liên Sơn đứng ngồi không yên, xem ra nhi tử cũng không có báo danh khiêu chiến Vọng tộc. Lên tiếp nữa chỉ có thể là Hào môn!
Cả quận La Giang chỉ có Tam Đại Hào Môn, đều là thế lực nhất đẳng. Còn Tần gia thì thiếu người, hiện tại lấy cái gì để tranh với Hào môn?
- Phụ thân, tỷ tỷ, sắp đến phiên chúng ta.
Tần Vô Song mỉm cười.
Người phụ trách đằng hắng cổ họng, mặt mày hớn hở nói:
- Chư vị, chư vị! Mọi người nghe kỹ, sắp tới là một tin tức trọng đại! Lần này Gia tộc Luận phẩm, sắp xuất hiện tư cách khiêu chiến Hào môn. Màn kịch hay này nhất định là điều mọi người chờ mong phải không? Có muốn biết ai bị khiêu chiến, cùng người khiêu chiến là ai chăng?
- Muốn!
Đại quảng trường La Giang đột nhiên nghe tin tức bất ngờ, nhất thời vang lên tiếng đáp rung trời.
Người phụ trách nói một câu liền khiến cả quảng trường hào hứng trở lại! Khiêu chiến Hào môn? Mọi người cơ hồ nghĩ mình nghe lầm, ở quận La Giang này, căn bản không có thực lực tiếp cận Tam Đại Hào Môn a!
Rốt cuộc là hắc mã nào? Thế nhưng có dũng khí lớn như vậy, khiêu chiến Hào môn? Hứa gia, Tiễn gia cùng Vân gia Tam Đại Hào Môn, có nhà nào dễ đối phó đâu?
Thủ lãnh ba nhà Hào môn, từ đầu vốn ngồi ở vị trí cao cao tại thượng, bảo trì một thái độ bàng quan không liên quan mình, chỉ xem náo nhiệt, lúc này cũng không khỏi có chút nghi ngờ, có chút phiền não, thậm chí có chút lo lắng.
Dám khiêu chiến địa vị Hào môn, tuyệt không phải loại không đầu óc hành động nông nỗi. Đây chính là chuyện quyết đấu sinh tử, bảo vệ vinh dự cùng ích lợi của gia tộc, tuyệt đối là có chết cũng không ngừng.
Người ta nếu dám báo danh khiêu chiến, khẳng định có tư cách, có chỗ dựa! Tam Đại Hào Môn cũng muốn biết, rốt cuộc là Hào môn nào bị khiêu chiến? Từ trong đáy lòng, bọn họ cũng không hy vọng chuyện không hay ho này rơi xuống đầu mình! Thế nhưng nếu thật sự rơi xuống nhà mình, chỉ có thể toàn lực đấu với đối thủ, lấy thế đánh sấm vang chớp giật nghiền nát đối thủ, tuyệt không nương tay!
Đây là liên quan đến tôn nghiêm của Hào môn, lão hổ không phát uy, ngươi tưởng là con mèo bệnh. Giết một người răn trăm người, củng cố uy nghiêm, nếu không ngày sau tất cả mọi người đều nghĩ Hào môn dễ khi dễ, động một chút là khiêu chiến. Như vậy mới là phiền toái lớn.
Rốt cuộc là ai? Người quan khán dưới đài càng thêm bức thiết muốn biết đáp án. Bọn họ không ngừng ồn ào, Đại quảng trường La Giang gần như sôi trào lên!
Người phụ trách chính là muốn hiệu quả này, cười tủm tỉm nói:
- Ta tuyên bố, kẻ bị khiêu chiến là… Hứa gia quận La Giang!
Người Hứa gia nghe xong lời này, sắc mặt đều biến đổi, cảm giác cả bầu trời cũng ảm đạm mấy phần. Ngay sau đó, sự ảm đạm ngưng tụ thành tức giận. Hiển nhiên, tùy thời cũng có thể hóa thành một trận gió táp mưa rào!
Người phụ trách dừng lại, thấy mọi người quên cả thở, nhìn mình chằm chằm, rất là thỏa mãn, tiếp tục nói:
- Người khiêu chiến… đến từ Tần gia trấn Đông Lâm! Tổng cộng là hai nhà tranh nhau! Trận chiến nảy lửa, người mạnh sẽ thắng! Chúng ta hãy cổ vũ cho sự kiện này nào…
Không thấy tiếng hoan hô đâu cả, chỉ là tiếng nghị luận tràn ngập không dứt.
- Không phải chứ? Tần gia trấn Đông Lâm, cũng không nổi danh cho lắm a.
- Rất mạnh sao? Không ngờ dám khiêu chiến Hứa gia? Tần gia này là cái quái gì vậy?
- Hàn môn vượt cấp khiêu chiến Hào môn? Tần gia điên rồi sao?
- Hắc hắc, thú vị a. Mới vừa rồi còn nghĩ Tần gia bỏ địa vị Hàn môn, không nghĩ tới bị ngươi nói trúng rồi, không ngờ dám khiêu chiến Hào môn, có chí khí!
- Đúng vậy, người ta có dũng khí, cũng phải vỗ tay!
- Đây mới là cốt khí võ giả, là điều võ giả hướng tới! Tần gia, tốt lắm!
- Đúng vậy, mặc kệ Tần gia khiêu chiến thắng hay thua, ta cũng ủng hộ bọn họ! Hứa gia, không phải là thứ tốt đẹp gì!
- Ừ, Tam Đại Hào Môn cầm giữ quận La Giang nhiều năm như vậy, cũng nên thay đổi không khí cho mới mẻ.
- Tần gia uy vũ, Tần gia hùng khởi!
Bất giác, tiếng hô cổ vũ Tần gia vang vọng khắp quảng trường La Giang. Đại bộ phận võ giả ở tầng dưới chót đều có ước muốn không an phận. Bản thân không có năng lực hướng cường quyền khiêu chiến, nhưng lại hy vọng có người có thể hướng quyền uy mà tấn công.
Người phụ trách nhìn không khí đã hoàn toàn bị khơi mào, lúc này mới cất cao giọng nói:
- Thỉnh các nhà tham dự cuộc thi tranh giành thế lực lên đài tỏ thái độ, phát biểu tuyên ngôn!