Khi Trái Tim Băng Giá Bật Khóc

Chương 2: Cuộc gặp gỡ định mệnh 1




-Nữ chính(nó):Nguyễn Hoàng Băng Nhi (Cherry): 18 tuổi con gái tập đoàn thời trang đứng đầu thế giới.tính cách lạnh lùng nhưng luôn sống thật với bản thân là một người yếu đuối luôn tỏ ra mạnh mẽ khi ở bên cạnh người thân.mẫu tóc hung đỏ màu mắt xanh nước biển.coi cô như có sự kết hợp giữa thiên thần và ác quỷ.chị hai Bang Black Rose-Nam chính(hăn):Trần Hạo Lam Khánh(hăn) 18 tuôi con trai tập đoàn trang sức Đá Quý đứng nhất thế giới.tính cách đôi khi lạnh lùng lúc lại sát gái nhăn nhó.mẫu tóc tím than. Màu măt đỏ môn chủ bang Hăc Liên

-Nguyễn Hoàng Anh Tuấn (Jin) Anh trai của nữ chính 20 tuổi chấm.tính cách Hòa Đồng âm áp luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cô em gái.Màu tóc hungđỏ giống nó màu mắt xanh bích quản lý bang của nó

các thông tin về nhân vật còn lại từ từ giới thiệu thêm trong truyện

CHÁP 2:Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh 1

sau khi đã chuẩn bị xong mọi thứ nó ra gara lấy con môtô yêu thích của mình nhưng lại bị anh nó cản lại anh nó bảo nó phải đi ô tô gì nó đang mặc váy.Lái con xe mui trần màu trắng trên đường phố với tốc độ bàn thờ khiến ai đi đường cũng phải khiêp sợ.

Xe dừng lại trước cổng trường Hight School một ngôi trường hoành tráng dành cho các tiểu thư công tử nhà giàu tới học do nhà nó đầu tư. hôm nay nó mặc đồng phục nhà trường là một chiếc váy màu xanh dương đậm dài tới đầu gối chân váy có hai đường nền màu trắng rất nổi. Cùng với đó là một cái áo trắng ngắn cúp Tay xanh.Cổ Xanh và một chiếc nơ màu xanh ở cổ kết hợp với đôi giày búp bê đen.Tất Cả trôngthật đẹp tuy chỉ là bộ đồng phục nhà trường do chính tay nó thiết kế nhưng đã tôn lên 3 vòng siêu chuẩn của nó.đồng phục nam là quần âu đen áo trắng ngắn tay có viền xanh rồi cái caravat màu xanh.

vừa bước xuống xe nó đang nghe được tiếng xì xào của học sinh:

-Nghe nói hôm nay trường mình có 3 học sinh nam nhập học đấy- nữ sinh 1

-Và còn rất đẹp trai nữa-nữ sinh 2

-Nhưng chắc chắn là không bằng tôi rồi-nam sinh 1

-tự kỷ hả mày ra chỗ khác chơi- nữ sinh 1 và 2 Đồng thanh

Còn vân vân và mây mây chuyện nữa nhưng nó chẳng để ý hơi đâu mà lo chuyện thiên hạ chứ. nó đã trở lại là một con người lạnh lùng bàn quan với xung quanh.nó trên đường tới lớp nó rút điện thoại ra và gọi:

-Con hâm kia mày đi đến đâu rồi Tao cho mày 15 phút để có mặt tại đây.........

-Ô kìa.......Từ........ từ đã......... nào để..........

-tút......... tút..........tút......ttt

-!!! trả cho người ta nói cái gì lúc nào cũng vậy -đầu dây bên kia phàn nàn

vừa tắt máy xong một tên con trai từ đằng sau chąy ląi đâm vào nó còn lên giọng:

-Ui da đứa nào bị đui à

- Vậy sao tôi còn tưởng mắt anh bị đảo vành lòng trắng Không còn lòng đen thì đi đâu mất hút

- Cô.........

-Tôi làm sao?anh có trách thì trách ông trời không cho tôi mắt đằng sau gáy để có thể tránh một tên khùng như anh

nói xong nó quay mặt Bước đi để lại cho tên kia một cục tức muốn hộc máu mồm:

-Ai khùng chứ? cô....... cô Cứ chờ đấy?- Nhưng tất nhiên là nó không nghe thấy gì.