Khi Tôi Không Còn Là Cứu Thế Chủ

Chương 2: C2: Tận Cùng Của Lãng Xẹt





Harry đã từng nghĩ đến vô số cái chết cho mình nhưng vạn nhất chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ vì một cái ly chọi chết.

Không sai! Chính là một chiếc ly thuỷ tinh mỏng manh đã giết chết cậu. Còn về ai chọi thì...

"Ginny chúng ta chia tay đi." Harry lấy hết dũng khí nói ra lời chia tay, cậu biết sẽ tổn thương đến người con gái tốt bụng trước mắt nhưng đồng thời cậu cũng không muốn người con gái này phải yêu một kẻ không thương cô là cậu đây.

Ginny hé miệng, hốc mắt cô đỏ ửng lên, một giọt rồi một giọt không ngừng chảy xuống, cô run run nói: "Em... không muốn... xin... anh đừng như thế..."

"Em rất tốt nhưng anh chỉ xem em là em gái của mình. Nên hãy tìm cho mình người xứng đáng hơn em nhé." Harry không muốn bản thân lưỡng lự sẽ khiến cô nảy lên hy vọng. Tốt nhất là nên tuyệt tình. Nói xong cậu liền đứng dậy rời đi.

Nhưng sự tình tiếp theo lại khiến ai cũng phải ngỡ ngàng. Cô nàng không biết lấy sức lực từ đâu vớ ngay chiếc ly chọi vào Harry đang đi ở phía trước. Và rất không may chiếc ly rơi ngay đầu cậu... Thế là cậu chết...

Nghĩ đến cái chết có một không hai này của bản thân Harry chỉ muốn phun một ngụm máu to. Thật là thúi hoắc!!!


Quay về với hiện tại, cậu đang ngồi trong một phòng khách nhỏ nhắn nhưng đầy đủ đồ vật, vô cùng tiện nghi và ấm áp. Người con gái có vóc dáng thanh mảnh ngồi đối diện cậu đang đung đưa chân trông rất yêu đời nhưng cậu thì không vui nổi nữa.

Khoé miệng không ngừng co rút khi đọc xong quyển sách Harry Potter và Bảo bối tử thần. Cậu không khỏi cảm thấy bi ai. Thử hỏi xem đang sống yên bình đột nhiên có ngày nhận ra bản thân chỉ là một nhân vật tưởng tượng không hơn không kém liệu có sốc không? Harry chính là sốc đến mức miệng không khép lại được.

Cô gái đối diện đợi cậu đọc xong sách mới lên tiếng nói: "Đúng theo lẽ thường anh phải cưới Ginny nhưng vì anh đột nhiên nói lời chia tay nên anh mới bị kéo khỏi nguyên tác. Có một điều tôi rất ngạc nhiên một nhân vật vô tri như anh mà cũng có thể tự động kích hoạt trí não. Rất tuyệt." Cô vỗ tay tán thưởng, Harry nghe vậy lại càng u ám, nhân vật vô tri, cậu ghét cụm từ này.

Làm như không thấy sự u ám của Harry cô nàng gom bảy quyển sách nguyên tác lại cùng một chỗ, cô không nhanh không chậm kể: "Từ lúc nhân loại bắt đầu chấm bút thành văn tôi liền được tạo ra để quản lý những tác phẩm văn học. Công việc vô cùng chán vì mỗi ngày đều phải lướt qua hàng ngàn câu chuyện, có hay có tệ nhưng chung quy vẫn là tâm huyết của mỗi người. Trong đó tôi đáng giá cao người đã tạo ra anh, J.K.Rowling. Một tác phẩm của thời đại về một nhân vật anh hùng Harry Potter."

Harry thở dài, cậu ủ rũ nói: "Cô nói cho tôi những việc này thì có ích gì?"

"Tâm sự ấy mà. Với lại..." Cô nở nụ cười tươi rói với Harry, cậu bỗng dự cảm không lành.

"E là phải khiến anh uỷ khuất ở đây với tôi rồi. Chung sống vui vẻ Harry." Cô bật cười thành tiếng, tròng mắt màu cà phê đảo qua đảo lại nhìn gương mặt đau khổ không nói hết thành lời kia.

Một lúc sau, Harry mới lí nhí nói: "Chung sống vui vẻ..."

Dù thế nào Harry cũng thấy bản thân trở về nguyên tác rất vô nghĩa thôi thà ở đây có khi còn tốt hơn. Cho nên cứu thế chủ rất nhanh đã thích ứng với thời khoá biểu sáng xem sách thơ văn, trưa xem sách dạy nấu ăn, chiều xem tiểu thuyết và một hồi mắng chửi nhân vật chính ngu ngốc các kiểu con đà điểu. Và cũng như vậy, hôm nay Harry vô tình thấy được một fanfic về đồng nhân Harry Potter mới ra lò, tác giả rất có tâm đăng một lần hết tất cả các chương. Xuất phát từ sự tò mò Harry quyết định mở ra đọc. Chưa đầy nửa tiếng sau...

"Cục gạch xào me nướng tỏi! Có biết bao nhiêu tên như gà, vịt, heo gì đó sao không đặt lại nhất quyết lấy cái tên của tôi gắn vô nhân vật phản diện." Harry tức đến mức nhảy dựng lên, tổng thể mấy chương đầu đã khiến cậu sôi máu. Mở đầu vô là bối cảnh năm hai tại Hogwarts, nữ chính chuyển vào trường, vì có vẻ đẹp nghiêng thành đổ nước khiến nhân tâm đảo điên nên kéo không ít phiền phức, như là bị gây khó dễ khắp mọi nơi. Và tất nhiên kẻ gây khó dễ này còn ai khác ngoài nhân vật phản diện - Harry Malfoy - em trai song sinh của Draco Malfoy. Tác giả thậm chí thay luôn cái tên cho Cứu thế chủ, còn xây dựng nhiều tình tiết lãng đến mức không thể dùng não người để giải thích, đồng ý đây là fanfic ngôn tình nhưng cũng không vì thế mà tạt máu chó lên người nam phụ chứ.

Bình tĩnh một chút, Harry lại mở quyển sách ra và lật đến chương cuối cùng với hy vọng nam phụ kiêm nam phản diện sẽ biết quay đầu. Nhưng...

"F*ck!!! Harry chết và các nam chính cùng nữ chính sống bên nhau hạnh phúc cả đời." Harry nghiến răng đóng quyển sách lại thật mạnh. Cậu lấy ra chiếc di động hiện đại bắt đầu lướt web, cắn răng bấm tên truyện vừa đọc lên thanh tìm kiếm, không nhìn thì thôi nhìn xong Harry chỉ muốn phun tào.

Truyện chỉ đăng một tuần mà 5M lượt xem, 2M lượt thích, lên cả hot search. Harry dùng tốc độ vũ bão vào khung bình luận với mong muốn ai đó sẽ có ý kiến giống mình.


Lầu 1: Truyện hay quá!!! Tác giả viết thêm vài bộ nữa đi ạ.

Lầu 2: Đồng ý với lầu 1. Ủng hộ tác giả~~~~

...

Lầu 10023: Thằng nhóc con Harry miệng hôi sữa mau cút đi để cho nữ chính đại nhân được hạnh phúc.

...

Lầu 23984: Đm! Sao thằng nam phản diện sống dai như đĩa vậy! Chết cho khuất mắt!!! Hừ

...

Lầu 450072: Harry chết là đáng lắm. Đúng là đồ ác độc.

Lầu 450073: Em chính là fan não tàn của tác giả, tym tym...


...

Harry càng đọc càng tức, cậu tay nhanh hơn não gõ mấy dòng chữ dài thiệt dài, đại khái là không hài lòng. Cuối cùng khi tiếng vút vang lên báo gửi bình luận thành công thì Harry mới chợt nhận ra hành động của mình có bao nhiêu ngu xuẩn. Cậu quyết liệt xoá bình luận nhưng âm thanh báo lỗi cứ vang lên miết. Trong hàng chục thông báo lỗi đột nhiên hiện lên "Cuộc sống là đoá hoa cẩm chướng" đã trả lời bình luận của bạn. Cư nhiên con mẹ tác giả trả lời bình luận của cậu. Cậu ngậm đắng nuốt cay mở lên bình luận xem.

"Để xem ta thu phục ngươi như thế nào. Chờ đó!!! Ngươi nhất định là tên phản diện muốn cướp đi hạnh phúc của ta. Harry Malfoy! Ngươi sẽ sống không yên đâu. *Cười khinh*"

Sa mạc lời! -.- Harry xem xong cái câu này của tác giả chỉ biết câm nín. À mà cậu mới nhận ra hình như tên biệt hiệu của tác giả khá giống với tên nữ chính. Hmm... xem lại nào...

Nếu cậu không từ cận chuyển sang lé thì hai cái tên không khác nhau một miếng.




[Góc nhà tranh xập xệ của tác giả: Rắc miếng thính cho cả nhà đây, mong mọi người không chê😂]