Khí Thiếp Vương Gia

Chương 72: Trọng sinh




Edit: Du Phong Lãnh Huyết

Beta: Tiểu Hồ Điệp

1 cơn đau đớn tê tâm liệt phế theo thân thể truyền đến, áp lực trầm trọng cùng đầu óc mê man làm cho Thiên Tình nhíu nhíu mày, mí mắt thật nặng, toàn thân giống như bị bánh xe nghiền nát, nàng muốn cử động thân mình nhưng có thể nào cũng không động đậy được, mùi rượu nồng nàn bay tới, đây là làm sao?

Nàng không phải đã bị thương sao? Người đầy máu tươi, ngực bị chém hai đao, đứa nhỏ của nàng chẳng lẽ không còn?

Cơn đau phế cốt như sóng biển đánh sâu vào nàng, mồ hôi lạnh chảy ra, cuối cùng nàng mở mắt, cả người nàng xích lõa nằm trên giường, thân thể đè lên 1 nam nhân “A! công tử!”

Là Sở Nghi Hiên! Ồng trời! Sao lại thế này?

Gương mặt xinh đẹp của Sở Nghi Hiên phủ 1 lớp mồ hôi bàng bạc, mày kiếm đen nhánh, đôi mắt phượng hẹp dài thâm thúy, mũi thẳng kiên định, bạc thần gợi cảm, chiếc cùng cao ngạo lạnh lùng, khuôn mặt nàng, hoàn mỹ đến kinh hoàng. Chỉ là, sao nàng lại cùng với Sở Nghi Hiên ở trên giường! ông trời! đây là thế nào?

“Công tử! Buông ta ra! Buông ta ra!” Thiên Tình sợ tới mức rống to, nàng là nữ nhân của Âu Dương Thanh Minh, sao giờ phút này lại ở trên giường của Sở Nghi Hiên!

Từ từ, nàng không phải đã chịu trọng thương sao, đặt tay lên ngực, không có vết thương, sao lại như vậy? Chỉ là trong miệng hảo đau, đầu lưỡi nàng khẽ cử động, sao lưỡi lại đau như vậy, còn có mùi máu tươi

Mùi rượu từ trong miệng Sở Nghi Hiên truyền đến, làm đầu óc Thiên Tình mơ hồ “Công tử, ngươi buông ta ra!”

Nàng giãy dụa, không biết khí lực ở đâu ra, 1 phen đẩy Sở Nghi Hiên sang 1 bên. Cúi đầu nhìn bộ dáng không mảnh vải của mình, Thiên Tình đỏ mặt, kéo chăn che lên người

Sở Nghi Hiên bị nàng đẩy ngã xuống đất, cư nhiên ngủ mất. Thiên Tình nhanh chóng đánh giá 4 phía, nơi này hoàn toàn là 1 căn phòng xa lạ, như thế nào lại như vậy?

Nàng thấy bên giường có 1 kiện y phục, lập tức mặc vào, lại nhìn Sở Nghi Hiên không 1 mảnh vải đang nằm trên mặt đất, mặt nàng đỏ bừng. Không phải nàng bị thương sao? Sao Sở công tử lại ở nơi này? Thiên Tình lại 1 lần nữa hỏi chính mình, kiểm tra toàn thân, tầm mắt chạm đến vết lạc hồng trên giường, ông trời, nghĩ đến tình trạng thân thể của mình, không đúng! Nàng như thế nào có lạc hồng?

Vừa xoay người, tầm mắt dừng lại trên gương đồng, nữ tử trong gương khuôn mặt nhẵn nhụi trắng nõn, giờ phút này có chút tái nhợt, chỉ thấy nàng trong mắt đong đầy nước, mày lá liễu, môi anh đào, ánh mắt đạm nhã [điềm đạm + nhã nhặn],

“Ông trời!” Thiên Tình ngẩn ra, ngã mạnh xuống đất “Ai có thể nói cho ta đây là thế nào?”

Gương mặt nàng nhìn thấy trong gương không hề giống với gương mặt của mình, run rẩy vươn tay cầm gương lại đây, Thiên Tình thật cẩn thận xem lại chính mình trong gương, quả thật là 1 gương mặt khác, cái mũi, ánh mắt, có 3 phần giống với gương mặt cũ, cặp mắt xinh đẹp mở ta, giờ phút này phiếm chút thảng thốt, rất linh động

Ông trời! Nàng thật sự đã chết rồi, ôm gương đồng trong ngực, Thiên Tình nhắm mắt, ngồi thật mạnh lên trên giường, đúng là đã chết rồi, ngay cả bộ dáng cũng thay đổi, nhanh như vậy đã đầu thai sao? Chỉ là, nam nhân trước mắt thật giống Sở công tử a? Nàng sao lại trở thành nữ nhân của Sở công tử?

“Thảo nhi! Thảo nhi!” Sở Nghi Hiên còn đang gọi tên Thiên Tình, ông trời, thật sự là Sở công tử

Trước hết phải nâng hắn dậy, xem người trên mặt đất cả phải là hắn không, Thiên Tình cúi người xuống, không nhìn vào thân thể của Sở Nghi Hiên, nâng hai tay hắn lên, kéo lên giường! ông trời! Khí lực của nàng cũng không nhiều, sao có thể kéo Sở công tử lên đây! Thiên Tình đỏ mặt, thật xấu hổ

Nàng trở thành nữ nhân của Sở công tử, nói như vậy, nàng thật sự đã chết rồi? Chẳng lẽ đây là trọng sinh trong truyền thuyết? Linh hồn của nàng cư trú trong cơ thể người khác? Nghĩ đến đây, Thiên Tình sợ đến mức bủn rủn

“Tiểu thư, ngài không có việc gì chứ?” 1 tiểu nha hoàn đứng ở cửa

“A!” Thiên Tình lại hoảng sợ “Ngươi là ai?”

“Tiểu thư, ta là tiểu Đường a, ngài làm sao vậy?” Nữ tử tên tiểu Đường khó tin hỏi

“Sao lại như vậy? tiểu Đường phải không? Sao chúng ta lại ở chỗ này?” Thiên Tình cố gắng ổn định tinh thần, lúc này càng thêm tin rằng mình đã trọng sinh

“Tiểu thư, sư phụ của công tử bắt chúng ta đến, chẳng lẽ tiểu thư đã quên? Hắn nói bộ dáng của tiểu thư rất giống công chúa, tiểu thư, ngài không có việc gì chứ?”

“Bị bắt đến?” Thiên Tình nhìn Sở Nghi Hiên đang nằm trên giường trong phòng ngủ, trong lòng minh bạch, chẳng lẽ sư phụ của Sở công tử vì lấy lòng hắn nên tìm cho hắn nữ nhân có bộ dáng giống nàng? Ông trời, thật đáng sợ! Cư nhiên tìm mình!

“Ta biết rồi, tiểu Đường, ngươi có chỗ nghỉ ngơi không?” Thiên Tình thấy nàng trễ thế này vẫn còn chờ ở bên ngoài

“Tiểu thư, ta lo lắng cho ngài, người trong phủ có an bài chỗ ở cho ta, chỉ là ta lo lắng cho ngài, ngài thật sự không có việc gì chứ?” tiều Đường thật ra rất trung thực, điều này làm cho Thiên Tình thực cảm động, trong lòng ấm áp, lại nhớ đến Liên nhi, không biết bây giờ nàng thế nào rồi!

“tiều Đường, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta không có việc gì!” Trong lòng Thiên Tình hổn loạn, như thế nào lại như vậy. Nàng cần sắp xếp lại ý nghĩ của mình, loạn cả rồi

“Được rồi! tiểu thư không có việc gì thì tốt, ta đi trước! Ngươi đừng làm gì dại dột với công tử kia a, vừa rồi hắn thật hung hãn, tiểu thư, hắn giống như đã xem ngài thành người khác!”

“Ta biết!” Thiên Tình gật gật đầu “Ngươi đi đi!”

” Ân!” tiểu Đường cuối cùng cũng rời đi, Thiên Tình bất đắc dĩ trở vào trong phòng. Đây là vận mệnh sao, trừ việc chấp nhận, nàng không còn lựa chọn nào khác

Sở công tử đang ngủ trên giường, trong miệng còn gọi tên “Thảo nhi”. Thiên Tình ngồi ở bên giường, thầm nghĩ đến thân phận của chính mình, về sau nàng nên làm sao bây giờ? Thi thể của nàng hiện tại hẳn còn đang ở chỗ Âu Dương Thanh Minh đi!

Đang nghĩ ngợi, Sở Nghi Hiên xoay người 1 cái, hung hăng đè lên nàng, dùng sức ngăn nàng lại, tựa hồ muốn dồn nàng vào vách tường. Khi đôi môi lạnh như băng của hắn, mang theo hơi rượu nồng nạc chạm vào môi Thiên Tình, làm cho Thiên Tình cả kinh, đôi môi khẽ run lên