Khí Thiếp Vương Gia

Chương 267: Phụ tử tình thâm




“Cái gì?” Giải Ngữ lập tức đứng lên nuốt nuốt nước miếng “Cha, ngươi nói thật sao?”

Âu Dương Thanh Minh đem chuyện của Thiên Tình nói lại 1 lần với Giải Ngự, nàng kinh ngạc trừng lớn mắt, nửa ngày sau mới phát ra 1 tiếng thở dài “Nguyên lai là như thế, ta nghĩ rằng tình cảm của các ngươi rất tốt, cảm giác mất đi rồi có lại của cha nhất định rất hạnh phúc, nếu không có mất đi, như thế nào nhận ra trân quý?”

“Tiểu nha đầu, nói chuyện xưa của con đi!” Âu Dương Thanh Minh mỉm cười, hắn rất hiếu kỳ chuyện Giải Ngữ vốn từ đâu đến

Giải Ngữ nghe vậy bỗng nhiên nở 1 nụ cười xinh đẹp tuyệt sắc, ánh mắt lặng lẽ khô tịch, thân phận của nàng ở hiện đại? Làm ơn đi, thật vất vả lắm nàng mới quên đi cái thân phận kia, nghĩ rằng có thể hảo hảo trọng sinh, bây giờ nhắc tới, nàng đột nhiên cảm thấy thật buồn cười

Nàng là bị một nam nhân từng nói yên nàng giết hại, trong khoảnh khắc kia, nàng ngay cả cảm giác đau đớn cũng đều mất đi, nói yêu nàng nhưng lại đích thân ra tay giết nàng, bây giờ nhớ lại, ánh mắt lạnh như băng kia tựa hờ còn rõ ràng hiện lên trước mắt. Đúng vậy, nàng không đáp lại tình cảm của người kia, bị hắn giết, cho nên lúc này nàng quyết tâm tìm kiếm người mình yêu, tuyệt đối không tin vào những người nói yêu mình nữa

Thân phận của nàng là 1 đặc nhiệm nằm vùng trong băng nhóm hắc bang

“Cha, sao ngươi lại hỏi như vậy?” Giải Ngữ nhíu mày “Người ta vốn không muốn nghĩ tới chuyện đó mà ngươi còn nhắc tới, không phải làm tổn thương người ta sao?”Nói xong, nước mắt liền chảy ra, bộ dáng vô cùng ủy khuất

Âu Dương Thanh Minh nhíu mi, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy kinh ngạc “Tiểu nha đầu, đừng nói với ta con là 1 lão bà bà trọng sinh vào trong người của nữ nhi ta?”

“Cha!” Giải Ngữ bật cười “Ta là 1 tiểu nộn hoa, không phải là lão bà bà, được chưa?”

“Ách! Vậy thì tốt!” Âu Dương Thanh Minh nhẹ nhàng thở ra “Đáng thương, còn nhỏ tuổi mà đã không còn!”

“Cha!” Giải Ngữ nói “Ngươi như thế nào phát hiện ra?”

“Động tĩnh của con đêm qua cũng quá lớn đi?” Âu Dương Thanh Minh bật cười nói “Tiểu nha đầu ngươi không phải yêu thích Sở Nghi Hiên chứ? Hắn là tình địch của lão cha ngươi đó!”

“Vậy không phải càng tốt sao, hai năm nay nhìn bộ dáng ngươi bám theo mẫu thân, ta đã biết ngươi rất đề phòng, ta giúp ngươi giải quyết tình địch này, không phải tốt lắm sao?”Giải Ngữ nói, tuy lời nói ra mang theo giọng trĩ nộn nhưng lại dị thường giảo hoạt “Cha, đừng nói với ta, ngươi vốn rất cổ hủ?”

“Cái gì mà cổ hủ!” Âu Dương Thanh Minh nở nụ cười tuấn mỹ mà quỷ dị “Ngươi thật ra rất tinh quái!”

“cha, ta hỏi ngươi, nếu ta thích Sở Nghi Hiên thì làm sao bây giờ?” Giải Ngữ nhíu mày nói

“Ân, ngươi thật sự thích hắn?” Âu Dương Thanh Minh tựa hồ cũng không thấy bất giờ “Nhưng nha đầu, hắn lớn hơn ngươi tới gần 20 tuổi!”

“Kia có cái gì? Linh hồn của ta vốn lớn bằng hắn!” Giải Ngữ lại cười “cha, nói như vậy, ngươi đồng ý chuyện ta thích hắn?”

Âu Dương Thanh Minh 1 phen ôm lấy nàng “Vậy ngươi đáp ứng với ta 2 điều kiện!”

Giải Ngữ nhìn phụ thân mình đang cười như hồ ly, bất đắc dĩ thở dài, đảo mắt “Có phải phụ thân muốn ta đi quấn lấy Tử Mặc, sau đó thuận tiện cho ngươi cùng nương ôn chuyện?”

“Thông minh!” Âu Dương Thanh Minh niết niết cái mũi nhỏ của nàng, nữ nhi thông minh như hồ ly nàng, hắn thật sự yêu thích “Nha đầu, cha mang ngươi đi cưỡi ngựa, có được không?”

“Ngươi không muốn biết ta đến từ đâu sao?” Giải Ngữ hỏi

“Không phải ta đang hối lộ ngươi sao?” Âu Dương Thanh Minh ôm Giải Ngữ đi tới, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn

Mai Sơn đạo nhân ở bên ngoài vui vẻ kêu lên “Thanh Minh, Giải Ngữ cho ngươi ôm?”

Âu Dương thanh Minh lộ ra nụ cười đắc ý “Đương nhiên, nữ nhi của ta trước sau gì cũng là của ta, nói với Thiên Tình, ta mang Giải Ngữ vào kinh thành mua sắm!”

Giải Ngữ sửng sốt ôm cổ Âu Dương Thanh Minh nói “Cha, ngươi muốn mang ta đi kinh thành?”

“Đương nhiên, ta đây chính là đang hối lộ ngươi, chẳng lẽ ngươi không muốn đến kinh thành?”

Giải Ngữ cười “Cha, sao có thể? Ta đương nhiên muốn đi nhưng vẫn không ai mang ta đi!”

“Vậy còn chờ gì nữa, bây giờ chúng ta đi!”

“Hảo!” Giải ngữ cười lên.

Hai phụ tử cười sang sảng, mọi người ở phía sau kỳ quái nhìn theo hai bóng dáng đang đi xa

Lạc Đình Nam, nuốt nuốt nước miếng, thấp giọng thì thào “Mặt trời mọc ở phía tây rồi, Giải Ngữ sao có thể để cho biểu ca ôm?”

“Không biết, ta cũng thực buồn bực, bọn họ ở chung thoạt nhìn cũng không tồi a, đúng rồi, Sở tiểu tử đâu? Hắn đi đâu rồi?” Mai Sơn đạo nhân nói

“Phỏng chừng là có khách từ Nguyệt quốc đến, mới sáng sớm hắn đã ra khỏi cốc rồi!” Lạc Đình Nam nói

Ra đến cửa, Âu Dương Thanh Minh ôm Giải Ngữ lên ngựa “Nha đầu, có thể nói cho ta ngươi đến từ nơi nào chưa?”

“cha! Ta đến từ tương lai! » Giải Ngữ không giấu diếm « Một xã hội văn minh phát đạt ! »

“Tương lai?” Âu Dương Thanh Minh sửng sốt “Phát đạt như thế nào?”

“Nơi đó của bọn ta không có cưỡi ngựa, mà bọn ta đều lái xe, ngồi phi cơ!”

« Lái xe? » Âu Dương Thanh Minh nhíu mi ngẩn ra. « Đó là cái gì? »

Giải Ngữ lắc đầu. « Cha, về sau ta nói với ngươi kỹ hơn, ngươi thật sự đồng ý chuyện của ta và Sở Nghi Hiên sao ? »

Âu Dương Thanh Minh đưa mắt nhìn nữ nhi mới có 3 tuổi ở tromg lòng, bất đắc dĩ thở dài 1 tiếng « Giải ngữ, thật ra ta có thể lý giải, nhưng chỉ sợ Sở Nghi Hiên khó có thể chấp nhận, ngươi đối với hắn mà nói tựa như con gái, hắn nhìn thấy ngươi lớn lên, ngươi cảm thấy hắn có thể chờ ngươi mười mấy năm sao?»

Giải Ngữ biết Âu Dương Thanh Minh nói đúng, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trầm xuống « Cha, ta phải làm sao bây giờ ? »

“Cha sẽ giúp ngươi nghĩ muốn biện pháp! » Âu Dương Thanh Minh thở dài. “Ta đời này thực không có quan hệ tốt đẹp với hắn, bây giờ lại tới phiên người, ta đời này thật sự mắc nợ Sở Nghi Hiên rồi!”