Khí Thiếp Vương Gia

Chương 255: Chân tướng rõ ràng – Phần 1




Edit: Du Phong Lãnh Huyết

Âu Dương Thanh Minh ngẩn ra, cẩn thận nín thở, ở 1 bên đại điện xuất hiện 1 nam tử mặc long bào màu vàng. Âu Dương Thanh Minh nhìn nam tử cuồng vọng trước mắt này, thù mới lẫn hận cũ không kềm chế được, trong ngực dấy lên 1 ngọn lửa mãnh liệt, hắn hận không thể lập tức cho hắn ta 1 nhát kiếm để hắn ta vĩnh viễn biến mất trên thế giời này. Thật đáng chết, cư nhiên dám giả mạo mình

Chỉ là hắn không thể làm như vậy, hắn còn muốn chờ xem hắn ta sẽ diễn thế nào, vở kịch ngày hôm nay hắn đã cho người thông tri với các lão thuộc hạ, lúc này chỉ sợ cái đuôi hồ ly sắp lộ ra rồi

Sau khi tất cả mọi người hành lễ, Nam Cung Tuấn nhìn chúng thần phía dưới “Các vị ái khanh, loạn đảng dư nghiệt vẫn chưa được diệt trừ sạch! Các khanh có lương sách gì?”

Loạn đảng? Âu Dương Thanh Minh cười lạnh, tên hoàng đế giả này thật ra rất giỏi diễn trò

“Bẩm hoàng thượng, ngài có biết loạn đảng rốt cuộc là cái gì không?” Người nói là Lâm đại nhân, cựu bộ của Âu Dương Thanh Minh, hắn đã gặp mặt Lâm đại nhân đầu tiên

“Lâm ái khang, chẳng lẽ lâu như vậy mà khanh không biết cái gì là loạn đảng?”

“Lão phu không biết, thật ra lão phu lại nghe nói trong triều có người đeo mặt nạ da dười giả mạo hoàng đế, nếu có người hoài nghi ngài, không phải ngài nên đứng ra giải thích cho mọi người 1 chút sao?” Ngay cả xưng hô cũng bị Lâm đại nhân thay đổi

Nam Cung Tuấn ngẩn ra, không đáp

Các đại thân phía dưới ồn ào như họp chợ

“Phản rồi, phản rồi, Lâm ái khanh đang hoài nghi trẫm?” Nam Cung Tuấn hỏi, trong lòng cũng đã hoảng lên

“Hoàng thượng, lão phu chỉ nghe nói vậy mà thôi, nếu hoàng thượng không phải là ngươi đeo mặt nạ,vậy thì trước mặt chúng ta rửa mặt 1 chút là được, hoặc cũng có thể đem truyền quốc ngọc tỷ lấy ra cho chúng ta nhìn xem. Chúng ta đều là vì sợ giang sơn xã tắc của Tiếu gia rơi vào tay người khác!” Lâm đại nhân nói rất thản nhiên

Những người vốn hoài nghi hoàng đế giải đã bắt đầu cảm thấy có lý, lão vương gia cũng thấy kỳ quái “Hoàng thượng, nếu đã vậy, ngài đi rửa mặt 1 chút đi, để cho chúng thần yên tâm, dân chúng thiên hạ cũng yên tâm, như vậy chẳng phải rất tốt sao?”

Nam Cung Tuấn đứng phắt lên “Trẫm không có sức lực cùng các ngươi đùa giỡn, nếu không có gì bẩm tấu, bãi triều!”

Nói xong, Nam Cung Tuấn đã bắt đầu rời khỏi, không ngờ lúc này lại truyền đến tiếng thái giám bẩm báo “Hoàng hậu nương nương giá lâm!”

Nam Cung Tuấn ngẩn ra nhìn Bạch Mai Nhi từ cửa sau đi tới, các đại thần thấy Bạch Mai Nhi ăn mặc cao quý nhìn bọn họ, Lâm đại nhân lại nói “Lão phu còn nghe nói đương kim hoàng thượng không phải là Âu Dương Thanh Minh chân chính, vương gia bị người khác hủy dung, đến giờ nay tung tích vẫn chưa rõ, mà vị hoàng đế đương triều hiện nay là giả, nghe nói đó là sư huynh của hoàng hậu nương nương, nếu hoàng hậu nương nương đã đến đây, vậy nên giải thích với các đại thần 1 chút đi!”

“Lâm Nam Tịch, ngươi thật to gan!” Bạch Mai Nhi nổi giận nói “cư nhiên dám hoài nghi bản cung và hoàng thượng, người đâu, lôi Lâm Nam Tịch xuống cho bản cung!”

“Như thế nào?” Lâm đại nhân cũng không khẩn trương mà chỉ cười nói: “Chẳng lẽ hoàng hậu nương nương thẹn quá hóa giận?”

Bạch Mai Nhi cười “Bản cung không có thời gian đấu võ mồm với ngươi, hoàng thượng, nếu các đại thần đã muốn ngài rửa mặt thì ngài cứ đi rửa đi, nhưng Lâm Nam Tịch ngươi không thể ở lại đây! Người đâu, kéo hắn xuống!”

Trên triều rất nhanh tiến lên hai thị vệ mang theo đao, Âu Dương Thanh Minh nao nao nhìn Bạch Ma Nhi, 1 đôi ưng mâu tràn ngập quỷ dị, “Bạch Mai Nhi, hôm nay bổn vương muốn cho ngươi nợ máu phải trả bằng máu, cũng vì Y Lam mà báo thù”. Hắn từ Tề Phi mà biết được hôm đó Y Lam vì cứu hắn mà chết, rất cảm động, tuy không có tình nhưng nhưng đối với Y Lam, hắn vẫn cảm thấy áy náy

Mắt thấy thị vệ đã sắp tiến lên bắt Lâm Nam Tịch, Âu Dương Thanh Minh ra hiệu cho Lạc Đình Nam, hai người nhanh chóng nhảy xuống

Nam Cung Tuấn và Bạch Mai Nhi sửng sốt “Có thích khách! Bắt lấy thích khách!”

“Bạch Mai Nhi, cái đuôi hồ ly cũng nên lộ ra rồi!” Thân hình cao lớn của Âu Dương Thanh Minh xuất hiện trên triều, các đại thần đều ngây ngẩn cả người, như thế nào lại đồng thời xuất hiện hai Âu Dương Thanh Minh

Lâm đại nhân quỳ xuống “Vương gia, thần đáng chết, cư nhiên nhận giặc làm vua”.

“Lâm đại nhân không cần đa lễ”. Âu Dương Thanh Minh nâng hắn dậy

Bạch Mai Nhi và Nam Cung Tuấn biết sự tình đã bại lộ nhưng vẫn giãy dụa trước lúc chết

Âu Dương Thanh Minh mỉm cười “Bạch Mai Nhi, ngươi bày kế hãm hại bổn vương, đó là muốn cùng sư huynh của ngươi độc chiếm thiên hạ, có phải không?”

“Lớn mật, cư nhiên dám giả mạo hoàng thượng, ngươi không muốn sống?” Trong mắt Bạch Mai Nhi hiện lên 1 tia bối rối, nhưng nàng ta còn đang cố gắng áp chế sự bối rối của mình

Các đại thần nhìn Âu Dương Thanh Minh đang mặc long bào, lại nhìn Âu Dương Thanh Minh đang đứng dưới triều, trong lúc nhất thời đều thấy mơ hồ. Hiề vương gia rốt cuộc không nhịn được mà nói “Thanh Minh, người nào là ngươi?”

Âu Dương Thanh Minh mỉm cười “lão vương gia, người nào là bổn vương, các ngươi cứ xem vở kịch này đi!”

“Biểu ca, ngươi đi bắt lấy tên giả mạo kia, ta đến đối phó với Bạch Mai Nhi, phong tỏa đại điện lại, bất cứ ai cũng không được đi ra ngoài!” Lạc Đình Nam nói với các vị đại thần

“Phải, đem đại điện phong tỏa lại, hôm nay chúng ta phải nhìn xem rốt cuộc người nào là hoàng thượng!” Có người bắt đầu phụ họa

“Được, cẩn thận 1 chút Đình Nam!” Âu Dươn g Thanh Minh mỉm cười, đột nhiên phi thân lên, thẳng phía Nam Cung Tuấn mà đến

Bạch Mai Nhi và Nam Cung Tuấn lập tức vận công, bọn họ không biết Âu Dương Thanh Minh lúc này đã không còn là hắn lúc trước, hắn hiện tại thần công cái thế, Lạc Đình Nam đối phó với Bạch Mai Nhi, rất nhanh 4 thân ảnh liền vây lại đánh nhau

Các đại thần nhìn thấy 4 người vây thành 1 đoạn, không biết người nào mới thật là Âu Dương Thanh Minh

Nam cung tuấn dù sao cũng không phải hạng tầm thường, võ công của hắn rất cao, Lạc Đình Nam đương nhiên hiểu được, cho nên hắn cực kỳ cẩn thận

Nam Cung Tuấn tung quyền lại đây, chưởng phong của Âu Dương Thanh Minh khóa lấy nắm tay hắn, chỉ nghe “rắc” 1 tiểng, cổ tay của Nam Cung Tuấn gãy rời, mà Âu Dương Thanh Minh chỉ dùng chín thành công lực. Nam Cung Tuấn nhất thời nhíu mày, đau đớn đổ mồ hôi lạnh. Đáng chết!

Thân của của Âu Dương Thanh Minh rất nhanh, giống như tia chớp, lớp da trên mặt hắn chảy xuống, lộ ra gương mặt xa lạ làm cho mọi người đều sững sờ