Khí Thiếp Vương Gia

Chương 206: Say rượu




“Lạc thiếu gia, ngươi muốn đi đâu?” Tề Phi hỏi

“Ta có việc!” Lạc Đình Nam nói với bọn họ “Ta phải rời đi 1 thời gian!”

“Nhưng chúng ta phải đi đâu?” Khê Khê có chút khẩn trương “Nếu trốn tới 1 nơi không an toàn, chỉ sợ cũng sẽ bị sát thủ của Bạch Mai Nhi giết chết!”

Lạc Đình Nam suy nghĩ “Ta đưa các ngươi đến 1 nơi an toàn, các ngươi ở đó chờ ta, khi an toàn rồi, ta sẽ trở lại tìm các ngươi! Trong thời gian này, các ngươi hãy nghĩ cách hỏi thăm tung tích của vương gia, hi vọng hiện tại hắn không sao!”

Lạc Đình Nam mang Tề Phi và Khê Khê đến 1 sơn trang của người bằng hữu ở phía tây kinh thành. Sau khi sắp xếp mọi chuyện, hắn liền cưỡi ngựa rời đi, nhưng cũng không quên dịch dung, hắn muốn đi Nguyệt quốc, nhưng hắn không muốn để bất cứ ai biết. Hắn muốn đi xác định xem Thiên Tình rốt cuộc có còn sống hay không, độc tố trong người nàng thế nào rồi

Hoàng cung Nguyệt quốc

” Tỷ tỷ, tỷ bởi vì ta mà cãi nhau với hoàng đế ca ca sao ?” Tần Nhiễm Nhi lúng túng đứng trong ngách, không dám tiến lên “Thực xin lỗi, về sau ta sẽ ngoan ngoãn, không chọc giận ca ca kia nữa, nhưng ta thấy hắn không có ưa ta!”

Thiên Tình thần sắc có chút âm u và tức giận, nàng cãi nhau với Sở Ngh Hiên đúng là vì Nhiễm Nhi, 1 tháng này Sở Nghi Hiên tuy có đáp ứng sẽ không làm tổn thương Nhiễm Nhi, nhưng chung quy hắn đối với Nhiễm Nhi vẫn rất dè chừng. Hơn 1 tháng ở chung, nàng phát hiện Nhiễm Nhi đúng thực là 1 hài tử đơn thuần

Nguyên nhân Sở Nghi Hiên tức giận, Thiên Tình biết rất rõ vì mỗi ngày Thiên Tình đều cùng Tần Nhiễm Nhi ngủ chung giường, điều này làm cho Sở Nghi Hiên không thể từng bước tiếp cận với nàng, cũng làm cho nàng tránh khỏi cơ hội phát sinh quan hệ thân mật với hắn, trong lòng nàng rất bình thản, nhưng Sở Nghi Hiên lại như phát điên lên. Trong lòng nàng rất rõ, chung sống cùng hắn vốn không phải là ý định của nàng, chỉ là lúc ấy thật sự không có cách nào khác

” tỷ tỷ, ta không sao đâu ! Hoàng đế ca ca nói gì ta cũng sẽ không tức giận!”

” Ta coi như bị chó cắn là được ! Tỷ cứ đi cùng hoàng đế kia, ta nói cho tỷ biết nha, vừa rồi tỷ tức giận với hắn, hắn liền đi uống rượu ” Tần Nhiễm Nhi nhỏ giọng nói

Uống rượu? Thiên Tình ngẩn ra ” Sao muội biết?”

” Thụy Vương gia nói cho ta, vừa rồi hai người bọn ta ăn uống ở ngự thiện phòng, cái gì hắn cũng nói cho ta rồi!” Tần Nhiễm Nhi nói

Trong lòng Thiên Tình có chút không nỡ ” Được, ta đi xem hắn ! Muội đừng có chạy loạn, biết chưa ? “

Thiên Tình được cung nữ dẫn đến cung điện của Sở Nghi Hiên, nàng bảo cung nữ dừng lại rồi tự mình đi vào trong

Còn chưa đẩy cửa ra đã nghe thấy tiếng hít thở trong phòng, Thiên Tình ngẩn người, nghi hoặc, cẩn thận đẩy cửa ra, 1 mùi rượu nồng nặc tràn lại. Hắn thật sự uống rượu, nhưng tủy lượng thật lợi hại. 1 hoàng đế uống say đến mức này thì thật là hiếm thấy

Bước vào sâu trong phòng ngủ thì nhìn thấy Sở Nghi Hiên đang nằm trên giường, quần áo cũng không cởi, vài ba vò rượu còn đang lăn lóc 1 bên

” Công tử ? ” Gọi hắn nửa ngày mà không thấy trả lời, Thiên Tình bước lại bên giường, phát hiện Sở Nghi Hiên căn bản say rượu đến bất tỉnh nhân sự, sao lại uống nhiều rượu như vậy ? Nàng không khỏi nhíu đôi mày thanh tú

Thiên Tình bỗng nhiên tới lúc trước khi uống rượu, Sở Nghi Hiên bỗng nhiên ôm lấy nàng, muốn hôn, muốn xé mở quần áo của nàng, cuối cùng bị nàng tránh thoát, sau đó nàng chạy như bay ra khỏi phòng. Chẳng lẽ mỗi khi không vui, hắn liền đi uống rượu ?

Nàng tuy đáp ứng trở về cung hắn nhưng trong lòng nàng vẫn không hoàn toàn từ bỏ, nàng không biết phải đối mặt với hắn như thế nào, nàng biết mình thiếu hắn quá nhiều, nhưng nàng lại càng không thể cùng hắn phát sinh loại quan hệ này. Thở dài 1 hơi, Thiên Tình đẩy đẩy thân mình hắn mới phát hiện ra tay hắn nóng đến mức bất thường

” công tử ? ” Nhanh chóng đặt tay lên trán Sở Nghi Hiên, nhiệt độ nóng rực làm cho Thiên Tình cả kinh, cư nhiên sốt thành như vậy, mấy cung nữ nhất định là không dám tiến vào xem hắn, nhất định là hắn quá hung dữ nên người ta mới không dám đến gần

Sốt thành như vậy mà quần áo còn không cởi vì mà đã lăn ra ngủ rồi, nhìn thấy Sở Nghi Hiên mê man bất tỉnh, Thiên Tình không thể không bước ra ngoài để gọi ngự y. Ngự y nhanh chóng đến kê thuốc cho Sở Nghi Hiên

Thiên Tình cởi y phục của Sở Nghi Hiên ra, chậm rãi đưa thân hình cao lớn của hắn chuyển sang trong chăn, 1 bên nhận lấy chiếc khăn mặt của thị nữ đưa cho, lau lên cái trán nóng rực của Sở Nghi Hiên, dò hỏi ” hắn đã uống rượu bao lâu rồi ? “

” hoàng thượng từ giờ ngọ đã 1 mực uống rượu, sau đó ngài ấy không cho chúng nô tỳ vào trong, đại khái đã 1 canh giờ rồi ! “

Thiên Tình nhìn thấy hắn vô lực, bèn gật đầu ” ngươi lui xuống đi! “

Thiên Tình lại bất lực lắc đầu, hắn không phải loại người tùy tiện uống say. Lần đó nàng thấy hắn uống rượu là khi cái thân thể này bị bắt về, ngày ấy bọn họ đã xảy ra quan hệ, tuy nhiên khi nàng tỉnh lại thì chuyện cũng đã đành. Bây giờ hắn lại uống nhiều như thế làm cho nàng rất khó chịu, chẳng lẽ nàng thật sự phải đáp ứng hắn sao ? Phải đáp ứng làm nữ nhân của hắn ? chân chính làm nữ nhân của hắn

Chỉ là, 1 góc trong lòng nàng tựa hồ còn có người kia, nàng rất khó chịu, nàng biết trong lòng mình vẫn còn Âu Dương Thanh Minh, quên đi 1 người thật sự còn có thời gian rất dài

Nàng không biết nàng còn nhớ tới người kia bao lâu nữa, khi trong lòng nàng không còn đau thì mới có là lúc nàng có thể hoàn toàn chấp nhận Sở Nghi Hiên

Thuốc được cung nữ đưa vào

” Nếu tiểu thư thấy mệt thì cứ giao cho nô tỳ,nô tỳ có thể hầu hạ hoàng thượng chu đáo ! ” Nhìn thấy vẻ mệt mỏi trên mặt Thiên Tình, thị nữ quan tâm hỏi

Gật gật đầu, Thiên Tình lại 1 lần nữa đặt tay lên trán Sở Nghi Hiên kiểm tra nhiệt độ của hắn, rồi mới nói với thị nữ ” Sau khi cho hắn uống thuốc thì dùng khăn mặt đắp lên trán, phỏng chừng đến sáng mai là có thể hết sốt. chờ khi hạ sốt, ta sẽ lại đến ! “

“Dạ ! nô tỳ đã biết ! ” thị nữ ghi nhớ lời căn dặn của Thiên Tình, đáp lời nói

” Được rồi, làm phiền các ngươi ! ” Thiên Tình mệt mỏi cười, vừa định đứng dậy thì bỗng nhiên cảm thấy cổ tay bị cầm mạnh lấy, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Sở Nghi Hiên ” Công tử ?"