Khi Thiên Thần Là Ác Quỷ

Chương 5




Ở bên Mary và Ran thì...- Cô cũng biết pha rượu sao??/ Ran hỏi/

- Ukm. Có gì không?/ Mary hỏi/

- Không.! Mà cô quen với hai cô gái kia hả?/ Ran nói và quay sang hai người kia/

- Uk. Tụi nó là bạn thân của tôi/ Mary trả lời/

- Uk. Cô gái kia/ Chỉ vào nó/ là ai vậy?

- Ý anh là cô gái đang đọc sách ý hả?

- Uk!

- Nó là Kun- Hàn Như Băng.


// Hàn Như Băng? Sao cái tên này mk nghe quen quá vậy?// suy nghĩ của Ran.

- Có chuyện gì sao?/ Mary thắc mắc/

- Không! Chỉ là nghe cái tên wen wen thôi!

- Uk.





Bên phía nó và hắn ( Kun- Ken)





Nó lục tìm một hồi rồi ms tìm được cuốn sách mk ưng ý. Tìm cho mk một chỗ ngồi thật thoải mái, nó bắt đầu đọc cuốn TIỂU THUYẾT.

Hắn không màng để ý tới nó mà típ tục đọc sách. Một hồi sau thì....

- Kun... Mày.... Mày đọc cái gì vậy?/ Mun hoảng hốt/(à cái gì mà hoảng zữ zậy trời. Có mũn cuốn tiểu thuyết thụ mà!!! Tg đọc Hoài ak)

- Thì tất nhiên tao đang đọc tiểu..../ nói đến đây thì nó nghẹn họng/





Nó bỗng cảm thấy Tim mk nhói đau, nó đã thề rằng sẽ không bAo giờ đọc tiểu thuyết mà giờ...





- Kun... Mày có chuyện gì dấu tụi tao sao?/ Mary nổi nóng/





Gì chứ, vs tính nó thì sẽ không bao giờ đọc tiểu thuyết, nó thường hay nói rằng mấy nv nữ chính trong mấy cuốn tiểu thuyết này rất là ngu ngốc, nó coi những câu truyện trong đó là nhảm nhí. Rất út khi nó dính tới mấy thứ này. Chỉ trừ những lúc nó buồn, có điều gì giấu giếm Mun và Mary thì ms đọc tiểu thuyết. Nó nào ngờ Mun và Mary đã biết được Bí mật này của mk.

- Kun??? Mày nói đi, Mày lại giấu tụi tao chuyện gì sao?/ Mun tức giận/ Bạn bè vs nhau bao nhiêu năm rùi mà mày... Mày còn coi tụi tao là bạn không hả??/ Mun khóc/

- Mun ak... Tao... Tao không có ý đó... Chẳng qua...

- Chẳng qua cái gì? Mày có nói ra không thì bảo?/ Mary Bình tĩnh trở lại và nói/

- Lúc chiều, khi xuống máy bay... Tao... Tao gặp lại.../ nói đến đây hai mắt rưng rưng/

- Là tên khốn đó sao?/ Mun nói/

- Mày lại vì tên khốn đó mà...





Mary chưa kịp nói xong thì nó đã chạy ra khỏi căn phòng...

- Kun... Mày đi đâu vậy/ Mary định đuổi theo thì bị Mun cản lại/

- Mặc Kệ nó đi. Có lẽ, sau đêm nay, nó sẽ thay đổi rất nhiều, thay đổi đến mức chính nó cũng không nhận ra mk. / Mun nói chua sót/

- Mày định để nó trở thành con người như vậy sao?/ Mary nhói đau/

- Đúng vậy. Đây sẽ là cách tốt nhất giúp nó tự bảo vệ được mk. Mày chuẩn bị đi, Mai tao sẽ đưa nó đi một chuyến.





Nói đến đây Mun Cũng cất bước ra ngoài, bỏ mặc 4 người. Một người chua sót cho con bạn mk, một người dửng dưng, một người ngơ ngác và một người nghi ngờ.





_________ Trở về vs nó__________

Sau khi chạy ra khỏi căn Phòng, nó chạy thục mạng. Do không để ý lên nó đã đâm xầm vào một người con trai...

- Xin lỗi! Cô không sao chứ?/ Cậu con trai đó nói/

- Không sao! Cám ơn...

Lời cảm Tạ chưa thốt ra hết thì bỗng dưng lại nghẹn cứng lại. Là thật hay ảo, ánh mắt nó như lu mờ đi, người con trai mà nó đã định cảm ơn... Đây lại chính là Ryan. Bạn trai cũ của nó, người mà nó hết mực yêu thương, giao trọn trái Tim mk cho người này...

- Ry....

- Ryan...! Anh làm gì vậy?/ Một cô gái bước tới nói/

- Không có gì, chỉ làm Tí việc thiện thui mà. Xin lỗi vì đã để cục cưng phải chờ lâu. Có gì thì để lát anh bù đắp cho.../ Chàng trai nói bằng giọng đểu cán/

- Cái anh này!/ cô gái đỏ mặt/

- Hahaha.../ chàng trai cười sảng khoái/





Sau đó hai người đó dẫn nhau Hoà vào dòng người hỗn loạn, nhảy nhót bên trong...

Bỏ mặc nó....

Hai mắt rưng rưng....

Trái Tìm nó lại nhói đau, // Đau lắm anh có biết không? Tại sao anh lại đối sử vs em như vậy? Anh có biết em yêu anh nhiều đến mức nào không? Anh thật tàn nhẫn, Độc ác. Nhưng tại sao? Tại sao em vẫn không thể quên được anh? Em thật Ngốc phải không anh!!// nó tự giễu mk.

Thất thần, nó bước từng bước lặng lề ra khỏi quán Bar. Nó quyết định đi Bộ. Bước từng bước trên vỉa hè, ngắm nhìn ánh đèn khuya, mọi thứ thật lung Linh, kì ảo. Không giống như trong lòng nó bây giờ, tràn ngập nỗi sót xa.

Và....

/ Rào... Rào..../

Trời lại mưa, hạt mưa tạt vào Mặt nó // Đau//

- Anh có biết không? Mối tình chúng ta.... Thật ngắn ngủi. Em vẫn còn nhớ, năm ấy, mk gặp nhau trong trời mưa, và rồi anh cũng nói lời yêu em trong trời mưa. Và không lâu sau, cũng trong trời mưa ấy, anh nói " mk chia tay đi em" câu nói thật đơn giản. Chỉ một câu nói đó của anh, nó đã làm trái Tim em tan nát. Và rồi, đến ngày hôm nay, em vô tình gặp anh, nhìn anh đã chững chạc hơn rất nhiều. Nhưng anh giờ đây... Đâu còn Của riêng mk em.





Nó khuỵ xuống lề đường, những giọt nước dần thấm vào môi nó. Một thứ nước mang Hương vị mặn, chát và đắng. Rốt cuộc nó là cái gì????

- Mưa ư??? Hay là nước mắt em rơi...