Khi Thầy Là Chồng!

Chương 12




- Mộc Mộc, cậu đừng giận tớ nữa mà!

Quy Quy suốt từ sáng giờ năn nỉ mãi, nhưng đều bị cho ăn bơ.

- Cậu dám thông đồng cùng với anh ta, thật không thể tha thứ.

- Đừng giận, sẽ ảnh hưởng đến đứa bé đó. 

- Cậu đi ra đi, tớ không muốn nói chuyện với cậu nữa. 

Cô tức giận quay sang cửa sổ, thật sự không thể tin nổi cô bạn thân bị anh ta mua chuộc.

- Mộc Mộc, cậu nhìn xem đó là gì?

Một tấm bạt lớn được thả xuống. Trên đó có ghi dòng chữ  " Mộc Mộc, anh xin lỗi". Cô hơi rung rinh vì nó, ánh mắt tức giận dịu hẳn đi. Một chùm bong bóng được thả trước mặt cô. Những chiếc bong bóng với đủ loại màu sắc, bên trên những chiếc bong bóng là những dòng chữ ngộ nghĩnh. 

" Mộc Mộc, anh biết lỗi rồi"

" Mộc Mộc, đừng giận anh nữa"

" Mộc Mộc, anh yêu em "

" Em muốn con chúng ta không có cha ư?"

" Anh không cố ý lừa em đâu "

...

Phía dưới là một chàng trai điển trai với vẻ ngoài lịch làm trong bộ vest đang ngước cổ lên nhìn cô với ánh mắt da diết, trên tay là một bó hoa hồng, khiến mọi người trong trường một phen bất ngờ mà Ồ lên.

- Mộc Mộc, anh xin lỗi vì đã lừa em, anh chỉ muốn biết em yêu anh đến cỡ nào thôi, anh chỉ muốn cho cả thế giới này biết Mộc Mộc chính là vợ anh, muốn cho những thằng bạn trai hờ kia phải tránh xa em, nhưng không ngờ lại làm em giận, anh thực sự không cố ý, anh nói thật đấy!"

Những lời hắn vừa nói làm cô có chút cảm động, chẳng lẽ hắn ghen nên mới bày ra cái trò diễn kịch này. 

Cô khẽ sờ sờ bụng, mẹ có nên tha thứ cho cha con không?

Hắn thấy cô im lặng bèn nói tiếp.

- Anh nguyện dùng cả đời này để chờ sự tha thứ của em, vì em anh sẽ chờ. 

...

Một bản nhạc được vang lên, khúc nhạc này làm cô khá bất ngờ, đoạn nhạc này chính là đoạn nhạc vang lên lúc hắn cầu hôn cô, cô cũng rất thích đoạn nhạc này. Tên của nó là My heart will go on, trong bộ phim titanic mà cô thích nhất.

Every night in my dreams

I see you, I feel you

That is how I know you go onFar across the distance

And spaces between us

You have come to show you go onNear, far, wherever you are

I believe that the heart does go on

Once more you open the door

And you"re here in my heart

And my heart will go on and onLove can touch us one time

And last for a lifetime

And never let go till we"re goneLove was when I loved you

One true time I hold to

In my life we"ll always go onNear, far, wherever you are

I believe that the heart does go on

Once more you open the door

And you"re here in my heart

And my heart will go on and onYou"re here, there"s nothing I fear

And I know that my heart will go on

We"ll stay forever this way

You are safe in my heart and

My heart will go on and on

[ P/S: bài này hay lắm, ai chưa nghe thì ở phía trên nha ]

...

Đoạn nhạc vừa dập, từng giọt nước mắt nhẹ nhàng rơi, cô đau lòng che miệng lại, ánh mắt nhìn hắn, trời đang đổ mưa mà hắn vẫn đứng ở đó, cặp mắt vẫn không dời cô, vẫn hiên ngang cầm bó hồng đứng ở đó chỉ chờ đợi một câu tha thứ của cô, mưa thì đã sao, nắng thì đã sao, cũng không thể dập tắt tình yêu của hắn. 

Ầm ~ Ầm ~ Ầm.

Những tia sét đánh liên tục, hắn vẫn bất động, mọi người xung quanh chạy nhanh vào phòng học, không ai dám ngu ngốc chống lại thần sét cả.

- Anh mau vào đi!

Cô gào lên trong đau đớn. 

- Em chưa tha thứ, anh không dám vào!

Hắn ôn tồn nói, những giọt nước mưa lăn trên mặt khiến hắn trở nên quyến rũ hơn, cả người hắn giờ đây đã ướt như chuột lột. 

Cô lập tức đứng dậy, đôi chân chạy thật nhanh xuống cầu thang. 

Mưa càng ngày càng to hơn, thời tiết đúng là không chiều lòng người mà. 

- Mộc Mộc, em đừng ra đây, em và con sẽ bị ướt đó.

Cô định chạy ra liền bị hắn ngăn lại, hắn rất sợ cô và con hắn có mệnh hệ gì, bởi vì hắn rất yêu cô. 

- Anh còn không mau vào đây!

Cô hét lớn ra lệnh, ánh mắt nhạt nhòa nước mắt.

- Em chịu tha thứ cho anh rồi phải không?

Hắn mừng rỡ nói, ánh mắt nổi lên tia hi vọng.

- Đúng vậy, cho nên... anh mau... vào đây đi!...hức...hức...

Cô chùi chùi nước mắt, nước mũi, bộ dạng chả khác gì trẻ con cả. Hắn hạnh phúc chạy lại ôm chầm cô vào lòng. 

- Đừng khóc, anh sẽ đau lòng.

- Đồ khốn, còn dám lừa tôi nữa thì anh chết chắc đấy.

- Được rồi, anh hứa mà, đừng khóc, con mai mốt lớn sẽ khóc nhè như em thì sao!

- Kệ tôi, không mượn anh quan tâm.

Cô đấm mạnh vào lồng ngực hắn, òa lên khóc, nước mắt hòa cùng nước mưa. 

- Vậy em tối nay về nhà ngủ được không, anh rất nhớ mùi của em.

Đã lâu rồi hắn không được ôm cô ngủ, đêm nào hắn cũng mơ thấy ác mộng rằng cô cứ nằng nặc đòi ly hôn, làm hắn mất ăn mất ngủ...

- Anh nghĩ anh là ai?

Cô lạnh lùng nói, ánh mắt nghiêm túc nhìn hắn.

- Anh sai rồi, anh sẽ ra phòng khách ngủ!

Cô cười rồi gật đầu.

- Anh biết vậy là tốt. Vậy tối nay anh nấu cơm đi!

Nói xong cô quay người bỏ đi, đôi môi nhoẻn lên, trái tim như được sưởi ấm lần nữa. 

- Vậy khi nào anh mới được vào phòng ngủ?

Hắn ở phía sau hét lớn, trong lòng vô cùng ấm ức.

- Không biết! Có lẽ cả đời này cũng nên! 

Cô cười khúc khích rồi bỏ chạy, làm hắn ngu ngơ đứng như trời trồng. 

Lại một câu chuyện mới bắt đầu, mùa xuân lại đến rồi, bắt đầu một năm mới đầy bận rộn thôi nào!

---- END----