Khi Tam Giác Vàng Nhà Gryffindor Trọng Sinh

Chương 25: C25: P23




P23.1

Hôn ước của Ron và Dean được huỷ , thay vào đó là hôn ước của cậu và Blaise . Cậu được  phu nhân Zabini mời đến dinh thự chơi vài hôm . Phu nhân thích cậu lắm , chăm sóc còn hơn con mình nữa . Khiến nhiều lúc Blaise tưởng mình là con nhặt trong nhà . Poor anh :> 

Mione thì đang vi vu ở khắp các nơi du lịch cùng với cha mẹ . Cô muốn dành nhiều thời gian bên họ vì kiếp trước cả ba đã không có thời gian bên nhau nhiều . Mỗi tuần Hermione đều gửi thư về cho Harry và Ron . Đa số đều hỏi thăm sức khoẻ và kể về hành trình của mình .

.

Còn ở  dinh thự Potter , nơi đây sớm đã khôi phục lại dáng vẻ oai phong ban đầu của nó . Khu vườn trải đầy những bông hoa lily  , hoa hồng , .... theo sở thích của mẹ cậu . Sự giàu sang của nó còn hơn cả khi cậu chưa lên nắm quyền . Mà gia chủ của họ lúc này lại đang bận rộn  xử lí đống giấy tờ trên bàn . Ở góc bàn là một cái hộp gỗ đựng những lá thư mà Mione và Ron viết gửi cậu . Harry luôn trân quý nó mà bảo quản tốt . 

" Cậu chủ , các cựu gia chủ và phu nhân muốn gặp người " Con gia tinh tên Wink thận trọng cúi đầu cung kính . Nó đứng ở cánh cửa như nửa muốn không làm phiền cậu . Cơ thể gầy gò cúi xuống , già nua . 

" Được rồi , ngươi lui ra đi " Harry đặt cây bút lông trở về chỗ cũ  , tay chỉnh lại nếp áo thong thả bước đi . Tiếng cộp cộp do sự va chạm giữa giày và sàn nhà vang lên . Cậu bước lên tầng 3 , dừng lại ở cánh cửa to nhất và trang trọng nhất . Hai con gia tinh nhanh nhẹn mở cửa mời cậu vào . Đôi mắt lục bảo rũ xuống , cúi đầu trước những bức ảnh đang chuyển động " Con chào mọi người ạ "

James mang phong thái của một quý tộc nếu không tính cái điệu cười đắc ý ngoác đến mang tai kia . Con anh là phải vậy chứ . Mấy đứa khác làm gì có cửa so với con anh . Sau này chắc chắn nó sẽ kiếm được một người vợ hoàn hảo như nó vậy . Lily không chần chừ đánh vào đầu anh một cái khiến vị cựu gia chủ nào đó uỷ khuất ngồi vẽ vòng tròn . Cô không quan tâm đến ông chồng của mình , cười hiền từ  " Học hành dạo này sao rồi con , Hogwasrt có hợp với con không ?  "

" Dạ ổn hết ạ , chỉ là con có một điều thắc mắc mong mọi người giải đáp "

" Có chuyện gì sao ? "

" Lúc học ở trường , con phát hiện ra trong con bị phong ấn một đoạn ký ức  ạ "

Bà nội của Harry - Dorea Potter đang vui vẻ nhìn đứa cháu trai  của mình vội vàng gấp quạt , trợn mắt ngạc nhiên , hoàn toàn vứt cái gọi là quý tộc ra sau lưng " Phong ấn ký ức ? " . Harry cậu gật đầu chắc nịch  . Khuôn mặt của các trưởng bối lúc này nghiêm trọng hẳn đi . James không còn đùa giỡn , ngả ngớn nữa , Fleamont nghiêm nghị nhìn cậu " Vậy cháu có thể nhớ được những ký ức từ bao nhiêu tuổi ? "


" Từ lúc cha mẹ mất thì ngoài cha mẹ , mọi người cùng dòng tộc ra thì cháu chẳng còn nhớ gì nữa " 

Những bức tranh bắt đầu lao xao hẳn lên . Họ không ngờ rằng lại lâu đến vậy . Lily lo lắng đứng ngồi không yên .Chuyện của Harry cần phải suy nghĩ rất nhiều . Đến lúc cậu rời đi duy chỉ có James là trầm lặng nhìn bóng lưng của con trai mình . Từ khi nhận nuôi Lucas , gia đình ông xảy ra hết chuyện này tới chuyện khác . Ông vẫn đang day dứt , thắc mắc rằng năm đó mình cứu hắn  là đúng hay sai .

.

Đêm đến , Harry ngồi trên chiếc ghế sofa dài mềm mại . Bên cạnh là một cái bàn kính đặt một chai rượu và ly rượu vang  . Cánh cửa ban công bật mở , rèm trắng bay phấp phới lâu lâu lại lướt qua trên làn da trắng . Hary mặc cho mình chiếc áo ngủ dài tới nửa đùi , bờ ngực hở hờ ra . Cánh tay đặt yên vị trên khuôn mặt khả ái cùng với mái tóc đen càng tôn lên vẻ đẹp  cho cậu .

Con rắn Hana trườn tới , uốn mình trong chăn nhắm mắt . Nó không muốn làm phiền chủ nhân của nó . Những lúc này nó biết cậu cần yên tĩnh . Harry dạo này tâm trạng rất mệt mỏi . Công việc chồng chất cùng với những buổi học với giáo sư Snape . Ngày ngày đều giành ra vài giờ để cùng Grindelwald gặp một số vị quý tộc có mật thiết với ông . Harry có cảm giác không lành . Tính giao việc cho cậu rồi đi vi vu cùng bạn đời hay gì ?

" Lucas Potter , rốt cuộc anh đã làm gì mà ngay cả nhớ cũng không muốn tôi nhớ " 

Thân thể nặng nề , mệt mỏi . Không lâu sau Harry ngủ quên lúc nào không hay . Ánh trăng tròn soi sáng , rải lên con người đang say ngủ . Cảnh sắc tuyệt đẹp phơi bày trước màn đêm . Không gian yên tĩnh kéo dài cho tới  bị phá bởi tiếng mở cửa . Bóng dáng nam nhân đến bên cậu . Đôi mắt đen nhìn con người quyến rũ này không cảm xúc . Hắn luồng tay qua lưng và chân cậu , bế lên đặt xuống giường . Xong xuôi hắn đóng cửa ban công lại tránh làm cậu lạnh . Ánh mắt vẫn không rời lấy cậu một giây .

Lucas nằm xuống bên cạnh cậu , ôm chặt cậu vào lòng thì thầm với giọng nỉ non .  Hắn dụi đầu vào lòng ngực cậu , tham lam hít lấy hương thơm từ người Harry . Bộ áo ngủ ngắn của hắn để lộ một hình xăm đen rùng rợn . Hắn vì cậu mà ngay cả chút nhân tính cũng không còn nữa rồi . 

" Nếu để em nhớ , em sẽ hận tôi mất . "

P23.1 : 


Kẻ mang không mang trong mình dòng máu của phượng hoàng đã giam cầm ta ở chốn đầy sao và hoa cỏ , trong nơi thấp hèn nhất của phù thuỷ . Sự trung thành tượng trưng cho ta . Hãy tới và giải thoát ta về .


" a..." Harry giật mình tỉnh dậy , mồ hôi chảy ướt một mảng áo . Đôi mắt của cậu đờ đẫn do ảnh hưởng bởi giấc mơ . Những dòng chữ hiện rõ mồn một như muốn cậu phải nghe thật rõ , thật hiểu . Tiếng gầm gừ , gào thét của một con vật gì đó làm cậu không thể thở được . 

Trời đã sáng , Harry di di thái dương đứng dậy , đôi chân theo thói quen đi vào phòng tắm . Khi đã tắm rửa sạch sẽ  cậu mới cảm thấy đỡ hơn đôi chút . Vì lúc tắm không cầm theo quần áo nên Harry chỉ mặc chiếc áo tắm bước ra ngoài . Ai ngờ trong phòng tên anh trai đã ngồi ở đó chờ cậu .

" Anh muốn gọi em xuống ăn sáng " Đóng quyền sách dày cộm lại , hắn mỉm cười nhẹ nhàng tiến tới bên cậu . Trong tay từ lúc nào đã có một cái khăn  lau tóc cho cậu . Từng cử chỉ nhẹ nhàng làm cậu không tự nhiên mà hất tay ra . Lạnh lùng chọn quần áo 

" Không cần . Anh đi ra ngoài trước đi "

" Harry , cách hành xử của em với anh trai là thế sao "

Cậu khựng lại , quay về phía hắn nhếch mép . Không mấy thiện cảm nhìn con người trước mặt . Cậu đã cố gắng làm một đứa em hiếu thuận . Chỉ tại hắn hết lần này đến lần khác khiến cậu mệt mỏi . " Vậy anh nói coi , ký ức bị phong ấn của tôi có liên quan tới anh không "

Lucas điềm tĩnh , nhưng ở khoé mắt đã hiện lên vài tia sửng sốt , chỉ là thoáng qua . Hắn không nói gì cứ im lặng xoay lưng đi . Vậy là thừa nhận sao ? . " Harry , anh có nỗi khổ của mình . Nó thật sự rất khó khăn với anh " . Cậu bật cười mỉa mai , giọng nói mang phong cách độc địa của Slytherin

" Ngay cả gương còn dám soi thì trên đời này còn thứ gì làm khó anh sao ? " - Harry đã từng thấy anh soi gương . Đương nhiên đó không phải gương thường , nó soi bộ mặt thật của anh nhưng chỉ có mình anh thấy . Đã dám để nó phơi bày , dám để nó nhìn thấy vậy mà làm dáng vẻ mình vô tội . " Tôi không ăn sáng với anh . Tí nữa gia tinh sẽ mang thức ăn lên cho tôi " 

Cậu chuẩn bị xong liền rời đi . Hai người hai hướng cứ thế không nói năng gì cũng chẳng quay lại nhìn nhau lấy một cái . Harry ở trongphòng đọc sách của dinh thự . Phòng đọc sách của gia tộc Potter quả thực rất lớn . Giống như một viện bảo tàng về sách vậy . Cách trang trí cổ kính rất thích hợp cho việc đọc sách . Nơi đây Harry cũng thường lui đến để tránh mặt Lucas . Mà chính chủ lại đang ngủ gật .

Kẻ đứng đầu bị chôn vùi trong quá khứ . Bỏ ngoài tai những lời cầu cứu của ta . Hắn đang cầm chiếc chiều khoá của câu chuyện . Hãy tới và giải thoát cho ta .

" hộc...hộc , lại nữa " Cậu choáng váng tỉnh giấc . Chắc chắn là có chuyện đã xảy ra . Nhưng rốt cuộc là ai đang nói với cậu chứ . Harry vội vàng accio giấy viết thư và bút . Viết ra hai lá thứ rồi kêu Hedwig gửi đi . Xong việc cậu mới thanh thản ăn bữa sáng của mình . 


Khoảng 30 phút sau , từ cửa chính có hai bóng dáng trang nghiêm bước vào . Mione và Ron như quen lối cũ đi thẳng lên phòng đọc sách . Tuy vậy vẫn không giấu được dáng vẻ gấp gáp của mình . Ron không chần chừ mở tung cánh cửa ra . " Harry , cậu có chuyện gì sao " . Mione đi sau không khỏi nhíu mày vì hành động này

" Ron , lễ nghi của cậu đâu. "

" Hai cậu ngồi xuống trước đi rồi tớ sẽ kể "

Harry bắt đầu kể về những dòng chữ cứ xuất hiện ở giấc mơ mình . Nghe xong cả ba rơi vào thế trầm mặc . Chuyện này chắc chắn không phải mơ bình thường . Mione nghiền ngẫm một hồi . Cô đứng dậy đi từ từ từng bước . Bỗng Hermione nhìn lên phía trên , sắc mặt rạng rỡ hẳn .

" Hình như tớ giải đáp được giấc mơ đầu tiên của cậu rồi "

" Là gì vậy ? " Harry cùng Ron giương ánh mắt tò mò nhìn cô nàng vạn thông của họ . Mione mỉm cười chỉ lên huy hiệu của gia tộc Potter . Ron khó hiểu trước hành động này nhưng cũng ngoan ngoãn nhìn lên . Ở trên cao , gia huy tộc Potter to lớn được treo lên . Biểu tượng con phượng hoàng hùng dũng , uy vũ .

" Ý cậu là .... " Harry nhìn con phượng hoàng đỏ dường như nghi ngờ một điều gì đó . Mione hiểu ý gật đầu " Đúng , những từ đầu tiên mà người giam cầm kia nói là Kẻ không mang trong mình dòng máu phượng hoàng . Ở giới phù thuỷ , Potter là gia tộc có gia huy là hình con phượng hoàng lửa rõ ràng nhất . Vậy điều mà hắn muốn nói rằng kẻ đó không phải là con cháu ruột gia tộc Potter là người đã giam hắn lại "

Ron hiểu ra được liền nghĩ ngay tới cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu cậu Lucas Potter . Cậu lén nhìn sắc mặt của cậu bạn tóc đen trong lo lắng . Nhưng Harry không phản ứng gì chỉ tập trung vào lời Mione nói . " Tiếp tục đi Mione "