Khi Quả Táo Chín

Chương 38: Chương 38






Người dịch: Tồ Đảm Đang
Đây là lần đầu tiên Tiểu Ngũ thẳng thắn thể hiện khát vọng của mình với Lâm tự như vậy.

Nơi hạ thân của cậu căng phồng lên, Lâm Tự dùng tay chạm vào một chút, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tiểu Ngũ căng thẳng đến mức cứng đơ người hít thở hỗn loạn.

Tiểu Ngũ như vậy thật sự rất dễ thương.

Nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt nhau, Lâm Tự nhìn thấy tên tiểu tử trên bức tường kia là tức không chịu được, ai biết được rằng sau đó họ sẽ phát triển mối quan hệ thành thế này?
Lâm Tự nói: "Anh cũng muốn."
Bởi vì chuyện trước kia, Lâm Tự cực kỳ chán ghét khi nghĩ tới chuyện tình dục đến mức nghĩ tới là buồn nôn.

Anh cố ý tránh đi tất cả những chuyện liên quan đến tình dục, anh thấy đó là kẻ cầm đầu cho những tội ác của anh.

.

Truyện Light Novel
Ban đầu tưởng rằng cả đời mình cũng sẽ không muốn làm tình nữa, anh thấy buồn nôn, nhưng khi anh đối diện với một Tiểu Ngũ ngay cả ánh mắt cũng nhiễm cả ham muốn cùng với hơi thở hổn hển kia, anh bỗng cảm thấy buông bỏ được rồi.


Tình dục không bẩn thỉu.

Tay anh run run cởi quần của Tiểu Ngũ, kéo dây kéo, áp mặt xuống cách một lớp quần lót.

Sau khi chuyện đó xảy ra ngay cả thủ dâm Lâm Tự cũng chưa làm lần nào, đừng nói tới là thân mật cọ sát lên nơi nào đó của người khác.

Nhưng anh bây giờ giống như đang lấy lòng vậy, dùng mặt mình cọ vào, dùng miệng hôn lên.

Quần áo trên người Tiểu Ngũ mặc đều là do Lâm Tự mua, bây giờ, chúng còn nhiễm cả mùi vị của Lâm Tự.

Lâm Tự đưa lưỡi ra, khe khẽ liếm vào, quần lót mỏng dần dần ướt đi.

Tiểu Ngũ bấu lấy sofa, ngẩng đầu lên, cả người đều thấy hơi mê mẩn, cậu thấy thân dưới của mình như bị đốt lên một đống lửa, Lâm Tự chính là kẻ châm ngòi.

Lâm Tự nói: "Ở đây sao? Hay là vào phòng ngủ?"
Tiểu Ngũ không nói được gì cả, cũng không trả lời được, cậu cứng đờ ở đó hít thở một cách dữ dội.

Lâm Tự cười với cậu, kéo tay cậu đưa vào bên trong quần mình.

"Sờ nó đi." Giọng nói Lâm Tự rất nhẹ, dẫn dắt Tiểu Ngũ cầm lấy nơi ấy của mình.

Tiểu Ngũ phát hiện, bộ phận cơ thể đó của Lâm Tự cũng đã thẳng đứng lên, cậu cúi mi mắt nhìn Lâm Tự, đối phương ngẩng đầu, ôm lấy cổ cậu hôn lên môi cậu.

Nụ hôn lần này rất sâu, Lâm Tự không phải là người có kỹ thuật thành thạo gì, đều là dựa theo cảm giác mà đẩy mở răng của Tiểu Ngũ ra, quấn lấy lưỡi của Tiểu Ngũ.

Lâm Tự không thành thục, mà Tiểu Ngũ cũng vụng về.

Hai người không hề có kinh nghiệm gì dựa vào bản năng dùng sức hôn lấy nhau.

Lửa trên người Tiểu Ngũ càng cháy càng thịnh, nụ hôn cũng càng lúc càng kịch liệt.

Tiểu Ngũ nhanh chóng không thể chần chờ được nữa, dưới sự phối hợp của Lâm Tự cậu cởi quần của người nằm ở đó ra, đôi chân dài trơn nhẵn cứ thế mà lộ hết ra trước mắt mình.


Tiểu Ngũ nhớ lại lần đó mình vô ý trộm nhìn thấy Lâm Tự tắm, cậu biết Lâm Tự đẹp, biết cơ thể của Lâm Tự có sức hút chí mạng, nhưng cậu chưa bao giờ dám mơ tưởng rằng sẽ có một ngày cậu được chạm vào.

Nhưng, lúc trước không dám nghĩ mà bây giờ lại được xảy ra trong hiện thực rồi.

Tiểu Ngũ đè lên người Lâm Tự hôn điên cuồng.

Lâm Tự dẫn dụ Tiểu Ngũ vuốt ve mình, đưa ngực mình đến bên miệng của đối phương.

Tiểu Ngũ quá kích động, sức lực trên tay không khống chế được, khi vuốt ve nắn bóp Lâm Tự, đã để lại từng vệt đỏ hằn trên cơ thể anh.

Lâm Tự chẳng những không thấy đau mà còn cực kỳ hưởng thụ, anh trầm mình đắm chìm trong cảm giác như thế mới thấy, hóa ra khát vọng của mình đối với chuyện này vượt xa sức tưởng tượng.

Hai người chưa từng có kinh nghiệm quan hệ, chỉ là tóc mai chạm vành tai đơn giản thế mà thôi, vuốt ve lẫn nhau thôi đã bị kích thích cực kỳ, Tiểu Ngũ từng lén lút nghĩ tới Lâm Tự thủ dâm, cậu không dám nói ra, nhưng cảm giác trong trí nhớ nay lại được trở thành hiện thực, làm cậu kích động không chịu được.

Cậu nắm lấy dục vọng của Lâm Tự, tuốt lên tuốt xuống, tập trung nghe tiếng rên rỉ bị đè nén lại của Lâm Tự.

Tiếng rên rỉ của Lâm Tự cũng kích thích Tiểu Ngũ, quá tuyệt diệu, quá khiến người ta mê muội, Tiểu Ngũ thấy mình có lẽ là điên rồi.

Người đã điên lên còn có Lâm Tự, anh không biết thì ra tình dục có thể mang đến cho người ta cảm giác như thế này.

Mỗi lần Tiểu Ngũ chạm vào đều khiến cả người anh như bị điện giật, cơ thể anh đã không thể chịu được sự khống chế, tùy theo động tác của Tiểu Ngũ mà giống như đang chập chùng lên xuống trong biển rộng.

Anh muốn được âu yếm nhiều hơn, muốn được ôm chặt hơn.


Anh không ngừng bám vào người Tiểu Ngũ, ôm chặt lấy cậu.

Anh hít thở hổn hển bên tai Tiểu Ngũ, sau đó nghe Tiểu Ngũ nói: "Lâm Tự, anh nóng quá."
Lời của Tiểu Ngũ làm dục vọng của Lâm Tự lại cuộn lên lần nữa như sóng triều, anh hôn mút liếm láp lên tai của Tiểu Ngũ, kích thích Tiểu Ngũ khiến cậu gần như muốn nghiền nát đối phương trong lòng mình.

Lâm Tự nói: "Tiểu Ngũ, nhanh lên chút nữa."
Tiểu Ngũ nghe thế liền tuốt nhanh dục vọng của Lâm Tự, trong tiếng rên rỉ phóng túng không có sự kiềm chế của Lâm Tự, cậu cảm nhận được một sự bắn ra bất ngờ từ đối phương.

Lâm Tự được Tiểu Ngũ tuốt bắn ra rồi, tinh dịch bắn ra khắp nơi, bắn lên trên cái đùi trắng nõn của anh.

Lâm Tự thở hổn hển, lông mi đọng lại nước mắt.

Tiểu Ngũ nói: "Anh thật đẹp."
Anh thật đẹp.

Lâm Tự vì câu nói này mà bật cười, hôn lên môi cậu nói: "Anh giúp em.".