Ngày hôm sau, Duật Thiên thức dậy, đầu tóc cậu vò rối kết hợp với khuôn mặt còn ngáy ngủ nhìn trông rất đáng yêu. Duật Thiên rời giường rồi làm việc cá nhân, bắt đầu công việc.
.....
Duật Thiên vội vã ăn bữa sáng rồi đi đến trường quay, không bất ngờ khi mọi người vẫn còn chưa đến, chỉ có Thù Oanh ngồi chồm dưới đất chơi điện thoại, bên cạnh cô là một người cô gái trẻ.
Duật Thiên nhìn cô gái kế bên Thù Oanh có chút quen mặt. Hình như cậu đã nhìn thấy cô ấy ở đâu đó rồi nhưng nghĩ mãi vẫn không nhớ.
Nhấc chân khẽ bước về phía Thù Oanh, Duật Thiên lén lén đưa túi kẹo nhỏ.
Thù Oanh liền nhận lấy rồi ra dấu OK. Duật Thiên nhìn đáp lại rồi nhấc chân rời đi. Nói đúng hơn là trốn việc.
.....
Hôm nay nói đúng không đúng, sai không sai, tối quan cậu nhận được tin nhắn từ Tuyết Chi. Cô nói ngày mai sẽ họp lớp, bảo cậu đến, đúng hay trễ giờ cũng phải đến.
.....
Lần họp lớp này được tổ chức ở nhà hàng Lauous, người tổ chức là nam lớp trưởng lúc trước. Vì không có ai liên lạc được với Duật Thiên nên đành nhờ Tuyết Chi liên lạc với cậu.
Duật Thiên đẩy cửa vào, bên trong phòng không khí vô cùng náo nhiệt, tiếng cười nói vang lên không ngừng. Bất ngờ có một thành viên nhìn thấy Duật Thiên vào.
"Lâu quá rồi không gặp!"
"Ừm." Duật Thiên đẩy ghế ra rồi ngồi xuống đối diện với Tuyết Chi.
Một người bạn mở đầu câu chuyện với Duật Thiên. "Công việc của cậu như thế nào. Nghe nói là diễn viên?"
"Ừm."
"Dạo này khỏe không?"
"Rất tốt."
"Nghe nói cậu chưa có bạn gái."
"..." Duật Thiên im lặng nghiêm mặt, mọi người nhìn rồi cũng ngừng hỏi.
"Này, nghe nói công ty cậu vừa mới ký kết một hợp đồng?"
"Cha mẹ cậu khỏe chứ, lâu rồi tớ chưa cùng cậu thăm hỏi."
"Tớ phải còng lưng trong văn phòng. Lương tháng bèo cò đau đớn." Duật Thiên khẽ lắc ly rượu đỏ trên tay, bỗng có một người bạn ngước nhìn cậu rồi sau đó khẽ nhẩm miệng. Duật Thiên cũng chẳng biết cô ta nói gì nên cũng làm ngơ, tự chìm vào suy nghĩ bay bổng của mình.
"Tuyết Chi này, nghe nói cậu cũng là diễn viên?"
"Ừ."
"Cùng một công ty với Duật Thiên sao?"
"Không, cậu ấy ở bên Thiên Quang, tớ thì ở Ngự Kì."
Duật Thiên ngước nhìn cô rồi cuối đầu xuống, tay cậu bóp lại rồi thả lỏng ra.
Không thể để cho mọi người biết ngay cả công ty của chính mình cũng không nhớ.
Như thế sẽ rất mất mặt.
Lúc Duật Thiên nộp hồ sơ, cậu cũng không để ý công ty tên gì. Đến tận hai năm sau vào lúc này mới biết tên kà Thiên Quang.
Trên mặt chữ cũng có chữ Thiên, có lẽ đây là một sự trùng hợp.
"Duật Thiên, tôi có theo dõi phim cậu diễn, rất hay."
"Ừ."
"Hơn nữa cậu rất nhập thần tốt nhân vật. Lúc xem "Đan Chi Giáng Thế"\*, cậu vào vai Đan Chi phải nói hay đến mức tôi cũng phải xem đi xem lại mấy lần."
"Ừ."
"..." Người ta khen cậu cả buổi, cậu lại ừ ừ. Cậu ừ cái gì?
\*"Đan Chi Giáng Thế": một tác phẩm khác của mình. Sau khi xong truyện này, mình sẽ viết.
.....
Buổi họp lớp kết thúc, khi mọi người ra về rồi thì mới biết tất cả chi phí đều đã được thanh toán.
Hỏi tiếp tân thì biết người trả có họ Triệu. "..."
Bữa họp này chi phí không dưới một trăm vạn, mà trong lớp chỉ có một người họ Triệu. Rốt cuộc cậu ta lấy đâu ra nhiều tiền vậy?
Thực tế, Duật Thiên trả tiền là chỉ vì muốn phá gia, không hề có ý gì khác. Dù sao số dư trong thẻ cũng không ít, nó đã lên con số 253 triệu, con số trăm vạn này không đáng giá vào mắt của cậu.
......
Đêm đến, đứng dưới vòi sen, Duật Thiên vẫn như tối hôm qua. "Ngươi có chút thông tin gì về cô gái kia không?"
"Không có, dù sao cũng đã lâu rồi, ta không nhớ nổi cô ta là ai"
"Đi điều tra đi."
"Sao ngươi không đi"
"Ta lười."
"...." Đậu má! Lười thì kệ ngươi, mắc gì bắt ta đi chứ. "Ngươi có tiền"
"Ta tiếc tiền."
"..." Giết người có phạm pháp không? Hắn muốn giết cậu ta. "Duật Thiên" im lặng, không muốn nói chuyện với tên điên này nữa.
.....
Duật Thiên nằm trên giường, tay không ngừng bấm loạn lên laptop."Đây rồi."
Duật Thiên tìm thấy một số thông tin về cô gái lúc sáng cậu gặp.
Tên gọi là Ái San San, thường gọi Ái San, tuổi 20, là đại tiểu thư của Ái gia và cũng là hôn thê của Lý Kiều Ngôn. Còn sau đó thì không còn có thông tin gì khác. Bảo sao lại nhìn trông quen thế.
Duật Thiên khẽ xoa cằm.
Có chút thú vị, nhưng Ái gia cũng không thiếu tiền, sao lại để một tiểu thư được cưng như trứng vàng lại đi đóng phim. Chẳng lẽ có lý do gì đằng sau à.
Duật Thiên tắt laptop đi, chuyện này cần phải tìm người điều tra thêm.
Tắt đèn, căn phòng chìm vào trong bóng tối, Duật Thiên không vội ngủ và nhìn lên trần nhà, đôi mắt đen nhánh khẽ lướt động.
In the early morning hours,
Someone waits for you,
Through the blossoms and the flowers,
He will find you.