Bối cảnh gia đình của Lục Thừa Tập cũng không khó tra, người gọi là mẹ Lục kia ở bên cạnh chủ tịch Lục lúc trẻ cũng có thể hiểu được.
Vốn cho rằng chỉ là một cái người qua đường không liên quan, nào biết vòng đi vòng lại, cuối cùng vẫn là kéo ra quan hệ.
Hơn nữa ông còn phải vạn phần cảm tạ đối phương năm đó quyết định giữ lại đứa nhỏ này.
Đây là huyết mạch duy nhất mà con trai ông để lại trên đời.
"...... Dựa theo kết quả điều tra, việc cô Lục mang thai rất có khả năng chỉ là ngoài ý muốn. Đối phương là sau khi chia tay cùng chủ tịch Lục mới kiểm tra ra, bởi vì lý do sức khỏe, không thể không sinh rra đứa bé kia."
Thư ký Khương giọng nói bình ổn, nhưng cũng không nói quá chắc chắn.
"Có cần tôi lại điều tra chi tiết hơn...... hay không?"
"Không cần nữa," Đổng sự trưởng Lục nghiêm mặt cắt ngang anh ta, "Nếu thật sự là có tâm tư méo mó gì đó, chúng ta không đến mức sau hai mươi mốt năm mới biết được tin tức này."
Hiện tại truy cứu sự thật việc Lục Thừa Tập sinh ra không có ý nghĩa gì, cho dù là như thế nào, Lục Thừa Tập chỉ có thể là người của nhà họ Lục bọn họ.
Hơn nữa, người phụ nữ này nếu thật sự là người tham tiền, lúc trước sẽ không quyết đoán chia tay với con trai của ông như vậy.
"Vâng" Thư ký Khương lên tiếng trả lời, sau đó lại bắt đầu nói ra những việc Lục Thừa Tập đã trải qua từ nhỏ đến lớn.
Có sở thích gì, tính cách như thế nào, đi học ở trường nào, thành tích như thế nào, thành tích như thế nào, trúng tuyển đại học gì, việc không phân lớn nhỏ.
Sau đó đang nói, đang nói thì tốc độ nói chuyện của thư ký Khương liền chậm lại. Đổng sự trưởng Lục nâng mí mắt lên nhìn anh ta. Thư ký Khương dừng lại một chút, nói: "Tháng tư năm ngoái, ngài Lục đã tạm bảo lưu."
Đổng sự trưởng Lục nhíu nhíu chân mày.
"...... Trước thời điểm đó, cậu Lục đã ký hợp đồng với Giải Trí Song Mộc, dọn vào ở chỗ chủ tịch Lâm Lạc Đinh của Song Mộc, cô Lục vào ở phòng bệnh VIP."
Nói xong những lời này, trong văn phòng yên tĩnh đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, thư ký Khương càng hận không thể cắm mặt vào trong đất mới tốt, cúi đầu không dám nhìn sắc mặt Đổng sự trưởng Lục.
Phải biết rằng lần đầu tiên anh ta nhìn thấy tin tức này đã bị dọa sợ không ít hơn Đổng sự trưởng Lục bao nhiêu.
Trải nghiệm trưởng thành của Lục Thừa Tập có thể nói là ưu tú, tuy rằng là lớn lên trong gia đình đơn thân thiếu vắng người cha, nhưng tư chất thông minh, thành tích xuất sắc, giáo viên đã dạy cậu không có ai là không nói tốt, hơn nữa làm người cũng hiếu thảo.
Anh có thể hiểu được nguyên nhân Lục Thừa Tập làm ra lựa chọn này, suy thận mãn tính thật sự rất tốn kém, nhưng mà...... chỉ có thể nói là thân phận khác biệt, có một số việc nhà họ Lục tuyệt đối không thể chấp nhận.
Giải Trí Song Mộc, Lâm Lạc Đinh.
Cái tên này Đổng sự trưởng Lục từng nghe tới, có điều bởi vì Song Mộc và Lục Thị không có hợp tác, ông cũng chỉ là từng nghe thấy mà thôi.
Tin tức cuối cùng quả thật làm cho sắc mặt Đổng sự trưởng Lục trầm xuống, nhưng thật ra ông không có tức giận như trong tưởng tượng của thư ký Khương, sau khi im lặng một lúc, hỏi: "Là quan hệ bao dưỡng?"
Việc này thư ký Khương thật sự không dám khẳng định, hơi cúi người nói ra tin tức bản thân điều tra được.
"Trước khi cậu Lục dọn vào Bích Thủy Giang Đinh cũng chưa từng tiếp xúc nhiều với Lâm Lạc Đinh, có điều," Anh ngập ngừng giây lát, "Có điều Lâm Lạc Đinh từng tới chỗ bệnh viện của cô Lục, cũng từng đi tới nhà cũ của cậu Lục."
Đổng sự trưởng Lục nhắm mắt lại, một lúc lâu không nói gì, ngón cái dùng sức cọ xát hoa văn khắc trên chỗ tay cầm của gậy chống.
Sau một lúc, ông chống gậy đứng dậy, trầm giọng nói: "Sắp xếp một chút, tới bệnh viện trung tâm Giang Thị."
......
Hai ngày sau, ở tỉnh Vân.
Thời gian đã vào đầu tháng sáu, thời tiết giữa hè càng ngày càng nóng. Khí trời lúc chạng vạng vẫn chưa mát mẻ trở lại, người đi lại trên đường không nhiều lắm, Lục Thừa Tập và Chu Miểu đi ở dưới bóng cây bên đường.
Lục Thừa Tập ăn mặc thoáng mát, trên mặt lại che đến kín kẽ.
Chu Miểu đi theo bên cạnh cậu, cái miệng dọc đường chưa từng yên tĩnh, lải nhải nói: "...... 《Lạc Lối》 đóng máy rồi, tiếp theo cậu nghỉ ngơi cho tốt một khoảng thời gian."
"Đạo diễn Thường nói phim điện ảnh muốn đột phá bảng xếp hạng kỳ nghỉ Quốc Khánh, có điều chưa xác định là trước đó sẽ vẫn luôn không để lộ tin tức ra hay không, cho dù đã xác định rồi thì trong thời gian này cũng còn vài tháng, ở đây anh đã xem xong mấy kịch bản rồi, đến lúc đó cậu tự mình chọn lựa một chút,"
Trong lúc nói chuyện, di động của Lục Thừa Tập vang lên.
Chu Miểu dừng câu chuyện lại, thấy sắc mặt nghệ sỹ nhà mình giãn ra liền biết người gọi điện là ai, tốt tính mà tự giác lui ra xa một chút.
Trước đó anh còn lo lắng quan hệ giữa Lục Thừa Tập và Chủ tịch Lâm, hiện giờ xem ra hai người hẳn là yêu đương nghiêm túc, trước đó không lâu còn từng thấy dính nhau như vậy.
Lục Thừa Tập bị oán thầm cầm di động đi đến dưới bóng râm hơi chút mát mẻ của một gốc cây, Lâm Lạc Đinh ở Chử Thị xa xôi thì hưởng thụ hơn so với cậu.
Hắn thoải mái tựa lên thành bể bơi, di động mở loa ngoài đặt ở trước mặt, cách không xa ở bên cạnh tay chính là hoa quả tươi mới đã được ướp lạnh.
"Cậu hẳn là đã đóng máy rồi đi?" Lâm Lạc Đinh hỏi, tiện tay hớt lên một vốc nước, âm thanh giọt nước tí tách rơi xuống mơ hồ truyền đến đầu bên kia di động.
Lục Thừa Tập ở phía đối diện nói: "Buổi sáng mới vừa đóng máy." Tối hôm qua cậu ở trong điện thoại đã nói có thể hôm nay đóng máy, trái lại không bất ngờ Lâm Lạc Đinh hỏi như vậy.
Động tác vốc nước dừng lại, Lâm Lạc Đinh: "Ngày mai có thể trở về không?"
"...... Sợ là không được," Chàng trai nói, "Tối nay đoàn làm phim tổ chức tiệc đóng máy." Cậu là nam chính, không tiện vắng mặt.
"Vậy vẫn phải đợi một ngày......" Giọng điệu của người nói chuyện mang theo không vui rõ ràng, âm cuối trong trẻo, lành lạnh, kéo dài, nghe có vài phần cảm giác làm nũng.
Lục Thừa Tập nhất quán cho rằng Lâm Lạc Đinh đang làm nũng với cậu, liền trầm thấp cười nói: "Tối nay có thể tới đây."
"Tôi hiện giờ có thể đi qua." Lâm Lạc Đinh nổi lên hứng thú.
"Hiện giờ đang ở bên ngoài."
Lục Thừa Tập nói xong, bên đường có một chiếc xe đa năng dừng lại.
Cậu vốn là tùy tiện lướt mắt, nhưng nhìn thấy người xuống xe có mục đích rõ ràng đi về phía cậu, đối diện với ánh mắt của cậu còn khách sáo cười cười.
Trong lòng suy nghĩ người này là ai, Lục Thừa Tập nhỏ giọng dỗ dành Lâm Lạc Đinh trước: "Tạm thời có việc, tôi quay về khách sạn rồi sẽ gọi điện thoại cho ngài (em)."
Cậu không dự định giao tiếp với người tới, ai biết đối phương có phải là nhận ra thân phận của cậu hay không? Sau khi kết thúc trò chuyện, Lục Thừa Tập xoay người chuẩn bị đi tìm Chu Miểu.
Lại nghe người ở phía sau mở miệng: "Cậu Lục, Đổng sự trưởng Lục muốn, a, xin lỗi."
Ngại ngùng cười cười, thư ký Khương: "Là ông nội của Cậu muốn gặp Cậu."
......
Đối thoại phát sinh ở tỉnh Vân, Lâm Lạc Đinh không thể nào biết được.
Tin tức nhân loại ngày mai không thể trở về làm cho hắn có chút thất vọng, nhưng mà đêm nay có thể đi qua cùng Lục Thừa Tập gặp mặt, cẩn thận suy nghĩ hình như cũng không có gì to tát?
Hắn híp mắt cười khẽ, chân dài trong nước di chuyển, đi đến vị trí không đặt di động và đĩa trái cây, hai tay chống một cái liền lên bờ.
Nhặt lên áo tắm từ trên ghế nằm, tùy ý mặc vào, vừa lau tóc vừa đi vào trong nhà.
Hắn cùng Lục Thừa Tập đã gần hai tuần chưa gặp mặt, từ lần trước quay ngoại cảnh xong có nửa ngày nghỉ phép từng gặp mặt một lần đến trước khi đóng máy Lục Thừa Tập đều bận đến tối tăm mặt mũi, gần như trường kỳ ở tại phim trường.
Dưới loại tình huống này, Lâm Lạc Đinh dĩ nhiên không có khả năng chạy tới phim trường gặp mặt với nhân loại.
Không phải không thể bảo Lục Thừa Tập đi ra, Lục Thừa Tập vốn là quay phim liền bận rộn đến ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, không cần thiết mà thôi.
Lâm Lạc Đinh thầm nghĩ, hắn thật sự là người tự chủ đệ nhất thiên hạ.
Ở cửa gặp phải Hàn Mỹ Mỹ, hắn thu lại suy nghĩ, dặn dò, nói: "Buổi tối tôi không muốn ăn gì cả, không cần chuẩn bị cơm chiều của tôi."
"...... Dạ," Hàn Mỹ Mỹ ngây ngốc trả lời, nhớ tới việc mình muốn nói, "Đúng rồi, ngài Lâm, tin tức ở trên nhóm thảo luận đã được đè xuống rồi."
Chuyện này nói đến cũng kỳ quái, gần hai tuần trước, lần ra tòa cùng Tuyền Khuynh kia, lúc đó có fans tới bên ngoài tòa án ngồi xổm trông chừng, chụp ảnh Hàn Mỹ Mỹ đăng bên dưới tài khoản nhỏ.
Lâm Lạc Đinh kịp thời xóa bình luận và đóng chức năng bình luận, sự việc vẫn chưa kịp nổi lên bọt nước liền đã im hơi lặng tiếng được giải quyết, ai có thể ngờ đến nó lại tro tàn lại cháy, mấy ngày hôm trước lại cháy lên ở trong nhóm thảo luận "Lục Chi Lâm"?
#Bí mật lớn động trời! Xem tôi đã phát hiện cái gì, trợ lý của Chủ tịch Lâm tham dự một phiên tòa thẩm vấn một chủ nhà đồng tính trên weibo đòi tác quyền! [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]#
Cộng đồng mạng vạn năng đã đào ra thân phận của Hàn Mỹ Mỹ.
May mắn Hàn Mỹ Mỹ làm tư liệu, thường xuyên vào dạo "Lục Chi Lâm", cô phát hiện rất sớm chuyện này, báo lại Lâm Lạc Đinh, Lâm Lạc Đinh bảo cô liên hệ Lư Hoành đè tin tức xuống, lúc này mới không có gây náo động lớn.
Bằng không cộng đồng mạng sẽ không chỉ là đào ra thân phận trợ lý của Chủ tịch Lâm này của cô, nói không chừng còn có thể thuận tiện đào ra liên hệ giữa tài khoản nhỏ với Chủ tịch Lâm người thật.
Lâm Lạc Đinh nghe xong không chút để ý đáp lại một tiếng, dừng lại động tác lau tóc: "Cho người thu dọn bên thành bể bơi một chút."
Di động của hắn, còn có hoa quả ăn còn dư vẫn còn ở đó.
Sau khi dặn dò Hàn Mỹ Mỹ xong, hắn trở về phòng tắm rửa, thay đổi một bộ quần áo. Lúc đi ra, di động đã được người mang trở về trong phòng.
Giương mắt nhìn thời gian trên đồng hồ treo tường một cái, đã gần bảy giờ tối. Lại ấn mở di động, không có tin nhắn chưa đọc, cũng không có cuộc gọi nhỡ.
Chân mày xinh đẹp nhíu lại, Lâm Lạc Đinh nhắm mắt cảm nhận một chút vị trí của nhân loại.
Màu sắc đại diện cho hơi thở của nhân loại hiện ra màu trắng nồng đậm, ở giữa có một điểm màu đỏ như có như không, giống như là ngọn lửa thiêu đốt đến tận cùng.
Quả thật vẫn chưa trở về khách sạn.
Bên cạnh cậu có một hơi thở già cả suy yếu khác, hẳn là đang gặp mặt với ai đó?
Tám giờ tối, Lục Thừa Tập vẫn chưa thay đổi vị trí, người cùng cậu gặp mặt cũng không có.
Lâm Lạc Đinh gửi một tin nhắn cho Lục Thừa Tập.
【Cậu đang gặp mặt với ai.】
Lục Thừa Tập trả lời rất nhanh, cũng không hỏi Lâm Lạc Đinh vì sao biết cậu đang gặp mặt với người khác.
【Ông ấy nói là ông nội của tôi.】
Xem xong nội dung, Lâm Lạc Đinh nhếch lên khóe miệng, lộ ra một nụ cười không mang theo cảm xúc, nội dung vở kịch đẩy lên sớm rồi.
Đối với mối quan hệ của hắn và Lục Thừa Tập, người nhà họ Lục đã biết được bao nhiêu?
Hắn đoán hẳn là cái gì nên biết đều đã biết rồi, như vậy, nhà họ Lục sẽ làm như thế nào?